Cuộc gặp gỡ tình cờ giữa mọi người mà mọi khuất mắc của tất cả đều đc giải đáp một cách nhanh chóng. “mọi người” ở đây có vẻ không hợp lý cho lắm khi còn có một người vẫn như tượng phỗng không hay không biết gì về chuyện này và không ai khác đó chính là Jim _một cô nàng sống theo phong cách tomboy. Nói đến Jim thì có thể công nhận cô là một vị thần se duyên cho các cặp đôi hay sao ý? Ví dụ điển hình là nhà cô nuôi 2 con mèo một đực một cái , tuy cùng chủ nuôi nhưng hai con mèo rất hay đánh nhau và theo nguồn tin đáng tin cậy thì dưới sự dạy dỗ nhiệt tình của Jim thì 2 con mèo đã thành một cặp; cặp chó nhà 2 bác hàng xóm cạnh nhà cô cũng đã thành một cặp khi cô vô tình bị con chó nhà ông bác đuổi trên đường và không kịp suy nghĩ nhiều cô đã nhảy thẳng vào nhà bà bác hàng xóm bên cạnh , con chó của ông bác không tha cho cô vẫn đuổi rít vào nhà hàng xóm và tình cờ gặp đc con chó của chủ nhà và rồi cả 2 bọn chúng say nắng nhau và trở thành một cặp và cũng thật tình cờ khi hai ông bà hàng xóm cũng đã thành một cặp …..và cô cũng đã tạo rất nhiều cơ hội cho các bạn trong lớp một cách ngẫu nhiên không hề hay biết , một ví dụ điển hình cho vấn đề đó là cặp đôi Nhi –Tuấn đã trở nên thân thiết hơn mặc dù vẫn còn …
- Ngồi tránh ra …_Nhi
- Sao chứ ?_Tuấn thắc mắc hỏi
- Người anh hôi chết …
- Hôi sao …này thì hôi này _nói đoạn Tuấn ghé sát Nhi. Chả là Tuấn ms tập bóng về nên cả người dính đầy mồ hôi
Thân thiết hơn …có vẻ tác giả nói quá nhỉ? Không sao không sao tuy cãi nhau nhưng điều đó càng làm tình cảm của Tuấn và Nhi bền chặt hơn…
Càng nghĩ lại thì Jim lại càng cảm thấy mình có thể làm nghề se duyên cho mọi người và điều đó càng làm cô muốn thử đặt cược vào một trò chơi gọi là “không tên”<ý chị ấy là chưa nghĩ ra tên nên cứ đặt như vậy cho nó ly kì đó >, cô sẽ thử vận may se duyên của mình lên hai con người trong lớp là Vy-Phong cô muốn thấy họ thành một cặp và cũng muốn mọi người nhận xét khi mọi người xấu vs một người đẹp sẽ như thế nào , càng nghĩ cô lại càng thấy thích cái suy nghĩ của mình
- Nhìn mặt Jim gian quá _nhi nói nhỏ vào tai Tuấn
- … cô ta lại nghĩ ra cái trò gì nữ đây - Không biết
Cả hai người đều nhìn về phía Jim còn Jim thì nhìn về phía nó , nó nhìn về phía hắn. Nó cảm thấy tức giận khi thấy ả Thư gần gũi vs hắn (nhìn cứ như mối tình tay 3 ấy )
~~~~!!!~~~~ giờ tự học ~~~~
- Đi …_Tuấn nói rồi kéo tay nhỏ đi
- Chúng ta đi đâu , đang trong giờ học mà
- Không sao , tôi xin phép cô rồi
- À … - Chúng ta đi đâu vậy ?_Nhi hỏi
-….Tuấn không nói gì mà kéo Nhi thẳng lên sân thượng của trường
Gió nhẹ thổi tung mái tóc của Nhi để lộ ra khuôn mặt trắng trẻo,xinh xắn của Nhi. Trông Nhi rất hồn nhiên , vô tư khiến Tuấn phải ngỡ ngàng
- Có chuyện gì sao , sao nhìn tôi dữ vậy _Nhi quay qua Tuấn hỏi
-…_ngu ngơ
- Này …
- à …
- Có chuyện gì sao ?
- À không …
- Trông anh lúc này k ngầu chút nào , cứ như em bé tập nói vậy cứ lắp ba lắp bắp à _nói đoạn nhi véo nhẹ vào mặt Tuấn
- Đáng yêu qua à _Nhi bình phẩm khuôn mặt ngu ngơ lúc này của Tuấn
Chợt nhìn thấy hành động của mình có hơi kì quặc Nhi vội rút tay lại và cũng không dám nhìn thẳng mắt Tuấn. không gian bao la giờ chỉ còn tiếng gió rít , tiếng chim kêu tất của cho ta một cảm giác bình yên đến kì lạ
- Xin lỗi về mọi chuyện _Tuấn/Nhi đồng thanh nói
- Anh/cô nói đi_Tuấn/Nhi đồng thanh
- Chuyện đó ..tôi xin lỗi lẽ ra không nên đùa như vậy _Nhi cúi mặt nói
- Không , tôi cũng có lỗi mà , không nên giận vô cớ như vậy _Tuấn nói
- Vậy chúng ta coi như hều nhau nhỉ
- ở lớp họ thực sự rất rất hay cãi nhau ,kiếm chuyện vs nhau nhưng khi chỉ có hai người thì dường như cả hai đều rất kiệm lời , lúng túng không biết nói gì. Vì là “nam tử hán đại trượng phu “nên Tuấn luôn xung phong bắt chuyện trước
- Cảm giác thích một người là như thế nào ?_Tuấn nhìn một cách xa xăm để mặc cho gió thổi tóc anh
Nhi nhìn về phía Tuấn , trông anh đang hỏi một câu hỏi rất thực không hề có tí đùa cợt nào cả như thể anh đang muốn cô cho anh một câu trả lời chính xác nhất
- Có lẽ là quý trọng người đó luôn nghĩ đến người đó , xa nhau thì nhớ và đặc biệt hơn là muốn khi buồn có người đó ở bên cạnh an ủi chăng _Nhi
- Vậy nếu người đó không có tình cảm vs mình thì sao , có nên dùng mọi thủ đoạn hay không ?_Tuấn
- Không , thích một người cũng chỉ đơn thuần là tình cảm của mình đối vs người đó quá đặc biệt thôi, thích một người cũng đâu bắt buộc phải nói ra chứ chỉ cần người đó cảm nhận đc tấm lòng của mình là đc và cũng chỉ cần thấy người đó hạnh phúc thì mình cũng hạnh phúc rồi _Nhi
- Mà sao anh lại hỏi vậy ?_Nhi thắc mắc nói
- Vậy nếu tôi nói tôi thích em thì em có hạnh phúc không ?_Tuấn đột ngột nhìn thẳng vào mắt Nhi nói điều đó khiến tim cô đánh trống liên hồi.
- Anh nói đùa gì vậy _Nhi cô nghĩ đây chỉ là lời nói đùa thôi nhưng điều đó cũng là tim cô đập nhanh hơn
- Tôi không nói đùa , tôi thực sự thích em , em có thể làm bạn gái của tôi chứ ?
-…..
- Không cần trả lời vội đâu , em cứ suy nghĩ đi chỉ cần em hạnh phúc tôi cũng sẽ rất hạnh phúc rồi .
- ….
- Về lớp thôi , sắp hết tiết rồi _nói đoạn Tuấn bước đi qua Nhi
Nhi cảm thấy như nếu mình không cho Tuấn một câu trả lời thì cô đã bỏ qua một cơ hội thành thật vs cảm xúc của mình , cô cũng không chắc mình có tình cảm vs Tuấn nhưng mỗi lần xa Tuấn cô cảm thấy rất cô đơn , khi có nhiều con gái cạnh anh cô cảm thấy tức giận và cô sợ mỗi khi hai người cãi nhau. Phải chăng cô đã có tình cảm vs Tuấn và cô muốn Tuấn chỉ là của riêng mình thôi , cô ích kỉ quá đúng không _suy nghĩ của Nhi . Tất cả giờ đã quá rõ ràng , cô thực sự có tình cảm vs Tuấn
Vội nắm lấy cánh tay Tuấn , cô lấy hết mọi can đảm trong mình đưa ra câu trả lời của chính mình
- Đc
- Ngồi tránh ra …_Nhi
- Sao chứ ?_Tuấn thắc mắc hỏi
- Người anh hôi chết …
- Hôi sao …này thì hôi này _nói đoạn Tuấn ghé sát Nhi. Chả là Tuấn ms tập bóng về nên cả người dính đầy mồ hôi
Thân thiết hơn …có vẻ tác giả nói quá nhỉ? Không sao không sao tuy cãi nhau nhưng điều đó càng làm tình cảm của Tuấn và Nhi bền chặt hơn…
Càng nghĩ lại thì Jim lại càng cảm thấy mình có thể làm nghề se duyên cho mọi người và điều đó càng làm cô muốn thử đặt cược vào một trò chơi gọi là “không tên”<ý chị ấy là chưa nghĩ ra tên nên cứ đặt như vậy cho nó ly kì đó >, cô sẽ thử vận may se duyên của mình lên hai con người trong lớp là Vy-Phong cô muốn thấy họ thành một cặp và cũng muốn mọi người nhận xét khi mọi người xấu vs một người đẹp sẽ như thế nào , càng nghĩ cô lại càng thấy thích cái suy nghĩ của mình
- Nhìn mặt Jim gian quá _nhi nói nhỏ vào tai Tuấn
- … cô ta lại nghĩ ra cái trò gì nữ đây - Không biết
Cả hai người đều nhìn về phía Jim còn Jim thì nhìn về phía nó , nó nhìn về phía hắn. Nó cảm thấy tức giận khi thấy ả Thư gần gũi vs hắn (nhìn cứ như mối tình tay 3 ấy )
~~~~!!!~~~~ giờ tự học ~~~~
- Đi …_Tuấn nói rồi kéo tay nhỏ đi
- Chúng ta đi đâu , đang trong giờ học mà
- Không sao , tôi xin phép cô rồi
- À … - Chúng ta đi đâu vậy ?_Nhi hỏi
-….Tuấn không nói gì mà kéo Nhi thẳng lên sân thượng của trường
Gió nhẹ thổi tung mái tóc của Nhi để lộ ra khuôn mặt trắng trẻo,xinh xắn của Nhi. Trông Nhi rất hồn nhiên , vô tư khiến Tuấn phải ngỡ ngàng
- Có chuyện gì sao , sao nhìn tôi dữ vậy _Nhi quay qua Tuấn hỏi
-…_ngu ngơ
- Này …
- à …
- Có chuyện gì sao ?
- À không …
- Trông anh lúc này k ngầu chút nào , cứ như em bé tập nói vậy cứ lắp ba lắp bắp à _nói đoạn nhi véo nhẹ vào mặt Tuấn
- Đáng yêu qua à _Nhi bình phẩm khuôn mặt ngu ngơ lúc này của Tuấn
Chợt nhìn thấy hành động của mình có hơi kì quặc Nhi vội rút tay lại và cũng không dám nhìn thẳng mắt Tuấn. không gian bao la giờ chỉ còn tiếng gió rít , tiếng chim kêu tất của cho ta một cảm giác bình yên đến kì lạ
- Xin lỗi về mọi chuyện _Tuấn/Nhi đồng thanh nói
- Anh/cô nói đi_Tuấn/Nhi đồng thanh
- Chuyện đó ..tôi xin lỗi lẽ ra không nên đùa như vậy _Nhi cúi mặt nói
- Không , tôi cũng có lỗi mà , không nên giận vô cớ như vậy _Tuấn nói
- Vậy chúng ta coi như hều nhau nhỉ
- ở lớp họ thực sự rất rất hay cãi nhau ,kiếm chuyện vs nhau nhưng khi chỉ có hai người thì dường như cả hai đều rất kiệm lời , lúng túng không biết nói gì. Vì là “nam tử hán đại trượng phu “nên Tuấn luôn xung phong bắt chuyện trước
- Cảm giác thích một người là như thế nào ?_Tuấn nhìn một cách xa xăm để mặc cho gió thổi tóc anh
Nhi nhìn về phía Tuấn , trông anh đang hỏi một câu hỏi rất thực không hề có tí đùa cợt nào cả như thể anh đang muốn cô cho anh một câu trả lời chính xác nhất
- Có lẽ là quý trọng người đó luôn nghĩ đến người đó , xa nhau thì nhớ và đặc biệt hơn là muốn khi buồn có người đó ở bên cạnh an ủi chăng _Nhi
- Vậy nếu người đó không có tình cảm vs mình thì sao , có nên dùng mọi thủ đoạn hay không ?_Tuấn
- Không , thích một người cũng chỉ đơn thuần là tình cảm của mình đối vs người đó quá đặc biệt thôi, thích một người cũng đâu bắt buộc phải nói ra chứ chỉ cần người đó cảm nhận đc tấm lòng của mình là đc và cũng chỉ cần thấy người đó hạnh phúc thì mình cũng hạnh phúc rồi _Nhi
- Mà sao anh lại hỏi vậy ?_Nhi thắc mắc nói
- Vậy nếu tôi nói tôi thích em thì em có hạnh phúc không ?_Tuấn đột ngột nhìn thẳng vào mắt Nhi nói điều đó khiến tim cô đánh trống liên hồi.
- Anh nói đùa gì vậy _Nhi cô nghĩ đây chỉ là lời nói đùa thôi nhưng điều đó cũng là tim cô đập nhanh hơn
- Tôi không nói đùa , tôi thực sự thích em , em có thể làm bạn gái của tôi chứ ?
-…..
- Không cần trả lời vội đâu , em cứ suy nghĩ đi chỉ cần em hạnh phúc tôi cũng sẽ rất hạnh phúc rồi .
- ….
- Về lớp thôi , sắp hết tiết rồi _nói đoạn Tuấn bước đi qua Nhi
Nhi cảm thấy như nếu mình không cho Tuấn một câu trả lời thì cô đã bỏ qua một cơ hội thành thật vs cảm xúc của mình , cô cũng không chắc mình có tình cảm vs Tuấn nhưng mỗi lần xa Tuấn cô cảm thấy rất cô đơn , khi có nhiều con gái cạnh anh cô cảm thấy tức giận và cô sợ mỗi khi hai người cãi nhau. Phải chăng cô đã có tình cảm vs Tuấn và cô muốn Tuấn chỉ là của riêng mình thôi , cô ích kỉ quá đúng không _suy nghĩ của Nhi . Tất cả giờ đã quá rõ ràng , cô thực sự có tình cảm vs Tuấn
Vội nắm lấy cánh tay Tuấn , cô lấy hết mọi can đảm trong mình đưa ra câu trả lời của chính mình
- Đc
/64
|