Trong phòng họp của khách sạn Kim Châu, đèn đuốc sáng trưng, sắc màu rực rỡ.
Khi Vương Hòa Bình đi vào thì bên trong đã không còn chỗ ngồi, hắn đành phải đứng chen chân trong đám người, dùng ánh mắt thú vị đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Năm chiếc camera của đài truyền hình đều có vị trí và cương vị riêng, các phóng viên đeo camera trên ngực, cũng có kẻ đang chỉnh tiêu cự, hoặc chụp hình...Đám người khá bận rộn, ánh đèn lóe lên chói mắt.
Các phóng viên tốc ký thì ngồi trên ghế, có người châu đầu ghé tai, có vài người ngồi lẳng lặng đợi cuộc họp báo bắt đầu.
Vương Học Bình khoanh tay trước ngực, hắn híp mắt nhìn chằm chằm vào tấm hoành phi màu đỏ trên đài chủ tịch, bên trên là một hàng chữ lớn: "Tập đoàn Thịnh Long và kế hoạch tài trợ học bổng hai mươi năm!"
Vương Hòa Bình khẽ nở nụ cười, đây là kiệt tác của hắn.
Mười năm trồng cây, trăm năm trồng người, giáo dục phát triển thì kinh tế mới đi lên.
Trong nước quá nghèo khó, dân cư phần lớn là nông thôn, mà phần lớn con em nông thôn đều thất học.
Vương Học Bình đưa mắt nhìn lên đài chủ tịch thì thấy có mặt Hà Thượng Thanh, trong ký ức của hắn thì vị Hà tam công tử kia rất vui vẻ khi được tham gia vào những hoạt động công ích cho cộng đồng.
Lúc này người dẫn chương trình là một cô gái trẻ mặt sườn xám đi lên đài chủ tịch, nàng cầm lấy micro rồi mỉm cười tuyên bố:
- Chào các nữ sĩ, các vị tiên sinh, đầu tiên tôi xin hân hạnh giới thiệu với mọi người về các vị khách quý tham gia cuộc họp báo hôm nay.
Nữ dẫn chương trình dùng giọng lễ phép và cúi người nói:
- Vị này là thường ủy tỉnh ủy, phó chủ tịch thường vụ Hà Thượng Thanh tiên sinh... ....
Hà Thượng Thanh cũng phối hợp mà nở nụ cười và gật đầu với bên dưới.
- ...Vị này là thường ủy tỉnh ủy, bí thư thị ủy Tiền Châu...Vị này là giám đốc sở giáo dục tỉnh...Vị này là giám đốc phòng giáo dục thành phố Tiền Châu... ....
Nữ dẫn chương trình giới thiệu một hơi, tất cả đều là quan lớn có thực quyền.
Quy cách hoạt động hôm nay tương đối cao, có hai vị thường ủy tỉnh ủy tham dự, điều này làm cho đám phóng viên bên dưới bắt đầu nghị luận ồn ào.
Mọi người suy đoán vị giám đốc tập đoàn Thịnh Long rốt cuộc có địa vị gì?
Có người khẽ nói:
- Với kinh nghiệm của tôi, tám phần là một thành viên con nhà quan... ....
- Đúng, cụ thể là ai thì tôi không biết, nhưng vị giám đốc này phải có bản lĩnh thông thiên, phải biết rằng chủ tịch Hà rất khó mời ra... ....
- Bí thư thành phố Tiền Châu cũng rất kiên cường, đơn giản không tham gia những hoạt động nhỏ... ....
Mọi người phân vân nói, chưa kết luận được.
Vương Học Bình vừa nghe mọi người thảo luận vừa thầm buồn cười, hắn nhếch miệng thầm nghĩ đám phóng viên này chỉ giỏi đoán mò, tôi chi là một phó chủ nhiệm cấp phó khoa nho nhỏ, nào có bản lĩnh gì thông thiên?
- Vị này chính là chủ tịch của tập đoàn Thịnh Long, Paolo tiên sinh...Vị này là tổng giám đốc của tập đoàn Thịnh Long, là Hán Tư tiên sinh... ....
Sau khi giới thiệu xong các vị lãnh đạo lớn, nữ dẫn chương trình cuối cùng mới giới thiệu chính chủ.
Paolo và Hán Tư trước sau đứng lên cúi người chào, có vẻ rất có phong độ nhân sĩ.
Vương Hòa Bình dùng ánh mắt thú vị nhìn hai người anh em người châu Âu da trắng mắt xanh, thầm nghĩ hai vị này đều là những lãnh đạo ăn lương cao, nhưng trước đó vì nhiều vấn đề mà khốn khổ, cũng chỉ có thể trách mình mà thôi.
Vương Hòa Bình và Hán Tư chưa từng tiếp xúc, vì vậy hắn không có ấn tượng gì với đối phương, dù có cũng chỉ là vài tài liệu mà thôi.
Còn Paolo, đây là người quen cũ.
Vào tình hình trước mắt thì nơi có thể đăng ký công ty tránh thuế tốt nhất chính là quần đảo Virgin* thuộc Anh, nơi đây yêu cầu thấp nhất, độ giám thị là nhỏ nhất. Nơi đó muốn thành lập công ty chỉ mất ba trăm đô, cộng thêm phí giấy phép, phí thủ tục, tổng cộng là 980 đô la, sau này mỗi năm chỉ cần giao 600 đô la tiền giấy phép và thủ tục là được.
Dựa theo bố trí của Vương Học Bình, Vương Học Cầm đăng ký một công ty tư nhân ở quần đảo Virgin thuộc Anh, gọi là tập đoàn Thịnh Long, đối ngoại xưng là tập đoàn đầu tư SL.
Vì giữ bí mật nên Vương Học Cầm dùng cái tên là SL, tập đoàn Thịnh Long ở đảo Virgin chỉ là một công ty TNHH mà thôi.
Trong khoảng thời gian ngắn Vương Hòa Bình bày mưu đặt kế, Vương Học Cầm tự thân làm việc, dùng giá trên trời là mười triệu đô la mua tất cả tám mỏ Khuê Thiết Hồng của côn ty SSO, có thể nói là lũng đoạn loại khoáng thần kỳ này từ gốc rễ.
Điều kiện làm giao dịch là văn phòng đại diện của công ty SSO cũng bị nhập vào công ty Thịnh Long.
Paolo vênh váo trước đó là giám đốc văn phòng đại diện của công ty SSO, bây giờ đã là một vị chủ tịch dưới tay của Vương Hòa Bình.
Thật dúng với câu nói ba mươi năm Hà Đông, bốn mươi năm Hà Tây, bây giờ Paolo phải nghe lời Vương Hòa Bình.
Dưa theo tôn ti địa vị, nữ dẫn chương trình mời người đầu tiên là Hà Thượng Thanh đi ra phát biểu vài lời. Hà Thượng Thanh mặc tây trang xanh đen, cử chỉ tao nhã, hắn đi lên đài mỉm cười đọc diễn văn:
- Chào các vị nữ sĩ, các vị tiên sinh, hôm nay tôi rất hân hạnh được tham gia nghi thức quyên học bổng của tập đoàn Thịnh Long. Lúc này tôi muốn nói ra một bí mật, trong thời gian hai mươi năm, mỗi năm công ty Thịnh Long sẽ bỏ ra ít nhất ba mươi triệu học bổng... .....
Vài chữ này vừa nói ra khỏi miệng thì bốn phía đều phải sợ hãi, các phóng viên kiến thức rộng rãi cũng phải vểnh tai nghe, tất cả đều tập trung lên người Hà Thượng Thanh, ai cũng sợ mình nghe lầm.
Đối với nhiều công ty đa quốc gia thì ba mươi triệu chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi, nhưng vấn đề là đây không phải đầu tư, lại càng không phải đầu cơ, là quyên tặng. Quan trọng là mỗi năm đều bỏ ra hơn ba mươi triệu, hai mươi năm là sáu trăm triệu, những con số này quá kinh người.
Hà Thượng Thanh phát hiện tình huống dưới đài thì tâm tình rất tốt, hắn mỉm cười đưa lên ba ngón tay rồi giải thích:
- Ít nhất là ba mươi triệu một năm, không phải ba trăm ngàn, cũng không phải là ba mươi ngàn.
- Ồ!
Hiện trường vang lên những âm thanh thán phục, đây là một công trình quyên tiền lớn nhất từ trước đến nay.
Hình tượng của công ty Thịnh Long chợt bùng lên, công ty này rất có lòng nhân ái.
Vương Hòa Bình khẽ cười, trong lòng thầm nghĩ, nếu không phải cho Paolo đi đầu, nếu không phải một khoản tiền lớn như vậy, nếu không phải đầu tư nhiều năm, Hà Thượng Thanh có thể thò đầu ra sao?
*: Quần đảo Virgin thuộc Anh (Tiếng Anh là: British Virgin Islands), là lãnh thổ hải ngoại của anh ở Carribean.
Khi Vương Hòa Bình đi vào thì bên trong đã không còn chỗ ngồi, hắn đành phải đứng chen chân trong đám người, dùng ánh mắt thú vị đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
Năm chiếc camera của đài truyền hình đều có vị trí và cương vị riêng, các phóng viên đeo camera trên ngực, cũng có kẻ đang chỉnh tiêu cự, hoặc chụp hình...Đám người khá bận rộn, ánh đèn lóe lên chói mắt.
Các phóng viên tốc ký thì ngồi trên ghế, có người châu đầu ghé tai, có vài người ngồi lẳng lặng đợi cuộc họp báo bắt đầu.
Vương Học Bình khoanh tay trước ngực, hắn híp mắt nhìn chằm chằm vào tấm hoành phi màu đỏ trên đài chủ tịch, bên trên là một hàng chữ lớn: "Tập đoàn Thịnh Long và kế hoạch tài trợ học bổng hai mươi năm!"
Vương Hòa Bình khẽ nở nụ cười, đây là kiệt tác của hắn.
Mười năm trồng cây, trăm năm trồng người, giáo dục phát triển thì kinh tế mới đi lên.
Trong nước quá nghèo khó, dân cư phần lớn là nông thôn, mà phần lớn con em nông thôn đều thất học.
Vương Học Bình đưa mắt nhìn lên đài chủ tịch thì thấy có mặt Hà Thượng Thanh, trong ký ức của hắn thì vị Hà tam công tử kia rất vui vẻ khi được tham gia vào những hoạt động công ích cho cộng đồng.
Lúc này người dẫn chương trình là một cô gái trẻ mặt sườn xám đi lên đài chủ tịch, nàng cầm lấy micro rồi mỉm cười tuyên bố:
- Chào các nữ sĩ, các vị tiên sinh, đầu tiên tôi xin hân hạnh giới thiệu với mọi người về các vị khách quý tham gia cuộc họp báo hôm nay.
Nữ dẫn chương trình dùng giọng lễ phép và cúi người nói:
- Vị này là thường ủy tỉnh ủy, phó chủ tịch thường vụ Hà Thượng Thanh tiên sinh... ....
Hà Thượng Thanh cũng phối hợp mà nở nụ cười và gật đầu với bên dưới.
- ...Vị này là thường ủy tỉnh ủy, bí thư thị ủy Tiền Châu...Vị này là giám đốc sở giáo dục tỉnh...Vị này là giám đốc phòng giáo dục thành phố Tiền Châu... ....
Nữ dẫn chương trình giới thiệu một hơi, tất cả đều là quan lớn có thực quyền.
Quy cách hoạt động hôm nay tương đối cao, có hai vị thường ủy tỉnh ủy tham dự, điều này làm cho đám phóng viên bên dưới bắt đầu nghị luận ồn ào.
Mọi người suy đoán vị giám đốc tập đoàn Thịnh Long rốt cuộc có địa vị gì?
Có người khẽ nói:
- Với kinh nghiệm của tôi, tám phần là một thành viên con nhà quan... ....
- Đúng, cụ thể là ai thì tôi không biết, nhưng vị giám đốc này phải có bản lĩnh thông thiên, phải biết rằng chủ tịch Hà rất khó mời ra... ....
- Bí thư thành phố Tiền Châu cũng rất kiên cường, đơn giản không tham gia những hoạt động nhỏ... ....
Mọi người phân vân nói, chưa kết luận được.
Vương Học Bình vừa nghe mọi người thảo luận vừa thầm buồn cười, hắn nhếch miệng thầm nghĩ đám phóng viên này chỉ giỏi đoán mò, tôi chi là một phó chủ nhiệm cấp phó khoa nho nhỏ, nào có bản lĩnh gì thông thiên?
- Vị này chính là chủ tịch của tập đoàn Thịnh Long, Paolo tiên sinh...Vị này là tổng giám đốc của tập đoàn Thịnh Long, là Hán Tư tiên sinh... ....
Sau khi giới thiệu xong các vị lãnh đạo lớn, nữ dẫn chương trình cuối cùng mới giới thiệu chính chủ.
Paolo và Hán Tư trước sau đứng lên cúi người chào, có vẻ rất có phong độ nhân sĩ.
Vương Hòa Bình dùng ánh mắt thú vị nhìn hai người anh em người châu Âu da trắng mắt xanh, thầm nghĩ hai vị này đều là những lãnh đạo ăn lương cao, nhưng trước đó vì nhiều vấn đề mà khốn khổ, cũng chỉ có thể trách mình mà thôi.
Vương Hòa Bình và Hán Tư chưa từng tiếp xúc, vì vậy hắn không có ấn tượng gì với đối phương, dù có cũng chỉ là vài tài liệu mà thôi.
Còn Paolo, đây là người quen cũ.
Vào tình hình trước mắt thì nơi có thể đăng ký công ty tránh thuế tốt nhất chính là quần đảo Virgin* thuộc Anh, nơi đây yêu cầu thấp nhất, độ giám thị là nhỏ nhất. Nơi đó muốn thành lập công ty chỉ mất ba trăm đô, cộng thêm phí giấy phép, phí thủ tục, tổng cộng là 980 đô la, sau này mỗi năm chỉ cần giao 600 đô la tiền giấy phép và thủ tục là được.
Dựa theo bố trí của Vương Học Bình, Vương Học Cầm đăng ký một công ty tư nhân ở quần đảo Virgin thuộc Anh, gọi là tập đoàn Thịnh Long, đối ngoại xưng là tập đoàn đầu tư SL.
Vì giữ bí mật nên Vương Học Cầm dùng cái tên là SL, tập đoàn Thịnh Long ở đảo Virgin chỉ là một công ty TNHH mà thôi.
Trong khoảng thời gian ngắn Vương Hòa Bình bày mưu đặt kế, Vương Học Cầm tự thân làm việc, dùng giá trên trời là mười triệu đô la mua tất cả tám mỏ Khuê Thiết Hồng của côn ty SSO, có thể nói là lũng đoạn loại khoáng thần kỳ này từ gốc rễ.
Điều kiện làm giao dịch là văn phòng đại diện của công ty SSO cũng bị nhập vào công ty Thịnh Long.
Paolo vênh váo trước đó là giám đốc văn phòng đại diện của công ty SSO, bây giờ đã là một vị chủ tịch dưới tay của Vương Hòa Bình.
Thật dúng với câu nói ba mươi năm Hà Đông, bốn mươi năm Hà Tây, bây giờ Paolo phải nghe lời Vương Hòa Bình.
Dưa theo tôn ti địa vị, nữ dẫn chương trình mời người đầu tiên là Hà Thượng Thanh đi ra phát biểu vài lời. Hà Thượng Thanh mặc tây trang xanh đen, cử chỉ tao nhã, hắn đi lên đài mỉm cười đọc diễn văn:
- Chào các vị nữ sĩ, các vị tiên sinh, hôm nay tôi rất hân hạnh được tham gia nghi thức quyên học bổng của tập đoàn Thịnh Long. Lúc này tôi muốn nói ra một bí mật, trong thời gian hai mươi năm, mỗi năm công ty Thịnh Long sẽ bỏ ra ít nhất ba mươi triệu học bổng... .....
Vài chữ này vừa nói ra khỏi miệng thì bốn phía đều phải sợ hãi, các phóng viên kiến thức rộng rãi cũng phải vểnh tai nghe, tất cả đều tập trung lên người Hà Thượng Thanh, ai cũng sợ mình nghe lầm.
Đối với nhiều công ty đa quốc gia thì ba mươi triệu chỉ là chín trâu mất một sợi lông mà thôi, nhưng vấn đề là đây không phải đầu tư, lại càng không phải đầu cơ, là quyên tặng. Quan trọng là mỗi năm đều bỏ ra hơn ba mươi triệu, hai mươi năm là sáu trăm triệu, những con số này quá kinh người.
Hà Thượng Thanh phát hiện tình huống dưới đài thì tâm tình rất tốt, hắn mỉm cười đưa lên ba ngón tay rồi giải thích:
- Ít nhất là ba mươi triệu một năm, không phải ba trăm ngàn, cũng không phải là ba mươi ngàn.
- Ồ!
Hiện trường vang lên những âm thanh thán phục, đây là một công trình quyên tiền lớn nhất từ trước đến nay.
Hình tượng của công ty Thịnh Long chợt bùng lên, công ty này rất có lòng nhân ái.
Vương Hòa Bình khẽ cười, trong lòng thầm nghĩ, nếu không phải cho Paolo đi đầu, nếu không phải một khoản tiền lớn như vậy, nếu không phải đầu tư nhiều năm, Hà Thượng Thanh có thể thò đầu ra sao?
*: Quần đảo Virgin thuộc Anh (Tiếng Anh là: British Virgin Islands), là lãnh thổ hải ngoại của anh ở Carribean.
/435
|