Đại ca, ít nhất tạo hình của tôi vẫn là tiếp sinh khí cho đất, tôi là ma cà rồng tiên sinh, hiện tại lưu hành nhất. Nhưng anh là sói xám mỗi ngày đều bị sói đỏ dùng chảo đánh! Quá mất mặt đàn ông! Đoan Mộc bất mãn với hóa trang của Lang Vương, Sói xám quá thất bại, chẳng những một con dê cũng không bắt được, mỗi ngày còn bị bà xã đánh! Quá thảm rồi!
Sinh khí cho đất? Mỗi ngày vừa sáng cậu đã phải trốn vào trong quan tài, đêm tối thì mới có thể ra ngoài cắn người! Rất lưu hành, đến xuống cả đất! Ma cà rồng Tiên Sinh, cậu vẫn là không cần lo lắng tôi, chờ chút nữa cậu vẫn là đi tìm kiếm mỹ nữ đi, sau đó, cắn cổ, hút máu đi! Lang Vương cười lạnh một tiếng.
Đại ca, vẫn là cẩn thận sói đỏ đi, tôi cũng chỉ nhắc nhở đại ca, những người bình thường trang điểm mình thành sói đỏ đề rất tự cao tự đại, không coi ai ra gì, hơn nữa tính khí lại nóng nảy, anh vẫn kìm chế đau thương đi!
Yên tâm, tôi nhất định ở lại chỗ này tìm kiếm chị dâu của cậu, nếu quả thật có sói đỏ, tôi sẽ không thèm để ý tới! Tôi còn lo lắng chị dâu của cậu ăn dấm đây. Lang Vương khẽ nói.
Ui cha! Chua chết được, hiện tại tôi thật hoài nghi rốt cuộc anh có phải là đại ca của tôi hay không? Tại sao trở nên không có tiền đồ như thế! Tại sao không còn khí phách như thế, trở nên không giống anh rồi! Đại ca trước kia khí thế ngang ngược của tôi đâu rồi? Đại ca, chẳng lẽ khí phách của anh bị chị dâu ăn rồi! Đoan Mộc phàn nàn nói.
Tên thối tha, chị dâu cậu có dã man như vậy sao? Lang Vương không thích Đoan Mộc nói xấu cô gái nhỏ như thế.
Chị dâu có dã man với anh hay không thì tôi không biết! Nhưng, anh đã thay đổi, tôi có thể nhìn ra!
Tôi thay đổi chỗ nào, chị dâu cậu nhát gan, tôi lo lắng hù đến cô ấy, chỉ là hơi bị đè nén một chút mà thôi! Lang Vương chột dạ nói, anh cưng chiều cô gái nhỏ của anh sao anh lại không biết, chỉ là ở trước mặt của anh em không muốn thừa nhận thôi!
Chị dâu nhát gan sao? Ai mà tin! Đoan Mộc đúng lý hợp tình nói, nói rõ chính là không tin Bạch Tuyết nhát gan.
Tên nhóc này, vì sao không tin? Lang Vương cười lạnh một tiếng, tiện tay bưng lên một ly rượu đỏ.
Đại ca, ngài là người nguy hiểm như vậy chị dâu còn không sợ, sao chị dâu có thể tính là nhát gan! Chị dâu không chỉ không nhát gan, hơn nữa còn thuộc về người to gan!
Lang Vương chẳng những không có tức giận, còn cười, đúng vậy, anh bên ngoài một mực là người lạnh lùng, người bên ngoài đều sợ hãi anh, anh vẫn thừa nhận điểm này.
Đại ca, có vị công chúa tiến vào, thế mà còn là công chúa Bạch Tuyết, chỉ là không biết dưới lớp mặt nạ bộ dạng ra sao! Đoan Mộc chăm chú đánh giá vị công chúa Bạch Tuyết này. Lang Vương cũng nhìn chằm chằm công chúa Bạch Tuyết.
Đại ca, tôi hoài nghi công chúa Bạch Tuyết chính là Bạch Tuyết. Mẹ kiếp, thật sự là có sói đỏ, đại ca, anh mau nhìn, ngay sau đó lại có một vị tiến vào, lại là cách ăn mặc của sói đỏ. Đại ca anh thảm rồi, cẩn thận bị sói đỏ để mắt tới! Đoan Mộc lo lắng nói.
Cậu cho rằng tôi đáng để họ nhìn chằm chằm vậy hay sao? Lang Vương lạnh lùng trừng Đoan Mộc một chút.
Đoán chừng người nào nhìn chằm chằm anh là sẽ đi đời nhà ma! Đoan Mộc ra vẻ lo lắng nói.
Cậu cho rằng tôi là bọ cạp độc, hôm nay tôi là sói xám, đặc biệt phục vụ cho chị dâu cậu. Lang Vương hạnh phúc nói.
Đại ca yêu chị dâu, tôi thấy là thật. Nhưng đại ca vẫn là nhanh nghĩ biện pháp giải quyết sói đỏ kia đi, cô ta phát hiện anh, theo dõi theo anh thì sao! Hi vọng tình tiết trên TV sẽ không xuất hiện, ví dụ như: Sói xám, ta đói, còn không mau đi bắt dê. Sau đó, bốp bốp, đại ca liền bay mất, tới thôn dê.
Nơi này đa số đều là học sinh, tôi không muốn phát sinh chuyện không
Sinh khí cho đất? Mỗi ngày vừa sáng cậu đã phải trốn vào trong quan tài, đêm tối thì mới có thể ra ngoài cắn người! Rất lưu hành, đến xuống cả đất! Ma cà rồng Tiên Sinh, cậu vẫn là không cần lo lắng tôi, chờ chút nữa cậu vẫn là đi tìm kiếm mỹ nữ đi, sau đó, cắn cổ, hút máu đi! Lang Vương cười lạnh một tiếng.
Đại ca, vẫn là cẩn thận sói đỏ đi, tôi cũng chỉ nhắc nhở đại ca, những người bình thường trang điểm mình thành sói đỏ đề rất tự cao tự đại, không coi ai ra gì, hơn nữa tính khí lại nóng nảy, anh vẫn kìm chế đau thương đi!
Yên tâm, tôi nhất định ở lại chỗ này tìm kiếm chị dâu của cậu, nếu quả thật có sói đỏ, tôi sẽ không thèm để ý tới! Tôi còn lo lắng chị dâu của cậu ăn dấm đây. Lang Vương khẽ nói.
Ui cha! Chua chết được, hiện tại tôi thật hoài nghi rốt cuộc anh có phải là đại ca của tôi hay không? Tại sao trở nên không có tiền đồ như thế! Tại sao không còn khí phách như thế, trở nên không giống anh rồi! Đại ca trước kia khí thế ngang ngược của tôi đâu rồi? Đại ca, chẳng lẽ khí phách của anh bị chị dâu ăn rồi! Đoan Mộc phàn nàn nói.
Tên thối tha, chị dâu cậu có dã man như vậy sao? Lang Vương không thích Đoan Mộc nói xấu cô gái nhỏ như thế.
Chị dâu có dã man với anh hay không thì tôi không biết! Nhưng, anh đã thay đổi, tôi có thể nhìn ra!
Tôi thay đổi chỗ nào, chị dâu cậu nhát gan, tôi lo lắng hù đến cô ấy, chỉ là hơi bị đè nén một chút mà thôi! Lang Vương chột dạ nói, anh cưng chiều cô gái nhỏ của anh sao anh lại không biết, chỉ là ở trước mặt của anh em không muốn thừa nhận thôi!
Chị dâu nhát gan sao? Ai mà tin! Đoan Mộc đúng lý hợp tình nói, nói rõ chính là không tin Bạch Tuyết nhát gan.
Tên nhóc này, vì sao không tin? Lang Vương cười lạnh một tiếng, tiện tay bưng lên một ly rượu đỏ.
Đại ca, ngài là người nguy hiểm như vậy chị dâu còn không sợ, sao chị dâu có thể tính là nhát gan! Chị dâu không chỉ không nhát gan, hơn nữa còn thuộc về người to gan!
Lang Vương chẳng những không có tức giận, còn cười, đúng vậy, anh bên ngoài một mực là người lạnh lùng, người bên ngoài đều sợ hãi anh, anh vẫn thừa nhận điểm này.
Đại ca, có vị công chúa tiến vào, thế mà còn là công chúa Bạch Tuyết, chỉ là không biết dưới lớp mặt nạ bộ dạng ra sao! Đoan Mộc chăm chú đánh giá vị công chúa Bạch Tuyết này. Lang Vương cũng nhìn chằm chằm công chúa Bạch Tuyết.
Đại ca, tôi hoài nghi công chúa Bạch Tuyết chính là Bạch Tuyết. Mẹ kiếp, thật sự là có sói đỏ, đại ca, anh mau nhìn, ngay sau đó lại có một vị tiến vào, lại là cách ăn mặc của sói đỏ. Đại ca anh thảm rồi, cẩn thận bị sói đỏ để mắt tới! Đoan Mộc lo lắng nói.
Cậu cho rằng tôi đáng để họ nhìn chằm chằm vậy hay sao? Lang Vương lạnh lùng trừng Đoan Mộc một chút.
Đoán chừng người nào nhìn chằm chằm anh là sẽ đi đời nhà ma! Đoan Mộc ra vẻ lo lắng nói.
Cậu cho rằng tôi là bọ cạp độc, hôm nay tôi là sói xám, đặc biệt phục vụ cho chị dâu cậu. Lang Vương hạnh phúc nói.
Đại ca yêu chị dâu, tôi thấy là thật. Nhưng đại ca vẫn là nhanh nghĩ biện pháp giải quyết sói đỏ kia đi, cô ta phát hiện anh, theo dõi theo anh thì sao! Hi vọng tình tiết trên TV sẽ không xuất hiện, ví dụ như: Sói xám, ta đói, còn không mau đi bắt dê. Sau đó, bốp bốp, đại ca liền bay mất, tới thôn dê.
Nơi này đa số đều là học sinh, tôi không muốn phát sinh chuyện không
/530
|