KIẾN TẠO ĐẾ QUỐC CÔNG NGHIỆP

Chương 1.2

/10


Hai chị em dẫn nhau đi đến văn phòng dịch thuật nơi Thù Ngạn đang làm thêm. Những năm này xe máy khá phổ biến. Thỉnh thoảng còn có một hai chiếc chạy qua. Vào thời điểm đó đúng là sẽ nhận được vô vàn hâm mộ của người đi đường. Thù Văn cười quần chúng u mê. Năm đó cô chú họ nội đã dỗ ngon ngọt Thù Ngạn và chiếm mất số tiền cha mẹ cho hai chị em đẻ sắm xe tranh cường háo thắng, khiến Thù Ngạn trong những năm tháng trẻ trung nhất cuộc đời đốt từng giọt sinh mệnh, khiến sau này dù chăm sóc, dù sung sướng như nào vẫn không thể vãn hồi. Lần sống lại này là cơ hội để cho Thù Văn thay đổi vận mệnh, tìm lại những tình thân đã vô tâm để lỡ. Hắn siết chặt tay chị, trịnh trọng thề trong lòng: Xin thề.
Chẳng mấy chốc đã đến nơi. Văn phòng là tầng trệt của một khu chung cư. Bấy giờ người người đều thích ở nhà riêng mình nên giá phòng thuê rất rẻ. Văn phòng này cũng khéo chọn chỗ.
Đi bộ một xíu vậy cũng mệt nha, Thù Ngạn đau lòng muốn giúp Văn Văn xoa bắp chân nhưng em ấy không cần. Ngẫm lại cũng đúng, từ khi hiểu được lời nói, em ấy đã có đam mê Taekwondo cùng với cha, quyết tâm đi giải đấu quốc tế. Thù Ngạn biết, và cũng đau xót lắm. Văn Văn yêu Taekwondo là thế sao nói bỏ là bỏ được. Càng đau lòng cô càng quyết tâm kiếm thật nhiều nhiều tiền, cho em đi thi đấu.
Thù Văn còn chưa biết trong lòng chị Ngạn nhi, mình đã trở thành đứa bé ngoan siêu cấp hiểu chuyện chọc người thương như vậy đâu.
Công việc dịch thuật quả thật nhàm chán, ngồi mãi một chỗ này cũng không hề tốt cho thân thể đâu. Vừa hay cho Thù Ngạn tập vài bài quyền cường kiện thân thể.
Một cao một thấp đứng song song tập động tác y hệt, vẻ mặt nghiêm túc, động tác châm rãi trôi chảy sinh động. Thù Nhạn năm đó cũng theo một chân học Taekwondo, nhưng cô căn bản không hề hứng thú. Hôm nay bất tri bất giác tập cùng em trai, nhìn những động tác chuẩn mực đẹp như mây trôi nước chảy tim cô cũng dần dần hòa nhịp với động tác, tinh thần dường như thật thoải mái.
- Hay, hay!
Hóa ra từ lúc bắt đầu luyện quyền ông lão đã chú ý đến hai chị em rồi. Thù Văn sắc mặt lạnh xuống đè nén tâm tình, ngơ ngác nhín ông lão rồi quay lại hỏi Ngạn:
- Cái gì hay vậy chị?
Hả? Cái này thực ra Thù Ngạn cũng không hiểu lắm. Nhưng vì giữ hình tượng người chị trong lòng em trai, Thù Ngạn nhắm mắt nói bừa: "Là ông khen bài tập hay đó."
"Phù, may có chị chống chế" thật nguy hiểm, hắn thấy vậy đó.
- Chứ không phải bài tập nào cũng vậy mà? Thù Văn giả bộ suy nghĩ thật lâu? "Hay ở chỗ nào nhỉ chị nhỉ ngỉ?"
Ông già cười cười, rảnh rỗi đi giám sát nơi làm việc của con trai không ngờ phát hiện huyền cơ, quả là kỳ tài có một. Xoa xoa đầu đứa bé lại không ngờ phản ứng né tránh nhanh như vậy, ông càng thêm hài lòng, tố chất lẫn tinh thần đều tốt, hơn nữa còn là mầm non, ông lão rất vui, vui quên trời đất trực tiếp lấy danh thiếp bạch kim ra để cho đứa trẻ -_- *thiếu máu lên não a*
Liếc mắt nhìn danh thiếp một cái triệt để khiến cho Thù Văn khiếp sợ.
Cơ mà hắn chưa đi học, chưa biết chữ đâu, đúng đúng, hăn không biết chữ, hắn chả nhìn thấy gì hết ^_^ thật!
[mình khi lừa ai cũng nói "abcxyz... thật" ahihi]


/10

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status