Thế lực thượng đẳng là thế lực của cường giả siêu cấp Thiên giai cảnh, trung đẳng là thế lực của cường giả Địa giai cảnh, hạ đẳng là thế lực của cao thủ Tiên Thiên cảnh, về phần thế lực của võ giả Võ Đạo cảnh chính là loại bất nhập lưu.
Mỗi nhóm thế lực, đều chia làm Tam phẩm, mỗi một phẩm, đối ứng có võ giả cảnh giới tam lục cửu trọng tương ứng tọa trấn.
Ví dụ như thế lực cửu phẩm cần chí ít một gã cao thủ Tiên Thiên cảnh tam trọng tọa trấn, thế lực bát phẩm cần chí ít có một gã cao thủ Tiên Thiên cảnh lục trọng, thế lực thất phẩm cần chí ít có một gã cao thủTiên Thiên cảnh cửu trọng tọa trấn.
Cứ lần lượt tính như thế.
Cho nên một một phẩm, võ giả tu vị cao nhất khác biệt chừng ba cảnh giới, thực lực tổng hợp hoàn toàn không cùng cấp bậc.
Cho nên, Hoàng gia kết thân với Huyền gia không chỉ là Huyền Hồng và Hoàng Nguyệt lưỡng tình tương duyệt, càng khiến Hoàng gia nhận hết chỗ tốt, đậu vào núi lớn như Huyền gia mặc dù là thế lực tam phẩm cũng không dám trêu chọc Hoàng gia, chuyện khiến Hoàng gia gặp phải nguy hiểm, toàn bộ đều biến mất vô tung.
Huyền Thiên nhớ rất rõ, trước năm tuổi, khi hắn đi đến Hoàng gia, cậu cả Hoàng Minh Sơn lộ ra sắc mặt rất vui mừng.
Hiện giờ Huyền Hồng xảy ra vấn đề ở Huyền gia, gặp phải khốn cảnh, vậy mà trách cứ một nhà Huyền Hồng đã mang đến tai nạn cho Hoàng gia, nhưng lại quên nếu không có Huyền Hồng, có lẽ nhiều năm trước đã không còn Hoàng gia nữa.
Có lẽ trên đường đuổi giết con trai trưởng Hoàng Dũng của Hoàng Minh Sơn bỏ mình, khiến tâm tình Hoàng Minh Sơn xảy ra biến đổi, hắn đổi tất cả tội lỗi lên trên người một nhà Huyền Hồng, quả thật có chút ‘ Vong ân phụ nghĩa ’.
- Không tốt rồi... Gia chủ, không tốt rồi... !
Đúng lúc này, thanh âm của Hoàng Nguyên Tông từ xa xa truyền đến, trong thanh âm tràn đầy vội vàng xao động và khiếp sợ.
Mọi người trong phòng khách nghe xong cũng nhịn không được trong lòng trầm xuống, nghe ngữ khí của Hoàng Tông Nguyên thì tựa hồ đã xảy ra đại sự, hơn nữa còn là đại sự không tốt.
Rất nhanh Hoàng Tông Nguyên liền chạy đại sảnh, vẫn còn lớn tiếng la lên:
- Không tốt rồi, gia chủ, xảy ra chuyện lớn... !
- Chuyện gì, nói!
Hoàng Viễn Thành ngồi lại trên ghế, tuy rằng trong nội tâm cảm giác không ổn nhưng sắc mặt vẫn như thường.
- Uy công tử... Uy công tử đến Hoàng Bách Trấn rồi, nhưng ... Nhưng ... !
Hoàng Tông Nguyên muốn nói lại thôi.
Chẳng lẽ Hoàng Uy xảy ra chuyện gì? Trong lòng mọi người cả kinh.
Hoàng Minh Sơn càng trừng lớn hai mắt, thoáng một phát liền lẻn đến trước mặt Hoàng Tông Nguyên, quát:
- Uy nhi làm sao vậy?
Ánh mắt của mọi người, đều tập trung ở trên mặt Hoàng Tông Nguyên.
Hoàng Tông Nguyên cảm thấy rất áp lực, nói:
- Uy công tử nằm ở trên lưng ngựa quay lại Hoàng Bách Trấn, đã chóng mặt mê bất tỉnh, toàn thân là máu, bản thân bị trọng thương, có thể là trên đường trở về bị tập kích, tình huống thập phần nghiêm trọng.
- Cái gì - - ?
Hoàng Minh Sơn hai mắt trừng lớn, quát:
- Uy nhi ở nơi nào?
Hoàng Tông Nguyên nói:
- Được người đưa đến bên ngoài rồi.
- Uy nhi!
Hoàng Minh Sơn bi thiết một tiếng, chạy như điên ra bên ngoài.
Hắn chỉ có hai người con, Hoàng Dũng đã chết, chỉ còn lại thứ tử Hoàng Uy, tuổi vừa mới mười lăm, đã bước vào Tiên Thiên, trở thành đệ tử nội môn Lăng Vân Tông, lần này trở về, nguyên lai tưởng rằng là áo gấm về nhà, nhưng không ngờ dĩ nhiên là một hồi đại họa.
Nghe được tin tức Hoàng Uy trọng thương, Huyền Thiên trước tiên, liền nghĩ đến ba nhà kia.
Huyền Thiên ở trên đường bị Phúc Uy Bang chặn giết do bị Ngưu gia treo giải thưởng, , hai nhà kia chưa hắn sẽ không ra tay với những hậu bối khác của Hoàng gia.
Bất quá, việc này Huyền Thiên không nói ra, tuy rằng trong tay có căn cứ chính xác Ngưu gia sai sử Phúc Uy Bang đánh chết hắn nhưng vậy thì làm được gì? Ngưu gia đến chết không thừa nhận, ba nhà cũng tiến cùng lùi, chẳng lẽ Hoàng gia còn có thể cưỡng ép báo thù sao?
Chứng cứ kia ngày sau còn có tác dụng, đã hiện giờ lấy ra cũng không làm được gì, còn không bằng lưu để sau này dùng.
Kỳ thật cho dù Huyền Thiên không nói, người Hoàng gia cũng có thể đoán được, ba nhà vừa mới mời Hoàng gia tham gia hậu bối luận võ, mới vừa qua non nửa khắc đã truyền đến tin đệ tử hậu bối Tiên Thiên cảnh duy nhất của Hoàng gia bị trọng thương, thật là khéo.
Như vậy, Hoàng gia đã đáp ứng tham gia luận võ đệ tử hậu bối, nhưng đệ tử hậu bối Tiên Thiên cảnh lại không cách nào xuất hiện, vậy ba nhà không phải lo lắng nữa, Hoàng gia trăm phần trăm thua trận luận võ này.
Hoàng Uy bị thương quả thật rất nặng, không có mấy tháng tĩnh dưỡng thì ngay cả giường cũng không thể xuống, bất quá mạng ngược lại đã được bảo trụ, đợi khi Hoàng Uy tỉnh lại, hỏi hắn là ai đánh bị thương hắn thì Hoàng Uy lại nói không nên lời, chỉ nói là hai người áo đen che mặt đều cao thủ Tiên Thiên cảnh, hắn có thể trốn được cũng đã là mạng lớn rồi.
Tuy rằng biết rất rõ ràng do ba nhà hạ thủ, nhưng Hoàng gia bây giờ lại không có thực lực tìm ba nhà trả thù, chỉ có thể vùi cừu hận trong lòng, nhẫn nại.
Ngày kế tiếp, nhi tử của Hoàng Tề Sơn Hoàng Kiên cũng về tới Hoàng gia, hắn là đệ tử ngoại môn Bá Quyền Phái, tu vị Võ Đạo cảnh thập trọng, trên đường cũng bị tập kích, nhưng lại không phải cao thủ Tiên Thiên cảnh, chỉ bị chút ít vết thương nhẹ, liền chạy thoát trở về.
Trở về cuối cùng là con gái Hoàng Tề Sơn, Hoàng Quyền. Hoàng Quyên tư chất võ học khá cao, năm gần mười ba tuổi đã có tu vị Võ Đạo cảnh cửu trọng, cũng là đệ tử ngoại môn của Thần Đao Môn.
Thần Đao Môn là chính thế lực tông lục phẩm, bá chủ của Thần Đao vương triều, Hoàng Quyên ngược lại không bị bất cứ kẻ nào tập kích, an nguy không việc gì về tới Hoàng gia, xem ra, danh khí của Thần Đao môn quả thật cường thịnh, không người nào dám đụng vào.
Còn lại bất kể là Thiên Kiếm Tông hay là Bá Quyền Phái, Lăng Vân Tông, tuy rằng đều là đại tông môn lục phẩm, thất phẩm nhưng môn hạ đệ tử đều bị người tập kích.
Hoàng Uy trọng thương, không cách nào thay Hoàng gia tham gia đệ tử hậu bối luận võ, cuối cùng quyết định vẫn là do Huyền Thiên xuất chiến.
Huyền Thiên tuy rằng chỉ có tu vị Võ Đạo cảnh cửu trọng, thấp hơn so Hoàng Thiên một cảnh giới, nhưng tỷ thí với Hoàng Kiên một trận mọi người Hoàng gia đã biết rõ, thực lực Huyền Thiên hơn xa võ giả Võ Đạo cảnh thập trọng, có lẽ thực lực thực sự có thể đánh một trận với cao thủ Tiên Thiên cảnh nhất trọng.
Đệ tử hậu bối luận võ đúng vào ngày cuối năm, ba nhà kia mời toàn bộ một ít nhân vật có uy tín của Bắc Mạc Huyện đến để quan sát.
Hiện giờ, cách cuối năm còn mười hai ngày.
Vì giành được thắng lợi nên những ngày này, Huyền Thiên liền ở lại trong nhà bế quan tu luyện.
Huyền Thiên một mình ở trong lòng, lấy ‘ Ngọc Linh Chi ’ ra.
Tuy rằng Ngọc Linh Chi khó luyện hóa hơn Kỳ Hoàng Thảo, nhưng là có thời gian mười hai ngày có lẽ cũng đủ rồi, nếu như tu vị có thể đột phá đến Võ Đạo cảnh thập trọng vậy thì đối phó võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng càng nắm chắc hơn.
Mỗi nhóm thế lực, đều chia làm Tam phẩm, mỗi một phẩm, đối ứng có võ giả cảnh giới tam lục cửu trọng tương ứng tọa trấn.
Ví dụ như thế lực cửu phẩm cần chí ít một gã cao thủ Tiên Thiên cảnh tam trọng tọa trấn, thế lực bát phẩm cần chí ít có một gã cao thủ Tiên Thiên cảnh lục trọng, thế lực thất phẩm cần chí ít có một gã cao thủTiên Thiên cảnh cửu trọng tọa trấn.
Cứ lần lượt tính như thế.
Cho nên một một phẩm, võ giả tu vị cao nhất khác biệt chừng ba cảnh giới, thực lực tổng hợp hoàn toàn không cùng cấp bậc.
Cho nên, Hoàng gia kết thân với Huyền gia không chỉ là Huyền Hồng và Hoàng Nguyệt lưỡng tình tương duyệt, càng khiến Hoàng gia nhận hết chỗ tốt, đậu vào núi lớn như Huyền gia mặc dù là thế lực tam phẩm cũng không dám trêu chọc Hoàng gia, chuyện khiến Hoàng gia gặp phải nguy hiểm, toàn bộ đều biến mất vô tung.
Huyền Thiên nhớ rất rõ, trước năm tuổi, khi hắn đi đến Hoàng gia, cậu cả Hoàng Minh Sơn lộ ra sắc mặt rất vui mừng.
Hiện giờ Huyền Hồng xảy ra vấn đề ở Huyền gia, gặp phải khốn cảnh, vậy mà trách cứ một nhà Huyền Hồng đã mang đến tai nạn cho Hoàng gia, nhưng lại quên nếu không có Huyền Hồng, có lẽ nhiều năm trước đã không còn Hoàng gia nữa.
Có lẽ trên đường đuổi giết con trai trưởng Hoàng Dũng của Hoàng Minh Sơn bỏ mình, khiến tâm tình Hoàng Minh Sơn xảy ra biến đổi, hắn đổi tất cả tội lỗi lên trên người một nhà Huyền Hồng, quả thật có chút ‘ Vong ân phụ nghĩa ’.
- Không tốt rồi... Gia chủ, không tốt rồi... !
Đúng lúc này, thanh âm của Hoàng Nguyên Tông từ xa xa truyền đến, trong thanh âm tràn đầy vội vàng xao động và khiếp sợ.
Mọi người trong phòng khách nghe xong cũng nhịn không được trong lòng trầm xuống, nghe ngữ khí của Hoàng Tông Nguyên thì tựa hồ đã xảy ra đại sự, hơn nữa còn là đại sự không tốt.
Rất nhanh Hoàng Tông Nguyên liền chạy đại sảnh, vẫn còn lớn tiếng la lên:
- Không tốt rồi, gia chủ, xảy ra chuyện lớn... !
- Chuyện gì, nói!
Hoàng Viễn Thành ngồi lại trên ghế, tuy rằng trong nội tâm cảm giác không ổn nhưng sắc mặt vẫn như thường.
- Uy công tử... Uy công tử đến Hoàng Bách Trấn rồi, nhưng ... Nhưng ... !
Hoàng Tông Nguyên muốn nói lại thôi.
Chẳng lẽ Hoàng Uy xảy ra chuyện gì? Trong lòng mọi người cả kinh.
Hoàng Minh Sơn càng trừng lớn hai mắt, thoáng một phát liền lẻn đến trước mặt Hoàng Tông Nguyên, quát:
- Uy nhi làm sao vậy?
Ánh mắt của mọi người, đều tập trung ở trên mặt Hoàng Tông Nguyên.
Hoàng Tông Nguyên cảm thấy rất áp lực, nói:
- Uy công tử nằm ở trên lưng ngựa quay lại Hoàng Bách Trấn, đã chóng mặt mê bất tỉnh, toàn thân là máu, bản thân bị trọng thương, có thể là trên đường trở về bị tập kích, tình huống thập phần nghiêm trọng.
- Cái gì - - ?
Hoàng Minh Sơn hai mắt trừng lớn, quát:
- Uy nhi ở nơi nào?
Hoàng Tông Nguyên nói:
- Được người đưa đến bên ngoài rồi.
- Uy nhi!
Hoàng Minh Sơn bi thiết một tiếng, chạy như điên ra bên ngoài.
Hắn chỉ có hai người con, Hoàng Dũng đã chết, chỉ còn lại thứ tử Hoàng Uy, tuổi vừa mới mười lăm, đã bước vào Tiên Thiên, trở thành đệ tử nội môn Lăng Vân Tông, lần này trở về, nguyên lai tưởng rằng là áo gấm về nhà, nhưng không ngờ dĩ nhiên là một hồi đại họa.
Nghe được tin tức Hoàng Uy trọng thương, Huyền Thiên trước tiên, liền nghĩ đến ba nhà kia.
Huyền Thiên ở trên đường bị Phúc Uy Bang chặn giết do bị Ngưu gia treo giải thưởng, , hai nhà kia chưa hắn sẽ không ra tay với những hậu bối khác của Hoàng gia.
Bất quá, việc này Huyền Thiên không nói ra, tuy rằng trong tay có căn cứ chính xác Ngưu gia sai sử Phúc Uy Bang đánh chết hắn nhưng vậy thì làm được gì? Ngưu gia đến chết không thừa nhận, ba nhà cũng tiến cùng lùi, chẳng lẽ Hoàng gia còn có thể cưỡng ép báo thù sao?
Chứng cứ kia ngày sau còn có tác dụng, đã hiện giờ lấy ra cũng không làm được gì, còn không bằng lưu để sau này dùng.
Kỳ thật cho dù Huyền Thiên không nói, người Hoàng gia cũng có thể đoán được, ba nhà vừa mới mời Hoàng gia tham gia hậu bối luận võ, mới vừa qua non nửa khắc đã truyền đến tin đệ tử hậu bối Tiên Thiên cảnh duy nhất của Hoàng gia bị trọng thương, thật là khéo.
Như vậy, Hoàng gia đã đáp ứng tham gia luận võ đệ tử hậu bối, nhưng đệ tử hậu bối Tiên Thiên cảnh lại không cách nào xuất hiện, vậy ba nhà không phải lo lắng nữa, Hoàng gia trăm phần trăm thua trận luận võ này.
Hoàng Uy bị thương quả thật rất nặng, không có mấy tháng tĩnh dưỡng thì ngay cả giường cũng không thể xuống, bất quá mạng ngược lại đã được bảo trụ, đợi khi Hoàng Uy tỉnh lại, hỏi hắn là ai đánh bị thương hắn thì Hoàng Uy lại nói không nên lời, chỉ nói là hai người áo đen che mặt đều cao thủ Tiên Thiên cảnh, hắn có thể trốn được cũng đã là mạng lớn rồi.
Tuy rằng biết rất rõ ràng do ba nhà hạ thủ, nhưng Hoàng gia bây giờ lại không có thực lực tìm ba nhà trả thù, chỉ có thể vùi cừu hận trong lòng, nhẫn nại.
Ngày kế tiếp, nhi tử của Hoàng Tề Sơn Hoàng Kiên cũng về tới Hoàng gia, hắn là đệ tử ngoại môn Bá Quyền Phái, tu vị Võ Đạo cảnh thập trọng, trên đường cũng bị tập kích, nhưng lại không phải cao thủ Tiên Thiên cảnh, chỉ bị chút ít vết thương nhẹ, liền chạy thoát trở về.
Trở về cuối cùng là con gái Hoàng Tề Sơn, Hoàng Quyền. Hoàng Quyên tư chất võ học khá cao, năm gần mười ba tuổi đã có tu vị Võ Đạo cảnh cửu trọng, cũng là đệ tử ngoại môn của Thần Đao Môn.
Thần Đao Môn là chính thế lực tông lục phẩm, bá chủ của Thần Đao vương triều, Hoàng Quyên ngược lại không bị bất cứ kẻ nào tập kích, an nguy không việc gì về tới Hoàng gia, xem ra, danh khí của Thần Đao môn quả thật cường thịnh, không người nào dám đụng vào.
Còn lại bất kể là Thiên Kiếm Tông hay là Bá Quyền Phái, Lăng Vân Tông, tuy rằng đều là đại tông môn lục phẩm, thất phẩm nhưng môn hạ đệ tử đều bị người tập kích.
Hoàng Uy trọng thương, không cách nào thay Hoàng gia tham gia đệ tử hậu bối luận võ, cuối cùng quyết định vẫn là do Huyền Thiên xuất chiến.
Huyền Thiên tuy rằng chỉ có tu vị Võ Đạo cảnh cửu trọng, thấp hơn so Hoàng Thiên một cảnh giới, nhưng tỷ thí với Hoàng Kiên một trận mọi người Hoàng gia đã biết rõ, thực lực Huyền Thiên hơn xa võ giả Võ Đạo cảnh thập trọng, có lẽ thực lực thực sự có thể đánh một trận với cao thủ Tiên Thiên cảnh nhất trọng.
Đệ tử hậu bối luận võ đúng vào ngày cuối năm, ba nhà kia mời toàn bộ một ít nhân vật có uy tín của Bắc Mạc Huyện đến để quan sát.
Hiện giờ, cách cuối năm còn mười hai ngày.
Vì giành được thắng lợi nên những ngày này, Huyền Thiên liền ở lại trong nhà bế quan tu luyện.
Huyền Thiên một mình ở trong lòng, lấy ‘ Ngọc Linh Chi ’ ra.
Tuy rằng Ngọc Linh Chi khó luyện hóa hơn Kỳ Hoàng Thảo, nhưng là có thời gian mười hai ngày có lẽ cũng đủ rồi, nếu như tu vị có thể đột phá đến Võ Đạo cảnh thập trọng vậy thì đối phó võ giả Tiên Thiên cảnh nhất trọng càng nắm chắc hơn.
/1894
|