Một kiếm này Dương Đỉnh Quân muốn khiến Huyền Thiên mất mạng, hồn phi phách tán!
Đây là một kiếm mang theo sát khí mãnh liệt!
Tất cả mọi người đều chấn động, một kiếm này của Dương Đỉnh Quân được chém ra thì cuộc tranh tài này đã không phải là cuộc tỷ thí giữa đệ tử đồng môn mà hầu như hóa thành hai cừu nhanh quyết chiến sinh tử.
Trên khán đài, trưởng lão ngọa môn, chấp sự, bá đích nhất hạ liền đứng lên, tinh thần đề cao đến cực điểm, Dương Đỉnh Quân thế mà lại động sát tâm ở trên lôi đài khiến trưởng lão cùng chấp sự đều thất kinh, có tin tức truyền đến là Huyền Thiên rất được tông chủ thiên kiếm tông đặc biệt chú ý đến, nếu như ở trong cuộc so tài mà xảy ra chuyện không may thì ai cũng không đảm đương nổi trách nhiệm.
- Dương Đỉnh Quân này thật là một kẻ điên!
Bạch Triển Hạc nhìn lên lôi đài, thì thào nói.
Một kiếm này của Dương Đỉnh Quân sức mạnh lớn đến cực điểm, tốc độ nhanh đến cực điểm, phách thiên tuyệt địa, một kiếm chém ra đã phong ấn hết tất cả đường lui bốn phía, mặc kệ Huyền Thiên trốn tránh nhưu thế này thì kiếm này tựa hồ cũng có thể trong nháy mắt bổ tới.
Chúng đệ tử ngoại môn trong thấy một kiếm vô cùng phách đạo thế này thì tiếng hoan hô, tiếng hò hét cũng bất động, cả đám trợn mắt há mồm, không biết Huyền Thiên sẽ hóa giải một kiếm này như thế nào, ngay tiếp đo trong lòng đều vô cùng khẩn trương, trái tim đập mạnh.
Đối mặt với một kiếm phách thiên tuyệt địa của Dương Đỉnh Quân, sắc mặt của Huyền Thiên vẫn như trước, không nhanh không vôi, tuy rằng một kiếm này của Dương Đỉnh Quân vượt xa bất kì đối thủ nào ở chín hiệp đấu trước.
Nhưng Huyền Thiên còn có lá bài tẩy Tuyệt Ảnh kiếm pháp chưa thi triển ra, đối với công kích của Dương Đỉnh Quân thì Huyền Thiên không chút nào sợ hãi.
- Toàn phong thức!
Thời điểm Dương Đỉnh Quân bổ ra một kiếm thì lông tơ toàn thân Huyền Thiên đột nhiên dựng đứng, tinh thần cả người nâng cao đến cực điểm, cả người trở nên vô cùng chăm chú, trong tay đánh xuống một kiếm, tốc độ cũng không phải là rất nhanh nhưng lại vạch lên rào cản.
Một trận gió lốc sinh ra từ bức tranh kiếm thế của Huyền Thiên, trong phút chốc cùng Xích Cương kiếm vừa chém ra bổ vào nhau.
Chỉ nghe thấy một tiếng keng giòn vang, kiếm thế phách thiên tuyệt địa của Dương Đỉnh Quân đột nhiên lại bị gió lốc sinh ra trong kiếm thế của Huyền Thiên đẩy về một bên.
Vị trí thân thể của Huyền Thiên không hề nhúc nhích, nhưng kiếm của Dương Đỉnh Quân lại lệch phương hướng, một kiếm thất bại.
- Tà Phong thức!
Hàn Thiên thuận thế tiến về phía trước, thuận thế chém ra một kiếm, một loại kiếm khí giống như ánh trắng đột nhiên xuất hiện chém thẳng vào hướng Dương Đỉnh Quân.
Một kiếm này của Huyền Thiên hóa giải một kiếm phách đạo này của Dương Đỉnh Quân làm cho chúng đệ tử hô to huyền diệu, nhưng mà kiếm thứ hai lại không có bất kì kỹ xảo chém thẳng về hướng Dương Đỉnh Quân, xem ra là muốn liều mạng với Dương Đỉnh Quân khiến tất cả mọi người đều cả kinh.
Chỗ cường đại của Dương Đỉnh Quân chính là nội lực hùng hậu, Huyền Thiên liều mạng cùng hắn không phải là lấy trứng chọi đá hay sao?
Quả nhiên nhìn thấy Huyền Thiên đối diện liều mạng với hắn khiến thần sắc Dương Đỉnh Quân lập tức hưng phấn, vui vẻ cười ha ha, quát:
- Được, tới thì tốt, lão tử sẽ cho ngươi biết hậu quả của việc đối nghịch với nội lực hùng hậu.
Khi đang nói chuyện, kiếm trong tay Dương Đỉnh Quân đón một kiếm “Tà Phong thức” do Huyền Thiên chém tới, một kiếm này càng phách đạo, nhanh chóng, mãnh liệt hơn so với kiếm đầu tiên.
Hàn Tuyết kiếm và Xích Cương kiếm chém vào nhau.
Keng___!
Một tiếng giòn vạng cực lớn vang lên, tiếng vang tựa hồ như trong chớp mắt vừa vang lên tức thì, lại tựa hồ giống như đã kéo dài thật lâu, mềm mỏng không ngừng.
Một luồng lực lượng khổng lồ truyền từ thân kiếm đến, trong phút chốc tràn vào trong cơ thể.
Huyền Thiên cảm giác như bị một thanh cự chùy đánh trúng, lực lượng khổng lồ hầu như muốn đánh bay hắn, muốn hóa giải một kích này thì ít nhất phải lui lại phía sau ba đến năm bước.
Nhưng mà thân thể của Huyền Thiên cũng không lui lại nửa bước.
Ở trong chớp mắt, Huyền Thiên liền phân giải ở trong thân thể lực lượng khổng lồ do Dương Đỉnh Quân đánh tới, dọc theo kinh mạch truyền đi khắp nơi trong thân thể.
Đây là muốn dùng thân thể cường ngạnh phản kháng một kích của Dương Đỉnh Quân.
Thân thể Huyền Thiên run lên, trong chớp mắt cả thân thể hắn đều chấn động, từ đầu cho đến cả lòng bàn chân, từ trong lục phủ ngũ tạng đến lông tơ ở ngoài.
Ngoại nhân nhìn thấy một kiếm của Dương Đỉnh Quân chém tới khiến toàn thân Huyền Thiên run rẩy thì tất cả đều kinh hãi.
Duy chỉ có Huyền Thiên là trong mắt không có một chút vẻ thống khổ nào, ngược lại là vô cùng hưng phấn.
- Trảm Phong thức!
Thân thể vẫn còn run rẩy, trong mắt Huyền Thiên lộ ra chiến ý mãnh liệt, chém ra một kiếm.
Một kiếm “Trảm Phong thức” này hoàn toàn là cường công chính diện, so với “Tà Phong thức” thì uy lực và lực công kích càng mạnh hơn.
Dương Đỉnh Quân nhìn thấy toàn thân Huyền Thiên vẫn đang run rẩy nhưng vẫn muốn liều mạng với chính mình, lại hưng phấn cười to một tiếng, quát lớn:
- Lão tử chém chết ngươi.
Dương Đỉnh Quân đưa nội lực đến mức cao nhất, chém ra một kiếm, trong không khí truyền đến thanh âm o o, một kiếm chém vào khiến không khí vỡ tan, tựa hồ như đang khóc.
Hàn Tuyết kiếm cùng Xích Cương kiếm lại va chạm một lần nữa.
Keng…!
Thanh âm kim thiết giao kích vô cùng đinh tai nhức óc.
Thân thể Huyền Thiên không có lui về phía sau nửa bước, tất cả sức lực phản chấn đều bị hắn đưa nhập vào cơ thể, chấn động toàn thân khiến cơ thể đang run rẩy kịch liệt.
- Trảm Phong thức!
Chiến ý trong mắt Huyền Thiên càng ngày càng mạnh, lại là một kiếm chính diện chém tới hướng Dương Đỉnh Quân.
Tu vi của Huyền Thiên đã đạt tới đỉnh cao của võ đạo cảnh bát trọng, chiến đấu liên tục trong mười hiệp, muốn phá vỡ bức tường cản trở, nếu nhờ vào sức lực của mình phá tan đi bức tường đó thì cần ít nhất là mười ngày nửa tháng.
Nhưng mà, nếu như có thể mượn được ngoại lực thì…thời gian có thể được rút ngắn.
Chín lượt đấu trước thì nội lực của đối thủ đều yếu hơn so với Huyền Thiên, Huyên Thiên dù có muốn liều mạng thì cản bản cũng không thể nào đạt tới trình độ phá hủy bức tướng cản trở bát trọng.
Mà Dương Đỉnh Quân thì không giống như vậy, Dương Đỉnh Công Thuần Dương công, tu luyện đến tầng thứ bảy nên nội lực vô cùng hùng hậu, ở trong nhóm đệ tử ngoại môn không ai có thể so sánh, nếu so với Huyền Thiên ở tầng thứ năm Tiên Thiên công thì còn cao hơn một trọng rất lớn.
Một kiếm liều mạng với Dương Đỉnh Quân này sức lực khổng lồ khiến toàn thân cốt nhục của Huyền Thiên đều run rẩy, nếu như không có bức tường cản trở bát trọng thì nếu sau mấy lần liều mạng, hấp thụ sức lực của Dương Đỉnh Quân thì đã khiến Huyền Thiên trọng thương.
Thân thể Huyền Thiên run rẩy kịch liệt, chỉ là phản ứng theo bản năng, trên thực tế thì thân thể của Huyền Thiên cũng không có bị ảnh hưởng bởi sức lực của Dương Đỉnh Quân.
Huyền Thiên đem lực phản chấn cường đại vào trong người hóa giải, hướng dẫn vào quanh thân, vô số đường kinh mạch sau mỗi lần chấn đánh thì lực cường đại đều đánh tới phía trên bức tường cản trở bát trọng.
Đây là một kiếm mang theo sát khí mãnh liệt!
Tất cả mọi người đều chấn động, một kiếm này của Dương Đỉnh Quân được chém ra thì cuộc tranh tài này đã không phải là cuộc tỷ thí giữa đệ tử đồng môn mà hầu như hóa thành hai cừu nhanh quyết chiến sinh tử.
Trên khán đài, trưởng lão ngọa môn, chấp sự, bá đích nhất hạ liền đứng lên, tinh thần đề cao đến cực điểm, Dương Đỉnh Quân thế mà lại động sát tâm ở trên lôi đài khiến trưởng lão cùng chấp sự đều thất kinh, có tin tức truyền đến là Huyền Thiên rất được tông chủ thiên kiếm tông đặc biệt chú ý đến, nếu như ở trong cuộc so tài mà xảy ra chuyện không may thì ai cũng không đảm đương nổi trách nhiệm.
- Dương Đỉnh Quân này thật là một kẻ điên!
Bạch Triển Hạc nhìn lên lôi đài, thì thào nói.
Một kiếm này của Dương Đỉnh Quân sức mạnh lớn đến cực điểm, tốc độ nhanh đến cực điểm, phách thiên tuyệt địa, một kiếm chém ra đã phong ấn hết tất cả đường lui bốn phía, mặc kệ Huyền Thiên trốn tránh nhưu thế này thì kiếm này tựa hồ cũng có thể trong nháy mắt bổ tới.
Chúng đệ tử ngoại môn trong thấy một kiếm vô cùng phách đạo thế này thì tiếng hoan hô, tiếng hò hét cũng bất động, cả đám trợn mắt há mồm, không biết Huyền Thiên sẽ hóa giải một kiếm này như thế nào, ngay tiếp đo trong lòng đều vô cùng khẩn trương, trái tim đập mạnh.
Đối mặt với một kiếm phách thiên tuyệt địa của Dương Đỉnh Quân, sắc mặt của Huyền Thiên vẫn như trước, không nhanh không vôi, tuy rằng một kiếm này của Dương Đỉnh Quân vượt xa bất kì đối thủ nào ở chín hiệp đấu trước.
Nhưng Huyền Thiên còn có lá bài tẩy Tuyệt Ảnh kiếm pháp chưa thi triển ra, đối với công kích của Dương Đỉnh Quân thì Huyền Thiên không chút nào sợ hãi.
- Toàn phong thức!
Thời điểm Dương Đỉnh Quân bổ ra một kiếm thì lông tơ toàn thân Huyền Thiên đột nhiên dựng đứng, tinh thần cả người nâng cao đến cực điểm, cả người trở nên vô cùng chăm chú, trong tay đánh xuống một kiếm, tốc độ cũng không phải là rất nhanh nhưng lại vạch lên rào cản.
Một trận gió lốc sinh ra từ bức tranh kiếm thế của Huyền Thiên, trong phút chốc cùng Xích Cương kiếm vừa chém ra bổ vào nhau.
Chỉ nghe thấy một tiếng keng giòn vang, kiếm thế phách thiên tuyệt địa của Dương Đỉnh Quân đột nhiên lại bị gió lốc sinh ra trong kiếm thế của Huyền Thiên đẩy về một bên.
Vị trí thân thể của Huyền Thiên không hề nhúc nhích, nhưng kiếm của Dương Đỉnh Quân lại lệch phương hướng, một kiếm thất bại.
- Tà Phong thức!
Hàn Thiên thuận thế tiến về phía trước, thuận thế chém ra một kiếm, một loại kiếm khí giống như ánh trắng đột nhiên xuất hiện chém thẳng vào hướng Dương Đỉnh Quân.
Một kiếm này của Huyền Thiên hóa giải một kiếm phách đạo này của Dương Đỉnh Quân làm cho chúng đệ tử hô to huyền diệu, nhưng mà kiếm thứ hai lại không có bất kì kỹ xảo chém thẳng về hướng Dương Đỉnh Quân, xem ra là muốn liều mạng với Dương Đỉnh Quân khiến tất cả mọi người đều cả kinh.
Chỗ cường đại của Dương Đỉnh Quân chính là nội lực hùng hậu, Huyền Thiên liều mạng cùng hắn không phải là lấy trứng chọi đá hay sao?
Quả nhiên nhìn thấy Huyền Thiên đối diện liều mạng với hắn khiến thần sắc Dương Đỉnh Quân lập tức hưng phấn, vui vẻ cười ha ha, quát:
- Được, tới thì tốt, lão tử sẽ cho ngươi biết hậu quả của việc đối nghịch với nội lực hùng hậu.
Khi đang nói chuyện, kiếm trong tay Dương Đỉnh Quân đón một kiếm “Tà Phong thức” do Huyền Thiên chém tới, một kiếm này càng phách đạo, nhanh chóng, mãnh liệt hơn so với kiếm đầu tiên.
Hàn Tuyết kiếm và Xích Cương kiếm chém vào nhau.
Keng___!
Một tiếng giòn vạng cực lớn vang lên, tiếng vang tựa hồ như trong chớp mắt vừa vang lên tức thì, lại tựa hồ giống như đã kéo dài thật lâu, mềm mỏng không ngừng.
Một luồng lực lượng khổng lồ truyền từ thân kiếm đến, trong phút chốc tràn vào trong cơ thể.
Huyền Thiên cảm giác như bị một thanh cự chùy đánh trúng, lực lượng khổng lồ hầu như muốn đánh bay hắn, muốn hóa giải một kích này thì ít nhất phải lui lại phía sau ba đến năm bước.
Nhưng mà thân thể của Huyền Thiên cũng không lui lại nửa bước.
Ở trong chớp mắt, Huyền Thiên liền phân giải ở trong thân thể lực lượng khổng lồ do Dương Đỉnh Quân đánh tới, dọc theo kinh mạch truyền đi khắp nơi trong thân thể.
Đây là muốn dùng thân thể cường ngạnh phản kháng một kích của Dương Đỉnh Quân.
Thân thể Huyền Thiên run lên, trong chớp mắt cả thân thể hắn đều chấn động, từ đầu cho đến cả lòng bàn chân, từ trong lục phủ ngũ tạng đến lông tơ ở ngoài.
Ngoại nhân nhìn thấy một kiếm của Dương Đỉnh Quân chém tới khiến toàn thân Huyền Thiên run rẩy thì tất cả đều kinh hãi.
Duy chỉ có Huyền Thiên là trong mắt không có một chút vẻ thống khổ nào, ngược lại là vô cùng hưng phấn.
- Trảm Phong thức!
Thân thể vẫn còn run rẩy, trong mắt Huyền Thiên lộ ra chiến ý mãnh liệt, chém ra một kiếm.
Một kiếm “Trảm Phong thức” này hoàn toàn là cường công chính diện, so với “Tà Phong thức” thì uy lực và lực công kích càng mạnh hơn.
Dương Đỉnh Quân nhìn thấy toàn thân Huyền Thiên vẫn đang run rẩy nhưng vẫn muốn liều mạng với chính mình, lại hưng phấn cười to một tiếng, quát lớn:
- Lão tử chém chết ngươi.
Dương Đỉnh Quân đưa nội lực đến mức cao nhất, chém ra một kiếm, trong không khí truyền đến thanh âm o o, một kiếm chém vào khiến không khí vỡ tan, tựa hồ như đang khóc.
Hàn Tuyết kiếm cùng Xích Cương kiếm lại va chạm một lần nữa.
Keng…!
Thanh âm kim thiết giao kích vô cùng đinh tai nhức óc.
Thân thể Huyền Thiên không có lui về phía sau nửa bước, tất cả sức lực phản chấn đều bị hắn đưa nhập vào cơ thể, chấn động toàn thân khiến cơ thể đang run rẩy kịch liệt.
- Trảm Phong thức!
Chiến ý trong mắt Huyền Thiên càng ngày càng mạnh, lại là một kiếm chính diện chém tới hướng Dương Đỉnh Quân.
Tu vi của Huyền Thiên đã đạt tới đỉnh cao của võ đạo cảnh bát trọng, chiến đấu liên tục trong mười hiệp, muốn phá vỡ bức tường cản trở, nếu nhờ vào sức lực của mình phá tan đi bức tường đó thì cần ít nhất là mười ngày nửa tháng.
Nhưng mà, nếu như có thể mượn được ngoại lực thì…thời gian có thể được rút ngắn.
Chín lượt đấu trước thì nội lực của đối thủ đều yếu hơn so với Huyền Thiên, Huyên Thiên dù có muốn liều mạng thì cản bản cũng không thể nào đạt tới trình độ phá hủy bức tướng cản trở bát trọng.
Mà Dương Đỉnh Quân thì không giống như vậy, Dương Đỉnh Công Thuần Dương công, tu luyện đến tầng thứ bảy nên nội lực vô cùng hùng hậu, ở trong nhóm đệ tử ngoại môn không ai có thể so sánh, nếu so với Huyền Thiên ở tầng thứ năm Tiên Thiên công thì còn cao hơn một trọng rất lớn.
Một kiếm liều mạng với Dương Đỉnh Quân này sức lực khổng lồ khiến toàn thân cốt nhục của Huyền Thiên đều run rẩy, nếu như không có bức tường cản trở bát trọng thì nếu sau mấy lần liều mạng, hấp thụ sức lực của Dương Đỉnh Quân thì đã khiến Huyền Thiên trọng thương.
Thân thể Huyền Thiên run rẩy kịch liệt, chỉ là phản ứng theo bản năng, trên thực tế thì thân thể của Huyền Thiên cũng không có bị ảnh hưởng bởi sức lực của Dương Đỉnh Quân.
Huyền Thiên đem lực phản chấn cường đại vào trong người hóa giải, hướng dẫn vào quanh thân, vô số đường kinh mạch sau mỗi lần chấn đánh thì lực cường đại đều đánh tới phía trên bức tường cản trở bát trọng.
/1894
|