Nghe Ngạo Thiên Long nói, Vân Chính Thiên trong lòng minh bạch rồi, hắn quên mất U Minh Bạch Hổ loại thần thú hồn linh kia của Lương Thế Nhân đối với bất kỳ hổ loại hồn thú nào cũng đều mang đến lực chấn nhiếp nhất định. Đây cũng không phải chấn nhiếp về lực lượng mà là từ trong huyết mạch xảy ra.
Tà Mâu Bạch Hổ kia nhìn thấy U Minh Bạch Hổ không són ra quần mới là lạ. Ngay lập tức xoay đầu chạy đi cũng là điều dễ hiểu.
“Lần này xem như gặp may. Thật không nghĩ đám bọn chúng đã sớm như vậy kéo quân tới tấn công trước. Nếu chúng ta không đi sớm thì có lẽ Thiên Minh thành bây giờ đã bị bọn chúng công đánh rồi.”
Vân Chính Thiên thở phào một cái. Chỉ cần bọn chúng tới sau thời điểm Kim Ngân hộ pháp dẫn quân đi, Thiên Minh thành phòng ngự đại giảm xuống, còn không phải tiện nghi bọn hồn thú sao.
Lương Thế Nhân tiếp lời: “Ta đã báo lại cho Đinh tổng quản, nhờ chuyển lời cho các vị hộ pháp kia tạm thời án binh bất động. Lão đại, ngươi có chỉ thị gì nữa không?”
Vân Chính Thiên trầm ngâm một chút, rồi lại nói:
“Nói với bọn họ, tập trung hỏa lực đánh về phía bắc, hội quân với chúng ta đem những cái hồn thú kia toàn bộ diệt sát.”
Mặc dù Tà Mâu Bạch Hổ bị Lương Thế Nhân dọa sợ rút lui, nhưng tin chắc bọn chúng vẫn không có hoàn toàn chạy khỏi khu vực này quá xa. Vân Chính Thiên muốn nhân cơ hội hiếm có này mà đem nhân số kẻ địch giảm xuống.
Muốn tấn công phủ đầu Thiên Minh Thần Triều của ta? Vậy thì lấy mạng ra tương bính đi.
Không ngoài dự đoán của Vân Chính Thiên, Tà Mâu Bạch Hổ vẫn còn tụ tập ở gần đó. Sau khi ba người hoàn toàn khôi phục lại đỉnh phong trạng thái, lại tìm đến đối với bọn chúng triển khai công kích. Hồn thú đại quân kia tuy đông đảo nhưng nguyên khí tổn thương, sau một hồi chống cự kịch liệt nhưng số lượng dần dần rơi xuống, một lát sau Kim Ngân hộ pháp dẫn viện binh tới, rốt cuộc thành công đem những cái này hồn thú trận hình hoàn toàn đánh tan.
Dưới đất la liệt xác chết hồn thú, hồn hoàn đủ màu nở rộ. Bọn hắn tự nhiên sẽ không để những cái hồn hoàn này lãng phí, Vân Chính Thiên ra lệnh chọn lọc một số hồn thú có tu vi cùng năng lực mạnh để thu lại hồn hoàn, khi trở về sẽ ban thưởng cho một số binh sĩ đã đạt tới bình cảnh.
Sau khi thu lấy hồn hoàn, xác hồn thú còn nguyên vẹn sẽ được xẻ thịt mang về. Thiên Minh Thần Triều có đội ngũ chuyên môn thu dọn cục diện chiến trường. Nếu như để những xác chết này phân hủy ra, đối với môi trường sinh thái sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn. Vả lại bọn chúng đang muốn cải tạo lại môi trường nơi đây cho giống với Nhân Vực, tự nhiên không thể bỏ xót chuyện này.
Hồn thú đại quân trận này chết không dưới năm mươi con, tuy nhiên những con đầu lĩnh vẫn không có mất mạng, thành công trốn thoát. Và một điều làm Vân Chính Thiên lo lắng là hắn vẫn không nhìn thấy bất cứ sự hiện diện của tà hồn sư nào.
Tà hồn sư có Kiệt Quỷ đứng đầu, tin chắc sẽ không thể khoanh tay đứng nhìn Thiên Minh Thần Triều bọn hắn càn quét như vậy. Mặc dù Kiệt Quỷ đầu óc không như La Hổ luôn cân nhắc nặng nhẹ trước sau, nhưng hắn máu lạnh hơn rất nhiều. Cho nên đối với Thiên Minh thành lồ lộ ra như vậy không khác gì một miếng thịt thơm, tại sao vẫn không có xuất hiện.
Mấy ngày sau, Vân Chính Thiên ra lệnh tăng cường phòng ngự cho thủ đô Thiên Minh Thần Triều. Còn nhiệm vụ đánh chiếm thành lập vành đai như cũ giao cho tứ đại hộ pháp, phối hợp với Lương Thế Nhân và Ngạo Thiên Long thực hiện.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Đảo mắt qua lại, đã nữa năm kể từ khi Thiên Minh Thần Triều công khai chiến tranh. Lãnh thổ được giải phóng ngày càng nhiều hơn, vành đai phòng ngự được thiết lập chằng chịt, nhưng tất cả đều rất có qui củ. Hồn thúđại quân cũng nhiều lần khởi xướng công kích, nhưng đều bị tinh thần quật cường của các binh sĩđánh đuổi đi.
Chiến tranh xảy ra có thương vong là không tránh khỏi, Thiên Minh Thần Triều cũng có không ít binh sĩ tử trận, nhưng so với hồn thú bên kia thì vẫn ít hơn nhiều lắm. Vả lại mỗi một trận đánh trôi qua, kinh nghiệm lại được đúc kết, cho tới gần đây mấy trận đều không có người nào tử vong, cùng lắm là trọng thương cần cấp cứu điều trị mà thôi.
Thế nhưng vào ngày hôm nay, tình hình chiến sự rốt cuộc có chuyển biến lớn. Tà hồn sư sau nữa năm im hơi lặng tiếng, đã xuất đầu lộ diện.
Một đoàn tập hợp hơn hai mươi tà hồn sư và gần một trăm đầu hồn thú đang tiến hành vây công vành đai phòng ngự thiết lập tại căn cứ bộ lạc Thiết Huyết. Chỗ này đang có Ngân hộ pháp Thiết Thiên Kỳ tọa trấn, ngoài ra còn có Ngạo Thiên Long.
Về phía bên kia chiến tuyến, dẫn đầu một tà hồn sư đơn vị kia là gương mặt rất quen thuộc, đã tưởng như bốc hơi khỏi Lưỡi Quỷ đại đạo suốt nữa năm nay, Kiệt Quỷ bất ngờ xuất hiện.
Bây giờ phải gọi hắn là Ma Viêm Kiệt Quỷ, bởi vì những vụ hỏa hoạn ám ảnh nhất hiện nay, đều là do Kiệt Quỷ âm thầm gây ra. Cho nên mọi người gọi hắn là Ma Viêm Kiệt Quỷ.
Ma Viêm Kiệt Quỷ ngạo nghễ nhìn về phía đông cường giả hồn sư có mặt bên trong chiến lũy kia. Ngón tay khẽ búng ra, tức thì một đoàn ma viêm hùng hậu từ trong hư không ngưng hình hiện ra. Ma viêm như có linh tính phát ra vô tận ma khiếu khiến cho bên này Thiên Minh Thần Triều binh sĩ không khỏi kinh hãi.
“Ma viêm hồn, đúng là ma viêm hồn.” Thiết Thiên Kỳ thất kinh nói.
Trên thế giới này, không chỉ có vũ khí mới có thể sinh ra kỳ hồn, mà đồng dạng lực lượng chi nguyên cũng có thể như vậy. Chỉ có thông qua cảm thụ, đối với năng lực của mình nắm giữ toàn bộ áo nghĩa, mới có thể sản sinh ra hồn phách.
Bât quá, loại này khái niệm với thời đại hiện tại quá mơ hồ. Cho dù là Vân Chính Thiên đối với kiếm đạo lĩnh ngộ đủ sâu, nhưng vẫn không cách nào ngưng tụ ra kiếm hồn được.
Vậy mà Ma Viêm Kiệt Quỷ, dĩ nhiên thành công ngưng tụ ra ma viêm hồn. So với một năm trước khi so tài với Quỷ Kiếm, thực lực cách biệt quả là một trời một vực.
Ngạo Thiên Long nhìn thấy đối phương cường đại như vậy, sắc mặt càng hiện ra vẻ trầm trọng, hắn dĩ nhiên nhìn thấy trên người Ma Viêm Kiệt Quỷ bên kia khủng bố nguy cơ, trận này chỉ sợ không đem đối phương áp xuống, vành đai phòng ngự này rất có thể sẽ bị đánh tan.
Không có do dự bất quyết, Ngạo Thiên Long thả ra Xích Diệm Hỏa Long, long dực mở rộng trực tiếp bay lên không trung, miệng quát lớn:
“Toàn quân, chuẩn bị nghênh địch.”
Bên dưới Ngân hộ pháp Thiết Thiên Kỳ cũng phóng thích võ hồn, sắc mặt ngưng trọng. Binh sĩ dưới trướng cũng tập trung tinh thần, sẵn sàng chiến đấu.
Ma Viêm Kiệt Quỷ nở một nụ cười lạnh, hắn khẽ phất tay, tức thì hồn thú gầm hét vang dội, cùng với tà hồn sư khí thế như vũ bão xông lên tấn công.
Thiết Thiên Kỳ trầm giọng hô: “Toàn quân giữ vững trận hình, hồn đạo pháo toàn bộ bắn. Đồng thời mở ra pháp trận phòng ngự.”
Lập tức toàn bộ binh sĩ đều giương cao hồn đạo pháo của mình, bắn ra mấy viên cấp thấp hồn đạo đạn pháo. Lưỡi Quỷ đại đạo trình độ khoa học kỹ thuật kém đến thảm thương, căn bản không có sở hữu bất kỳ hồn đạo vũ khí nào mạnh mẽ mang tính chất chiến lược cả. Thế nhưng trận pháp thì lại khác.
Sau khi nghe lệnh từ Ngân hộ pháp, mấy cái pháp trận sư hai tay lập tức kết ấn, một cỗ trọng lực nặng nề từ trên cao giáng xuống, đem hồn thú đại quân thế công chặn lại.
Dĩ vãng nữa năm qua, không có bất kỳ vành đai phòng ngự nào bị hồn thú công phá thành công, nguyên nhân trọng yếu là do sự tồn tại của trận pháp phòng ngự này.
“Hừm, trò cũ rích.” Ma Viêm Kiệt Quỷ hừ lạnh. Sau đó hắn hai tay cũng đồng dạng kết ấn, tức thì một đoàn sóng năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thường từ trên người hắn phóng tới, đem mặt đất dưới chân những đầu hồn thú đang bị trọng lực đè ép kia xới tung FB1Lp08y lên.
Oành!
Nổ lớn kịch liệt vang lên, là do hạch tâm pháp trận chôn dưới đất bị đánh nát mà ra. Trọng lực đè ép hoàn toàn biến mất, hồn thú càng thêm hung hăng, tức giận phóng về phía chiến lũy mà khởi xướng công kích.
Thiết Thiên Kỳ cả kinh rồi, trước đây không có tà hồn sư xuất hiện, pháp trận trọng lực của bọn hắn đã ép chết không biết bao nhiêu hồn thú. Vậy mà bây giờ gần như vô tác dụng. Nghiến răng một cái, hắn quay về phía sau, hô lên:
“Các huynh đệ, cùng ta ứng chiến. Hôm nay dù có chết cũng phải giữ vững vành đai này.”
“Hô.” Các binh sĩ phía sau hừng hực chiến ý hét lớn, hơn nữa năm qua đại thắng liên miên đã làm cho sỹ khí toàn quân cường thịnh đến đỉnh điểm. Cho nên bây giờ có xuất hiện cường địch tà hồn sư tham gia vào, như cũ không thể lay động chiến ý của bọn họ.
Thiết Thiên Kỳ như một con mãnh thú lao ra bên ngoài, sau lưng hắn đắc lực thân tín cũng không có nữa điểm chần chừ mà nối đuôi theo. Cả bọn va chạm kịch liệt với những hồn thú, tà hồn sư kia, rõ ràng không hề bảo lưu chút lực lượng nào.
Nhìn thấy một màn này, nguyên bản đắc chí trên mặt Ma Viêm Kiệt Quỷ cũng biến mất. Bất quá hắn cũng không có xung động, tâm tình phi thường tĩnh lặng, hoàn toàn khác Kiệt Quỷ một năm về trước. Ma nhãn quét một lượt chiến trường tìm kiếm con mồi cho chính mình, tức thì ánh mắt rơi vào Ngạo Thiên Long.
Ngạo Thiên Long tại trên không trung oanh giết vô số hồn thú bên dưới, Xích Diệm Hỏa Long của hắn công thủ toàn diện nhất thời như hổ lạc đàn dê, mỗi một chưởng đánh ra đều đem một đầu hồn thú chấn bạo, thi cốt vô tồn.
“Khặc, để ta đến chơi với ngươi.” Ma Viêm Kiệt Quỷ rít lên một tiếng, lập tức hóa thành một đạo ma viêm thủ, hướng tới Ngạo Thiên Long đánh ra một chưởng.
Ngạo Thiên Long phản ứng nhanh nhẹn, lập tức sử ra Hỏa Long Chưởng ngạnh hám.
ẦM!
Chưởng lực va chạm, kịch liệt chấn động bay ra. Ngạo Thiên Long bị chấn văng ngược lên không trung, còn Ma Viêm Kiệt Quỷ thì thản nhiên đáp xuống đất vô tổn.
Ngạo Thiên Long liếc mắt nhìn lòng bàn tay của mình, chỉ thấy một thân da dày thịt béo vậy mà đã bị ma viêm đốt cháy đen một mảng nhỏ. Hắn không khỏi hít sâu một hơi lạnh.
Song phương đều am hiểu hỏa hệ, vậy mà hỏa viêm của hắn lại bị ma viêm của đối phương đốt. Chuyện này có ý nghĩa như thế nào?
Chỉ dựa vào vậy mà nói Ngạo Thiên Long thực lực bên dưới Ma Viêm Kiệt Quỷ là hơi miễn cưỡng, nhưng chí ít cũng biết ma viêm so với hỏa viêm của hắn cao cấp hơn một bậc.
Bất quá Ngạo Thiên Long cũng không phải quả hồng mềm để Ma Viêm Kiệt Quỷ có thể thuận tay nuốt chửng. Sau lưng đệ thất hồn hoàn sáng lên, Hỏa Long chân giáp phụ thể.
Ngạo Thiên Long thân thể lập tức bành trướng ra, phản phất tựa như viễn cổ chân long tái thế, trên tay long trảo cũng cố hóa ra cuồng bạo hỏa diễm, một trảo như muốn chấn nát không gian phủ xuống Ma Viêm Kiệt Quỷ ở bên dưới.
Đệ ngũ hồn kỹ, Cuồng Long Hỏa Trảo.
Ma Viêm Kiệt Quỷ ánh mắt kiêu ngạo, trên tay ma viêm huyễn hóa thành hắc trường thương, nhưng mà không chỉ có một thương, mà là ngàn vạn thương ảnh.
“Khặc, tiếp chiêu. Ma Viêm Thương.” Ma Viêm Kiệt Quỷ khẽ quát, tức thì ngàn vạn Ma Viêm Thương ảnh sau lưng phóng lên tận trời, sinh sinh ngạnh hám với Cuồng Long Hỏa Trảo của Ngạo Thiên Long.
Ầm, ầm ——.
Ma Viêm Thương cùng Cuồng Long Hỏa Trảo như muốn đốt cả bầu trời, nhiệt độ trong nháy mắt bay vút lên, hơi nước trong không khí bị bức đến bốc hơi tạo thành một mảnh sương mờ phủ xuống đại địa bên dưới.
Hỏa viêm cùng ma viêm điên cuồng thiêu đốt lượng dưỡng khí có trong thiên địa, cho nên đông đảo cường giả đang giao chiến bên dưới bắt đầu cảm thấy khó thở.
“Thật là kinh khủng.” Thiết Thiên Kỳ loại này cường nhân cũng không khỏi nhíu mày. Rõ ràng nhận thấy hai người trên kia thực lực mạnh hơn hắn rất nhiều.
Ma Viêm Kiệt Quỷ trên mặt nụ cười dần dần thu liễm, Ma Viêm Thương của hắn mặc dù không phải mạnh nhất hồn kỹ nhưng cũng tuyệt đối khó mà đón lấy như vậy. Trước mắt Ngạo Thiên Long này, đúng thực một cái khó chơi.
Ma Viêm Kiệt Quỷ bỗng nhiên ngón tay đưa lên, chỉ thẳng vào Ngạo Thiên Long thân ảnh, trầm thấp thanh âm vang lên:
“Ngươi làm ta nhớ đến ký ức không vui. Hôm nay lưu lại đây đi.”
Thoại âm vừa rơi xuống, sau lưng Ma Viêm Kiệt Quỷ đệ thất hồn hoàn sáng lên, tức thì ma viêm từ trong thể nội hắn cuộn sóng mà ra, bên dưới mặt đất hoàn toàn hóa thành một vùng hắc hải nóng bỏng.
Một số binh sĩ Ngân Long Binh Đoàn, thậm chí là hồn thú bị hắc hải này chạm vào, trong nháy mắt hóa thành đuốc sống. Ngắn ngủi vài giây sau không khác gì tro bụi mà bay đi, thi cốt vô tồn, hình thần câu diệt.
Là lĩnh vực? Ngạo Thiên Long huyền phù bên trên thần sắc ngưng trọng.
Ma Viêm Kiệt Quỷ tu luyện ra được ma viêm hồn, nhờ vào kỳ hồn này mà hắn đối với hỏa nguyên tố chưởng khống đã gần như tiếp cận cực hạn chi hỏa, kết hợp với võ hồn chân thân mà ngộ ra một loại lĩnh vực.
Trước mắt chính là võ hồn chân thân của hắn đồng thời cũng là lĩnh vực, Ma Viêm Hãn Hải.
Ma Viêm Kiệt Quỷ trong mắt tràn ngập hung quang, hai tay vũ động liền đem Ma Viêm Hãn Hải bốc lên một ngụm lớn, trực tiếp quăng về phía Ngạo Thiên Long.
Ngạo Thiên Long hít mạnh một hơi, lồng ngực căng phồng lên, hỏa viêm khí thế cũng chớp mắt tăng mạnh. Đệ lục hồn hoàn sáng lên, một cái hư ảnh hỏa cự long xuất hiện ở sau lưng hắn, Ngạo Thiên Long song trảo cùng nhau chắn ở trước ngực, chuẩn bị nghênh đón ma viêm của đối phương.
Oành, oành ——.
Hai tiếng nổ liên tiếp vang lên, chỉ thấy Ngạo Thiên Long song trảo đang bị ma viêm thiêu đốt đến biến dạng, lồng ngực của hắn càng kinh khủng hơn, đã cháy ra một cái lỗ lớn. Sắc mặt phi thường tái nhợt, tròng mắt đã hóa thành một màu trắng dã.
Chỉ thấy Ngạo Thiên Long trong miệng máu tươi cuồng phún, không khác gì chim gãy cánh từ trên không trung rơi xuống.
Ngạo Thiên Long, vậy mà không cản được công kích của Ma Viêm Kiệt Quỷ.
Tà Mâu Bạch Hổ kia nhìn thấy U Minh Bạch Hổ không són ra quần mới là lạ. Ngay lập tức xoay đầu chạy đi cũng là điều dễ hiểu.
“Lần này xem như gặp may. Thật không nghĩ đám bọn chúng đã sớm như vậy kéo quân tới tấn công trước. Nếu chúng ta không đi sớm thì có lẽ Thiên Minh thành bây giờ đã bị bọn chúng công đánh rồi.”
Vân Chính Thiên thở phào một cái. Chỉ cần bọn chúng tới sau thời điểm Kim Ngân hộ pháp dẫn quân đi, Thiên Minh thành phòng ngự đại giảm xuống, còn không phải tiện nghi bọn hồn thú sao.
Lương Thế Nhân tiếp lời: “Ta đã báo lại cho Đinh tổng quản, nhờ chuyển lời cho các vị hộ pháp kia tạm thời án binh bất động. Lão đại, ngươi có chỉ thị gì nữa không?”
Vân Chính Thiên trầm ngâm một chút, rồi lại nói:
“Nói với bọn họ, tập trung hỏa lực đánh về phía bắc, hội quân với chúng ta đem những cái hồn thú kia toàn bộ diệt sát.”
Mặc dù Tà Mâu Bạch Hổ bị Lương Thế Nhân dọa sợ rút lui, nhưng tin chắc bọn chúng vẫn không có hoàn toàn chạy khỏi khu vực này quá xa. Vân Chính Thiên muốn nhân cơ hội hiếm có này mà đem nhân số kẻ địch giảm xuống.
Muốn tấn công phủ đầu Thiên Minh Thần Triều của ta? Vậy thì lấy mạng ra tương bính đi.
Không ngoài dự đoán của Vân Chính Thiên, Tà Mâu Bạch Hổ vẫn còn tụ tập ở gần đó. Sau khi ba người hoàn toàn khôi phục lại đỉnh phong trạng thái, lại tìm đến đối với bọn chúng triển khai công kích. Hồn thú đại quân kia tuy đông đảo nhưng nguyên khí tổn thương, sau một hồi chống cự kịch liệt nhưng số lượng dần dần rơi xuống, một lát sau Kim Ngân hộ pháp dẫn viện binh tới, rốt cuộc thành công đem những cái này hồn thú trận hình hoàn toàn đánh tan.
Dưới đất la liệt xác chết hồn thú, hồn hoàn đủ màu nở rộ. Bọn hắn tự nhiên sẽ không để những cái hồn hoàn này lãng phí, Vân Chính Thiên ra lệnh chọn lọc một số hồn thú có tu vi cùng năng lực mạnh để thu lại hồn hoàn, khi trở về sẽ ban thưởng cho một số binh sĩ đã đạt tới bình cảnh.
Sau khi thu lấy hồn hoàn, xác hồn thú còn nguyên vẹn sẽ được xẻ thịt mang về. Thiên Minh Thần Triều có đội ngũ chuyên môn thu dọn cục diện chiến trường. Nếu như để những xác chết này phân hủy ra, đối với môi trường sinh thái sẽ tạo thành ảnh hưởng rất lớn. Vả lại bọn chúng đang muốn cải tạo lại môi trường nơi đây cho giống với Nhân Vực, tự nhiên không thể bỏ xót chuyện này.
Hồn thú đại quân trận này chết không dưới năm mươi con, tuy nhiên những con đầu lĩnh vẫn không có mất mạng, thành công trốn thoát. Và một điều làm Vân Chính Thiên lo lắng là hắn vẫn không nhìn thấy bất cứ sự hiện diện của tà hồn sư nào.
Tà hồn sư có Kiệt Quỷ đứng đầu, tin chắc sẽ không thể khoanh tay đứng nhìn Thiên Minh Thần Triều bọn hắn càn quét như vậy. Mặc dù Kiệt Quỷ đầu óc không như La Hổ luôn cân nhắc nặng nhẹ trước sau, nhưng hắn máu lạnh hơn rất nhiều. Cho nên đối với Thiên Minh thành lồ lộ ra như vậy không khác gì một miếng thịt thơm, tại sao vẫn không có xuất hiện.
Mấy ngày sau, Vân Chính Thiên ra lệnh tăng cường phòng ngự cho thủ đô Thiên Minh Thần Triều. Còn nhiệm vụ đánh chiếm thành lập vành đai như cũ giao cho tứ đại hộ pháp, phối hợp với Lương Thế Nhân và Ngạo Thiên Long thực hiện.
Thời gian nhanh chóng trôi qua.
Đảo mắt qua lại, đã nữa năm kể từ khi Thiên Minh Thần Triều công khai chiến tranh. Lãnh thổ được giải phóng ngày càng nhiều hơn, vành đai phòng ngự được thiết lập chằng chịt, nhưng tất cả đều rất có qui củ. Hồn thúđại quân cũng nhiều lần khởi xướng công kích, nhưng đều bị tinh thần quật cường của các binh sĩđánh đuổi đi.
Chiến tranh xảy ra có thương vong là không tránh khỏi, Thiên Minh Thần Triều cũng có không ít binh sĩ tử trận, nhưng so với hồn thú bên kia thì vẫn ít hơn nhiều lắm. Vả lại mỗi một trận đánh trôi qua, kinh nghiệm lại được đúc kết, cho tới gần đây mấy trận đều không có người nào tử vong, cùng lắm là trọng thương cần cấp cứu điều trị mà thôi.
Thế nhưng vào ngày hôm nay, tình hình chiến sự rốt cuộc có chuyển biến lớn. Tà hồn sư sau nữa năm im hơi lặng tiếng, đã xuất đầu lộ diện.
Một đoàn tập hợp hơn hai mươi tà hồn sư và gần một trăm đầu hồn thú đang tiến hành vây công vành đai phòng ngự thiết lập tại căn cứ bộ lạc Thiết Huyết. Chỗ này đang có Ngân hộ pháp Thiết Thiên Kỳ tọa trấn, ngoài ra còn có Ngạo Thiên Long.
Về phía bên kia chiến tuyến, dẫn đầu một tà hồn sư đơn vị kia là gương mặt rất quen thuộc, đã tưởng như bốc hơi khỏi Lưỡi Quỷ đại đạo suốt nữa năm nay, Kiệt Quỷ bất ngờ xuất hiện.
Bây giờ phải gọi hắn là Ma Viêm Kiệt Quỷ, bởi vì những vụ hỏa hoạn ám ảnh nhất hiện nay, đều là do Kiệt Quỷ âm thầm gây ra. Cho nên mọi người gọi hắn là Ma Viêm Kiệt Quỷ.
Ma Viêm Kiệt Quỷ ngạo nghễ nhìn về phía đông cường giả hồn sư có mặt bên trong chiến lũy kia. Ngón tay khẽ búng ra, tức thì một đoàn ma viêm hùng hậu từ trong hư không ngưng hình hiện ra. Ma viêm như có linh tính phát ra vô tận ma khiếu khiến cho bên này Thiên Minh Thần Triều binh sĩ không khỏi kinh hãi.
“Ma viêm hồn, đúng là ma viêm hồn.” Thiết Thiên Kỳ thất kinh nói.
Trên thế giới này, không chỉ có vũ khí mới có thể sinh ra kỳ hồn, mà đồng dạng lực lượng chi nguyên cũng có thể như vậy. Chỉ có thông qua cảm thụ, đối với năng lực của mình nắm giữ toàn bộ áo nghĩa, mới có thể sản sinh ra hồn phách.
Bât quá, loại này khái niệm với thời đại hiện tại quá mơ hồ. Cho dù là Vân Chính Thiên đối với kiếm đạo lĩnh ngộ đủ sâu, nhưng vẫn không cách nào ngưng tụ ra kiếm hồn được.
Vậy mà Ma Viêm Kiệt Quỷ, dĩ nhiên thành công ngưng tụ ra ma viêm hồn. So với một năm trước khi so tài với Quỷ Kiếm, thực lực cách biệt quả là một trời một vực.
Ngạo Thiên Long nhìn thấy đối phương cường đại như vậy, sắc mặt càng hiện ra vẻ trầm trọng, hắn dĩ nhiên nhìn thấy trên người Ma Viêm Kiệt Quỷ bên kia khủng bố nguy cơ, trận này chỉ sợ không đem đối phương áp xuống, vành đai phòng ngự này rất có thể sẽ bị đánh tan.
Không có do dự bất quyết, Ngạo Thiên Long thả ra Xích Diệm Hỏa Long, long dực mở rộng trực tiếp bay lên không trung, miệng quát lớn:
“Toàn quân, chuẩn bị nghênh địch.”
Bên dưới Ngân hộ pháp Thiết Thiên Kỳ cũng phóng thích võ hồn, sắc mặt ngưng trọng. Binh sĩ dưới trướng cũng tập trung tinh thần, sẵn sàng chiến đấu.
Ma Viêm Kiệt Quỷ nở một nụ cười lạnh, hắn khẽ phất tay, tức thì hồn thú gầm hét vang dội, cùng với tà hồn sư khí thế như vũ bão xông lên tấn công.
Thiết Thiên Kỳ trầm giọng hô: “Toàn quân giữ vững trận hình, hồn đạo pháo toàn bộ bắn. Đồng thời mở ra pháp trận phòng ngự.”
Lập tức toàn bộ binh sĩ đều giương cao hồn đạo pháo của mình, bắn ra mấy viên cấp thấp hồn đạo đạn pháo. Lưỡi Quỷ đại đạo trình độ khoa học kỹ thuật kém đến thảm thương, căn bản không có sở hữu bất kỳ hồn đạo vũ khí nào mạnh mẽ mang tính chất chiến lược cả. Thế nhưng trận pháp thì lại khác.
Sau khi nghe lệnh từ Ngân hộ pháp, mấy cái pháp trận sư hai tay lập tức kết ấn, một cỗ trọng lực nặng nề từ trên cao giáng xuống, đem hồn thú đại quân thế công chặn lại.
Dĩ vãng nữa năm qua, không có bất kỳ vành đai phòng ngự nào bị hồn thú công phá thành công, nguyên nhân trọng yếu là do sự tồn tại của trận pháp phòng ngự này.
“Hừm, trò cũ rích.” Ma Viêm Kiệt Quỷ hừ lạnh. Sau đó hắn hai tay cũng đồng dạng kết ấn, tức thì một đoàn sóng năng lượng có thể nhìn thấy bằng mắt thường từ trên người hắn phóng tới, đem mặt đất dưới chân những đầu hồn thú đang bị trọng lực đè ép kia xới tung FB1Lp08y lên.
Oành!
Nổ lớn kịch liệt vang lên, là do hạch tâm pháp trận chôn dưới đất bị đánh nát mà ra. Trọng lực đè ép hoàn toàn biến mất, hồn thú càng thêm hung hăng, tức giận phóng về phía chiến lũy mà khởi xướng công kích.
Thiết Thiên Kỳ cả kinh rồi, trước đây không có tà hồn sư xuất hiện, pháp trận trọng lực của bọn hắn đã ép chết không biết bao nhiêu hồn thú. Vậy mà bây giờ gần như vô tác dụng. Nghiến răng một cái, hắn quay về phía sau, hô lên:
“Các huynh đệ, cùng ta ứng chiến. Hôm nay dù có chết cũng phải giữ vững vành đai này.”
“Hô.” Các binh sĩ phía sau hừng hực chiến ý hét lớn, hơn nữa năm qua đại thắng liên miên đã làm cho sỹ khí toàn quân cường thịnh đến đỉnh điểm. Cho nên bây giờ có xuất hiện cường địch tà hồn sư tham gia vào, như cũ không thể lay động chiến ý của bọn họ.
Thiết Thiên Kỳ như một con mãnh thú lao ra bên ngoài, sau lưng hắn đắc lực thân tín cũng không có nữa điểm chần chừ mà nối đuôi theo. Cả bọn va chạm kịch liệt với những hồn thú, tà hồn sư kia, rõ ràng không hề bảo lưu chút lực lượng nào.
Nhìn thấy một màn này, nguyên bản đắc chí trên mặt Ma Viêm Kiệt Quỷ cũng biến mất. Bất quá hắn cũng không có xung động, tâm tình phi thường tĩnh lặng, hoàn toàn khác Kiệt Quỷ một năm về trước. Ma nhãn quét một lượt chiến trường tìm kiếm con mồi cho chính mình, tức thì ánh mắt rơi vào Ngạo Thiên Long.
Ngạo Thiên Long tại trên không trung oanh giết vô số hồn thú bên dưới, Xích Diệm Hỏa Long của hắn công thủ toàn diện nhất thời như hổ lạc đàn dê, mỗi một chưởng đánh ra đều đem một đầu hồn thú chấn bạo, thi cốt vô tồn.
“Khặc, để ta đến chơi với ngươi.” Ma Viêm Kiệt Quỷ rít lên một tiếng, lập tức hóa thành một đạo ma viêm thủ, hướng tới Ngạo Thiên Long đánh ra một chưởng.
Ngạo Thiên Long phản ứng nhanh nhẹn, lập tức sử ra Hỏa Long Chưởng ngạnh hám.
ẦM!
Chưởng lực va chạm, kịch liệt chấn động bay ra. Ngạo Thiên Long bị chấn văng ngược lên không trung, còn Ma Viêm Kiệt Quỷ thì thản nhiên đáp xuống đất vô tổn.
Ngạo Thiên Long liếc mắt nhìn lòng bàn tay của mình, chỉ thấy một thân da dày thịt béo vậy mà đã bị ma viêm đốt cháy đen một mảng nhỏ. Hắn không khỏi hít sâu một hơi lạnh.
Song phương đều am hiểu hỏa hệ, vậy mà hỏa viêm của hắn lại bị ma viêm của đối phương đốt. Chuyện này có ý nghĩa như thế nào?
Chỉ dựa vào vậy mà nói Ngạo Thiên Long thực lực bên dưới Ma Viêm Kiệt Quỷ là hơi miễn cưỡng, nhưng chí ít cũng biết ma viêm so với hỏa viêm của hắn cao cấp hơn một bậc.
Bất quá Ngạo Thiên Long cũng không phải quả hồng mềm để Ma Viêm Kiệt Quỷ có thể thuận tay nuốt chửng. Sau lưng đệ thất hồn hoàn sáng lên, Hỏa Long chân giáp phụ thể.
Ngạo Thiên Long thân thể lập tức bành trướng ra, phản phất tựa như viễn cổ chân long tái thế, trên tay long trảo cũng cố hóa ra cuồng bạo hỏa diễm, một trảo như muốn chấn nát không gian phủ xuống Ma Viêm Kiệt Quỷ ở bên dưới.
Đệ ngũ hồn kỹ, Cuồng Long Hỏa Trảo.
Ma Viêm Kiệt Quỷ ánh mắt kiêu ngạo, trên tay ma viêm huyễn hóa thành hắc trường thương, nhưng mà không chỉ có một thương, mà là ngàn vạn thương ảnh.
“Khặc, tiếp chiêu. Ma Viêm Thương.” Ma Viêm Kiệt Quỷ khẽ quát, tức thì ngàn vạn Ma Viêm Thương ảnh sau lưng phóng lên tận trời, sinh sinh ngạnh hám với Cuồng Long Hỏa Trảo của Ngạo Thiên Long.
Ầm, ầm ——.
Ma Viêm Thương cùng Cuồng Long Hỏa Trảo như muốn đốt cả bầu trời, nhiệt độ trong nháy mắt bay vút lên, hơi nước trong không khí bị bức đến bốc hơi tạo thành một mảnh sương mờ phủ xuống đại địa bên dưới.
Hỏa viêm cùng ma viêm điên cuồng thiêu đốt lượng dưỡng khí có trong thiên địa, cho nên đông đảo cường giả đang giao chiến bên dưới bắt đầu cảm thấy khó thở.
“Thật là kinh khủng.” Thiết Thiên Kỳ loại này cường nhân cũng không khỏi nhíu mày. Rõ ràng nhận thấy hai người trên kia thực lực mạnh hơn hắn rất nhiều.
Ma Viêm Kiệt Quỷ trên mặt nụ cười dần dần thu liễm, Ma Viêm Thương của hắn mặc dù không phải mạnh nhất hồn kỹ nhưng cũng tuyệt đối khó mà đón lấy như vậy. Trước mắt Ngạo Thiên Long này, đúng thực một cái khó chơi.
Ma Viêm Kiệt Quỷ bỗng nhiên ngón tay đưa lên, chỉ thẳng vào Ngạo Thiên Long thân ảnh, trầm thấp thanh âm vang lên:
“Ngươi làm ta nhớ đến ký ức không vui. Hôm nay lưu lại đây đi.”
Thoại âm vừa rơi xuống, sau lưng Ma Viêm Kiệt Quỷ đệ thất hồn hoàn sáng lên, tức thì ma viêm từ trong thể nội hắn cuộn sóng mà ra, bên dưới mặt đất hoàn toàn hóa thành một vùng hắc hải nóng bỏng.
Một số binh sĩ Ngân Long Binh Đoàn, thậm chí là hồn thú bị hắc hải này chạm vào, trong nháy mắt hóa thành đuốc sống. Ngắn ngủi vài giây sau không khác gì tro bụi mà bay đi, thi cốt vô tồn, hình thần câu diệt.
Là lĩnh vực? Ngạo Thiên Long huyền phù bên trên thần sắc ngưng trọng.
Ma Viêm Kiệt Quỷ tu luyện ra được ma viêm hồn, nhờ vào kỳ hồn này mà hắn đối với hỏa nguyên tố chưởng khống đã gần như tiếp cận cực hạn chi hỏa, kết hợp với võ hồn chân thân mà ngộ ra một loại lĩnh vực.
Trước mắt chính là võ hồn chân thân của hắn đồng thời cũng là lĩnh vực, Ma Viêm Hãn Hải.
Ma Viêm Kiệt Quỷ trong mắt tràn ngập hung quang, hai tay vũ động liền đem Ma Viêm Hãn Hải bốc lên một ngụm lớn, trực tiếp quăng về phía Ngạo Thiên Long.
Ngạo Thiên Long hít mạnh một hơi, lồng ngực căng phồng lên, hỏa viêm khí thế cũng chớp mắt tăng mạnh. Đệ lục hồn hoàn sáng lên, một cái hư ảnh hỏa cự long xuất hiện ở sau lưng hắn, Ngạo Thiên Long song trảo cùng nhau chắn ở trước ngực, chuẩn bị nghênh đón ma viêm của đối phương.
Oành, oành ——.
Hai tiếng nổ liên tiếp vang lên, chỉ thấy Ngạo Thiên Long song trảo đang bị ma viêm thiêu đốt đến biến dạng, lồng ngực của hắn càng kinh khủng hơn, đã cháy ra một cái lỗ lớn. Sắc mặt phi thường tái nhợt, tròng mắt đã hóa thành một màu trắng dã.
Chỉ thấy Ngạo Thiên Long trong miệng máu tươi cuồng phún, không khác gì chim gãy cánh từ trên không trung rơi xuống.
Ngạo Thiên Long, vậy mà không cản được công kích của Ma Viêm Kiệt Quỷ.
/774
|