Niệm Niệm, chuyện gì xảy ra? Bạch Tuyết hiếu kỳ hỏi.
Mẹ Bạch Tuyết, vị đại sư kia nói không muốn sống! Bọn con đều khuyênông ấy phải sống mới tốt!
Bọn con nói ông ta biết, cho dù ông không muốn sống, cũng phải nghĩ tới người thân của mình? Nào ngờ ông ta nói: Ông ta không có người thân, thật sự là đáng thương! Cho nên khóc chạy, đoán chừng muốn đi tự sát! Thiên Tầm tỏ vẻ bất đắc dĩ mà buông tay nhỏ nói.
Bà xã Bạch Hàn nhìn trợn tròn mắt! Đại sư đều không đối phó được mấy tên tiểu quỷ, vậy phải làm sao bây giờ?
Bà ta run rẩy trở ở trong phòng ngủ của mình, tiếp tục suy nghĩ biện pháp, xem ra phải mời đại sư lợi hại hơn đến rồi!
Bọn con hôm nay chơi thế nào? Hài lòng không? Bạch Tuyết biết hôm nay Lãnh Dạ mang bọn nhỏ đi dạo chơi ngoại thành.
Hôm nay rất vui vẻ, mụ mụ, chúng con và cha còn mang về một cây thần kỳ, mẹ có muốn nhìn một chút hay không? Niệm Niệm thử hỏi một chút, chuyện này, về sau có cơ hội đều phải nói cho mẹ, hiện tại để cho cô biết chúng nuôi thụ mẹ trước.
Không được, mẹ uống chút rượu, rất đau đầu, muốn ngủ một chút, khi mẹ tỉnh dậy sẽ xem cây của các con có được hay không? Bạch Tuyết quả thật có chút buồn ngủ.
Chủ yếu hôm nay gặp được mẹ, không nghĩ tới mẹ sống tốt như vậy, rất thương tâm! Tâm tình không tốt, lại uống rượu, cho nên mới xuống tinh thần!
Được rồi, mẹ đi nghỉ trước đi. Niệm Niệm cười, hôn một cái ở bên trên mặt Bạch Tuyết.
Hai đứa bé khác đã lôi kéo Lang Vương đi vào phòng ngủ của chúng, đương nhiên là đi xem Thụ mẹ rồi.
Bạch Tuyết trở lại phòng ngủ của mình, sau đó mặt ủ mày chau nằm xuống, chỉ chốc lát sau liền ngủ thiếp đi.
***
Đêm ——
Lại là đêm đen như mực!
Nhờ ánh trăng nhìn lại, rất quen thuộc, nơi này đều rất quen thuộc, lại là thiết kế đầu sói, tất cả vật phẩm trang sức đều dùng hình dáng đầu sói, chẳng lẽ? Cô lại tới Yêu Giới?
Lang Tộc?
Bạch Tuyết khẽ bấu tay mình một cái! Đau quá!
Biết đau, như vậy thì không phải nằm mơ!
Thế nhưng, làm sao cô lại tới được đây?
Sờ sờ đến chỗ đặt nến, cô nhớ kỹ lần trước nơi này có một ngọn nến đỏ thẫm, cô không thích đêm tối, cái gì cũng không thấy rõ lắm, cho nên đầu tiên là thắp sáng nơi này đã.
Nơi này nếu là Yêu Giới, vì sao lạc hậu như vậy, không phát mình ra đèn điện chứ? Chẳng lẽ nơi này đều dùng dùng ma pháp biến thành?
Đúng vậy, yêu quái trên TV, chỉ cần cái gì liền biến cái đó.
Có lẽ, bọn họ yêu quái vạn năng, không cần phát minh điện!
Thế nhưng, sinh hoạt ở nơi này thật vô cùng nhàm chán, không có điện thoại, không có ti vi, càng không có máy tính!
Trời ạ —— không có máy tính sống thế nào?
Không buồn bực chết mới là lạ!
Trong lòng rất bực bội đi đốt nến.
Lần này may mắn chính là, quần áo ở trên người mình, còn mang theo đồng hồ tới, tối thiểu còn biết hiện tại mấy giờ, tuy nhiên điện thoại di động ở trong túi sách, không có mang theo trên người, nhưng mà, có đồng hồ đeo tay cũng là hạnh phúc.
Mượn ánh sáng nhìn xem, đã là mười một giờ tối, cô nhớ kỹ cô và Lãnh Dạ về đến nhà, cùng bọn nhỏ nói vài câu liền trở về phòng, sau đó ngủ mất, hiện tại chính là ở đây, chẳng lẽ thời gian ở Yêu Giới cùng nhân gian còn có chênh lệch!
Đã mười một giờ, tại sao Lang Vương không có trở lại?
Cô nhớ rõ lần trước, cô là Lang Hậu ở đây, bọn họ vừa thành thân, chẳng lẽ bây giờ cô đã bị đày vào lãnh cung sao? Bên người đến tiểu nha hoàn cũng không có, lần trước cô nhớ rõ có một cô bé trên đầu cài hoa táo.
Nản chí ngồi ở trên giường, lần trước cô không biết làm sao trở về, lần này cô phải làm sao trở lại thế giới của cô đây?
Lang Vương nơi này, nhất định là có rất nhiều người Lang yêu làm phụ nữ, trên TV thấy nữ yêu tinh đều đẹp mà hung ác, không biết yêu tinh nơi nàycó ăn người hay không?
Không nghĩ tới, cô xuất hiện ở đây lần nữa, còn đần độn u mê ở chỗ này, lại òn bị cho vắng vẻ!
Đều đã là mười một giờ đêm, cô có một mình ở đây, rõ ràng là bị ném bỏ!
Thì ra đàn ông trên thế giới đều giống nhau, ở trong thế giới của cô, đàn ông có tiền liền nuôi tiểu tam, nuôi sự đa tình! Nhưng mà, Lang Vương là chủ nơi này, thân phận đặc thù như thế, là tộc trưởng, đoán chừng muốn bò lên trên giường không kể xiết.
Vì cái gì thương tâm luôn là phụ nữ?
Tuy rằng cô biết cái này có lẽ cũng chỉ là một giấc mộng, thế nhưng gặp gỡ nhân vật bên trong cũng là hiện thực!
Phụ nữ phòng không gối chiếc, đàn ông bên ngoài tiêu dao khoái hoạt!
Nghĩ tới đây, bỗng nhiên cho rằng Dạ của cô cũng không tệ lắm, vẫn rất si tình với cô.
Không được, vì bọn nhỏ, vì Lãnh Dạ, cô nhất định phải mau trở về.
Lần trước dọa ngất trở về, lần này không có người dọa cô làm sao bây giờ? Không, hẳn là không có sói làm cô hoảng sợ thì sao bây giờ?
Ngủ, ngủ có lẽ có thể trở về, nghĩ tới đây, Bạch Tuyết chuẩn bị cởi giày lên giường.
Bỗng nhiên nghĩ đến, để chứng minh nơi này là không phải là mộng cảnh? Không bằng cầm đồ vật ngủ, nhìn xem sau khi tỉnh lại có những thứ kia hay không?
Đi dạo trong phòng một vòng, tìm một đồ vật nhỏ, đặt ở bên trong túi áo, lại trở về bên
/530
|