- Mỹ nữ giám đốc thực ra là bồ quan lớn!
- Cuộc sống biến chất của hai quan lơn, cùng chung Ninh Sơn đệ nhất mỹ nữ!
- Đằng sau danh hiệu Ninh Sơn đệ nhất mỹ nữ!
- Hồng nhan họa thủy, hai quan lớn cùng chung mỹ nữ mà rơi đài!
...
Đây là một số tit sẽ lên báo ngày mai, nói chung tất cả đều đề cập đến ba người phó bí thư tỉnh ủy Tôn Gia Quốc, thị trưởng Hạ Ngọc Thư và Tần Khinh Vũ. Tất cả các bài báo đều không dùng bí danh hay tên giả mà đều chỉ đích danh, nội dung rất đa dạng nhưng đều chỉ một chuyện, Tần Khinh Vũ trở thành bà chủ giàu có chủ yếu nhờ làm bồ của hai người kia, mà hai người họ cũng vì vậy mà rơi đài.
Một số bài báo còn nói rõ từng chuyện nhỏ như Tần Khinh Vũ hẹn riêng Tôn Gia Quốc ở đâu, Hạ Ngọc Thư hẹn hò như thế nào, làm người ta thấy rất chân thật. Một loạt bài báo như vậy, dùng mông cũng biết đa số mọi người sẽ tin đó là sự thật, Tần Khinh Vũ sợ rằng sẽ phải nghe vô số lời thóa mạ.
Chính vì vậy lúc Dương Mính biết tin vội báo ngay cho Đường Kim biết.
Lại nói đây cũng là trùng hợp, Dương Mính rất cảm tạ Đường Kim đã cứu tỷ tỷ của nàng Dương Vân, nhưng Đường Kim sau khi cứu người, không cần tạ ơn gì, liền lập tức rời tỉnh lị.
Là một phóng viên, Dương Mính luôn thói quen điều tra tìm hiểu chuyện bát quái, vì biết Đường Kim, liên hệ đến vị hôn thê của hắn Tần Thủy Dao nên biết Tần Khinh Vũ.
Trong phòng khách, Tần Khinh Vũ, Tần Thủy Dao, Liễu Nguyệt ba người rốt cuộc đã biết rõ chuyện, diễn cảm mỗi người một khác, Tần Thủy Dao phẫn nộ dị thường, Liễu Nguyệt lo lắng, chỉ có Tần Khinh Vũ sắc mặt vẫn bình thường giống như không ảnh hưởng gì đến nàng vậy.
- Này ai vô sỉ như vậy a? Đây không phải cố ý phỉ báng sao?
Tần Thủy Dao giận dữ mắng.
- Bản báo cáo này kí tên Ngô Nhân, Dương Mính nói không có người phóng viên này, bản này báo cáo từ đâu, nàng cũng không tra được.
Đường Kim trả lời, hắn cũng muốn biết là ai viết, nếu là hắn biết là ai, cam đoan sẽ làm người này muốn sống không được.
- Tần tỷ, làm sao bây giờ? Đây là có người cố ý bôbôi xấu đen chị... Chị phải nghĩ cách chặn nó lại.
Liễu Nguyệt lo lắng hỏi, nàng là cô gái không có tâm cơ, cũng không có chủ kiến gì, ó lẽ vì thế nên mới có mối quan hệ tốt với Tần Khinh Vũ.
- Dương Mính nói với em người an bài chuyện này bối cảnh rất lớn, nhưng chỉ ảnh hưởng được tới báo giới trong tỉnh, vậy chắc là quan chức tỉnh này thôi.
Đường Kim nói nhanh:
- Cô ấy bảo cho em một cách đơn giản là tìm chủ nhiệm ban tuyên truyền tỉnh ủy chặn lại là được.
- Nhưng người đó sẽ nghe lời cậu sao?
Tần Thủy Dao có chút bận tâm.
- Ta đi tìm hắn muốn không nghe mà được sao?
Đường Kim tin tưởng mười phần.
Dừng một chút, Đường Kim nhìn về Tần Khinh Vũ:
- Khinh Vũ tỷ tỷ, chị đừng lo lắng, em đi một chuyến lên tỉnh.
- Không... Đừng làm thế.
Tần Khinh Vũ rốt cục mở miệng, lại lắc lắc đầu:
- Đường Kim, Dao Dao, ta tính, đùng làm gì, kệ nó!
- A?
Tần Thủy Dao kinh hãi:
- Me, như vậy sao được?
- Đúng vậy Tần tỷ, bây giờ mọi người thà tin rằng là có còn hơn là không, cho dù là lời đồn, bọn hắn cũng sẽ cho là đúng.
Liễu Nguyệt cũng nói.
Đường Kim cũng không đồng ý kế hoạch này:
- Khinh Vũ tỷ tỷ, chuyện này với danh dự của chị không tốt.
- Danh dự là gì, ta luôn không thèm để ý.
Tần Khinh Vũ ảm đạm cười:
- Cây ngay không sợ chết đứng, bọn hắn hắt nước bẩn lên danh dự của ta chứ không vấy bẩn được ta!
Lúc nói lời nay, gương mặt Tần Khinh Vũ lộ ra vẻ tự tin mãnh liệt làm Đường Kim nhìn mà si mê.
Thoáng dừng lại một chút, Tần Khinh Vũ còn nói thêm:
- Ta không thể áp chế nổi được, nên đừng làm vậy để đỡ mang tiếng chột dạ, có tật giật mình.
- Đúng vậy, bây giờ mạng phát triển, rất khó áp chế tất cả.
Tần Thủy Dao bắt đầu có chút hiểu ý tưởng của Tần Khinh Vũ.
- Tần tỷ, còn lí do nào khác không?
Liễu Nguyệt hỏi.
- Một nguyên nhân khác chính là, ta muốn tìm ra người đứng phía sau.
Tần Khinh Vũ nhíu mày lên:
- Kỳ thật đoạn thời gian này ta luôn có cam giác có người chèn ép, từ chuyện kinh doanh, công ty,... Bây giờ là chuyện này.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Tần Khinh Vũ vẻ mặt kiên quyết:
- Ta tin tưởng, người này nhất định là có mưu đồ, ta nghĩ để kệ cho mọi chuyện phát triển thêm chút nữa, nhất định hắn sẽ lộ diện.
- Đợi hắn xuất hiện, em sẽ bóp chết hắn như con kiến!
Đường Kim nói tiếp, mặc kệ người kia là ai, hắn tuyệt đối không bỏ qua!
- Cuộc sống biến chất của hai quan lơn, cùng chung Ninh Sơn đệ nhất mỹ nữ!
- Đằng sau danh hiệu Ninh Sơn đệ nhất mỹ nữ!
- Hồng nhan họa thủy, hai quan lớn cùng chung mỹ nữ mà rơi đài!
...
Đây là một số tit sẽ lên báo ngày mai, nói chung tất cả đều đề cập đến ba người phó bí thư tỉnh ủy Tôn Gia Quốc, thị trưởng Hạ Ngọc Thư và Tần Khinh Vũ. Tất cả các bài báo đều không dùng bí danh hay tên giả mà đều chỉ đích danh, nội dung rất đa dạng nhưng đều chỉ một chuyện, Tần Khinh Vũ trở thành bà chủ giàu có chủ yếu nhờ làm bồ của hai người kia, mà hai người họ cũng vì vậy mà rơi đài.
Một số bài báo còn nói rõ từng chuyện nhỏ như Tần Khinh Vũ hẹn riêng Tôn Gia Quốc ở đâu, Hạ Ngọc Thư hẹn hò như thế nào, làm người ta thấy rất chân thật. Một loạt bài báo như vậy, dùng mông cũng biết đa số mọi người sẽ tin đó là sự thật, Tần Khinh Vũ sợ rằng sẽ phải nghe vô số lời thóa mạ.
Chính vì vậy lúc Dương Mính biết tin vội báo ngay cho Đường Kim biết.
Lại nói đây cũng là trùng hợp, Dương Mính rất cảm tạ Đường Kim đã cứu tỷ tỷ của nàng Dương Vân, nhưng Đường Kim sau khi cứu người, không cần tạ ơn gì, liền lập tức rời tỉnh lị.
Là một phóng viên, Dương Mính luôn thói quen điều tra tìm hiểu chuyện bát quái, vì biết Đường Kim, liên hệ đến vị hôn thê của hắn Tần Thủy Dao nên biết Tần Khinh Vũ.
Trong phòng khách, Tần Khinh Vũ, Tần Thủy Dao, Liễu Nguyệt ba người rốt cuộc đã biết rõ chuyện, diễn cảm mỗi người một khác, Tần Thủy Dao phẫn nộ dị thường, Liễu Nguyệt lo lắng, chỉ có Tần Khinh Vũ sắc mặt vẫn bình thường giống như không ảnh hưởng gì đến nàng vậy.
- Này ai vô sỉ như vậy a? Đây không phải cố ý phỉ báng sao?
Tần Thủy Dao giận dữ mắng.
- Bản báo cáo này kí tên Ngô Nhân, Dương Mính nói không có người phóng viên này, bản này báo cáo từ đâu, nàng cũng không tra được.
Đường Kim trả lời, hắn cũng muốn biết là ai viết, nếu là hắn biết là ai, cam đoan sẽ làm người này muốn sống không được.
- Tần tỷ, làm sao bây giờ? Đây là có người cố ý bôbôi xấu đen chị... Chị phải nghĩ cách chặn nó lại.
Liễu Nguyệt lo lắng hỏi, nàng là cô gái không có tâm cơ, cũng không có chủ kiến gì, ó lẽ vì thế nên mới có mối quan hệ tốt với Tần Khinh Vũ.
- Dương Mính nói với em người an bài chuyện này bối cảnh rất lớn, nhưng chỉ ảnh hưởng được tới báo giới trong tỉnh, vậy chắc là quan chức tỉnh này thôi.
Đường Kim nói nhanh:
- Cô ấy bảo cho em một cách đơn giản là tìm chủ nhiệm ban tuyên truyền tỉnh ủy chặn lại là được.
- Nhưng người đó sẽ nghe lời cậu sao?
Tần Thủy Dao có chút bận tâm.
- Ta đi tìm hắn muốn không nghe mà được sao?
Đường Kim tin tưởng mười phần.
Dừng một chút, Đường Kim nhìn về Tần Khinh Vũ:
- Khinh Vũ tỷ tỷ, chị đừng lo lắng, em đi một chuyến lên tỉnh.
- Không... Đừng làm thế.
Tần Khinh Vũ rốt cục mở miệng, lại lắc lắc đầu:
- Đường Kim, Dao Dao, ta tính, đùng làm gì, kệ nó!
- A?
Tần Thủy Dao kinh hãi:
- Me, như vậy sao được?
- Đúng vậy Tần tỷ, bây giờ mọi người thà tin rằng là có còn hơn là không, cho dù là lời đồn, bọn hắn cũng sẽ cho là đúng.
Liễu Nguyệt cũng nói.
Đường Kim cũng không đồng ý kế hoạch này:
- Khinh Vũ tỷ tỷ, chuyện này với danh dự của chị không tốt.
- Danh dự là gì, ta luôn không thèm để ý.
Tần Khinh Vũ ảm đạm cười:
- Cây ngay không sợ chết đứng, bọn hắn hắt nước bẩn lên danh dự của ta chứ không vấy bẩn được ta!
Lúc nói lời nay, gương mặt Tần Khinh Vũ lộ ra vẻ tự tin mãnh liệt làm Đường Kim nhìn mà si mê.
Thoáng dừng lại một chút, Tần Khinh Vũ còn nói thêm:
- Ta không thể áp chế nổi được, nên đừng làm vậy để đỡ mang tiếng chột dạ, có tật giật mình.
- Đúng vậy, bây giờ mạng phát triển, rất khó áp chế tất cả.
Tần Thủy Dao bắt đầu có chút hiểu ý tưởng của Tần Khinh Vũ.
- Tần tỷ, còn lí do nào khác không?
Liễu Nguyệt hỏi.
- Một nguyên nhân khác chính là, ta muốn tìm ra người đứng phía sau.
Tần Khinh Vũ nhíu mày lên:
- Kỳ thật đoạn thời gian này ta luôn có cam giác có người chèn ép, từ chuyện kinh doanh, công ty,... Bây giờ là chuyện này.
Nhẹ nhàng thở ra một hơi, Tần Khinh Vũ vẻ mặt kiên quyết:
- Ta tin tưởng, người này nhất định là có mưu đồ, ta nghĩ để kệ cho mọi chuyện phát triển thêm chút nữa, nhất định hắn sẽ lộ diện.
- Đợi hắn xuất hiện, em sẽ bóp chết hắn như con kiến!
Đường Kim nói tiếp, mặc kệ người kia là ai, hắn tuyệt đối không bỏ qua!
/482
|