Thấy con trai đau lòng nhấc áo Bạch Tuyết lên kiểm tra vết thương của mẹ cậu.
Lang Vương lúng túng xoay người, ho khan hai tiếng.
Vậy mà, khuôn mặt trắng xanh của Bạch Tuyết bỗng chốc đỏ bừng.
Phải nói với con trai thế nào đây? Nói là do ba cậu cắn sao, sao có thể không biết xấu hổ như vậy chứ!
Nếu như nói là do người khác, nhất định con trai sẽ đi tìm người đó báo thù.
Bạch Tuyết khó xử quay đầu lại nhìn về phía Lang Vương, ai ngờ chỉ thấy một bóng lưng!
Vì vậy, đôi mắt nghịch ngợm nhìn về con trai.
Con trai à, những vết thương ở trên người mẹ là là do. . . . . . Bạch Tuyết cố ý kéo dài tiếng nói.
Tuyết Nhi —— Lang Vương xoay người, lo lắng rống lên một tiếng. Nếu như cô vợ nhỏ nói thật, sau này ở trước mặt con trai làm sao anh có được sự uy nghiêm chứ!
Bạch Tuyết đắc ý cười. Hừ! Đàn ông thối, đã không nhanh chóng nghĩ ra biện pháp, lại còn xoay người trốn tránh!
Thật ra thì, Lang Vương không phải là không muốn nghĩ biện pháp, ngày hôm qua đối với cô vợ nhỏ vừa hôn vừa cắn đúng thật có chút quá độc ác, tình huống lúc đó đã đến “cảnh giới vong ngã” (ý chỉ Lang Vương không thể nhịn thêm được nữa), hoàn toàn không để mắt đến việc bọn nhỏ còn phải bú sữa mẹ!
Mẹ! là ai đã cắn mẹ vậy? Ức Ức đang say đột nhiên lại tỉnh táo rất nhiều, ai cũng không thể ăn hiếp mẹ cậu, nếu như ai dám ăn hiếp mẹ cậu, nhất định cậu sẽ không tha cho kẻ đó.
Lang Vương thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai đóng băng lạnh lùng, không khỏi buồn cười, khí thế lạnh lùng hà khắc của nhóc con này thật là giống anh, anh tự hào nở nụ cười.
Trong lòng có một âm thanh đang reo hò.
Con ruột ——
Đây là con ruột của anh——
Ba! tại sao ba lại cười? Mẹ bị người khác ăn hiếp, ba đã không bảo vệ tốt cho mẹ, lại cười rất hứng thú—— Ức Ức lạnh giọng nói.
Khụ khụ!! Con trai, là ba không tốt, ba không bảo vệ tốt cho mẹ. Chỉ là, vết thương trên người mẹ con không phải là do người xấu gây nên. Lang Vương ngồi ở bên giường, vuốt ve cái ót con trai một chút, cưng chìu nhìn con trai.
Mặt của Bạch Tuyết càng ngày càng hồng, cũng có nét hốt hoảng, nếu như để con trai biết rõ chân tướng thì sẽ rất xấu hổ!
Dạ —— Cô hốt hoảng kêu một tiếng Dạ, hi vọng anh sẽ không nói bậy, tuy rằng họ không nên nói dối, nhưng mà với những tình huống khó xử thì vẫn rất cần thiết, cũng như hiện tại vậy.
Ba, Ức Ức đã biết là người nào! Ức Ức từ trong ngực Bạch Tuyết trượt xuống, đi tới trong ngực Lang Vương, ngước đầu, tò mò nhìn ba, cậu không hiểu tại sao ba lại muốn cắn mẹ?
Từ trong vẻ mặt của ba, Ức Ức biết là ai đã cắn mẹ, cho nên cậu đi tới trong ngực Lang Vương muốn tìm hiểu nguyên nhân.
Ba thật có lỗi! Lang Vương có chút xấu hổ nói, anh biết con trai không dễ bị lừa, nếu như nói là người khác, làm sao anh có thể cho phép người phụ nữ của mình bị người khác chiếm tiện nghi! Cho nên anh không muốn nói dối.
Tại sao? Tại sao ba lại muốn cắn mẹ? Hơn nữa còn là dúng miệng cắn nhiều như vậy, nhất định sẽ rất đau. . . . . . Ức Ức có chút đau lòng nói.
. . . . . . Lang Vương không nói, con trai nói sẽ rất đau, ngay lúc đó vẻ mặt của người phụ nữ này làm sao là đau chứ, rõ ràng là rất thoải mái.
Thấy ba không nói.
Mẹ? Ba cắn mẹ, tại sao mẹ lại không phản kháng? Mặc dù Ưc Ức biết ba và mẹ yêu nhau, nhưng mà cậu cũng không cho phép baa ăn hiếp mẹ. Ở thời điểm ở nhà của ông ngoại, có lúc ông ngoại sẽ xem một số chương trình hạn chế, ở bên trong sẽ có người đàn ông sẽ đánh vợ mình sưng mặt sưng mũi, ông ngoại nói rồi, đó chính là bạo lực gia đình.
Cậu không cho phép ba bạo lực gia đình với mẹ cậu, cho nên lần này mới có thể hỏi ngọn ngành vạch rõ nguyên nhân.
Bạch Tuyết thầm nghĩ: dĩ nhiên là cô có phản kháng nha..., hơn nữa còn là hung hăng phản kích, chỉ là không thể nói cho con trai biết được!
Con trai, mẹ con so với ba còn hung ác hơn, trên người ba so với trên người mẹ con còn thê thảm đến nỗi không nỡ nhìn! Bạch Tuyết không nghĩ tới Lang Vương sẽ nói như vậy.
Xong rồi!
Hình tượng của mình hoàn toàn bị người đàn ông thối phá hỏng!
Hả? Ức Ức thật bất ngờ.
Chẳng lẽ ba và mẹ cũng giống như chương trình đã diễn trên TV như vậy, bạo lực gia đình lẫn nhau?
Ba, mẹ. Các người bạo lực gia đình lẫn nhau sao? Ức Ức tò mò lúng túng nhìn về phía hai người.
Bạo lực gia đình? Lang Vương có chút ngoài ý muốn, thì ra là con trai muốn nói đến phương diện này.
Ha ha!! Con trai, thật ra thì, chuyện không phải như con nghĩ đâu, có một loại phương thức yêu chính là cắn! Lang Vương không biết phải nói cho Ức Ức như thế nào, vì thế liền nói đơn giản mà rõ ràng là bởi vì thương mẹ cậu cho nên mới có thể cắn mẹ cậu .
Yêu? Ức Ức ngoài ý muốn, chẳng lẽ yêu thì có thể cắn sao? Thật không
Lang Vương lúng túng xoay người, ho khan hai tiếng.
Vậy mà, khuôn mặt trắng xanh của Bạch Tuyết bỗng chốc đỏ bừng.
Phải nói với con trai thế nào đây? Nói là do ba cậu cắn sao, sao có thể không biết xấu hổ như vậy chứ!
Nếu như nói là do người khác, nhất định con trai sẽ đi tìm người đó báo thù.
Bạch Tuyết khó xử quay đầu lại nhìn về phía Lang Vương, ai ngờ chỉ thấy một bóng lưng!
Vì vậy, đôi mắt nghịch ngợm nhìn về con trai.
Con trai à, những vết thương ở trên người mẹ là là do. . . . . . Bạch Tuyết cố ý kéo dài tiếng nói.
Tuyết Nhi —— Lang Vương xoay người, lo lắng rống lên một tiếng. Nếu như cô vợ nhỏ nói thật, sau này ở trước mặt con trai làm sao anh có được sự uy nghiêm chứ!
Bạch Tuyết đắc ý cười. Hừ! Đàn ông thối, đã không nhanh chóng nghĩ ra biện pháp, lại còn xoay người trốn tránh!
Thật ra thì, Lang Vương không phải là không muốn nghĩ biện pháp, ngày hôm qua đối với cô vợ nhỏ vừa hôn vừa cắn đúng thật có chút quá độc ác, tình huống lúc đó đã đến “cảnh giới vong ngã” (ý chỉ Lang Vương không thể nhịn thêm được nữa), hoàn toàn không để mắt đến việc bọn nhỏ còn phải bú sữa mẹ!
Mẹ! là ai đã cắn mẹ vậy? Ức Ức đang say đột nhiên lại tỉnh táo rất nhiều, ai cũng không thể ăn hiếp mẹ cậu, nếu như ai dám ăn hiếp mẹ cậu, nhất định cậu sẽ không tha cho kẻ đó.
Lang Vương thấy khuôn mặt nhỏ nhắn của con trai đóng băng lạnh lùng, không khỏi buồn cười, khí thế lạnh lùng hà khắc của nhóc con này thật là giống anh, anh tự hào nở nụ cười.
Trong lòng có một âm thanh đang reo hò.
Con ruột ——
Đây là con ruột của anh——
Ba! tại sao ba lại cười? Mẹ bị người khác ăn hiếp, ba đã không bảo vệ tốt cho mẹ, lại cười rất hứng thú—— Ức Ức lạnh giọng nói.
Khụ khụ!! Con trai, là ba không tốt, ba không bảo vệ tốt cho mẹ. Chỉ là, vết thương trên người mẹ con không phải là do người xấu gây nên. Lang Vương ngồi ở bên giường, vuốt ve cái ót con trai một chút, cưng chìu nhìn con trai.
Mặt của Bạch Tuyết càng ngày càng hồng, cũng có nét hốt hoảng, nếu như để con trai biết rõ chân tướng thì sẽ rất xấu hổ!
Dạ —— Cô hốt hoảng kêu một tiếng Dạ, hi vọng anh sẽ không nói bậy, tuy rằng họ không nên nói dối, nhưng mà với những tình huống khó xử thì vẫn rất cần thiết, cũng như hiện tại vậy.
Ba, Ức Ức đã biết là người nào! Ức Ức từ trong ngực Bạch Tuyết trượt xuống, đi tới trong ngực Lang Vương, ngước đầu, tò mò nhìn ba, cậu không hiểu tại sao ba lại muốn cắn mẹ?
Từ trong vẻ mặt của ba, Ức Ức biết là ai đã cắn mẹ, cho nên cậu đi tới trong ngực Lang Vương muốn tìm hiểu nguyên nhân.
Ba thật có lỗi! Lang Vương có chút xấu hổ nói, anh biết con trai không dễ bị lừa, nếu như nói là người khác, làm sao anh có thể cho phép người phụ nữ của mình bị người khác chiếm tiện nghi! Cho nên anh không muốn nói dối.
Tại sao? Tại sao ba lại muốn cắn mẹ? Hơn nữa còn là dúng miệng cắn nhiều như vậy, nhất định sẽ rất đau. . . . . . Ức Ức có chút đau lòng nói.
. . . . . . Lang Vương không nói, con trai nói sẽ rất đau, ngay lúc đó vẻ mặt của người phụ nữ này làm sao là đau chứ, rõ ràng là rất thoải mái.
Thấy ba không nói.
Mẹ? Ba cắn mẹ, tại sao mẹ lại không phản kháng? Mặc dù Ưc Ức biết ba và mẹ yêu nhau, nhưng mà cậu cũng không cho phép baa ăn hiếp mẹ. Ở thời điểm ở nhà của ông ngoại, có lúc ông ngoại sẽ xem một số chương trình hạn chế, ở bên trong sẽ có người đàn ông sẽ đánh vợ mình sưng mặt sưng mũi, ông ngoại nói rồi, đó chính là bạo lực gia đình.
Cậu không cho phép ba bạo lực gia đình với mẹ cậu, cho nên lần này mới có thể hỏi ngọn ngành vạch rõ nguyên nhân.
Bạch Tuyết thầm nghĩ: dĩ nhiên là cô có phản kháng nha..., hơn nữa còn là hung hăng phản kích, chỉ là không thể nói cho con trai biết được!
Con trai, mẹ con so với ba còn hung ác hơn, trên người ba so với trên người mẹ con còn thê thảm đến nỗi không nỡ nhìn! Bạch Tuyết không nghĩ tới Lang Vương sẽ nói như vậy.
Xong rồi!
Hình tượng của mình hoàn toàn bị người đàn ông thối phá hỏng!
Hả? Ức Ức thật bất ngờ.
Chẳng lẽ ba và mẹ cũng giống như chương trình đã diễn trên TV như vậy, bạo lực gia đình lẫn nhau?
Ba, mẹ. Các người bạo lực gia đình lẫn nhau sao? Ức Ức tò mò lúng túng nhìn về phía hai người.
Bạo lực gia đình? Lang Vương có chút ngoài ý muốn, thì ra là con trai muốn nói đến phương diện này.
Ha ha!! Con trai, thật ra thì, chuyện không phải như con nghĩ đâu, có một loại phương thức yêu chính là cắn! Lang Vương không biết phải nói cho Ức Ức như thế nào, vì thế liền nói đơn giản mà rõ ràng là bởi vì thương mẹ cậu cho nên mới có thể cắn mẹ cậu .
Yêu? Ức Ức ngoài ý muốn, chẳng lẽ yêu thì có thể cắn sao? Thật không
/530
|