“A…………” Theo bản năng Thích Vi Vi muốn đẩy anh ra, nhưng vừa muốn kêu to ra tiếng, thì tiếng nói đã bị đôi môi anh nhấn chìm vào cổ họng. Hành động liên tiếp của anh hoàn toàn làm cho cô không kịp phản ứng, cảm giác có chút hít thở không thông, ai có thể nói cho cô biết, đã xảy ra chuyện gì không? Tại sao mọi chuyện lại không xảy ra theo lẽ thường chứ, quên giãy dụa, quên cả phản kháng, chỉ để anh tùy ý hôn lên môi mình…………
Bốp bốp, hội trường đột nhiên vang lên một loạt tiếng vỗ tay………….
“Thành thật xin lỗi, tôi sẽ bảo phòng bếp làm lại thức ăn ngon miệng cho mọi người dùng.” Lúc này Uông Hạo Thiên mới buông cô ra, trong mắt mang theo ý cười thắng lợi.
Giờ phút này Thích Vi Vi mới tìm về lại chính mình, màu ửng đỏ trên mặt dần dần lan xuống tới tận cổ, giãy bàn tay đang bị anh giữ chặt, chạy ra khỏi cửa giống như đang chạy trốn. “Tôi đi nhà vệ sinh.” Trốn ra được đến bên ngoài, thì cô đã buồn bực muốn chết.
Đứng ở phía trước bồn rửa tay, cô không ngừng dùng bàn tay lạnh lẽo vuốt mặt mình, tất cả những chuyện xảy ra vừa rồi có phải là ảo giác của cô hay không? Tại sao lại như vậy? Tại sao lại không giống như những gì cô đã tưởng tượng? Rốt cuộc là đã sai ở điểm nào…………
Trong phòng, Sở Thiên Lỗi đi đến bên cạnh anh, nhìn anh giống như đang nhìn một con quái vật: “Hạo Thiên, cậu khẳng định cậu không có vấn đề gì chứ? Rất bình thường phải không?”
“Cậu thấy tôi không bình thường sao? Cậu thấy tôi có vấn đề sao?”Uông Hạo Thiên nâng ly rượu lên, hỏi ngược lại anh.
Sở Thiên Lỗi nhìn tỉ mỉ nữa ngày, sau đó mới nói: “Chính xác là nhìn không ra cậu có vấn đề, có điều những chuyện cậu làm rất không bình thường, cả cô ấy cũng vậy, chẳng lẽ cả hai người đều bị cái gì kích thích?”
“Đừng có đoán mò, chúng tôi đều rất bình thường, chỉ là có người có dụng ý xấu, thôi được rồi, sau này sẽ nói với cậu.” Uông Hạo Thiên uống cạn rượu trong ly, cô ấy muốn chơi, mình sẽ chơi với cô ấy.
“Ok.” Sở Thiên Lỗi biết bây giờ không phải là lúc để nói chuyện.
Tát nước lạnh lên mặt làm cho Thích Vi Vi nhanh chóng khôi phục lý trí, tỉnh táo lại liền dùng tay ra sức lau chùi đôi môi mình, cô thực sự bị anh hôn một lần nữa, nhưng tại sao anh ta lại không tức giận? Chẳng lẽ anh ta phát hiện mình có dụng ý? Không, nhất định là không, đây không phải là kế hoạch từ trước của cô, cô chỉ là nhất thời nghĩ ra nên mới quyết định làm như vậy, anh ta làm sao biết được? Có chút nhụt chí khi nhìn thấy chính mình trong gương, chẳng lẽ cô cứ chấp nhận số mạng như vậy sao? Không, cô tuyệt đối sẽ không chấp nhận, nếu chiêu này không dùng được, cô sẽ dùng chiêu khác ác hơn………
Hít một hơi thật sâu, cô nên trở về đối mặt, bước chân cố ý có chút lung lay, nhẹ nhàng bước vào, ánh mắt tìm kiếm mục tiêu, thật ra nên chọn ai đây? Nhìn thấy bên trong mỗi người đàn ông đều ôm một người phụ nữ trong tay, chỉ duy nhất một người không có, chính là Sở Thiên Lỗi, anh ấy, chính là anh ấy, bởi vì anh ấy là bạn của Uông Hạo Thiên.
Bước qua cầm lấy ly rượu trên tay người phục vụ ở bên cạnh mình, không chút do dự liền uống cạn, thật sự….thật sự có chút choáng váng, may mắn là lý trí của cô còn có chút tỉnh táo…………
Đi đến bên cạnh Sở Thiên Lỗi, cố làm bộ vấp té, ngã nhào vào trong lòng ngực anh……..
“Cẩn thận.” Sở Thiên Lỗi nhanh tay lẹ mắt vươn tay đỡ lấy cô.
“Chóng mặt quá.” Thích Vi Vi nhân cơ hội này dựa người vào trên vai anh.
“Cô say rồi, đến bên cạnh nghỉ ngơi một chút.” Sở Thiên Lỗi muốn đỡ cô đi.
“Không cần, em không say.” Thích Vi Vi giãy dụa khỏi anh, đột nhiên dùng ngón tay chỉ vào anh, giả bộ mơ mơ màng màng nói: “Này, anh là ai thế? Lớn lên rất đẹp trai nha, làm bạn trai của em đi, thế nào?” Nói xong liền lấy tay quàng cổ anh một cách vô cùng thân thiết.
“Cô say rồi.” Sắc mặt Sở Thiên Lỗi trở nên nghiêm túc, đã nghĩ sẽ đẩy cô ra.
“Sao anh lại hung dữ như vậy? Chẳng lẽ em không đủ xinh đẹp sao?”Tay của Thích Vi Vi lại gắt gao siết chặt hơn nữa, không chịu buông anh ra, ngẩng đầu cố ý dùng ánh mắt mê ly nhìn anh, sau đó còn dùng tay vuốt ve mặt anh: “Rất đẹp trai, em thích.” Tuy rằng biểu hiện rất phóng đãng, nhưng đây là lần đầu tiên đùa giỡn người khác, cô vẫn có chút khẩn trương, cũng may là cô đã uống một ít rượu.
Bốp bốp, hội trường đột nhiên vang lên một loạt tiếng vỗ tay………….
“Thành thật xin lỗi, tôi sẽ bảo phòng bếp làm lại thức ăn ngon miệng cho mọi người dùng.” Lúc này Uông Hạo Thiên mới buông cô ra, trong mắt mang theo ý cười thắng lợi.
Giờ phút này Thích Vi Vi mới tìm về lại chính mình, màu ửng đỏ trên mặt dần dần lan xuống tới tận cổ, giãy bàn tay đang bị anh giữ chặt, chạy ra khỏi cửa giống như đang chạy trốn. “Tôi đi nhà vệ sinh.” Trốn ra được đến bên ngoài, thì cô đã buồn bực muốn chết.
Đứng ở phía trước bồn rửa tay, cô không ngừng dùng bàn tay lạnh lẽo vuốt mặt mình, tất cả những chuyện xảy ra vừa rồi có phải là ảo giác của cô hay không? Tại sao lại như vậy? Tại sao lại không giống như những gì cô đã tưởng tượng? Rốt cuộc là đã sai ở điểm nào…………
Trong phòng, Sở Thiên Lỗi đi đến bên cạnh anh, nhìn anh giống như đang nhìn một con quái vật: “Hạo Thiên, cậu khẳng định cậu không có vấn đề gì chứ? Rất bình thường phải không?”
“Cậu thấy tôi không bình thường sao? Cậu thấy tôi có vấn đề sao?”Uông Hạo Thiên nâng ly rượu lên, hỏi ngược lại anh.
Sở Thiên Lỗi nhìn tỉ mỉ nữa ngày, sau đó mới nói: “Chính xác là nhìn không ra cậu có vấn đề, có điều những chuyện cậu làm rất không bình thường, cả cô ấy cũng vậy, chẳng lẽ cả hai người đều bị cái gì kích thích?”
“Đừng có đoán mò, chúng tôi đều rất bình thường, chỉ là có người có dụng ý xấu, thôi được rồi, sau này sẽ nói với cậu.” Uông Hạo Thiên uống cạn rượu trong ly, cô ấy muốn chơi, mình sẽ chơi với cô ấy.
“Ok.” Sở Thiên Lỗi biết bây giờ không phải là lúc để nói chuyện.
Tát nước lạnh lên mặt làm cho Thích Vi Vi nhanh chóng khôi phục lý trí, tỉnh táo lại liền dùng tay ra sức lau chùi đôi môi mình, cô thực sự bị anh hôn một lần nữa, nhưng tại sao anh ta lại không tức giận? Chẳng lẽ anh ta phát hiện mình có dụng ý? Không, nhất định là không, đây không phải là kế hoạch từ trước của cô, cô chỉ là nhất thời nghĩ ra nên mới quyết định làm như vậy, anh ta làm sao biết được? Có chút nhụt chí khi nhìn thấy chính mình trong gương, chẳng lẽ cô cứ chấp nhận số mạng như vậy sao? Không, cô tuyệt đối sẽ không chấp nhận, nếu chiêu này không dùng được, cô sẽ dùng chiêu khác ác hơn………
Hít một hơi thật sâu, cô nên trở về đối mặt, bước chân cố ý có chút lung lay, nhẹ nhàng bước vào, ánh mắt tìm kiếm mục tiêu, thật ra nên chọn ai đây? Nhìn thấy bên trong mỗi người đàn ông đều ôm một người phụ nữ trong tay, chỉ duy nhất một người không có, chính là Sở Thiên Lỗi, anh ấy, chính là anh ấy, bởi vì anh ấy là bạn của Uông Hạo Thiên.
Bước qua cầm lấy ly rượu trên tay người phục vụ ở bên cạnh mình, không chút do dự liền uống cạn, thật sự….thật sự có chút choáng váng, may mắn là lý trí của cô còn có chút tỉnh táo…………
Đi đến bên cạnh Sở Thiên Lỗi, cố làm bộ vấp té, ngã nhào vào trong lòng ngực anh……..
“Cẩn thận.” Sở Thiên Lỗi nhanh tay lẹ mắt vươn tay đỡ lấy cô.
“Chóng mặt quá.” Thích Vi Vi nhân cơ hội này dựa người vào trên vai anh.
“Cô say rồi, đến bên cạnh nghỉ ngơi một chút.” Sở Thiên Lỗi muốn đỡ cô đi.
“Không cần, em không say.” Thích Vi Vi giãy dụa khỏi anh, đột nhiên dùng ngón tay chỉ vào anh, giả bộ mơ mơ màng màng nói: “Này, anh là ai thế? Lớn lên rất đẹp trai nha, làm bạn trai của em đi, thế nào?” Nói xong liền lấy tay quàng cổ anh một cách vô cùng thân thiết.
“Cô say rồi.” Sắc mặt Sở Thiên Lỗi trở nên nghiêm túc, đã nghĩ sẽ đẩy cô ra.
“Sao anh lại hung dữ như vậy? Chẳng lẽ em không đủ xinh đẹp sao?”Tay của Thích Vi Vi lại gắt gao siết chặt hơn nữa, không chịu buông anh ra, ngẩng đầu cố ý dùng ánh mắt mê ly nhìn anh, sau đó còn dùng tay vuốt ve mặt anh: “Rất đẹp trai, em thích.” Tuy rằng biểu hiện rất phóng đãng, nhưng đây là lần đầu tiên đùa giỡn người khác, cô vẫn có chút khẩn trương, cũng may là cô đã uống một ít rượu.
/156
|