Chương 214.3: Đánh tráo
Edit : p3_huyen_246
Beta : Bích Trâm
Ai ngờ?
Bởi vì vội vàng xuống giường, chân vừa mới chạm đất, liền một cước đem điện thoại trong túi đá ra xa, nhìn thấy điện thoại từ túi áo lòi ra, bởi vì một cước kia dùng sức quá lớn, di động trong túi áo lòi ra cũng không có dừng lại, mà là bay vèo chui vào đống quần áo.
“A —— dừng lại, chờ một chút . . . .” Bạch Tuyết ngồi xổm trên mặt đất hô lớn, điện thoại vẫn vô tình từ bỏ Bạch Tuyết, tiến vào thật sâu đống quần áo phía dưới.
Bạch Tuyết vò đầu, trong di động có số của cô gái kia, mặc dù hiện tại dùng điện thoại trong khách sạn gọi, cô cũng không biết số!
Thật buồn bực!
Sự việc làm sao có thể thành ra như vậy? !
Thật bất lực!
Thời điểm Bạch Tuyết đang buồn bực thân thể liền rời khỏi mặt đất, bay lên trời.
“A —— buông tôi ra, buông tôi ra . . . “ Bạch Tuyết đánh khắp người Lãnh Dạ, hi vọng Lãnh Dạ buông cô ra.
Nhưng mà, Lãnh Dạ bị tác dụng của thuốc làm cho khó chịu, anh làm sao có thể buông ra trong khi thân thể của cô làm anh thoải mái.
“Cô gái nhỏ, anh muốn em, anh muốn em.” Lãnh Dạ nỉ non nói.
“Thật sự rất khó chịu sao?” Bạch Tuyết đau xót hỏi, thực ra không cần hỏi cũng đã nhìn ra, người đàn ông lúc này chính là dã thú đang đói khát, anh hiện tại khó chịu như vậy, đều là do cô làm hại anh.
Nhưng mà cô cũng là có lòng muốn giúp Điềm Điềm, cô không đành lòng nhìn cô bé kia bị phá hủy như vậy.
Nhưng mà, cô cũng không muốn hy sinh chính mình.
Hai chân mạnh mẽ bị tách ra, đồng thời bị kéo ra hai bên, anh bắt đầu trêu chọc cô, thân thể cô gái này anh rõ như lòng bàn tay, mặc dù hiện tại ý thức mơ hồ, anh cũng biết phải làm như thế nào để làm cho cô động tình.
“Tổng giám đốc Sói, coi như là tôi bỏ thuốc anh, nhận được báo ứng đi!” Bạch Tuyết ủy khuất nói a, cô làm sao cũng không có nghĩ đến chình mình hạ dược người đàn ông này, lại tự mình giúp cho người đàn ông này hạ hỏa! Sớm biết vậy sẽ không làm chuyện tốt!
/530
|