Lang Vương Tổng Giám Đốc Vợ Yêu Được Cưng Mà Hoảng
Chương 318 - Vượt Qua Ngàn Năm Qua Yêu Em —— Thư Khiêu Chiến.
/530
|
Editor: Nguyễn Yên Thương
Sáng sớm.
Ánh sáng mặt trời tươi sáng.
Ức Ức không hề quấy rầy mọi người, cậu lặng lẽ xuất phát.
Bởi vì ba và mẹ kết hôn, nhất định đã có rất nhiều người ước ao ghen tị, cho nên đêm qua, Ức Ức và ba mẹ đi xung quanh vài vòng ngoài phòng ngủ, không ngờ nhận được một thư khiêu chiến ngoài ý muốn.
Là một người phụ nữ xa lạ gửi thư khiêu chiến cho mẹ.
Ức Ức không nói cho mẹ cậu biết, cậu cho rằng mình có thể giải quyết chút chuyện nhỏ này, hiện tại mẹ và ba đang bận rất nhiều việc vì hai người đang chuẩn bị lễ kết sắp tới, cho nên cậu quyết định chia sẻ một chút chuyện nhỏ giúp mẹ mình.
Cho nên sáng sớm hôm nay, cậu liền rời khỏi Tiểu Lâu (tên gọi căn phòng của Ức Ức), đi đến địa chỉ được viết trong thư khiêu chiến. Cậu đi vô cùng sớm, nhưng mà cậu không có ra mặt, mà là núp ở một bên.
Nơi này là một quán rượu vắng vẻ, Ức Ức ngồi ở trong phòng, quan sát xung quanh.
Chỉ chốc lát, vị nguyên lão và con gái đã tới quán rượu này, hai người đẩy cửa đi vào, nhìn xung quanh một chút, tìm một cái góc nhỏ ngồi xuống chờ Bạch Tuyết.
Hôm nay cô chọn lựa quán rượu này để khiêu chiến với Bạch Tuyết là có mục đích của cô.
Đợi được một lát, vẫn không có người nào đến. Không nhịn được liền bưng lên một ly rượu uống một hớp.
Chẳng lẽ Bạch Tuyết không dám tới. Hừ! Không có lòng can đảm như vậy mà có thể xứng làm người phụ nữ của Lang Vương sao!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Bạch Tuyết vẫn không đến. Đừng nói là bóng người, ngay cả ma quỷ cũng không có! ở trong lòng Tiểu Yêu nữ bắt đầu khinh thường Bạch Tuyết.
Cô vừa mới chuẩn bị đứng dậy rời đi, cửa phòng gian trong được mở ra, từ bên trong đi ra một. . . . . .
Thiếu chút nữa con ngươi của cô cũng rớt ra, không thể ngờ một đứa bé lại đi từ bên trong ra!
Một đứa bé?
Tiểu Yêu nữ chợt nghĩ đến lời ba mình có nói qua Lang Vương và Bạch Tuyết sinh ba đứa bé, trên người đứa bé này không có yêu khí, là nó, nó chính là một trong ba đứa bé kia, một nữa bên trong nó chính là người phàm.
Thấy Ức Ức đi ra, Tiểu Yêu nữ cũng sợ hết hồn, thằng nhóc này và Đại Vương thật là giống nhau như đúc, chẳng qua là khác nhau lớn nhỏ.
Nhìn kỹ một chút, không những chỉ có ngũ quan giống nhau, mà ngay cả khí thế vương giả trên người đều giống Đại Vương như đúc, cái loại ánh mắt lạnh lùng đó, bén nhọn nhìn cô. Mím chặt đôi môi đều thể hiện rằng không thể xâm phạm.
Chào bà. Trên mặt Ức Ức không hề nở nụ cười, âm thanh cũng không phải lạnh lùng bình thường.
Đi tới ngồi xuống đối diện với Tiểu Yêu nữ.
Đến đây đã lâu rồi sao? Ức Ức lạnh giọng hỏi, khiến Tiểu Yêu nữ thật chấn động.
Không có! Tiểu Yêu nữ phục hồi tinh thần lại, nhìn lại bé trai đang ngồi ở đối diện, tại sao oán khí trong lòng không thoát ra được, giống như bị lãnh khí trên người thằng nhóc này bị đóng băng vậy.
A, ngồi đi. . . . . . Dáng vẻ Ức Ức giống như tiểu đại nhân đưa tay nhỏ bé ra xin mời Tiểu Yêu nữ ngồi xuống, nếu như người phụ nữ này hẹn mẹ gặp mặt ở chỗ này, chắc hẳn lần khiêu chiến này không phải là dùng vũ lực. Cho nên cậu lấy lễ đón tiếp, Ức Ức cũng biết điều này. Mẹ vẫn dạy bảo bọn họ mọi việc phải lấy lễ đón tiếp, dienndannleequyydonn không phải không còn cách giải quyết nào thì không thể đánh. Cậu vẫn ghi nhớ trong lòng.
Lúc này, Tiểu Yêu nữ mới phát hiện thì ra mình lại bị thằng nhóc này làm cho hoảng sợ mà đứng lên, vội vàng ngồi xuống.
Bạch Tuyết đâu? Tại sao cô ta lại không tới? Tiểu yêu nữ hỏi.
Tôi chính là con trai của Bạch Tuyết. . . . . ., có việc gì thì cứ nói với tôi, bao gồm cả khiêu chiến. Ức Ức bén nhọn đáp trả.
Suýt nữa thì Tiểu Yêu nữ từ té từ trên ghế xuống, giọng điệu của thằng nhóc này thật lớn!
Lời ba cô nói đều là sự thật, thằng nhóc này rất ngông cuồng và cũng rất kiêu ngạo.
Cô không thể tin được cái thằng nhóc này lại dám đến nghênh chiến, nó còn không biết cô đang khiêu chiến điều gì, vậy mà nó cứ chạy tới như vậy.
Nhóc đây là đang nói đùa sao! Người tôi khiêu chiến là mẹ của nhóc, không phải là một thằng nhóc còn chưa dứt sữa mẹ.
Tôi cũng không nói đùa. Đột nhiên Ức Ức đứng lên, đi tới bên cạnh Tiểu Yêu nữ, nhìn nàng sắc bén, sâu kín nói: Hiện tại mẹ của tôi rất bận rộn, loại chuyện nhỏ này thì tôi có thể giải quyết. Khiêu chiến cái gì? Nói nhanh đi, tôi còn muốn trở về giúp đỡ mẹ và ba chuẩn bị phòng tân hôn nữa! Chẳng lẽ bà không biết ba tôi muốn kết hôn với mẹ sao, mẹ còn nói bọn họ là những người duy nhất trên đời có thể lấy rượu mừng của con cái.
Sắc mặt của Tiểu Yêu nữ thay đổi, khí thế trên người của đứa bé này thật là mạnh mẽ, làm cho cô có chút hoảng hốt.
Nhóc bao nhiêu tuổi rồi? Tiểu Yêu nữ nhìn đứa bé tò mò hỏi, đứa bé này nhìn có vẻ tối đa cũng chỉ khoảng hai ba tuổi mà thôi, làm sao có thể nói chuyện sắc bén như vậy chứ.
Chưa tới năm ngày nữa, tôi đã đi tới thế giới nơi này được ba tháng. Ức Ức đi về phía bên cửa sổ, nhìn ra phong cảnh phía ngoài.
Chính cậu cũng không có nghĩ đến ba người bọn cậu sẽ không giống những người khác như vậy, mới sinh ra được ba tháng, chỉ mới ba tháng mà đã có thể lớn nhanh giống như là đứa bé ba tuổi.
Tiểu Yêu nữ không nghĩ tới
Sáng sớm.
Ánh sáng mặt trời tươi sáng.
Ức Ức không hề quấy rầy mọi người, cậu lặng lẽ xuất phát.
Bởi vì ba và mẹ kết hôn, nhất định đã có rất nhiều người ước ao ghen tị, cho nên đêm qua, Ức Ức và ba mẹ đi xung quanh vài vòng ngoài phòng ngủ, không ngờ nhận được một thư khiêu chiến ngoài ý muốn.
Là một người phụ nữ xa lạ gửi thư khiêu chiến cho mẹ.
Ức Ức không nói cho mẹ cậu biết, cậu cho rằng mình có thể giải quyết chút chuyện nhỏ này, hiện tại mẹ và ba đang bận rất nhiều việc vì hai người đang chuẩn bị lễ kết sắp tới, cho nên cậu quyết định chia sẻ một chút chuyện nhỏ giúp mẹ mình.
Cho nên sáng sớm hôm nay, cậu liền rời khỏi Tiểu Lâu (tên gọi căn phòng của Ức Ức), đi đến địa chỉ được viết trong thư khiêu chiến. Cậu đi vô cùng sớm, nhưng mà cậu không có ra mặt, mà là núp ở một bên.
Nơi này là một quán rượu vắng vẻ, Ức Ức ngồi ở trong phòng, quan sát xung quanh.
Chỉ chốc lát, vị nguyên lão và con gái đã tới quán rượu này, hai người đẩy cửa đi vào, nhìn xung quanh một chút, tìm một cái góc nhỏ ngồi xuống chờ Bạch Tuyết.
Hôm nay cô chọn lựa quán rượu này để khiêu chiến với Bạch Tuyết là có mục đích của cô.
Đợi được một lát, vẫn không có người nào đến. Không nhịn được liền bưng lên một ly rượu uống một hớp.
Chẳng lẽ Bạch Tuyết không dám tới. Hừ! Không có lòng can đảm như vậy mà có thể xứng làm người phụ nữ của Lang Vương sao!
Thời gian từng giây từng phút trôi qua, Bạch Tuyết vẫn không đến. Đừng nói là bóng người, ngay cả ma quỷ cũng không có! ở trong lòng Tiểu Yêu nữ bắt đầu khinh thường Bạch Tuyết.
Cô vừa mới chuẩn bị đứng dậy rời đi, cửa phòng gian trong được mở ra, từ bên trong đi ra một. . . . . .
Thiếu chút nữa con ngươi của cô cũng rớt ra, không thể ngờ một đứa bé lại đi từ bên trong ra!
Một đứa bé?
Tiểu Yêu nữ chợt nghĩ đến lời ba mình có nói qua Lang Vương và Bạch Tuyết sinh ba đứa bé, trên người đứa bé này không có yêu khí, là nó, nó chính là một trong ba đứa bé kia, một nữa bên trong nó chính là người phàm.
Thấy Ức Ức đi ra, Tiểu Yêu nữ cũng sợ hết hồn, thằng nhóc này và Đại Vương thật là giống nhau như đúc, chẳng qua là khác nhau lớn nhỏ.
Nhìn kỹ một chút, không những chỉ có ngũ quan giống nhau, mà ngay cả khí thế vương giả trên người đều giống Đại Vương như đúc, cái loại ánh mắt lạnh lùng đó, bén nhọn nhìn cô. Mím chặt đôi môi đều thể hiện rằng không thể xâm phạm.
Chào bà. Trên mặt Ức Ức không hề nở nụ cười, âm thanh cũng không phải lạnh lùng bình thường.
Đi tới ngồi xuống đối diện với Tiểu Yêu nữ.
Đến đây đã lâu rồi sao? Ức Ức lạnh giọng hỏi, khiến Tiểu Yêu nữ thật chấn động.
Không có! Tiểu Yêu nữ phục hồi tinh thần lại, nhìn lại bé trai đang ngồi ở đối diện, tại sao oán khí trong lòng không thoát ra được, giống như bị lãnh khí trên người thằng nhóc này bị đóng băng vậy.
A, ngồi đi. . . . . . Dáng vẻ Ức Ức giống như tiểu đại nhân đưa tay nhỏ bé ra xin mời Tiểu Yêu nữ ngồi xuống, nếu như người phụ nữ này hẹn mẹ gặp mặt ở chỗ này, chắc hẳn lần khiêu chiến này không phải là dùng vũ lực. Cho nên cậu lấy lễ đón tiếp, Ức Ức cũng biết điều này. Mẹ vẫn dạy bảo bọn họ mọi việc phải lấy lễ đón tiếp, dienndannleequyydonn không phải không còn cách giải quyết nào thì không thể đánh. Cậu vẫn ghi nhớ trong lòng.
Lúc này, Tiểu Yêu nữ mới phát hiện thì ra mình lại bị thằng nhóc này làm cho hoảng sợ mà đứng lên, vội vàng ngồi xuống.
Bạch Tuyết đâu? Tại sao cô ta lại không tới? Tiểu yêu nữ hỏi.
Tôi chính là con trai của Bạch Tuyết. . . . . ., có việc gì thì cứ nói với tôi, bao gồm cả khiêu chiến. Ức Ức bén nhọn đáp trả.
Suýt nữa thì Tiểu Yêu nữ từ té từ trên ghế xuống, giọng điệu của thằng nhóc này thật lớn!
Lời ba cô nói đều là sự thật, thằng nhóc này rất ngông cuồng và cũng rất kiêu ngạo.
Cô không thể tin được cái thằng nhóc này lại dám đến nghênh chiến, nó còn không biết cô đang khiêu chiến điều gì, vậy mà nó cứ chạy tới như vậy.
Nhóc đây là đang nói đùa sao! Người tôi khiêu chiến là mẹ của nhóc, không phải là một thằng nhóc còn chưa dứt sữa mẹ.
Tôi cũng không nói đùa. Đột nhiên Ức Ức đứng lên, đi tới bên cạnh Tiểu Yêu nữ, nhìn nàng sắc bén, sâu kín nói: Hiện tại mẹ của tôi rất bận rộn, loại chuyện nhỏ này thì tôi có thể giải quyết. Khiêu chiến cái gì? Nói nhanh đi, tôi còn muốn trở về giúp đỡ mẹ và ba chuẩn bị phòng tân hôn nữa! Chẳng lẽ bà không biết ba tôi muốn kết hôn với mẹ sao, mẹ còn nói bọn họ là những người duy nhất trên đời có thể lấy rượu mừng của con cái.
Sắc mặt của Tiểu Yêu nữ thay đổi, khí thế trên người của đứa bé này thật là mạnh mẽ, làm cho cô có chút hoảng hốt.
Nhóc bao nhiêu tuổi rồi? Tiểu Yêu nữ nhìn đứa bé tò mò hỏi, đứa bé này nhìn có vẻ tối đa cũng chỉ khoảng hai ba tuổi mà thôi, làm sao có thể nói chuyện sắc bén như vậy chứ.
Chưa tới năm ngày nữa, tôi đã đi tới thế giới nơi này được ba tháng. Ức Ức đi về phía bên cửa sổ, nhìn ra phong cảnh phía ngoài.
Chính cậu cũng không có nghĩ đến ba người bọn cậu sẽ không giống những người khác như vậy, mới sinh ra được ba tháng, chỉ mới ba tháng mà đã có thể lớn nhanh giống như là đứa bé ba tuổi.
Tiểu Yêu nữ không nghĩ tới
/530
|