Lệ Thiếu, Tôi Chờ Kế Thừa Tài Sản Của Anh
Chương 20 Đại lão vậy mà lại rơi vào tình huống này.
/1098
|
Chương 20 Đại lão vậy mà lại rơi vào tình huống này.
“Chỉ vậy thôi sao?”
Người đàn ông có sẹo không tin nhướng mày.
“Dùng nước cất?”
Có một vài bác sĩ khó khăn nói.
“Đúng vậy, nước cất.”
Sơ Điều thản nhiên nói, “Nếu mấy người ngại nước vẫn còn ô nhiễm, mấy người có thể đun lên, dù sao dùng nước cất cũng đủ rồi, mấy người có biết gì về Vân Nam Bạch Dược không? Nếu không hiểu thì mua ngay để biết công dụng đi.”
Mọi người: “....”
Vân Nam Bạch Dược phái cô đến quảng cáo sao?
Tiểu Chung hét lên, “Chỉ đơn giản như vậy mà cô thu của ông đây mười vạn một người!”
Nước cất và thuốc bọn họ còn phải tự chuẩn bị nữa chứ!
Sơ Điều ngồi thẳng lên, viên kẹo trong miệng đã gần tan hết, cô đưa hai tay ra sau lưng, nhìn về phía Tiểu Chung, cười như không cười nói, “Nếu đơn giản như vậy anh còn gọi tôi đến làm gì?”
Quan trọng là trên đời này chỉ có mình có biết cách trị bệnh.
Đơn giản tất nhiên là đơn giản, nhưng nói chỉ đúng trong trường hợp không ai biết.
Tiểu Chung cười gượng, “Tôi đùa thôi.”
Thái độ của Tiểu Chung với Sơ Điều khiến mọi người ngạc nhiên thêm lần nữa.
Nhưng tin hay không lại là chuyện khác, hai món đồ kia cũng không có hại, vì vậy bọn họ cứ làm theo lời Sơ Điều nói.
Mấy bác sĩ vẫn chưa thể chấp nhận được chuyện này, cho nên vẫn còn đứng đó hoài nghi.
Tiểu Chung không để ý đến ánh mắt hoài nghi Sơ Điều của người khác, anh ta kéo Sơ Điều qua một bên, nói thầm, “Tôi nói thật cho cô biết, trấn A Áo đang sảy ra chuyện, vết thương của bọn họ do trấn kia tạo thành, hiện tại lính canh đã được phái đến đó, cô cũng biết sự việc nghiêm trọng đến mức nào rồi đấy, tôi đã nhận nhiệm vụ, nhưng có lẽ điều gì đó xảy ra đã phá vỡ hoàn toàn nhận thức của con người chúng ta, tuần sau tôi muốn đến thị trấn để xin chỉ thị của cấp trên, tôi muốn đưa cô đi cùng, cô thấy sao? Giá cả có thể thương lượng.”
Sơ Điều có chút khiếp sợ: “Còn đáng sợ hơn chuyện tôi thấy được linh thể sao?”
Tiểu Chung: “.... Tôi cũng không rõ lắm.”
Chuyện linh thể, Tiểu Chung không nhìn thấy được, nhưng Sơ Điều lại có thể, vì vậy đến bây giờ trong lòng anh ta vẫn có chút hỗn loạn.
Không biết nên tin hay không.
Tuy nhiên, bản thân Sơ Điều chính là một sự sống vô cùng hợp lý, nếu không phải cô ít khi xuất hiện, bên trên còn có người bảo vệ cô, cô đã sớm bị đưa đi làm thí nhiệm rồi....
Sơ Điều suy nghĩ một chút, vô cùng đau lòng nói: “Không được rồi, ta đã nhận một nhiệm vụ khác, tuy tiền không nhiều bằng của mấy người, nhưng dù sao tôi cũng nhận rồi, tôi không thể làm trái với danh dự của bản thân được, ít nhất là tháng này tôi không có thời gian.”
Tiểu Chung tò mò hỏi: “Thứ gì có thể giữ chân cô lâu đến vậy? Rất phiền phức sao?”
Sơ Điều, “Đúng vậy, tôi phải giả vờ làm vị hôn thê của một người, chỉ cần chống đỡ một năm, nói không chừng tôi có thể thừa kế tài sản của anh ta.”
Thế giới quan của Tiểu Chung sắp hỏng rồi, mẹ kiếp, thần thánh phương nào lại dám mời người này đóng giả thành hôn thê, đây là chán sống hay là thừa tiền?
“Ai vậy?”
Sơ Điều: “Rất nổi tiếng, có lẽ anh cũng biết, họ Lệ, anh ta tên là Lệ Ti Thừa.”
Tiểu Chung ngơ ngác tại chỗ.
Cậu chủ nhà họ Lệ?
Người đàn ông độc thân hoàng kim của Đế Đô!
Tuy thân phận thần bí, nhưng mà....
Không ngờ Sơ Điều lại nhận nhiệm vụ kiểu này.
/1098
|