Thời gian cũng trôi qua nhanh , tính đến nay cũng gần 3 tháng làm việc trong công ty. Hôm nay cũng như thường ngày , vẫn làm việc như thường ngày . Lộc Nhiên cố tình đến hằng ngày như muốn chọc tức tôi nhưng tôi cũng chẳng tỏ thái độ tức tối hay khó chịu gì cả . Nhật Minh nhờ tôi đi photo mấy tờ tài liệu để chuẩn bị cho một cuộc gặp mặt hội đồng quản trị và cổ đông . Tôi cũng ngậm ngùi đi , Lộc Nhiên hôm nay cũng có mặt ở đây và cũng ở lì trong phòng làm việc. Một lúc sau , tôi quay lại và chợt nghe có tiếng của Anh Thanh , Lộc Nhiên cùng với Nhật Minh nói chuyện. Tôi cố gắng nghe và nghe thấp thoáng điều gì đó .
- Cậu cần phải làm đám cưới càng nhanh càng tốt , ba cậu và ông của cậu đang hối thúc cậu đấy . Nếu cậu không làm theo ý họ, cậu sẽ bị mất hết tài sản của dòng họ cùng với cổ phần trong công ty này . Cậu quyết định nhanh đo - anh Thanh lo lắng nói .
- Đúng rồi đó , anh với em quen nhau bao nhiêu lâu nay rồi , em cần có anh mà - Lộc Nhiên nũng nịu
- Nhưng....
- Anh nhưng gì nữa , chẳng lẽ anh không yêu em sao , anh không thương em sao .
- Không phải vậy , nhưng ....
- Anh đã bị con nhỏ thư kí hốt hồn rồi phải không ? - Lộc Nhiên nói trong tiếng khóc .
- Không , được rồi . Anh Thanh chuẩn bị mọi chuyện trong đám cưới đi . Tôi đồng ý làm đám cưới . - Nhật Minh cố nói
- Vâng , tôi sẽ chuẩn bị ngay .
- Anh là tuyệt nhất . - Lộc Nhiên nói lớn .
Như vậy là thế nào , đám cưới sao . Tôi không hề tin vào điều này , tôi mất thăng bằng nhưng rồi cũng gượng đứng dậy. Gõ cửa và đi vào trong, thấy Lộc Nhiên đang đứng kế bên Nhật Minh vui cười , anh Thanh đang ngồi đối diện . Tôi chìa tập tài liệu tôi mới photo cho Nhật Minh rồi lặng lẽ đi về bàn làm việc. Anh Thanh lên tiếng nói :
- Tôi sẽ chuẩn bị nhanh chóng . Tôi xin phép ra ngoài .
Anh Thanh đi ra ngoài .trong phòng chỉ còn tôi cùng với Lộc Nhiên và Nhật Minh .
- Chiều về minh đi thử đồ cưới và nhẫn cưới nha anh .
- Ừ , em ra ngoài đi , anh cần yên tĩnh.
- Em... thôi em về , chiều em sẽ đón anh rồi đi luôn nhé .
- Ừ .
- Tuyết Ngân à , đám cưới của mình nhớ đến nhé - Lộc Nhiên nói giọng đanh đá
- À.... Ừ ..
Lộc Nhiên nhìn Nhật Minh cười rồi đi về . Tôi không hiệu tại sao khi nghe họ nói như vậy tôi lại đau trong lòng , không kiềm nỗi những cảm xúc đáng ghét này . Những giọt nước mắt cứ tích tụ trong mắt tôi đến nỗi không thể nhìn được những gì hiện diện trên màn hình máy tính , nó đã bị mờ nhạt đi không thể đọc được. Nhưng tôi có giữ vững tinh thần vì thời cơ trả thù đã đến và người chịu sự trả thù này đầu tiên chính là cô ta .tôi sẽ khiến cho cô ta biết cảm giác thế nào là phản bội.
Chiều hôm đó , tôi cùng Nhật Minh đi đến cuộc họp và trình bày tình hình của công ty trong tháng vừa qua. Cuộc họp cũng kết thúc sau 2 tiếng, tôi cùng cậu ta đi về phòng làm việc . Nhật Minh có vẻ rất mệt mỏi nhưng tôi cũng chẳng quan tâm đến , nếu lúc trước tôi sẽ đến hỏi han và lo lắng cho cậu ta nhưng bây giờ thì hoàn toàn trái ngược lại. một lúc sau , Lộc Nhiên đến và cùng cậu ta đi chọn đồ cưới và nhẫn cưới . Khi đi ngang bàn làm việc của tôi, Lộc Nhiên nhìn tôi với con mắt hớn hở , mãn nguyện nhưng tôi cũng chẳng để tâm đến .
- Hôm nay cô có thể về sớm . Không cần làm việc đến giờ nghỉ . - Nhật Minh nói
- Vâng , tôi biết rồi .
Xếp gọn các tài liệu trên bàn cho ngăn nắp , tôi mở điện thoại và nghe những bài nhạc ưa thích , đưa tầm mắt ra phía cửa sổ , nhìn thấy bầu trời xa xăm kia cảm thấy tâm trạng thư thái hơn nhiều . Cuộc sống của tôi vốn rất đơn giản khi tôi còn nhỏ nhưng giờ đã quá phức tạp và mệt mỏi . Chỉ vài ngày nữa thôi , tôi sẽ hành động.
《 Anh đến bên em rồi để lại cho em bao nhiêu là đau khổ , đến bây giờ em phải tìm anh để trả lại những nỗi đau mà em phải gáng chịu suốt bao nhiêu năm qua. Anh hãy nhận đó để hiểu con tim em đau như thế nào 》
- Cậu cần phải làm đám cưới càng nhanh càng tốt , ba cậu và ông của cậu đang hối thúc cậu đấy . Nếu cậu không làm theo ý họ, cậu sẽ bị mất hết tài sản của dòng họ cùng với cổ phần trong công ty này . Cậu quyết định nhanh đo - anh Thanh lo lắng nói .
- Đúng rồi đó , anh với em quen nhau bao nhiêu lâu nay rồi , em cần có anh mà - Lộc Nhiên nũng nịu
- Nhưng....
- Anh nhưng gì nữa , chẳng lẽ anh không yêu em sao , anh không thương em sao .
- Không phải vậy , nhưng ....
- Anh đã bị con nhỏ thư kí hốt hồn rồi phải không ? - Lộc Nhiên nói trong tiếng khóc .
- Không , được rồi . Anh Thanh chuẩn bị mọi chuyện trong đám cưới đi . Tôi đồng ý làm đám cưới . - Nhật Minh cố nói
- Vâng , tôi sẽ chuẩn bị ngay .
- Anh là tuyệt nhất . - Lộc Nhiên nói lớn .
Như vậy là thế nào , đám cưới sao . Tôi không hề tin vào điều này , tôi mất thăng bằng nhưng rồi cũng gượng đứng dậy. Gõ cửa và đi vào trong, thấy Lộc Nhiên đang đứng kế bên Nhật Minh vui cười , anh Thanh đang ngồi đối diện . Tôi chìa tập tài liệu tôi mới photo cho Nhật Minh rồi lặng lẽ đi về bàn làm việc. Anh Thanh lên tiếng nói :
- Tôi sẽ chuẩn bị nhanh chóng . Tôi xin phép ra ngoài .
Anh Thanh đi ra ngoài .trong phòng chỉ còn tôi cùng với Lộc Nhiên và Nhật Minh .
- Chiều về minh đi thử đồ cưới và nhẫn cưới nha anh .
- Ừ , em ra ngoài đi , anh cần yên tĩnh.
- Em... thôi em về , chiều em sẽ đón anh rồi đi luôn nhé .
- Ừ .
- Tuyết Ngân à , đám cưới của mình nhớ đến nhé - Lộc Nhiên nói giọng đanh đá
- À.... Ừ ..
Lộc Nhiên nhìn Nhật Minh cười rồi đi về . Tôi không hiệu tại sao khi nghe họ nói như vậy tôi lại đau trong lòng , không kiềm nỗi những cảm xúc đáng ghét này . Những giọt nước mắt cứ tích tụ trong mắt tôi đến nỗi không thể nhìn được những gì hiện diện trên màn hình máy tính , nó đã bị mờ nhạt đi không thể đọc được. Nhưng tôi có giữ vững tinh thần vì thời cơ trả thù đã đến và người chịu sự trả thù này đầu tiên chính là cô ta .tôi sẽ khiến cho cô ta biết cảm giác thế nào là phản bội.
Chiều hôm đó , tôi cùng Nhật Minh đi đến cuộc họp và trình bày tình hình của công ty trong tháng vừa qua. Cuộc họp cũng kết thúc sau 2 tiếng, tôi cùng cậu ta đi về phòng làm việc . Nhật Minh có vẻ rất mệt mỏi nhưng tôi cũng chẳng quan tâm đến , nếu lúc trước tôi sẽ đến hỏi han và lo lắng cho cậu ta nhưng bây giờ thì hoàn toàn trái ngược lại. một lúc sau , Lộc Nhiên đến và cùng cậu ta đi chọn đồ cưới và nhẫn cưới . Khi đi ngang bàn làm việc của tôi, Lộc Nhiên nhìn tôi với con mắt hớn hở , mãn nguyện nhưng tôi cũng chẳng để tâm đến .
- Hôm nay cô có thể về sớm . Không cần làm việc đến giờ nghỉ . - Nhật Minh nói
- Vâng , tôi biết rồi .
Xếp gọn các tài liệu trên bàn cho ngăn nắp , tôi mở điện thoại và nghe những bài nhạc ưa thích , đưa tầm mắt ra phía cửa sổ , nhìn thấy bầu trời xa xăm kia cảm thấy tâm trạng thư thái hơn nhiều . Cuộc sống của tôi vốn rất đơn giản khi tôi còn nhỏ nhưng giờ đã quá phức tạp và mệt mỏi . Chỉ vài ngày nữa thôi , tôi sẽ hành động.
《 Anh đến bên em rồi để lại cho em bao nhiêu là đau khổ , đến bây giờ em phải tìm anh để trả lại những nỗi đau mà em phải gáng chịu suốt bao nhiêu năm qua. Anh hãy nhận đó để hiểu con tim em đau như thế nào 》
/31
|