Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng

Chương 214.4: Đánh tráo

/530


Chương 214.4: Đánh tráo 

Edit : p3_huyen_246 

Beta : Bích Trâm 


Chẳng phải biết, mặc dù hôm nay Bạch Tuyết không bị hạ dược, bị Lang Vương ăn sạch sẽ không thể tránh được. 

Nhưng mà, cô không nghĩ tới chuyện buổi tối này lại lâu như vậy, toàn bộ sức lực trên người đều bị người đàn ông này làm bùng nổ không còn một mảnh, khoảnh khắc người đàn ông này tiến vào cơ thể cô, luôn hung hăng vận động, liên tục mấy giờ, nhưng mà, hết lần này tới lần khác người đàn ông này vẫn không chịu buông tha cô! Lãnh Dạ lúc đầu thú dục rất mạnh mẽ, hiện tại bị hạ dược, đương nhiên là mạnh hơn nữa. 

Cuối cùng, nửa thân dưới đau đớn làm cho cô khóc cầu xin anh dừng lại, cầu anh nhẹ chút, cầu anh chậm chút, nhưng mà đều phí công vô ích! Cuối cùng cũng hôn mê. 

Chờ người đàn ông này xong chuyện, lòng trách nhiệm cùng dũng khí buộc Bạch Tuyết phải tỉnh lại, cô bị đau mở mắt ra, mí mắt thật nặng, cả người đau nhức! 

Hóa ra người mệt không chỉ có mình cô, người đàn ông này cũng ngủ mê man, vũ khí của anh còn cắm trong thân thể cô, cô chậm rãi xê dịch mông ra phía sau, nhẹ nhàng đem vũ khí nguy hiểm lấy ra, lặng lẽ dựa vào bên giường. 

Xem ra, người đàn ông này cũng túng dục quá độ, mệt tới cực điểm, anh không có phát hiện Bạch Tuyết rút vũ khí của anh ra, vẫn như cũ nhắm chặt mắt ngủ. 

Nhanh chân bước xuống giường, không dám đi giày, lặng lẽ nhặt quần áo trên mặt đất, nhưng mà không còn mặc được, bất đắc dĩ phải mượn quần áo của người đàn ông kia mặc, Bạch Tuyết cầm lấy áo sơ mi màu trắng mặc vào, nhẹ nhàng đi đến cửa, nhẹ nhàng mở cửa ra, ra hiệu Điềm Điềm có thể bất cứ lúc nào đi vào. 

Quả nhiên không bao lâu, cửa phòng nhẹ nhàng đẩy ra, Điềm Điềm sợ hãi tiến vào, cô thấy Bạch Tuyết ngồi ở thảm trên mặt đất, mặt mũi trắng bệch. 

Đã trải qua hơn nửa đêm hoan ái, trên người Bạch Tuyết đủ loại dâu tay cùng máu ứ đọng, trên người còn có xanh tím cùng móng cào, trong mắt Điềm Điềm chính là vô cùng thê thảm! 

“Chị? Đều là em hại . . . “ 

“Hư —— đỡ chị ra ngoài!” Hai chân Bạch Tuyết run run đứng không nổi, một mực ngồi trên thảm. 

Điềm Điềm nén nước mắt đỡ Bạch Tuyết ra ngoài, dựa vào hành lang. 

“Em mau vào trong, cởi toàn bộ quần áo, nhớ kĩ ngày hôm qua chị dạy em, đưa áo khoác cho chị mặc, nhanh lên đi vào!” Bạch Tuyết dặn dò.


/530

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status