“Uông tổng, người phụ nữ của anh quả nhiên không giống người thường.” “Người phụ nữ của Uông tổng thì ra không giống người thường như vậy, thật đúng là làm cho chúng tôi mở rộng tầm mắt.”
“Xem ra cô ấy không có giả bộ làm thục nữ, đôi khi nhìn thấy một cô gái lỗ mãn, cảm giác cũng rất mới mẻ………….” Bọn họ mỗi người nói một câu.
Thích Vi Vi khẽ cau mày một chút, tại sao lời nói của bọn họ lại ẩn chứa ít châm chọc như vậy? Ngược lại có vẻ nịnh nọt nhiều hơn. Những người này có phải có bệnh hay không, cô cũng không tin tưởng bọn họ thật lòng cho rằng mình không giống người thường, nhưng mặc kệ thế nào? Lời này xem ra cũng không dễ nghe chút nào, ít nhất anh ta hẳn là sẽ tức giận, mang một cô gái như vậy tới nơi này sẽ làm cho anh ta mất mặt, trong lòng cảm thấy vô cùng đắc ý, đây chính là mong muốn của cô, tốt nhất là cả đời cứ tức giận, để cho cô rời đi, hủy bỏ giao dịch.
Càng nghĩ càng hả hê, làm cho anh xấu mặt trước mặt mọi người, để xem anh làm sao dễ dàng tha thứ cho người phụ nữ như vậy, cô vui vẻ đến suýt chút nữa nhảy cẫng lên, trong lòng nhịn không được hô to vạn tuế vạn tuế, cô quá thông minh nha.
“Mọi người nói không sai, cô ấy, quả thật không giống người thường.”Khóe môi Uông Hạo Thiên mang theo nụ cười trước sau như một, đặc biệt nhấn mạnh những lời này, ánh mắt tối tăm nhìn chằm chằm cô, bước từng bước về phía cô………..
Nhìn thấy anh đi tới, trong lòng Thích Vi Vi vẫn là có chút sợ hãi, nhưng cô cũng không có lùi về phía sau, trong lòng chỉ thầm nghĩ , anh ta sẽ đối xử với mình như thế nào? Chắc chắn là sẽ không đánh chửi, bởi vì dù sao nơi này có nhiều người như vậy, cho dù không quan tâm đến cô, thì anh ta cũng phải vì mặt mũi của chính mình, nhịn xuống, tốt nhất là anh ta để cho mình đi…..Trong lúc cô còn đang miên man suy nghĩ, thì anh đã đứng ở trước mặt cô………..
“Anh…….Muốn làm gì?” Thích Vi Vi nuốt nước miếng một cách khó khăn, ông trời phù hộ cho kế hoạch của cô thành công nha.
Mà mọi người đứng ở một bên đều suy nghĩ, cô gái này thật không biết tốt xấu, lại dám làm cho anh mất mặt trước đám đông.
Trong lòng Sở Thiên Lỗi âm thầm cầu nguyện, cô ấy dám chọc giận Hạo Thiên, chỉ mong cô ấy có thể sống sót qua khỏi lúc này…………
Chỉ là mọi người đều không có nghĩ đến, việc mà anh sắp làm vượt ra ngoài dự kiến của tất cả bọn họ………….
Uông Hạo Thiên nhìn cô, đột nhiên nở một nụ cười dịu dàng, giọng nói cũng cực kỳ mềm mỏng: “Em xem em kìa, lúc nào cũng bướng bỉnh, giống hệt như con nít vậy, nhớ kỹ, sau này cứ từ từ ăn, không ai dám tranh giành với em đâu.”
Nghe xong lời anh nói, Thích Vi Vi hoàn toàn đông cứng, anh ta không phải có bệnh chứ, rõ ràng không có tức giận, còn đối xử với cô dịu dàng như vậy? Hay là anh ta lú lẫn? Đầu óc của cô chập mạch rồi, không nghĩ ra được đã xảy ra chuyện gì, nhưng động tác kế tiếp của anh lại làm cho ánh mắt của cô trừng lớn hơn nữa, tim không ngừng đập thình thịch.
Uông Hạo Thiên cầm lấy bàn tay dính đầy thức ăn của cô, đột nhiên cúi đầu xuống, nhẹ nhàng liếm hết thức ăn trên mặt cô……………
Hành động của anh không thể nghi ngờ gì đều đã làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, đây là Uông Hạo Thiên mà bọn họ quen biết sao? Là người mà ở trên thương trường hay tình trường đều lãnh khốc vô tình – Uông Hạo Thiên đây sao?
Tất cả những người phụ nữ ở đây đều hâm mộ pha lẫn ghen tị nhìn cô, cô ta rất hạnh phúc, anh ấy rõ ràng yêu thương cô ta như vậy, tất cả bọn họ đều hoài nghi, chẳng lẽ bây giờ đàn ông không còn thích thục nữ nữa, mà chuyển qua thích phụ nữ không văn minh lịch sự sao?
Đầu óc Sở Thiên Lỗi ong ong một chút, ánh mắt nhìn anh không chớp mắt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, điên rồi, cậu ấy nhất định điên rồi.
Ngón tay anh và cả môi của anh nữa, đều truyền đến độ ấm, làm cho cô có cảm giác như có một luồng điện chạy qua người mình, khiến cả người cô vô lực, ngay cả sức lực để rút tay về cũng không có, trong lòng không ngừng lặp lại một câu, tại sao lại như vậy?
Nhìn thấy vẻ mặt ngây ngốc của cô, Uông Hạo Thiên nở nụ cười hài lòng, đã sớm nói qua, muốn đấu với anh, cô còn quá non đi, sau khi hôn sạch sẽ ngón tay cô, anh trực tiếp ôm lấy thắt lưng cô, đầu lưỡi linh hoạt khẽ liếm vành môi của cô………….
“Xem ra cô ấy không có giả bộ làm thục nữ, đôi khi nhìn thấy một cô gái lỗ mãn, cảm giác cũng rất mới mẻ………….” Bọn họ mỗi người nói một câu.
Thích Vi Vi khẽ cau mày một chút, tại sao lời nói của bọn họ lại ẩn chứa ít châm chọc như vậy? Ngược lại có vẻ nịnh nọt nhiều hơn. Những người này có phải có bệnh hay không, cô cũng không tin tưởng bọn họ thật lòng cho rằng mình không giống người thường, nhưng mặc kệ thế nào? Lời này xem ra cũng không dễ nghe chút nào, ít nhất anh ta hẳn là sẽ tức giận, mang một cô gái như vậy tới nơi này sẽ làm cho anh ta mất mặt, trong lòng cảm thấy vô cùng đắc ý, đây chính là mong muốn của cô, tốt nhất là cả đời cứ tức giận, để cho cô rời đi, hủy bỏ giao dịch.
Càng nghĩ càng hả hê, làm cho anh xấu mặt trước mặt mọi người, để xem anh làm sao dễ dàng tha thứ cho người phụ nữ như vậy, cô vui vẻ đến suýt chút nữa nhảy cẫng lên, trong lòng nhịn không được hô to vạn tuế vạn tuế, cô quá thông minh nha.
“Mọi người nói không sai, cô ấy, quả thật không giống người thường.”Khóe môi Uông Hạo Thiên mang theo nụ cười trước sau như một, đặc biệt nhấn mạnh những lời này, ánh mắt tối tăm nhìn chằm chằm cô, bước từng bước về phía cô………..
Nhìn thấy anh đi tới, trong lòng Thích Vi Vi vẫn là có chút sợ hãi, nhưng cô cũng không có lùi về phía sau, trong lòng chỉ thầm nghĩ , anh ta sẽ đối xử với mình như thế nào? Chắc chắn là sẽ không đánh chửi, bởi vì dù sao nơi này có nhiều người như vậy, cho dù không quan tâm đến cô, thì anh ta cũng phải vì mặt mũi của chính mình, nhịn xuống, tốt nhất là anh ta để cho mình đi…..Trong lúc cô còn đang miên man suy nghĩ, thì anh đã đứng ở trước mặt cô………..
“Anh…….Muốn làm gì?” Thích Vi Vi nuốt nước miếng một cách khó khăn, ông trời phù hộ cho kế hoạch của cô thành công nha.
Mà mọi người đứng ở một bên đều suy nghĩ, cô gái này thật không biết tốt xấu, lại dám làm cho anh mất mặt trước đám đông.
Trong lòng Sở Thiên Lỗi âm thầm cầu nguyện, cô ấy dám chọc giận Hạo Thiên, chỉ mong cô ấy có thể sống sót qua khỏi lúc này…………
Chỉ là mọi người đều không có nghĩ đến, việc mà anh sắp làm vượt ra ngoài dự kiến của tất cả bọn họ………….
Uông Hạo Thiên nhìn cô, đột nhiên nở một nụ cười dịu dàng, giọng nói cũng cực kỳ mềm mỏng: “Em xem em kìa, lúc nào cũng bướng bỉnh, giống hệt như con nít vậy, nhớ kỹ, sau này cứ từ từ ăn, không ai dám tranh giành với em đâu.”
Nghe xong lời anh nói, Thích Vi Vi hoàn toàn đông cứng, anh ta không phải có bệnh chứ, rõ ràng không có tức giận, còn đối xử với cô dịu dàng như vậy? Hay là anh ta lú lẫn? Đầu óc của cô chập mạch rồi, không nghĩ ra được đã xảy ra chuyện gì, nhưng động tác kế tiếp của anh lại làm cho ánh mắt của cô trừng lớn hơn nữa, tim không ngừng đập thình thịch.
Uông Hạo Thiên cầm lấy bàn tay dính đầy thức ăn của cô, đột nhiên cúi đầu xuống, nhẹ nhàng liếm hết thức ăn trên mặt cô……………
Hành động của anh không thể nghi ngờ gì đều đã làm cho mọi người mở rộng tầm mắt, đây là Uông Hạo Thiên mà bọn họ quen biết sao? Là người mà ở trên thương trường hay tình trường đều lãnh khốc vô tình – Uông Hạo Thiên đây sao?
Tất cả những người phụ nữ ở đây đều hâm mộ pha lẫn ghen tị nhìn cô, cô ta rất hạnh phúc, anh ấy rõ ràng yêu thương cô ta như vậy, tất cả bọn họ đều hoài nghi, chẳng lẽ bây giờ đàn ông không còn thích thục nữ nữa, mà chuyển qua thích phụ nữ không văn minh lịch sự sao?
Đầu óc Sở Thiên Lỗi ong ong một chút, ánh mắt nhìn anh không chớp mắt, trong đầu chỉ có một ý nghĩ, điên rồi, cậu ấy nhất định điên rồi.
Ngón tay anh và cả môi của anh nữa, đều truyền đến độ ấm, làm cho cô có cảm giác như có một luồng điện chạy qua người mình, khiến cả người cô vô lực, ngay cả sức lực để rút tay về cũng không có, trong lòng không ngừng lặp lại một câu, tại sao lại như vậy?
Nhìn thấy vẻ mặt ngây ngốc của cô, Uông Hạo Thiên nở nụ cười hài lòng, đã sớm nói qua, muốn đấu với anh, cô còn quá non đi, sau khi hôn sạch sẽ ngón tay cô, anh trực tiếp ôm lấy thắt lưng cô, đầu lưỡi linh hoạt khẽ liếm vành môi của cô………….
/156
|