Sáng hôm sau , tôi nhanh chóng chuẩn bị mọi thứ thật chu đáo , một chiếc áo sơ mi trắng dài tay , một chiếc váy xòe không quá dài cũng không quá ngắn , đôi giày cao gót , gương mặt được trang điểm nhẹ , tóc cột cao , nhìn tôi không khác gì một cô gái đã đứng tuổi . Đón taxi đi đến công ty và bắt đầu kế hoạch đã định sẵn . Đến gặp cô tiếp tân hôm trước và cô ấy thân thiện chào tôi và chỉ hướng cho tôi lên phòng nhân sự để nhận việc. Đứng trước phòng nhân sự , tôi nhanh chóng vào nói chuyện với cậu ta : - Cô có thể làm vị trí thư kí riêng trong phòng tổng giám đốc không ? Giám đốc nhân sự nhìn tôi hỏi .
- Tôi .... có thể làm được .mong anh chỉ bảo . - tôi ngập ngùng nói
- Tốt , tôi có vài điều muốn nói với cô . Thứ nhất khi tổng giám đốc không được vui , thoải mái thì cô cứ làm tốt việc của mình ,đừng tò mò vào chuyện của giám đốc . Thứ hai , nếu giám đốc yêu cầu cô điều gì thì hãy làm theo , đừng phản đối lại nếu không muốn mất việc . Thứ ba , cô không nên tò mò về chuyện riêng tư của giám đốc . cô làm được không ?
- Được , tôi có thể nhận việc ngay không ?
- tôi dẫn cô lên phòng tổng giám đốc .
Nói rồi anh ta dẫn tôi lại thang máy rồi lên lầu 16 , đứng trước cửa phòng giám đốc , tôi thầm mừng vì đã đến lúc cuộc chơi đã bắt đầu .
- Cô có thể vào . Chúc cô may mắn - anh ta nhìn tôi cười rồi đi
Tôi gõ cửa .
- mời vào - một giọng nói đầy khí chất vang lên
Tôi bước vào và bắt gặp một cậu con trai đang ngồi trước đống giấy tờ và không hề rời mắt khỏi chúng . Đó không ai khác chính là Hàn Nhật Minh . Tôi lặng lẽ bước đến và hỏi :
- tôi có thể bắt đầu công việc được chứ ? Thưa tổng giám đốc .
- Bàn làm việc của cô ở bên kia - anh ta ngước mặt nhìn về góc tường kế bên , nơi có chiếc bàn làm việc khá rộng - cô có thể bắt đầu công việc. Cầm xấp tài liệu này và tìm hiểu thông tin về dự án này cho tôi . Hai tiếng sau báo cáo tình hình cho tôi . - cậu ta quăng xấp tài liệu lên trước bàn của anh ta rồi tiếp tục với mớ giấy tờ .
- Được . Tôi sẽ làm ngay - tôi cầm xấp tài liệu đi về phía bàn làm việc.
Chẳng lẽ anh ta không còn tình cảm gì với tôi sao? Có lẽ do tôi đã quá mô mộng được yêu . Anh ta đã có Lộc Nhiên và họ rất hạnh phúc . Nhưng tôi quay mặt bước về phía làm việc là lúc đó có một ánh mắt đau lòng nhìn tôi nhưng không dám nhìn quá lâu .
Tình yêu đã khiến cho cả hai đau khổ .
Hai tiếng sau .
- tôi đã hoàn thành xong. Công ty này đang trên đà phá sản. Họ đang quy động nguồn vốn vào để họ đầu tư cho dự án mong có cơ hội khôi phục lại. Tôi nghĩ chúng ta không nên đầu tư vào dự án này . Khá táo bạo.
- Được. - anh ta trả lời cụt ngũn .
Tôi quay trở lại bàn làm việc và làm hồ sơ sắp xếp các dự án theo quy mô từ lớn đến nhỏ và những dự án nên đầu tư .
Một lúc sau . Có một tiếng gõ cửa .
- vào đi .- anh ta nói .
Và con người đang bước đến đó chính là Lộc Nhiên . Cô ấy đã khác trước và đã trưởng thành hôn ở cái tuổi 21 .
- Anh à , đi ăn cơm trưa nhé . Em mới biết có một nhà hàng Nhật rất ngon . Mình đi ăn nhé .- Lộc Nhiên nói giọng nũng nịu.
- Được, em xuống dưới trước đi . - Anh ta nói giọng ngọt ngào .
- Dạ , anh nhanh lên nhé .
Nói rồi Lộc Nhiên đi ra ngoài rồi Nhật Minh cũng nhanh chóng đi . Lúc này chỉ có một mình tôi trong căn phòng rộng lớn này khiến tôi trở nên cô độc. Cứ nghĩ rằng anh ta còn yêu tôi nhưng tôi đã sai lầm . Lặng lẽ đi xuống khu ăn uống cho nhân viên và lấy một phần cơm , tìm chổ ngồi và bắt đầu ăn cho nhanh để lên làm việc . Một người nào đó đi đến và đặt phần cơm lên bàn nói:
- Anh có thể ngồi chung với em không ?
- Tôi .... có thể làm được .mong anh chỉ bảo . - tôi ngập ngùng nói
- Tốt , tôi có vài điều muốn nói với cô . Thứ nhất khi tổng giám đốc không được vui , thoải mái thì cô cứ làm tốt việc của mình ,đừng tò mò vào chuyện của giám đốc . Thứ hai , nếu giám đốc yêu cầu cô điều gì thì hãy làm theo , đừng phản đối lại nếu không muốn mất việc . Thứ ba , cô không nên tò mò về chuyện riêng tư của giám đốc . cô làm được không ?
- Được , tôi có thể nhận việc ngay không ?
- tôi dẫn cô lên phòng tổng giám đốc .
Nói rồi anh ta dẫn tôi lại thang máy rồi lên lầu 16 , đứng trước cửa phòng giám đốc , tôi thầm mừng vì đã đến lúc cuộc chơi đã bắt đầu .
- Cô có thể vào . Chúc cô may mắn - anh ta nhìn tôi cười rồi đi
Tôi gõ cửa .
- mời vào - một giọng nói đầy khí chất vang lên
Tôi bước vào và bắt gặp một cậu con trai đang ngồi trước đống giấy tờ và không hề rời mắt khỏi chúng . Đó không ai khác chính là Hàn Nhật Minh . Tôi lặng lẽ bước đến và hỏi :
- tôi có thể bắt đầu công việc được chứ ? Thưa tổng giám đốc .
- Bàn làm việc của cô ở bên kia - anh ta ngước mặt nhìn về góc tường kế bên , nơi có chiếc bàn làm việc khá rộng - cô có thể bắt đầu công việc. Cầm xấp tài liệu này và tìm hiểu thông tin về dự án này cho tôi . Hai tiếng sau báo cáo tình hình cho tôi . - cậu ta quăng xấp tài liệu lên trước bàn của anh ta rồi tiếp tục với mớ giấy tờ .
- Được . Tôi sẽ làm ngay - tôi cầm xấp tài liệu đi về phía bàn làm việc.
Chẳng lẽ anh ta không còn tình cảm gì với tôi sao? Có lẽ do tôi đã quá mô mộng được yêu . Anh ta đã có Lộc Nhiên và họ rất hạnh phúc . Nhưng tôi quay mặt bước về phía làm việc là lúc đó có một ánh mắt đau lòng nhìn tôi nhưng không dám nhìn quá lâu .
Tình yêu đã khiến cho cả hai đau khổ .
Hai tiếng sau .
- tôi đã hoàn thành xong. Công ty này đang trên đà phá sản. Họ đang quy động nguồn vốn vào để họ đầu tư cho dự án mong có cơ hội khôi phục lại. Tôi nghĩ chúng ta không nên đầu tư vào dự án này . Khá táo bạo.
- Được. - anh ta trả lời cụt ngũn .
Tôi quay trở lại bàn làm việc và làm hồ sơ sắp xếp các dự án theo quy mô từ lớn đến nhỏ và những dự án nên đầu tư .
Một lúc sau . Có một tiếng gõ cửa .
- vào đi .- anh ta nói .
Và con người đang bước đến đó chính là Lộc Nhiên . Cô ấy đã khác trước và đã trưởng thành hôn ở cái tuổi 21 .
- Anh à , đi ăn cơm trưa nhé . Em mới biết có một nhà hàng Nhật rất ngon . Mình đi ăn nhé .- Lộc Nhiên nói giọng nũng nịu.
- Được, em xuống dưới trước đi . - Anh ta nói giọng ngọt ngào .
- Dạ , anh nhanh lên nhé .
Nói rồi Lộc Nhiên đi ra ngoài rồi Nhật Minh cũng nhanh chóng đi . Lúc này chỉ có một mình tôi trong căn phòng rộng lớn này khiến tôi trở nên cô độc. Cứ nghĩ rằng anh ta còn yêu tôi nhưng tôi đã sai lầm . Lặng lẽ đi xuống khu ăn uống cho nhân viên và lấy một phần cơm , tìm chổ ngồi và bắt đầu ăn cho nhanh để lên làm việc . Một người nào đó đi đến và đặt phần cơm lên bàn nói:
- Anh có thể ngồi chung với em không ?
/31
|