Trong đôi mắt đẹp thật to của Thiên Tầm lộ ra vẻ mặt run sợ.
Cô bé nhìn thấy nét mặt của ba rất lạnh lùng, dáng vẻ cũng rất phẫn nộ. Lang Vương mặc dù cố ý che giấu sự phẫn nộ của mình, nhưng lại bị con gái bảo bối của anh nhìn thấy được.
Rốt cuộc người phụ nữ ngồi đối diện ba là ai?
Trong nháy mắt khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh xuống .
Nhưng mà, cô cũng không có đi tới, mà là ngồi xuống đối diện kêu một phục vụ đến, muốn một ly nước đá.
Anh ơi, anh giúp em mang cái ly nước đá này đến chỗ ba em với. Thiên Tầm khôi phục dáng vẻ ngọt ngào, hướng về phía phục vụ cười nói.
Người bạn nhỏ, xin hỏi vị nào là ba của em ? Phục vụ tò mò hỏi.
Người đàn ông đẹp trai nhất đằng kia chính là ba em đó. Thiên Tầm chỉ chỉ Lãnh Dạ cách đó không xa nói.
Nhân viên phục vụ theo nhìn theo tay nhỏ Thiên Tầm, thật đúng là, đàn ông nơi này thật đúng là không có vượt qua vẻ đẹp trai của ba cô. Khó trách nhóc con này dáng dấp xinh đẹp như vậy.
Người bạn nhỏ, tại sao cháu không qua cùng ngồi ba em vậy? Phục vụ tò mò hỏi.
Ba em đang bàn công việc, em không thể đi qua đó làm phiền nha. Thiên Tầm bập bẹ nói, sau đó uống một hớp nước đá.
Phục vụ hình như không tin lời Thiên tầm nói, bàn công việc? Ai sẽ bàn công việc ở trong này chứ!
Nơi này là quán bar mà.
Tới nơi này chính là để hẹn hò, nào có làm việc.
Bé con đáng thương còn tưởng rằng ba cô là đang bàn công việc!
Tất nhiên Thiên Tầm đã thu hết vẻ mặt của phục vụ vào mắt, khóe miệng nho nhỏ nhếch lên.
Anh ơi, anh có thể giúp em một chút hay không? Thiên Tầm nhỏ giọng nói.
Chuyện gì? Phục vụ tò mò hỏi.
Thật ra thì, anh cũng không tin tưởng ba em là bàn công việc có đúng hay không?
Phục vụ cười cười, có chút ngoài ý muốn, anh ta không có nghĩ đến người bạn nhỏ này cũng sẽ nghĩ đến điều này.
Không nói gì, khẽ gật đầu một, bày tỏ đồng ý.
Nếu anh đã nhìn ra, như vậy có thể giúp em một vấn đề nhỏ hay không? Đưa cái này bỏ vào trong chén người phụ nữ kia. Thiên Tầm cười xấu xa nói.
Người bạn nhỏ, em làm thế vậy cũng không đúng nha. Anh không thể giúp em được đâu. Phục vụ nói.
Anh trai, yên tâm đi, em tên là Thiên Tầm, sẽ không hại người khác..., cái túi này không phải thuốc độc, phải . . . . . Hì hì. . . . . . , em cho anh biết. . . . . . Thiên Tầm vung tay nhỏ bé, ý bảo tên phục vụ kia đến gần cô, sau đó cô nhỏ giọng nói gì đó vào bên tai phục vụ?
Phục vụ thiếu chút nữa bật cười, thật đúng là một đứa bé, này cũng muốn lấy được!
Bên kia.
Lang Vương và người phụ nữ thần bí ngồi đối mặt với nhau.
Thật không có nghĩ đến, tôi còn có thể nhìn thấy ngài ở nơi này, còn là loại phương thức này. Người phụ nữ thần bí chậm rãi nói.
Là tôi đã xem thường cô...cô lại có thể còn sống. Lang Vương lạnh giọng nói.
Ngài thấy tôi còn sống nên có chút thất vọng? Ngài cứ hi vọng tôi chết như vậy! Người phụ nữ có chút đau lòng nói một câu.
Không phải là tôi hi vọng cô chết, là cô tự mình tìm đường chết. Tạm thời bỏ để chuyện cô phản bội qua một bên, cô phản bội cả Lang Tộc chính là tội chết, huống chi cô còn cấu kết với tên ma quỷ kia —— Lang Vương lạnh lùng nói.
Nếu như không phải là ngài một mực lạnh nhạt với tôi...thì tôi có thể phản bội lại Lang Tộc sao? Có thể phản bội lại ngài sao? Người phụ nữ đối diện không phục nói.
Trước kia, thời điểm kết hôn tôi đã nói qua với cô, tôi không sẽ yêu cô. Nhưng mà, tuyệt đối sẽ tôn trọng cô. Những năm này tôi đã tin tưởng cô, một chút công việc của Lang Tộc cũng để cho cô xử lý, cô lại dám cấu kết với ma quỷ hại Lang Tộc, cô nói tôi có thể tha cho cô sao? Lang Vương bưng ly rượu lên uống một hớp, thân thể khẽ dựa về phía sau chỗ ngồi, đôi tay ôm ngực lạnh lùng nhìn người phụ nữ đối diện.
Ngài nói qua cũng chỉ là lời nói, tôi đã ngây thơ cho là tôi có thể thay đổi được ngài, cho nên lúc đầu tôi đã sai lầm rồi, tôi không nên kết hôn cùng ngài, lãng phí mấy trăm năm thanh xuân! Người phụ nữ ảo não nói.
Nói việc chính đi, cô bắt cóc Bạch Hàn trói đi, là muốn làm gì? Lang Vương lạnh lùng nói.
Tôi muốn Bạch Tuyết và ba đứa bé kia. Người phụ nữ đối diện cắn răng mà nói ra.
Đừng mơ tưởng —— Lang Vương hung hăng cau mày, giận dữ hét.
Vậy. . . . . . Tôi liền giết Bạch Hàn. Người phụ nữ âm ngoan nói.
Cô dám ——
Nếu như không chiếm được Bạch Tuyết và ba đứa bé kia, tôi liền dám giết Bạch Hàn. Bạch Hàn bởi vì con mà chết, đoán chừng Bạch Tuyết cũng không thể vui vẻ mà sống?
Tại sao lúc đầu tôi không phát hiện ra cô là người phụ nữ ác độc như vậy!
Lúc đầu tôi cũng không có nghĩ đến việc kết hôn cùng ngài, làm thế nào cũng không có được lòng của ngài!
Nhưng vào lúc này, một phục vụ đi tới, mang đến cho Lang Vương và người phụ nữ kia một người một ly rượu được điều chế tốt.
Lang Vương không có tâm tình uống..., lạnh lùng nhìn người phụ nữ đối diện như cũ.
Cô không cảm thấy dáng vẻ này của cô rất ghê tởm sao? Giọng nói Lang Vương không nóng không vội, anh là Lang Vương tất nhiên sẽ điều chỉnh cơn giận của mình rất nhanh, lúc này tuyệt đối phải tỉnh táo, nổi giận không giải quyết được bất cứ chuyện gì!
Dáng vẻ của tôi. . . . . . Tôi rất thích. Trước kia. . . . . . Dáng vẻ trước kia không thể quay về! Tôi trước đó đã chết!
Cô cho rằng cô còn có thể sống? Cô phản bội lại Lang Tộc, còn dám đến nhân gian tới gieo họa cho người khác, không giết cô thì trời sẽ không tha ——
Muốn giết tôi? Hừ hừ ~~ chỉ cần tôi chết ở chỗ này, Bạch Hàn chắc chắn sẽ phải chết. Cô ta cười lạnh hai tiếng, buông lỏng nói, hình như cô ta không hề sợ chết.
Người phụ nữ nói xong, bưng ly rượu trước mặt lên uống, cô rất ưa thích rượu ở nhân gian, nhất là uống loại rượu điều chế này..., khó trách những năm này Lang Vương cũng không muốn trở về Yêu Giới, nhân gian thật lqd đúng là không tệ, thức ăn ngon hơn nhiều, rượu ngon hơn nhiều. Tốt hơn là cô ở chỗ này sinh sống như cá gặp nước.
Ở chỗ này, không có qui tắc Yêu Giới trói buộc, muốn làm cái gì thì làm cái đó.
Nơi xa Thiên Tầm thấy người phụ nữ đối diện ba uống rượu vào trong bụng rồi, vô cùng vui vẻ.
Lão đại và lão Nhị phái cô đi theo dõi ba là chính xác, thời điểm ở Yêu Giới, ông nội Lang thương cô nhất.
Thật ra thì, ba của Lang Vương cũng thích ba đứa cháu nội này, duy chỉ có cái miệng nhỏ nhắn của Thiên tầm rất ngọt, luôn llqd la hét ông nội không ngừng, khiến ông nội yêu thương cô đến tâm can.
Hôm nay, biết bọn nhỏ phải tới thăm ông ngoại của chúng, ông nội Lang vẫn là lo lắng sợ bọn nhỏ sẽ gặp nguy hiểm, lấy bảo bối trên người đưa cho Thiên Tầm, đưa cho Ức Ức, còn có Niệm Niệm, mỗi người đều có phần.
Thiên Tầm lấy được một loại đặc biệt bảo bối mà ông nội cho, gọi là “có hỏi tất đáp” (nói lời thật lòng).
Loại đan dược này nhìn là giống như viên thuốc nhỏ bình thường, chỉ cần người uống xong loại thuốc này, là có hỏi thì cần phải đáp.
Chỉ là còn cần phải chờ một chút, Thiên Tầm nhớ lang gia gia nói qua, chỉ cần uống xong loại thuốc, sẽ có tác dụng.
Ước chừng cần thời gian 40 phút.
Thiên Tầm cười cười hài lòng, chỉ cần đợi thêm 40 phút trôi qua, đến lúc đó chỉ cần cô muốn biết cái gì? Vừa hỏi liền biết.
Anh trai , bây giờ là mấy giờ? Thiên Tầm bập bẹ nói.
Người phục vụ đó xem đồng hồ một chút, nói cho Thiên Tầm thời gian chính xác, Thiên Tầm đã nói cho anh biết hiệu quả của loại thuốc kia, kỳ quái là, người phục vụ kia lại tin tưởng lời Thiên Tầm nói là sự thật.
Anh không tin đứa bé nhỏ như vậy sẽ hại người, cho nên anh mới giúp Thiên Tầm bưng ly rượu cho người phụ nữ kia.
Anh không thích người thứ ba, anh lớn lên trong gia đình độc thân.
Ba và mẹ bởi vì yêu mà kết hôn, sau đó cùng nhau mở ra một cửa hàng nhỏ, cửa hàng buôn bán càng ngày càng tốt. Sau này khi mẹ mang thai anh, cũng rất ít đi đến tiệm giúp một tay.
Không ngờ, ba anh lại giấu mẹ ngoại tình với một nhân viên mậu dịch, sau khi mẹ biết, trong cơn tức giận đã ly hôn với ba, sau đó một mình cực khổ mang theo anh.
Anh không đành lòng thấy mẹ quá cực khổ, cho nên liền vừa đi học, vừa đi làm ra tiền. Quán bar này chính là nơi làm việc của anh.
Cho nên anh ghét người thứ ba.
Anh trai, tại sao anh lại muốn làm việc ở chỗ này? Thiên Tầm thấy thời gian vẫn còn sớm, không ngại cùng anh trai tốt bụng này tâm sự.
Người phục vụ kia vừa vội vàng công việc trong tay, vừa cùng Thiên Tầm nói chuyện.
Vì làm ra tiền nha, anh là học sinh, không muốn mẹ quá cực khổ, cho nên sau giờ học sẽ tới đây đi làm, chính mình có thể trả học phí nha.
Anh trai thật là giỏi. Thiên Tầm vỗ tay.
Anh trai chỉ có một mẹ, cho nên anh không muốn mẹ quá mệt mỏi. Hôm nay anh trợ giúp Thiên Tầm, cũng là không muốn tương lai của cô bé này không có ba giống như anh, trở thành đứa bé lớn lên trong gia đình đơn thân.
Anh trai, em giúp anh. Về sau anh không nên tới nơi này làm, có thể đi đến công ty của ba em, quay đầu lại em liền cho ba em biết. Thiên Tầm cho là người anh trai này trợ giúp cô, thì cô cũng nên trợ giúp một người anh trai này. Nhìn dáng dấp anh thật đáng thương.
Em gái nhỏ, không cần đâu. Anh ở nơi này rất tốt, anh hi vọng em sẽ không bị cướp mất ba giống như anh là tốt rồi! Cậu chua xót nói.
Sẽ không, em sẽ không bị cướp mất ba, em yêu ba, ba cũng yêu em và mẹ. Con bà ta là ngưới phụ nữ xấu xa.
Ừ, đúng, chỉ cần là người phá hư gia đình của chúng ta thì đều là người xấu. Ha ha. . . . . . Cậu cười nói, đưa tay vẫn còn ở trên đầu hiên Tầm xoa bóp một.
Đứa bé này thật đáng yêu, còn nhỏ những lại có thể biết điều như vậy. Nếu như lúc ấy cậu cũng lớn như vậy, nhất định không để cho ba và mẹ ly hôn, cậu cũng đuổi người thứ ba xấu xa đó đi, giữ ba lại!
Chỉ tiếc, lúc ấy cậu còn chưa có ra đời!
Không thể giống như người em gái nhỏ này được, đi cướp ba lại!
Cho nên cậu ủng hộ Thiên Tầm, nguyện ý giúp cô.
Mặc dù cậu làm như vậy là mạo hiểm, có thể bị quản lý khai trừ.
Người đến chỗ này thì đều là khách hàng, khách hàng chính là Thượng Đế. Ở chỗ này không có người tốt và người xấu. Mới vừa rồi làm , đã vi phạm quy định trong quán bar.
Nhưng mà, cậu không hối hận. Làm như vậy có lẽ có thể giữ được một gia đình, cho em gái nhỏ này một mái nhà ấm áp, có thể cùng ba và mẹ sống cùng nhau, cùng nhau khỏe mạnh lớn lên.
Lúc này, quản lý đi tới.
Rất tức giận, cậu cũng nhìn thấy.
Tiểu Trí, cậu còn không đi làm việc đi, ở chỗ này nói chuyện tào lao với một đứa bé làm cái gì, tôi xem
Cô bé nhìn thấy nét mặt của ba rất lạnh lùng, dáng vẻ cũng rất phẫn nộ. Lang Vương mặc dù cố ý che giấu sự phẫn nộ của mình, nhưng lại bị con gái bảo bối của anh nhìn thấy được.
Rốt cuộc người phụ nữ ngồi đối diện ba là ai?
Trong nháy mắt khuôn mặt nhỏ nhắn lạnh xuống .
Nhưng mà, cô cũng không có đi tới, mà là ngồi xuống đối diện kêu một phục vụ đến, muốn một ly nước đá.
Anh ơi, anh giúp em mang cái ly nước đá này đến chỗ ba em với. Thiên Tầm khôi phục dáng vẻ ngọt ngào, hướng về phía phục vụ cười nói.
Người bạn nhỏ, xin hỏi vị nào là ba của em ? Phục vụ tò mò hỏi.
Người đàn ông đẹp trai nhất đằng kia chính là ba em đó. Thiên Tầm chỉ chỉ Lãnh Dạ cách đó không xa nói.
Nhân viên phục vụ theo nhìn theo tay nhỏ Thiên Tầm, thật đúng là, đàn ông nơi này thật đúng là không có vượt qua vẻ đẹp trai của ba cô. Khó trách nhóc con này dáng dấp xinh đẹp như vậy.
Người bạn nhỏ, tại sao cháu không qua cùng ngồi ba em vậy? Phục vụ tò mò hỏi.
Ba em đang bàn công việc, em không thể đi qua đó làm phiền nha. Thiên Tầm bập bẹ nói, sau đó uống một hớp nước đá.
Phục vụ hình như không tin lời Thiên tầm nói, bàn công việc? Ai sẽ bàn công việc ở trong này chứ!
Nơi này là quán bar mà.
Tới nơi này chính là để hẹn hò, nào có làm việc.
Bé con đáng thương còn tưởng rằng ba cô là đang bàn công việc!
Tất nhiên Thiên Tầm đã thu hết vẻ mặt của phục vụ vào mắt, khóe miệng nho nhỏ nhếch lên.
Anh ơi, anh có thể giúp em một chút hay không? Thiên Tầm nhỏ giọng nói.
Chuyện gì? Phục vụ tò mò hỏi.
Thật ra thì, anh cũng không tin tưởng ba em là bàn công việc có đúng hay không?
Phục vụ cười cười, có chút ngoài ý muốn, anh ta không có nghĩ đến người bạn nhỏ này cũng sẽ nghĩ đến điều này.
Không nói gì, khẽ gật đầu một, bày tỏ đồng ý.
Nếu anh đã nhìn ra, như vậy có thể giúp em một vấn đề nhỏ hay không? Đưa cái này bỏ vào trong chén người phụ nữ kia. Thiên Tầm cười xấu xa nói.
Người bạn nhỏ, em làm thế vậy cũng không đúng nha. Anh không thể giúp em được đâu. Phục vụ nói.
Anh trai, yên tâm đi, em tên là Thiên Tầm, sẽ không hại người khác..., cái túi này không phải thuốc độc, phải . . . . . Hì hì. . . . . . , em cho anh biết. . . . . . Thiên Tầm vung tay nhỏ bé, ý bảo tên phục vụ kia đến gần cô, sau đó cô nhỏ giọng nói gì đó vào bên tai phục vụ?
Phục vụ thiếu chút nữa bật cười, thật đúng là một đứa bé, này cũng muốn lấy được!
Bên kia.
Lang Vương và người phụ nữ thần bí ngồi đối mặt với nhau.
Thật không có nghĩ đến, tôi còn có thể nhìn thấy ngài ở nơi này, còn là loại phương thức này. Người phụ nữ thần bí chậm rãi nói.
Là tôi đã xem thường cô...cô lại có thể còn sống. Lang Vương lạnh giọng nói.
Ngài thấy tôi còn sống nên có chút thất vọng? Ngài cứ hi vọng tôi chết như vậy! Người phụ nữ có chút đau lòng nói một câu.
Không phải là tôi hi vọng cô chết, là cô tự mình tìm đường chết. Tạm thời bỏ để chuyện cô phản bội qua một bên, cô phản bội cả Lang Tộc chính là tội chết, huống chi cô còn cấu kết với tên ma quỷ kia —— Lang Vương lạnh lùng nói.
Nếu như không phải là ngài một mực lạnh nhạt với tôi...thì tôi có thể phản bội lại Lang Tộc sao? Có thể phản bội lại ngài sao? Người phụ nữ đối diện không phục nói.
Trước kia, thời điểm kết hôn tôi đã nói qua với cô, tôi không sẽ yêu cô. Nhưng mà, tuyệt đối sẽ tôn trọng cô. Những năm này tôi đã tin tưởng cô, một chút công việc của Lang Tộc cũng để cho cô xử lý, cô lại dám cấu kết với ma quỷ hại Lang Tộc, cô nói tôi có thể tha cho cô sao? Lang Vương bưng ly rượu lên uống một hớp, thân thể khẽ dựa về phía sau chỗ ngồi, đôi tay ôm ngực lạnh lùng nhìn người phụ nữ đối diện.
Ngài nói qua cũng chỉ là lời nói, tôi đã ngây thơ cho là tôi có thể thay đổi được ngài, cho nên lúc đầu tôi đã sai lầm rồi, tôi không nên kết hôn cùng ngài, lãng phí mấy trăm năm thanh xuân! Người phụ nữ ảo não nói.
Nói việc chính đi, cô bắt cóc Bạch Hàn trói đi, là muốn làm gì? Lang Vương lạnh lùng nói.
Tôi muốn Bạch Tuyết và ba đứa bé kia. Người phụ nữ đối diện cắn răng mà nói ra.
Đừng mơ tưởng —— Lang Vương hung hăng cau mày, giận dữ hét.
Vậy. . . . . . Tôi liền giết Bạch Hàn. Người phụ nữ âm ngoan nói.
Cô dám ——
Nếu như không chiếm được Bạch Tuyết và ba đứa bé kia, tôi liền dám giết Bạch Hàn. Bạch Hàn bởi vì con mà chết, đoán chừng Bạch Tuyết cũng không thể vui vẻ mà sống?
Tại sao lúc đầu tôi không phát hiện ra cô là người phụ nữ ác độc như vậy!
Lúc đầu tôi cũng không có nghĩ đến việc kết hôn cùng ngài, làm thế nào cũng không có được lòng của ngài!
Nhưng vào lúc này, một phục vụ đi tới, mang đến cho Lang Vương và người phụ nữ kia một người một ly rượu được điều chế tốt.
Lang Vương không có tâm tình uống..., lạnh lùng nhìn người phụ nữ đối diện như cũ.
Cô không cảm thấy dáng vẻ này của cô rất ghê tởm sao? Giọng nói Lang Vương không nóng không vội, anh là Lang Vương tất nhiên sẽ điều chỉnh cơn giận của mình rất nhanh, lúc này tuyệt đối phải tỉnh táo, nổi giận không giải quyết được bất cứ chuyện gì!
Dáng vẻ của tôi. . . . . . Tôi rất thích. Trước kia. . . . . . Dáng vẻ trước kia không thể quay về! Tôi trước đó đã chết!
Cô cho rằng cô còn có thể sống? Cô phản bội lại Lang Tộc, còn dám đến nhân gian tới gieo họa cho người khác, không giết cô thì trời sẽ không tha ——
Muốn giết tôi? Hừ hừ ~~ chỉ cần tôi chết ở chỗ này, Bạch Hàn chắc chắn sẽ phải chết. Cô ta cười lạnh hai tiếng, buông lỏng nói, hình như cô ta không hề sợ chết.
Người phụ nữ nói xong, bưng ly rượu trước mặt lên uống, cô rất ưa thích rượu ở nhân gian, nhất là uống loại rượu điều chế này..., khó trách những năm này Lang Vương cũng không muốn trở về Yêu Giới, nhân gian thật lqd đúng là không tệ, thức ăn ngon hơn nhiều, rượu ngon hơn nhiều. Tốt hơn là cô ở chỗ này sinh sống như cá gặp nước.
Ở chỗ này, không có qui tắc Yêu Giới trói buộc, muốn làm cái gì thì làm cái đó.
Nơi xa Thiên Tầm thấy người phụ nữ đối diện ba uống rượu vào trong bụng rồi, vô cùng vui vẻ.
Lão đại và lão Nhị phái cô đi theo dõi ba là chính xác, thời điểm ở Yêu Giới, ông nội Lang thương cô nhất.
Thật ra thì, ba của Lang Vương cũng thích ba đứa cháu nội này, duy chỉ có cái miệng nhỏ nhắn của Thiên tầm rất ngọt, luôn llqd la hét ông nội không ngừng, khiến ông nội yêu thương cô đến tâm can.
Hôm nay, biết bọn nhỏ phải tới thăm ông ngoại của chúng, ông nội Lang vẫn là lo lắng sợ bọn nhỏ sẽ gặp nguy hiểm, lấy bảo bối trên người đưa cho Thiên Tầm, đưa cho Ức Ức, còn có Niệm Niệm, mỗi người đều có phần.
Thiên Tầm lấy được một loại đặc biệt bảo bối mà ông nội cho, gọi là “có hỏi tất đáp” (nói lời thật lòng).
Loại đan dược này nhìn là giống như viên thuốc nhỏ bình thường, chỉ cần người uống xong loại thuốc này, là có hỏi thì cần phải đáp.
Chỉ là còn cần phải chờ một chút, Thiên Tầm nhớ lang gia gia nói qua, chỉ cần uống xong loại thuốc, sẽ có tác dụng.
Ước chừng cần thời gian 40 phút.
Thiên Tầm cười cười hài lòng, chỉ cần đợi thêm 40 phút trôi qua, đến lúc đó chỉ cần cô muốn biết cái gì? Vừa hỏi liền biết.
Anh trai , bây giờ là mấy giờ? Thiên Tầm bập bẹ nói.
Người phục vụ đó xem đồng hồ một chút, nói cho Thiên Tầm thời gian chính xác, Thiên Tầm đã nói cho anh biết hiệu quả của loại thuốc kia, kỳ quái là, người phục vụ kia lại tin tưởng lời Thiên Tầm nói là sự thật.
Anh không tin đứa bé nhỏ như vậy sẽ hại người, cho nên anh mới giúp Thiên Tầm bưng ly rượu cho người phụ nữ kia.
Anh không thích người thứ ba, anh lớn lên trong gia đình độc thân.
Ba và mẹ bởi vì yêu mà kết hôn, sau đó cùng nhau mở ra một cửa hàng nhỏ, cửa hàng buôn bán càng ngày càng tốt. Sau này khi mẹ mang thai anh, cũng rất ít đi đến tiệm giúp một tay.
Không ngờ, ba anh lại giấu mẹ ngoại tình với một nhân viên mậu dịch, sau khi mẹ biết, trong cơn tức giận đã ly hôn với ba, sau đó một mình cực khổ mang theo anh.
Anh không đành lòng thấy mẹ quá cực khổ, cho nên liền vừa đi học, vừa đi làm ra tiền. Quán bar này chính là nơi làm việc của anh.
Cho nên anh ghét người thứ ba.
Anh trai, tại sao anh lại muốn làm việc ở chỗ này? Thiên Tầm thấy thời gian vẫn còn sớm, không ngại cùng anh trai tốt bụng này tâm sự.
Người phục vụ kia vừa vội vàng công việc trong tay, vừa cùng Thiên Tầm nói chuyện.
Vì làm ra tiền nha, anh là học sinh, không muốn mẹ quá cực khổ, cho nên sau giờ học sẽ tới đây đi làm, chính mình có thể trả học phí nha.
Anh trai thật là giỏi. Thiên Tầm vỗ tay.
Anh trai chỉ có một mẹ, cho nên anh không muốn mẹ quá mệt mỏi. Hôm nay anh trợ giúp Thiên Tầm, cũng là không muốn tương lai của cô bé này không có ba giống như anh, trở thành đứa bé lớn lên trong gia đình đơn thân.
Anh trai, em giúp anh. Về sau anh không nên tới nơi này làm, có thể đi đến công ty của ba em, quay đầu lại em liền cho ba em biết. Thiên Tầm cho là người anh trai này trợ giúp cô, thì cô cũng nên trợ giúp một người anh trai này. Nhìn dáng dấp anh thật đáng thương.
Em gái nhỏ, không cần đâu. Anh ở nơi này rất tốt, anh hi vọng em sẽ không bị cướp mất ba giống như anh là tốt rồi! Cậu chua xót nói.
Sẽ không, em sẽ không bị cướp mất ba, em yêu ba, ba cũng yêu em và mẹ. Con bà ta là ngưới phụ nữ xấu xa.
Ừ, đúng, chỉ cần là người phá hư gia đình của chúng ta thì đều là người xấu. Ha ha. . . . . . Cậu cười nói, đưa tay vẫn còn ở trên đầu hiên Tầm xoa bóp một.
Đứa bé này thật đáng yêu, còn nhỏ những lại có thể biết điều như vậy. Nếu như lúc ấy cậu cũng lớn như vậy, nhất định không để cho ba và mẹ ly hôn, cậu cũng đuổi người thứ ba xấu xa đó đi, giữ ba lại!
Chỉ tiếc, lúc ấy cậu còn chưa có ra đời!
Không thể giống như người em gái nhỏ này được, đi cướp ba lại!
Cho nên cậu ủng hộ Thiên Tầm, nguyện ý giúp cô.
Mặc dù cậu làm như vậy là mạo hiểm, có thể bị quản lý khai trừ.
Người đến chỗ này thì đều là khách hàng, khách hàng chính là Thượng Đế. Ở chỗ này không có người tốt và người xấu. Mới vừa rồi làm , đã vi phạm quy định trong quán bar.
Nhưng mà, cậu không hối hận. Làm như vậy có lẽ có thể giữ được một gia đình, cho em gái nhỏ này một mái nhà ấm áp, có thể cùng ba và mẹ sống cùng nhau, cùng nhau khỏe mạnh lớn lên.
Lúc này, quản lý đi tới.
Rất tức giận, cậu cũng nhìn thấy.
Tiểu Trí, cậu còn không đi làm việc đi, ở chỗ này nói chuyện tào lao với một đứa bé làm cái gì, tôi xem
/530
|