Mấy người Hạ Ngôn thương nghị trong phòng tiếp khách Thánh điện từ trưa cho đến đêm khuya, Bạch Hoa đưa ra bản đự thảo kế hoạch kinh doanh, mọi người bổ sung dần dần hoàn thiện.
Dù sao Lục gia cùng Tống gia cũng nằm trong tứ đại gia tộc thành Tử Diệp, liên quan tới sinh ý của gia tộc phi thường rộng lớn. Nếu muốn nhanh chóng nhổ tận gốc hai gia tộc ra khỏi thành Từ Diệp này, ngoài trừ có một kế hoạch thực hoàn thiện ra, còn phải có đủ thực lực.
- Hiện tại kế hoạch đã hoàn thành không sai biệt lắm. Bắt đầu từ ngày mai, mọi người hãy từng bước thực thi kế hoạch này. Mặc dù tạm thời sẽ có tổn thất nào đó, nhưng chỉ cần diệt trừ hai gia tộc Lục gia cùng Tống gia này, như vậy chút tổn thất ấy nếu so sánh với ích lợi chúng ta thu được, thì có thể xem nhẹ không đáng kể!
Sau khi mấy người góp ý hoàn thiện kế hoạch đại khái xong, Hạ Ngôn đứng lên, ánh mắt sáng ngời nhìn mọi người nói.
- Đúng rồi! Hiện tại thời gian cũng không còn sớm, mọi người hãy cùng đi ăn một bữa cơm đi!
Điện chủ Bàng Nguyên chờ Hạ Ngôn nói dứt lời, tiếp theo nói một câu, trên mặt mang theo vẻ tươi cười. Hắn cùng với Hạ Ngôn đều không có đưa ra kế hoạch đối phó gì, bởi vì hai người bọn họ đối với chuyện làm ăn buôn bán cũng không tinh thông lắm, cho nên phần lớn thời gian đều là lắng nghe ý kiến của người khác, kỳ thật chuyện này cũng rất nhàm chán.
- Tốt! Vậy hôm nay bàn tới đây thôi! Trong quá trình thực thi kế hoạch nếu có bất kỳ vấn đề gì, chúng ta sẽ tiếp tục cùng nhau tiến hành thương nghị!
Tộc trưởng Tề gia cười ha hả nhìn về phía Hạ Ngôn cùng Bàng Nguyên.
"Lịch kịch!"
Thời điểm mọi người ở đây đều đứng lên, chuẩn bị rời đi, đột nhiên bên ngoài truyền vào một hồi tiếng bước chân dồn dập.
Mọi người cùng một lúc chuyển tầm mắt nhìn về phía ngoài cửa, một gã hộ vệ trong bộ võ trang vàng ánh xuất hiện tại ngoài cửa phòng tiếp khách.
- Điện chủ! Có tin tức trọng yếu!
Hộ vệ tới trước cửa, vội vàng quỳ gối thi lễ, lẹ miệng cấp báo.
-Tin tức gì?
Điện chủ Bàng Nguyên hơi nheo mắt hỏi, hai tay chắp sau lưng, hơi thở tăng mạnh thêm một ít.
- Từ Lục gia cùng Tống gia truyền đến tin tức: Lục Tương Pha tộc trưởng Lục gia cùng với Tống Lập tộc trưởng Tống gia đều đã chết!
Thanh âm của gã hộ vệ có hơi run run.
Phải biết rằng, hai người kia đều là Chấp sự Thánh điện, lại là tộc trưởng hai gia tộc trong tứ đại gia tộc thành Tử Diệp, thân phận cao đến cỡ nào, ở thành Tử Diệp cũng tìm không thấy mấy người có thể so sánh với họ. Mà hiện tại, không ngờ hai người đó cùng trong một đêm, đều bị chết. Tin tức này nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ toàn bộ thành Tử Diệp đều sẽ rơi vào chấn động.
- Cái gì?
Cho dù là Bàng Nguyên, lúc này cũng không có thể đè nén được thanh âm của mình, thanh âm của hắn lập tức trở nên vang dội, hắn khẽ cau mày, khí tức toàn thân đột nhiên bạo phát ra.
Hạ Ngôn rõ ràng cảm giác được cổ khí tức mãnh liệt quanh quẩn trong phòng, tuy nhiên rất nhanh lại biến mất. Chỉ trong thời gian ngắn ngủn không đến một cái hô hấp. Bàng Nguyên lại ổn định trở lại.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Bọn họ là chết như thế nào?
Bàng Nguyên hít vào một hơi, hơi hơi ngã thân hình về phía sau, không khỏi nhìn thoáng qua Hạ Ngôn cách đó không xa. Sau đó mới nhìn về phía gã hộ vệ lên tiếng hỏi.
Hộ vệ cúi đầu, thanh âm kéo dài nói:
- Mới vừa rồi từ hai gia tộc truyền đến tin tức, nói hai tộc trưởng là bị người ta đánh chết, tình huống cụ thể còn chưa biết rõ.
- Bị người đánh chết!
Ánh mắt Bàng Nguyên lóe sáng.
- Người nào có thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy giết chết tộc trưởng hai đại gia tộc?
Bàng Nguyên hạ thấp thanh âm rất nhiều, tinh quang trong mắt dần dần mất đi, tuy nhiên biểu tình trên mặt vẫn rất nghiêm trọng.
Hai người trọng yếu như thế chết đi, vậy hắn cũng phải lập tức bắt tay vào việc điều tra. Hắn là Điện chủ có trách nhiệm giữ gin an toàn thành Tử Diệp cùng với các quận thành dưới quyền quản hạt. Xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu Bàng Nguyên không có động tác gì, vậy khẳng định sẽ lưu lại nhược điểm cho người ta nắm thóp.
- Lục Tương Pha cùng Tống Lập đã chết!
Trong lòng tộc trưởng Tề gia khiếp sợ, hắn không kìm nổi nhìn về phía tộc trưởng Đổng gia, mà trong ánh mắt tộc trưởng Đổng gia cũng đồng dạng kinh hoàng, đang nhìn về phía tộc trưởng Tề gia, ánh mắt hai người nhìn nhau, đều cực kỳ chấn động.
Tuy nhiên, hai người lập tức liền từ khiếp sợ biến thành ngạc nhiên và vui mừng.
Lục Tương Pha cùng Tống Lập chết đi, chuyện đó đúng là rất tốt.
Hiện tại Tống gia cùng Lục gia này, khẳng định là một đám hỗn loạn, kế hoạch thực thi nhất định sẽ rất thuận lợi. Thời gian một tháng cũng đủ hoàn toàn diệt gọn hai gia tộc này!
Hạ Phi Long cùng Hạ Trưởng Hà, thân thể lại có chút cứng ngắc, ánh mắt trợn trừng, họ rất khó tưởng tượng tình cảnh tộc trưởng của một đại gia tộc chủ thành bị người giết chết dễ dàng như vậy.
Ở trong mắt bọn họ, xem ra muốn giết chết tộc trưởng đại gia tộc ở chủ thành, chuyện đó quá thực là không có khả năng.
Bên người tộc trưởng đại gia tộc, khẳng định có rất nhiều hộ vệ bảo hộ, hơn nữa tự thân thực lực của hai vị tộc trưởng đó đều là cảnh giới Đại Linh Sư. Muốn thần không hay quỷ không biết giết chết họ, điều đó cần có thực lực cường đại đến cỡ nào? Hơn nữa việc này có nhiều ảnh hưởng, cho dù người bình thường có thực lực này cũng sẽ có rất nhiều điều cố kỹ.
Hạ Phi Long hít một hơi khí lạnh, bàn tay chống mép bàn, thân mình vô ý thức chậm rãi ngồi xuống.
- Ha ha! Không thể tưởng được, hai người kia không ngờ đột nhiên chết đi!
Hạ Ngôn cười cười.
- Ồ! Nhất định là bọn hắn có nhiều cừu gia đặc biệt, có người trả thủ rồi.
Hạ Ngôn phỏng đoán một câu. Ánh mắt nhìn nhìn mọi người, khóe miệng nhếch lên, hắn không có che đấu nổi hưng phấn của mình chút nào.
Hạ Ngôn vừa nói xong, ánh mắt những người khác đều nhìn về phía Hạ Ngôn.
Nếu không phải Hạ Ngôn vẫn ở trong này cùng bọn họ thương nghị kế hoạch vậy đối tượng thứ nhất bọn họ hoài nghi khẳng định là Hạ Ngôn. Nhưng Hạ Ngôn cả đêm cũng không rời phòng tiếp khách này một bước, vậy thì kẻ giết chết Lục Tương Pha cùng Tống Lập khẳng định là người khác.
Nhưng rốt cuộc là ai, sớm không giết, muộn không giết, cố tình giết đúng lúc này.
Tuy rằng Hạ Ngôn ở phòng tiếp khách trong tầm mắt mọi người không có rời đi nửa bước, nhưng bao gồm Bàng Nguyên, tộc trưởng Tề gia cùng tộc trưởng Đổng gia chỉ cảm thấy cổ của mình lạnh lẽo, trong tiềm thức bọn họ vẫn cảm thấy rằng chuyện này có liên quan với Hạ Ngôn.
"May mà mình không có đắc tội với Hạ Ngôn bằng không người chết hiện tại kia có thể chính là mình rồi."
Tộc trưởng Tề gia cùng tộc trưởng Đổng gia, đều toát ra một ý niệm như vậy trong đầu.
Bọn họ đối với thực lực cùng lực lượng gia tộc của Tống Lập và Lục Tương Pha đều rất hiểu biết. Lục Tương Pha cùng Tống Lập chết đi một cách khó hiểu, bọn họ không biết là mình có thể tránh được hay không.
"Về sau, nhất định không thể là địch của Hạ Ngôn! Hạ gia muốn đi vào thành Tử Diệp, vậy cứ ủng hộ cho tốt là được!" Tộc trưởng Tề gia rất nhanh làm ra quyết định trong lòng.
Cùng lúc đó, tộc trưởng Đổng gia cũng nghĩ như vậy.
Điện chủ Bàng Nguyên đưa mắt nhìn chằm chằm vào mặt Hạ Ngôn, thật lâu sau mới mở miệng nói:
- Hạ Ngôn! Có lẽ ngươi biết một chút gì đó về chuyện này, không ngại nói một chút đi.
- Điện chủ!
Hạ Ngôn lắc đầu, cười nói:
- Ta cùng các vị buổi tối hôm nay ở trong đại sảnh này, chưa hề rời đi nửa bước. Các vị đối với chuyện xảy ra bên ngoài cũng không biết được, Hạ Ngôn ta thì tài thánh gì mà biết được chứ?
- Ha ha! Đương nhiên, hai người kia chết đi, ta quả thật rất cao hứng.
Hạ Ngôn lại cười cười:
- Ta cũng nghĩ tới muốn giết chết hai người kia, nhưng mà ta cũng không có thật sự làm như vậy. Điện chủ! Chuyện này không quan hệ với ta. Ngài cùng hai vị tộc trưởng đều có thể chứng minh, ta không có khả năng đánh chết Lục Tương Pha cùng Tống Lập đó.
Hạ Ngôn chậm rãi nói xong, hắn đã sớm nghĩ tốt lý do thoái thác này rồi. Bàng Nguyên gặn hỏi hắn, hắn cũng tuyệt đối sẽ không nói ra, như vậy đối với mọi người đều tốt.
- Ừ!
Bàng Nguyên sắc mặt có chút âm u. Tuy rằng hắn hoài nghi chuyện này có liên quan với Hạ Ngôn, nhưng không có bất cứ chứng cớ gì. Kỳ thật, cho dù có chứng cớ, Bàng Nguyên cũng vị tất sẽ đối với Hạ Ngôn như thế nào, thực có thể sẽ lựa chọn tiêu hủy chứng cớ. Hạ Ngôn nói ra lời này khiến Bàng Nguyên khẽ thở phào nhẹ nhõm.
- Ta phải đi Lục gia cùng Tống gia nhìn lại xem tình huống. Các vị xin cứ tự nhiên đi!
Bàng Nguyên phất tay áo nói.
Vừa rồi Bàng Nguyên còn chuẩn bị mời mọi người cùng đi ăn cơm, hiện tại không thể không thay đổi chủ ý, hắn phải tự mình dẫn người tới hiện trường nhìn lại xem.
"Lúc này tại hai gia tộc, chỉ sợ sẽ không phát hiện chút manh mối gì rồi." Bàng Nguyên thầm nghĩ trong lòng: "Đây lại sẽ là hai cái mê án, không có bất kỳ kết quả gì."
- Được rồi. Điện chủ đại nhân! Chúng ta trước đi thôi.
Hạ Ngôn ôm quyền nói.
Những người khác, cũng đều rối rít cáo từ, sau đó mọi người ra khỏi Thánh điện.
- Hai tộc trưởng! Điện chủ không tham gia. Vậy chúng ta cùng nhau ăn cơm đi. Ha ha! Thuận tiện, chúc mừng một chút chúng ta hợp tác thu được khởi đầu tốt đẹp.
Hạ Ngôn quay sang tộc trưởng Tề gia cùng tộc trưởng Đổng gia cười nói.
- Tốt a! Đúng là phải chúc mừng một chút!
Hai vị tộc trưởng đồng thời nói.
Tuy rằng Lục Tương Pha cùng Tống Lập đột nhiên tử vong làm cho bọn họ cảm giác có chút không được tự nhiên, tuy nhiên quả thật trong lòng hai người rất vui mừng.
- Hạ tộc trưởng! Vị Bạch Hoa huynh đệ này thật sự là thiên tài.
Trên đường đi tới tửu lâu, tộc trưởng Tề gia không kìm nổi khen Bạch Hoa.
Bản dự thảo của Bạch Hoa, cho dù là hai đại gia tộc thành Tử Diệp bọn hắn này chỉ sợ cũng không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn lập ra được. Bản dự thảo mặc dù có một ít sơ hở, đó là vì Bạch Hoa cũng chưa quen thuộc với tình hình ở thành Tử Diệp. Nếu Bạch Hoa ở thành Tử Diệp một đoạn thời gian, bản dự thảo này chắc chắn sẽ càng thêm hoàn thiện.
Dù vậy, năng lực của Bạch Hoa cũng khiến cho hai vị tộc trưởng vô cùng kinh hãi.
- Tề tộc trưởng quá khen!
Hạ Phi Long vội khoát tay, cười nói.
- Hạ tộc trưởng! Ngài hẳn đã dự tính di dời gia tộc đến thành Tử Diệp chúng ta đây rồi!
Tộc trưởng Đổng gia cũng góp một câu.
Hiện tại bọn họ đều quyết định toàn lực ủng hộ Hạ gia đến thành Tử Diệp, đương nhiên cũng sẽ không còn tồn tại tâm tư gì khác. Hạ gia sớm ngày chuyển dời đến thành Tử Diệp, bọn họ không có bất cứ lời dị nghị nào.
Bọn họ cũng không thể tưởng tượng Lục Tương Pha cùng Tống Lập chết đi một cách thần bí như vậy.
Hạ Ngôn có thể thần không hay quỷ không biết đánh chết Lục Tương Pha cùng Tống Lập, vậy cũng có thể thần không biết quỷ không hay đánh giết hai người bọn hắn.
-Ổ!
Hạ Phi Long thoáng hơi trầm ngâm, chợt giãn mày ra:
- Sau khi thực thi kế hoạch này, ta sẽ bắt tay vào việc di dời gia tộc còn ở thành Ngọc Thủy. Ha ha! Trước khi ta đến thành Tử Diệp gia tộc ở nhà đã bắt đầu chuẩn bị, tùy thời đều có thể tiến hành di dời.
- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!
Hai vị tộc trưởng gật đầu.
- Tộc trưởng, tiếp qua một tháng, ta phải rời thành Tử Diệp. Chuyện gia tộc ngài hãy thương nghị cùng Tề tộc trưởng và Đổng tộc trưởng.
Hạ Ngôn suýt quên đi một chút thời gian của mình, khoảng cách hạn kỳ ba tháng ngày nghỉ Thiên Cung sắp chấm dứt, còn không tới một tháng.
Hạ Ngôn quyết định trong một tháng tiêu diệt Lục gia cùng Tống gia, nguyên nhân chính cũng là vì ngày nghỉ của mình không nhiều lắm. phải nắm chắc.
- Rời thành Tử Diệp? Hạ Ngôn! Ngươi định đi đâu vậy?
Hạ Trưởng Hà lập tức nhíu mày hỏi.
Trong số nhiều người ở đây, chỉ sợ cũng chỉ có một mình Hạ Trưởng Hà ở trước mặt Hạ Ngôn có thể tùy tiện buông lung như vậy.
Dù sao Lục gia cùng Tống gia cũng nằm trong tứ đại gia tộc thành Tử Diệp, liên quan tới sinh ý của gia tộc phi thường rộng lớn. Nếu muốn nhanh chóng nhổ tận gốc hai gia tộc ra khỏi thành Từ Diệp này, ngoài trừ có một kế hoạch thực hoàn thiện ra, còn phải có đủ thực lực.
- Hiện tại kế hoạch đã hoàn thành không sai biệt lắm. Bắt đầu từ ngày mai, mọi người hãy từng bước thực thi kế hoạch này. Mặc dù tạm thời sẽ có tổn thất nào đó, nhưng chỉ cần diệt trừ hai gia tộc Lục gia cùng Tống gia này, như vậy chút tổn thất ấy nếu so sánh với ích lợi chúng ta thu được, thì có thể xem nhẹ không đáng kể!
Sau khi mấy người góp ý hoàn thiện kế hoạch đại khái xong, Hạ Ngôn đứng lên, ánh mắt sáng ngời nhìn mọi người nói.
- Đúng rồi! Hiện tại thời gian cũng không còn sớm, mọi người hãy cùng đi ăn một bữa cơm đi!
Điện chủ Bàng Nguyên chờ Hạ Ngôn nói dứt lời, tiếp theo nói một câu, trên mặt mang theo vẻ tươi cười. Hắn cùng với Hạ Ngôn đều không có đưa ra kế hoạch đối phó gì, bởi vì hai người bọn họ đối với chuyện làm ăn buôn bán cũng không tinh thông lắm, cho nên phần lớn thời gian đều là lắng nghe ý kiến của người khác, kỳ thật chuyện này cũng rất nhàm chán.
- Tốt! Vậy hôm nay bàn tới đây thôi! Trong quá trình thực thi kế hoạch nếu có bất kỳ vấn đề gì, chúng ta sẽ tiếp tục cùng nhau tiến hành thương nghị!
Tộc trưởng Tề gia cười ha hả nhìn về phía Hạ Ngôn cùng Bàng Nguyên.
"Lịch kịch!"
Thời điểm mọi người ở đây đều đứng lên, chuẩn bị rời đi, đột nhiên bên ngoài truyền vào một hồi tiếng bước chân dồn dập.
Mọi người cùng một lúc chuyển tầm mắt nhìn về phía ngoài cửa, một gã hộ vệ trong bộ võ trang vàng ánh xuất hiện tại ngoài cửa phòng tiếp khách.
- Điện chủ! Có tin tức trọng yếu!
Hộ vệ tới trước cửa, vội vàng quỳ gối thi lễ, lẹ miệng cấp báo.
-Tin tức gì?
Điện chủ Bàng Nguyên hơi nheo mắt hỏi, hai tay chắp sau lưng, hơi thở tăng mạnh thêm một ít.
- Từ Lục gia cùng Tống gia truyền đến tin tức: Lục Tương Pha tộc trưởng Lục gia cùng với Tống Lập tộc trưởng Tống gia đều đã chết!
Thanh âm của gã hộ vệ có hơi run run.
Phải biết rằng, hai người kia đều là Chấp sự Thánh điện, lại là tộc trưởng hai gia tộc trong tứ đại gia tộc thành Tử Diệp, thân phận cao đến cỡ nào, ở thành Tử Diệp cũng tìm không thấy mấy người có thể so sánh với họ. Mà hiện tại, không ngờ hai người đó cùng trong một đêm, đều bị chết. Tin tức này nếu truyền ra ngoài, chỉ sợ toàn bộ thành Tử Diệp đều sẽ rơi vào chấn động.
- Cái gì?
Cho dù là Bàng Nguyên, lúc này cũng không có thể đè nén được thanh âm của mình, thanh âm của hắn lập tức trở nên vang dội, hắn khẽ cau mày, khí tức toàn thân đột nhiên bạo phát ra.
Hạ Ngôn rõ ràng cảm giác được cổ khí tức mãnh liệt quanh quẩn trong phòng, tuy nhiên rất nhanh lại biến mất. Chỉ trong thời gian ngắn ngủn không đến một cái hô hấp. Bàng Nguyên lại ổn định trở lại.
- Rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Bọn họ là chết như thế nào?
Bàng Nguyên hít vào một hơi, hơi hơi ngã thân hình về phía sau, không khỏi nhìn thoáng qua Hạ Ngôn cách đó không xa. Sau đó mới nhìn về phía gã hộ vệ lên tiếng hỏi.
Hộ vệ cúi đầu, thanh âm kéo dài nói:
- Mới vừa rồi từ hai gia tộc truyền đến tin tức, nói hai tộc trưởng là bị người ta đánh chết, tình huống cụ thể còn chưa biết rõ.
- Bị người đánh chết!
Ánh mắt Bàng Nguyên lóe sáng.
- Người nào có thể trong khoảng thời gian ngắn như vậy giết chết tộc trưởng hai đại gia tộc?
Bàng Nguyên hạ thấp thanh âm rất nhiều, tinh quang trong mắt dần dần mất đi, tuy nhiên biểu tình trên mặt vẫn rất nghiêm trọng.
Hai người trọng yếu như thế chết đi, vậy hắn cũng phải lập tức bắt tay vào việc điều tra. Hắn là Điện chủ có trách nhiệm giữ gin an toàn thành Tử Diệp cùng với các quận thành dưới quyền quản hạt. Xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu Bàng Nguyên không có động tác gì, vậy khẳng định sẽ lưu lại nhược điểm cho người ta nắm thóp.
- Lục Tương Pha cùng Tống Lập đã chết!
Trong lòng tộc trưởng Tề gia khiếp sợ, hắn không kìm nổi nhìn về phía tộc trưởng Đổng gia, mà trong ánh mắt tộc trưởng Đổng gia cũng đồng dạng kinh hoàng, đang nhìn về phía tộc trưởng Tề gia, ánh mắt hai người nhìn nhau, đều cực kỳ chấn động.
Tuy nhiên, hai người lập tức liền từ khiếp sợ biến thành ngạc nhiên và vui mừng.
Lục Tương Pha cùng Tống Lập chết đi, chuyện đó đúng là rất tốt.
Hiện tại Tống gia cùng Lục gia này, khẳng định là một đám hỗn loạn, kế hoạch thực thi nhất định sẽ rất thuận lợi. Thời gian một tháng cũng đủ hoàn toàn diệt gọn hai gia tộc này!
Hạ Phi Long cùng Hạ Trưởng Hà, thân thể lại có chút cứng ngắc, ánh mắt trợn trừng, họ rất khó tưởng tượng tình cảnh tộc trưởng của một đại gia tộc chủ thành bị người giết chết dễ dàng như vậy.
Ở trong mắt bọn họ, xem ra muốn giết chết tộc trưởng đại gia tộc ở chủ thành, chuyện đó quá thực là không có khả năng.
Bên người tộc trưởng đại gia tộc, khẳng định có rất nhiều hộ vệ bảo hộ, hơn nữa tự thân thực lực của hai vị tộc trưởng đó đều là cảnh giới Đại Linh Sư. Muốn thần không hay quỷ không biết giết chết họ, điều đó cần có thực lực cường đại đến cỡ nào? Hơn nữa việc này có nhiều ảnh hưởng, cho dù người bình thường có thực lực này cũng sẽ có rất nhiều điều cố kỹ.
Hạ Phi Long hít một hơi khí lạnh, bàn tay chống mép bàn, thân mình vô ý thức chậm rãi ngồi xuống.
- Ha ha! Không thể tưởng được, hai người kia không ngờ đột nhiên chết đi!
Hạ Ngôn cười cười.
- Ồ! Nhất định là bọn hắn có nhiều cừu gia đặc biệt, có người trả thủ rồi.
Hạ Ngôn phỏng đoán một câu. Ánh mắt nhìn nhìn mọi người, khóe miệng nhếch lên, hắn không có che đấu nổi hưng phấn của mình chút nào.
Hạ Ngôn vừa nói xong, ánh mắt những người khác đều nhìn về phía Hạ Ngôn.
Nếu không phải Hạ Ngôn vẫn ở trong này cùng bọn họ thương nghị kế hoạch vậy đối tượng thứ nhất bọn họ hoài nghi khẳng định là Hạ Ngôn. Nhưng Hạ Ngôn cả đêm cũng không rời phòng tiếp khách này một bước, vậy thì kẻ giết chết Lục Tương Pha cùng Tống Lập khẳng định là người khác.
Nhưng rốt cuộc là ai, sớm không giết, muộn không giết, cố tình giết đúng lúc này.
Tuy rằng Hạ Ngôn ở phòng tiếp khách trong tầm mắt mọi người không có rời đi nửa bước, nhưng bao gồm Bàng Nguyên, tộc trưởng Tề gia cùng tộc trưởng Đổng gia chỉ cảm thấy cổ của mình lạnh lẽo, trong tiềm thức bọn họ vẫn cảm thấy rằng chuyện này có liên quan với Hạ Ngôn.
"May mà mình không có đắc tội với Hạ Ngôn bằng không người chết hiện tại kia có thể chính là mình rồi."
Tộc trưởng Tề gia cùng tộc trưởng Đổng gia, đều toát ra một ý niệm như vậy trong đầu.
Bọn họ đối với thực lực cùng lực lượng gia tộc của Tống Lập và Lục Tương Pha đều rất hiểu biết. Lục Tương Pha cùng Tống Lập chết đi một cách khó hiểu, bọn họ không biết là mình có thể tránh được hay không.
"Về sau, nhất định không thể là địch của Hạ Ngôn! Hạ gia muốn đi vào thành Tử Diệp, vậy cứ ủng hộ cho tốt là được!" Tộc trưởng Tề gia rất nhanh làm ra quyết định trong lòng.
Cùng lúc đó, tộc trưởng Đổng gia cũng nghĩ như vậy.
Điện chủ Bàng Nguyên đưa mắt nhìn chằm chằm vào mặt Hạ Ngôn, thật lâu sau mới mở miệng nói:
- Hạ Ngôn! Có lẽ ngươi biết một chút gì đó về chuyện này, không ngại nói một chút đi.
- Điện chủ!
Hạ Ngôn lắc đầu, cười nói:
- Ta cùng các vị buổi tối hôm nay ở trong đại sảnh này, chưa hề rời đi nửa bước. Các vị đối với chuyện xảy ra bên ngoài cũng không biết được, Hạ Ngôn ta thì tài thánh gì mà biết được chứ?
- Ha ha! Đương nhiên, hai người kia chết đi, ta quả thật rất cao hứng.
Hạ Ngôn lại cười cười:
- Ta cũng nghĩ tới muốn giết chết hai người kia, nhưng mà ta cũng không có thật sự làm như vậy. Điện chủ! Chuyện này không quan hệ với ta. Ngài cùng hai vị tộc trưởng đều có thể chứng minh, ta không có khả năng đánh chết Lục Tương Pha cùng Tống Lập đó.
Hạ Ngôn chậm rãi nói xong, hắn đã sớm nghĩ tốt lý do thoái thác này rồi. Bàng Nguyên gặn hỏi hắn, hắn cũng tuyệt đối sẽ không nói ra, như vậy đối với mọi người đều tốt.
- Ừ!
Bàng Nguyên sắc mặt có chút âm u. Tuy rằng hắn hoài nghi chuyện này có liên quan với Hạ Ngôn, nhưng không có bất cứ chứng cớ gì. Kỳ thật, cho dù có chứng cớ, Bàng Nguyên cũng vị tất sẽ đối với Hạ Ngôn như thế nào, thực có thể sẽ lựa chọn tiêu hủy chứng cớ. Hạ Ngôn nói ra lời này khiến Bàng Nguyên khẽ thở phào nhẹ nhõm.
- Ta phải đi Lục gia cùng Tống gia nhìn lại xem tình huống. Các vị xin cứ tự nhiên đi!
Bàng Nguyên phất tay áo nói.
Vừa rồi Bàng Nguyên còn chuẩn bị mời mọi người cùng đi ăn cơm, hiện tại không thể không thay đổi chủ ý, hắn phải tự mình dẫn người tới hiện trường nhìn lại xem.
"Lúc này tại hai gia tộc, chỉ sợ sẽ không phát hiện chút manh mối gì rồi." Bàng Nguyên thầm nghĩ trong lòng: "Đây lại sẽ là hai cái mê án, không có bất kỳ kết quả gì."
- Được rồi. Điện chủ đại nhân! Chúng ta trước đi thôi.
Hạ Ngôn ôm quyền nói.
Những người khác, cũng đều rối rít cáo từ, sau đó mọi người ra khỏi Thánh điện.
- Hai tộc trưởng! Điện chủ không tham gia. Vậy chúng ta cùng nhau ăn cơm đi. Ha ha! Thuận tiện, chúc mừng một chút chúng ta hợp tác thu được khởi đầu tốt đẹp.
Hạ Ngôn quay sang tộc trưởng Tề gia cùng tộc trưởng Đổng gia cười nói.
- Tốt a! Đúng là phải chúc mừng một chút!
Hai vị tộc trưởng đồng thời nói.
Tuy rằng Lục Tương Pha cùng Tống Lập đột nhiên tử vong làm cho bọn họ cảm giác có chút không được tự nhiên, tuy nhiên quả thật trong lòng hai người rất vui mừng.
- Hạ tộc trưởng! Vị Bạch Hoa huynh đệ này thật sự là thiên tài.
Trên đường đi tới tửu lâu, tộc trưởng Tề gia không kìm nổi khen Bạch Hoa.
Bản dự thảo của Bạch Hoa, cho dù là hai đại gia tộc thành Tử Diệp bọn hắn này chỉ sợ cũng không có khả năng trong khoảng thời gian ngắn lập ra được. Bản dự thảo mặc dù có một ít sơ hở, đó là vì Bạch Hoa cũng chưa quen thuộc với tình hình ở thành Tử Diệp. Nếu Bạch Hoa ở thành Tử Diệp một đoạn thời gian, bản dự thảo này chắc chắn sẽ càng thêm hoàn thiện.
Dù vậy, năng lực của Bạch Hoa cũng khiến cho hai vị tộc trưởng vô cùng kinh hãi.
- Tề tộc trưởng quá khen!
Hạ Phi Long vội khoát tay, cười nói.
- Hạ tộc trưởng! Ngài hẳn đã dự tính di dời gia tộc đến thành Tử Diệp chúng ta đây rồi!
Tộc trưởng Đổng gia cũng góp một câu.
Hiện tại bọn họ đều quyết định toàn lực ủng hộ Hạ gia đến thành Tử Diệp, đương nhiên cũng sẽ không còn tồn tại tâm tư gì khác. Hạ gia sớm ngày chuyển dời đến thành Tử Diệp, bọn họ không có bất cứ lời dị nghị nào.
Bọn họ cũng không thể tưởng tượng Lục Tương Pha cùng Tống Lập chết đi một cách thần bí như vậy.
Hạ Ngôn có thể thần không hay quỷ không biết đánh chết Lục Tương Pha cùng Tống Lập, vậy cũng có thể thần không biết quỷ không hay đánh giết hai người bọn hắn.
-Ổ!
Hạ Phi Long thoáng hơi trầm ngâm, chợt giãn mày ra:
- Sau khi thực thi kế hoạch này, ta sẽ bắt tay vào việc di dời gia tộc còn ở thành Ngọc Thủy. Ha ha! Trước khi ta đến thành Tử Diệp gia tộc ở nhà đã bắt đầu chuẩn bị, tùy thời đều có thể tiến hành di dời.
- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi!
Hai vị tộc trưởng gật đầu.
- Tộc trưởng, tiếp qua một tháng, ta phải rời thành Tử Diệp. Chuyện gia tộc ngài hãy thương nghị cùng Tề tộc trưởng và Đổng tộc trưởng.
Hạ Ngôn suýt quên đi một chút thời gian của mình, khoảng cách hạn kỳ ba tháng ngày nghỉ Thiên Cung sắp chấm dứt, còn không tới một tháng.
Hạ Ngôn quyết định trong một tháng tiêu diệt Lục gia cùng Tống gia, nguyên nhân chính cũng là vì ngày nghỉ của mình không nhiều lắm. phải nắm chắc.
- Rời thành Tử Diệp? Hạ Ngôn! Ngươi định đi đâu vậy?
Hạ Trưởng Hà lập tức nhíu mày hỏi.
Trong số nhiều người ở đây, chỉ sợ cũng chỉ có một mình Hạ Trưởng Hà ở trước mặt Hạ Ngôn có thể tùy tiện buông lung như vậy.
/1062
|