Thấy bóng lưng ba người Ngưu Chấn Nhạc, Trình Nguyên Công, Trương Cốc Tùng biến mất, Hoàng Tề Sơn nói:
- Cha, tiền đánh cuộc trận tỉ thí lần này là gì?
Hoàng Viễn Thành mở thiệp ra xem, nghe vậy giữ im lặng đưa tới cho Hoàng Tề Sơn.
Hoàng Tề Sơn tiếp nhận thiếp mời xem xét, cả kinh nói:
- Tiền đánh cuộc là một tòa thành trấn? Trên tay Hoàng gia chúng ta chỉ có một tòa Hoàng Bách Trấn, chúng ta thật vất vả mới có chỗ dừng chân ở Bắc Mạc Huyện, đứng vứng gót chân ở Hoàng Bách Trấn, vạn nhất thua, vậy chẳng phải Hoàng gia mất hết căn cơ sao?
Mọi người nghe vậy đều giật mình, đối với mục đích của ba nhà Ngưu, Trình, Trương lập tức hiểu rõ.
Hoàng Minh Sơn nao nao, hiển nhiên không nghĩ tới, tiền đặt cược lại nặng như vậy, dĩ nhiên là một tòa thành trấn.
Bắc Mạc Huyện tổng cộng có 30 tòa thành trấn, trong đó có phân lớn nhỏ, thôn trấn lớn một chút, sinh ý sản nghiệp giá trị bốn năm triệu lượng bạc, lợi nhuận một năm ngoài trăm vạn lượng bạc, thôn trấn nhỏ một chút, sản nghiệp sinh ý giá trị hai ba triệu lượng bạc, lợi nhuận thuận một năm ngoài sáu mươi vạn lượng bạc.
Tòa thành trấn duy nhất mà Hoàng gia khống chế chính là Hoành Bách Huyện, trong Bắc Mạc Huyện thuộc về thượng đẳng, giá trị sản nghiệp hơn bốn trăm vạn lượng bạc, lợi nhuận thuần hàng năm cũng hơn trăm vạn lượng bạc.
Trận luận võ hậu bối này, ba nhà cơ hồ đã nắm lấy gốc rễ Hoàng gia, chỉ cần Hoàng gia thua sẽ bị hủy căn cơ ở Bắc Mạc Huyện, mấy năm kinh doanh, hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Có thể nói, đây là một hồi thi đấu Hoàng gia không thua nổi.
Biểu lộ của Hoàng Minh Sơn rất nhanh khôi phục bình thường, khóe mắt nhảy lên, nói:
- Tiền đặt cược rất lớn, đối với Hoàng gia chúng ta rất bất lợi, nhưng nếu như Hoàng gia thắng, sẽ thắng được ba tòa thành trấn, khiến sản nghiệp Hoàng gia ít nhất mở rộng gấp hai lần, Uy nhi đã bước vào Tiên Thiên cảnh, ta dạy hắn chút bí kỹ, tu vị cùng cảnh giới hậu bối ba nhà tuyệt đối không phải là đối thủ của Uy nhi, chúng ta tất thắng.
Hoàng gia đã từng là thế gia ngũ phẩm, trong tộc ngay cả bí kíp Địa giai cũng có, cửu phẩm gia tộc nho nhỏ như ba gia tộc, bí kíp võ học trong tộc cũng chỉ là Huyền giai hạ phẩm.
Hoàng Minh Sơn nói, ngược lại không giả, cùng là tu vị Tiên Thiên cảnh nhất trọng, chỉ cần dạy Hoàng Uy chút bí kỹ của Hoàng gia, mặc dù là võ giả Tiên Thiên cảnh nhị trọng cũng không phải đối thủ, có thể chắc chắc giành thắng lợi.
Chỉ là, trên mặt của mọi người lại không có vẻ vui mừng, Hoàng Tề Sơn nói:
- Vạn nhất bạo lộ thân phận, bị người nọ biết được đuổi đến cũng không phải chúng ta có thể phản kháng.
Nhìn thần sắc mọi người, hiển nhiên suy nghĩ trong lòng cũng không khác Hoàng Tề Sơn.
Nói tới người nọ, sắc mặt Hoàng Minh Sơn cũng biến đổi, ngay cả siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh như Huyền Hồng cũng thua dưới tay hắn, hơn nữa một đường đuổi giết, khiến kinh mạch trong thể nội Huyền Hồng đều bị đứt đoạn, hoàn toàn trở thành phế nhân, nếu lại bị người nọ biết được hành tung, vậy thì Hoàng gia quả thật chỉ có một con đường chết thôi.
Hoàng Minh Sơn nói:
- Ba nhà Ngưu, Trình, Trương khiếu chiến, nếu không đáp ứng, chẳng lẽ Hoàng gia thực làm rùa đen rút đầu sao? Thần Đao vương triêu này là nơi cực bắc Thần Châu đại địa, chỉ lớn bằng bàn tay, cách địa bàn của Huyền gia không chỉ vạn dặm, Bắc Mạc Huyện càng là một nơi chim không đẻ trứng, người nọ sao dễ dàng biết được như vậy?
Hoàng Tề Sơn nói:
- Thế nhưng... nếu vạn nhất... !
Hoàng Viễn Thành giơ tay lên, chặn mọi người tranh luận nói:
- Việc đã đến nước này, vì Hoàng gia có thể triệt để dừng chân ở Bắc Mạc Huyện, chỉ có thể như thế, về phần người nọ có thể biết hay không, mặc cho số phận thôi!
- Ông ngoại, để con thay Hoàng gia xuất chiến đi! Không cần dạy con bí kỹ Hoàng gia.
Thanh âm Huyền Thiên vang lên, hắn suy nghĩ hồi lâu, vẫn cảm thấy hắn xuất chiến càng thêm thỏa đáng.
Hiện giờ thực lực Huyền Thiên đã không kém gì võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng, nếu như Hoàng Uy thi triển bí kỹ Hoàng gia, vạn nhất thực sự bị Huyền Cơ biết được tin tức về Huyền Hồng và Hoàng gia, vậy Hoàng gia thật đúng là vạn kiếp bất phục rồi, chỉ có một con đường chết.
Giá lớn như vậy, căn bản không đáng đánh bạc, cho nên, Huyền Thiên xuất chiến, càng thõa đáng ở Hoàng Uy.
Bất quá, nghe Huyền Thiên nói xong, Hoàng Minh Sơn lại nhướng mày, quát:
- Chỉ bằng ngươi? Dựa vào cái gì đánh một trận với đệ tử Tiên Thiên cảnh? Chẳng lẽ ngươi còn muốn sử xuất ra bí kỹ của Huyền gia sao? Tin tức này sẽ như như gió bay đến tai người nọ, ngươi có phải cho rằng hại Hoàng gia ta không đủ sâu, còn muốn hại cả nhà Hoàng gia không ?!
- Im ngay!
Thân thể già nua của Hoàng Viễn Thàn đột nhiên đứng lên, chỉ nghe thấy một tiếng BA~ vang lên, một cái tát đánh lên mặt Hoàng Minh Sơn, quát:
- Đồ hỗn trướng, ngươi nói hươu nói vượn cái gì.
Hoàng Minh Sơn bị Hoàng Viễn Thành đánh cho trên mặt xuất hiện một dấu tay, nhưng mặt lại quật cường chuyển sang một bên, giữ im lặng, hiển nhiên không cho là mình nói hưu nói vượn, mà là lời tâm huyết của hắn.
- Cha xin bớt giận!
Hoàng Tề Sơn thấy thế, tranh thủ thời gian đỡ thân thể Hoàng Viễn Thành nói:
- Đại ca chỉ là nhất thời nói nhảm, Hồng đệ là ân nhân của Hoàng gia, nếu không có Hồng đệ, Hoàng gia cũng đã sớm bị gia tộc khác chiếm đoạt, hậu sự không cách nào đoán trước, há có thể bởi vậy mà sinh lòng oán hận?
Trước khi Hoàng Nguyệt gả cho Huyền Hồng, Hoàng gia đã từng gặp phải tình thế nguy hiểm. Trong lúc tranh đoạt gia tộc thiếu chút nữa bị một gia tộc tứ phẩm chiếm đoạt, nhưng lại được Huyền Hồng cứu, đúng là lần kia, Huyền Hồng kết bạn với Hoàng Nguyệt, hai người vừa thấy đã yêu, kết làm phu thê, mà ngay cả một ít trưởng lão Huyền gia phản đối việc hôn nhân này nhưng Huyền Hồng đều bỏ mặc.
Nếu không có như thế, lấy thân phận thân là người kế tục Huyền gia của Huyền Hồng, cưới vợ bình thường nếu không phải nữ tử xuất thân từ thế gia nhị phẩm thì cũng phải là truyền nhân trực hệ của thế gia tam phẩm.
Huyền Thiên nhìn thoáng qua Hoàng Minh Sơn, trong nội tâm đối với người này cho ra bốn chữ Vong ân phụ nghĩa.
Hoàng gia chỉ là gia tộc ngũ phẩm, kết thân với trực hệ Huyền gia có thể nói là một bước lên trời, có Huyền gia tương trợ, Hoàng gia đạt được một ít bí kíp võ học cao cấp là chuyện khẳng định, thời gian qua lâu, nếu có người tu vị đạt tới Địa giai cảnh cửu trọng, gia tộc sẽ tấn thăng thành gia tộc tứ phẩm.
Thậm chí có thể đạt được bí điển võ học Thiên giai, đợi một thời gian, Hoàng gia xuất hiện cường giả siêu cấp Thiên giai cảnh tam giai thậm chí sẽ tấn thăng thành gia tộc tam phẩm.
Ở Thần Châu đại địa, thế lực tổng cộng chia làm cửu phẩm. Nhất phẩm cao nhất, cửu phẩm thấp nhất, bất kể là gia tộc hay tông môn đều dùng phẩm bậc bài danh làm vẻ vang.
Trong đó, Nhất Nhị Tam phẩm là thế lực thượng đẳng, Tứ Ngũ Lục là trung phẩm, Thất Bát Cửu phẩm là hạ đẳng chênh lệch giữa một phẫn thực lực đều có khác biệt như trời đất.
- Cha, tiền đánh cuộc trận tỉ thí lần này là gì?
Hoàng Viễn Thành mở thiệp ra xem, nghe vậy giữ im lặng đưa tới cho Hoàng Tề Sơn.
Hoàng Tề Sơn tiếp nhận thiếp mời xem xét, cả kinh nói:
- Tiền đánh cuộc là một tòa thành trấn? Trên tay Hoàng gia chúng ta chỉ có một tòa Hoàng Bách Trấn, chúng ta thật vất vả mới có chỗ dừng chân ở Bắc Mạc Huyện, đứng vứng gót chân ở Hoàng Bách Trấn, vạn nhất thua, vậy chẳng phải Hoàng gia mất hết căn cơ sao?
Mọi người nghe vậy đều giật mình, đối với mục đích của ba nhà Ngưu, Trình, Trương lập tức hiểu rõ.
Hoàng Minh Sơn nao nao, hiển nhiên không nghĩ tới, tiền đặt cược lại nặng như vậy, dĩ nhiên là một tòa thành trấn.
Bắc Mạc Huyện tổng cộng có 30 tòa thành trấn, trong đó có phân lớn nhỏ, thôn trấn lớn một chút, sinh ý sản nghiệp giá trị bốn năm triệu lượng bạc, lợi nhuận một năm ngoài trăm vạn lượng bạc, thôn trấn nhỏ một chút, sản nghiệp sinh ý giá trị hai ba triệu lượng bạc, lợi nhuận thuận một năm ngoài sáu mươi vạn lượng bạc.
Tòa thành trấn duy nhất mà Hoàng gia khống chế chính là Hoành Bách Huyện, trong Bắc Mạc Huyện thuộc về thượng đẳng, giá trị sản nghiệp hơn bốn trăm vạn lượng bạc, lợi nhuận thuần hàng năm cũng hơn trăm vạn lượng bạc.
Trận luận võ hậu bối này, ba nhà cơ hồ đã nắm lấy gốc rễ Hoàng gia, chỉ cần Hoàng gia thua sẽ bị hủy căn cơ ở Bắc Mạc Huyện, mấy năm kinh doanh, hủy hoại chỉ trong chốc lát.
Có thể nói, đây là một hồi thi đấu Hoàng gia không thua nổi.
Biểu lộ của Hoàng Minh Sơn rất nhanh khôi phục bình thường, khóe mắt nhảy lên, nói:
- Tiền đặt cược rất lớn, đối với Hoàng gia chúng ta rất bất lợi, nhưng nếu như Hoàng gia thắng, sẽ thắng được ba tòa thành trấn, khiến sản nghiệp Hoàng gia ít nhất mở rộng gấp hai lần, Uy nhi đã bước vào Tiên Thiên cảnh, ta dạy hắn chút bí kỹ, tu vị cùng cảnh giới hậu bối ba nhà tuyệt đối không phải là đối thủ của Uy nhi, chúng ta tất thắng.
Hoàng gia đã từng là thế gia ngũ phẩm, trong tộc ngay cả bí kíp Địa giai cũng có, cửu phẩm gia tộc nho nhỏ như ba gia tộc, bí kíp võ học trong tộc cũng chỉ là Huyền giai hạ phẩm.
Hoàng Minh Sơn nói, ngược lại không giả, cùng là tu vị Tiên Thiên cảnh nhất trọng, chỉ cần dạy Hoàng Uy chút bí kỹ của Hoàng gia, mặc dù là võ giả Tiên Thiên cảnh nhị trọng cũng không phải đối thủ, có thể chắc chắc giành thắng lợi.
Chỉ là, trên mặt của mọi người lại không có vẻ vui mừng, Hoàng Tề Sơn nói:
- Vạn nhất bạo lộ thân phận, bị người nọ biết được đuổi đến cũng không phải chúng ta có thể phản kháng.
Nhìn thần sắc mọi người, hiển nhiên suy nghĩ trong lòng cũng không khác Hoàng Tề Sơn.
Nói tới người nọ, sắc mặt Hoàng Minh Sơn cũng biến đổi, ngay cả siêu cấp cường giả Thiên giai cảnh như Huyền Hồng cũng thua dưới tay hắn, hơn nữa một đường đuổi giết, khiến kinh mạch trong thể nội Huyền Hồng đều bị đứt đoạn, hoàn toàn trở thành phế nhân, nếu lại bị người nọ biết được hành tung, vậy thì Hoàng gia quả thật chỉ có một con đường chết thôi.
Hoàng Minh Sơn nói:
- Ba nhà Ngưu, Trình, Trương khiếu chiến, nếu không đáp ứng, chẳng lẽ Hoàng gia thực làm rùa đen rút đầu sao? Thần Đao vương triêu này là nơi cực bắc Thần Châu đại địa, chỉ lớn bằng bàn tay, cách địa bàn của Huyền gia không chỉ vạn dặm, Bắc Mạc Huyện càng là một nơi chim không đẻ trứng, người nọ sao dễ dàng biết được như vậy?
Hoàng Tề Sơn nói:
- Thế nhưng... nếu vạn nhất... !
Hoàng Viễn Thành giơ tay lên, chặn mọi người tranh luận nói:
- Việc đã đến nước này, vì Hoàng gia có thể triệt để dừng chân ở Bắc Mạc Huyện, chỉ có thể như thế, về phần người nọ có thể biết hay không, mặc cho số phận thôi!
- Ông ngoại, để con thay Hoàng gia xuất chiến đi! Không cần dạy con bí kỹ Hoàng gia.
Thanh âm Huyền Thiên vang lên, hắn suy nghĩ hồi lâu, vẫn cảm thấy hắn xuất chiến càng thêm thỏa đáng.
Hiện giờ thực lực Huyền Thiên đã không kém gì võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng, nếu như Hoàng Uy thi triển bí kỹ Hoàng gia, vạn nhất thực sự bị Huyền Cơ biết được tin tức về Huyền Hồng và Hoàng gia, vậy Hoàng gia thật đúng là vạn kiếp bất phục rồi, chỉ có một con đường chết.
Giá lớn như vậy, căn bản không đáng đánh bạc, cho nên, Huyền Thiên xuất chiến, càng thõa đáng ở Hoàng Uy.
Bất quá, nghe Huyền Thiên nói xong, Hoàng Minh Sơn lại nhướng mày, quát:
- Chỉ bằng ngươi? Dựa vào cái gì đánh một trận với đệ tử Tiên Thiên cảnh? Chẳng lẽ ngươi còn muốn sử xuất ra bí kỹ của Huyền gia sao? Tin tức này sẽ như như gió bay đến tai người nọ, ngươi có phải cho rằng hại Hoàng gia ta không đủ sâu, còn muốn hại cả nhà Hoàng gia không ?!
- Im ngay!
Thân thể già nua của Hoàng Viễn Thàn đột nhiên đứng lên, chỉ nghe thấy một tiếng BA~ vang lên, một cái tát đánh lên mặt Hoàng Minh Sơn, quát:
- Đồ hỗn trướng, ngươi nói hươu nói vượn cái gì.
Hoàng Minh Sơn bị Hoàng Viễn Thành đánh cho trên mặt xuất hiện một dấu tay, nhưng mặt lại quật cường chuyển sang một bên, giữ im lặng, hiển nhiên không cho là mình nói hưu nói vượn, mà là lời tâm huyết của hắn.
- Cha xin bớt giận!
Hoàng Tề Sơn thấy thế, tranh thủ thời gian đỡ thân thể Hoàng Viễn Thành nói:
- Đại ca chỉ là nhất thời nói nhảm, Hồng đệ là ân nhân của Hoàng gia, nếu không có Hồng đệ, Hoàng gia cũng đã sớm bị gia tộc khác chiếm đoạt, hậu sự không cách nào đoán trước, há có thể bởi vậy mà sinh lòng oán hận?
Trước khi Hoàng Nguyệt gả cho Huyền Hồng, Hoàng gia đã từng gặp phải tình thế nguy hiểm. Trong lúc tranh đoạt gia tộc thiếu chút nữa bị một gia tộc tứ phẩm chiếm đoạt, nhưng lại được Huyền Hồng cứu, đúng là lần kia, Huyền Hồng kết bạn với Hoàng Nguyệt, hai người vừa thấy đã yêu, kết làm phu thê, mà ngay cả một ít trưởng lão Huyền gia phản đối việc hôn nhân này nhưng Huyền Hồng đều bỏ mặc.
Nếu không có như thế, lấy thân phận thân là người kế tục Huyền gia của Huyền Hồng, cưới vợ bình thường nếu không phải nữ tử xuất thân từ thế gia nhị phẩm thì cũng phải là truyền nhân trực hệ của thế gia tam phẩm.
Huyền Thiên nhìn thoáng qua Hoàng Minh Sơn, trong nội tâm đối với người này cho ra bốn chữ Vong ân phụ nghĩa.
Hoàng gia chỉ là gia tộc ngũ phẩm, kết thân với trực hệ Huyền gia có thể nói là một bước lên trời, có Huyền gia tương trợ, Hoàng gia đạt được một ít bí kíp võ học cao cấp là chuyện khẳng định, thời gian qua lâu, nếu có người tu vị đạt tới Địa giai cảnh cửu trọng, gia tộc sẽ tấn thăng thành gia tộc tứ phẩm.
Thậm chí có thể đạt được bí điển võ học Thiên giai, đợi một thời gian, Hoàng gia xuất hiện cường giả siêu cấp Thiên giai cảnh tam giai thậm chí sẽ tấn thăng thành gia tộc tam phẩm.
Ở Thần Châu đại địa, thế lực tổng cộng chia làm cửu phẩm. Nhất phẩm cao nhất, cửu phẩm thấp nhất, bất kể là gia tộc hay tông môn đều dùng phẩm bậc bài danh làm vẻ vang.
Trong đó, Nhất Nhị Tam phẩm là thế lực thượng đẳng, Tứ Ngũ Lục là trung phẩm, Thất Bát Cửu phẩm là hạ đẳng chênh lệch giữa một phẫn thực lực đều có khác biệt như trời đất.
/1894
|