- Gia gia! Con rời đi lần này là phái tới Thánh Thành tìm nơi để tu luyện.
Hạ Ngôn nhìn Hạ Trường Hà trả lời.
Thánh sơn chính là ở trung tâm Thánh thành, về phần Thiên Cung, Hạ Ngôn cũng không thể tùy tiện nói ra chuyện Thiên Cung. Cho nên đối với Hạ Phi Long, Hạ Trường Hà, Hạ Ngôn cũng không định nói cho họ biết là phải đi Thiên Cung để tiến hành tu luyện. Hơn nữa, lúc này ở bên cạnh còn có hai tộc trưởng Tề gia cùng Đổng gia.
- Hạ Ngôn! Ngươi yên tâm đi!
Tộc trưởng Tề gia lúc này trịnh trọng tỏ thái độ, biểu tình nghiêm túc, tinh quang trong mắt lóe sáng,
- Tề gia ta về sau chắc chắn toàn lực hợp tác kinh doanh cùng Hạ gia. Hạ tộc trưởng! Hy vọng chúng ta về sau hợp tác vui vẻ!
- Đổng gia ta cũng toàn lực hợp tác cùng Hạ gia.
Tộc trưởng Đổng gia không chịu tụt phía sau, tộc trưởng Tề gia còn chưa nói dứt lời, liền vội vã mở miệng nói. Kỳ thật, hợp tác cùng Hạ gia đối bọn họ mà nói cũng có thật nhiều chỗ tốt, hơn nữa thời gian càng dài, loại ưu đãi này lại càng lớn. Hạ gia có tồn tại nhân vật như Hạ Ngôn vậy gia tộc tất nhiên sẽ không ngừng lớn mạnh. Cùng Hạ gia làm tốt quan hệ, đối với tương lai phát triển của Tề gia, Đổng gia về sau tự nhiên cũng có thể dẫn tới rất nhiều cơ hội phát triển.
Chỉ ví dụ như ở Thánh thành, có nhiều gia tộc như vậy đều phụ thuộc vào bốn gia tộc của Thánh thành, chính nhờ dựa vào bốn gia tộc này, bọn họ mới có thể vững vàng an toàn phát triển lớn mạnh. Bốn gia tộc ở chủ thành, mỗi một gia tộc đều có mấy chục gia tộc dựa vào họ.
- Ta tin tưởng!
Hạ Ngôn gật đầu, mỉm cười:
- Trước đây không lâu ta tìm hai vị tộc trưởng nói chuyện hợp tác, chính là tín nhiệm hai vị tộc trưởng có thể hợp tác cùng Hạ gia chúng ta. Cũng xin Hai tộc trưởng yên tâm, về sau Tề gia, Đổng gia xem như cùng Hạ gia là một thể. Nếu như gặp phải chuyện gì khó xử, Hạ gia cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Hạ Ngôn nói những lời này làm cho hai vị tộc trưởng đều lộ sắc mặt vui mừng. Những lời này đúng là phân lượng rất cao.
Tuy rằng hiện tại hai người bọn họ đối với thực lực của Hạ Ngôn còn không hiểu rõ lắm, nhưng từ thái độ đối xử của Điện chủ Bàng Nguyên dành cho Hạ Ngôn là có thể nhìn ra năng lực của Hạ Ngôn tuyệt đối kinh người. Tộc trưởng Tề gia cùng tộc trưởng Đổng gia có thể điều khiển một cái gia tộc lớn như vậy phát triển, thì nhãn lực cùng năng lực của họ cũng là cực kỳ xuất sắc.
- Hạ Ngôn! Con đi Thánh thành tu luyện cũng nên cẩn thận!
Hạ Trường Hà chờ Hạ Ngôn cùng hai vị tộc trưởng tạm thời nói xong, tiếp lời nói một câu.
- Con biết rồi, tam gia gia!
Hạ Ngôn gật đầu, nhìn Hạ Trường Hà cười nói.
Tộc trưởng Tề gia cùng tộc trưởng Đổng gia đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đều có cùng một ý tưởng.
Thời điểm ở phòng tiếp khách Thánh điện, thái độ của Hạ Ngôn đối với vị trưởng lão Hạ gia này cũng rất làm cho người ta mơ hồ. Mà hiện tại, thái độ của Hạ Ngôn đối với vị trưởng lão Hạ gia này càng biểu hiện thật sự rất tôn kính.
Hơn nữa, vị trưởng lão này khi nói chuyện với Hạ Ngôn, rõ ràng cũng không hề có nhiều khoảng cách. Thật giống như một vị trưởng bối quan tâm tới vãn bối.
Tuy rằng các trưởng lão Hạ gia quả thật có thể đều là trưởng bối của Hạ Ngôn nhưng nếu muốn hoàn toàn biểu hiện ra loại trạng thái này, điều đó tuyệt đối không giống nhau. Hạ Phi Long cũng có thể coi là trưởng bối của Hạ Ngôn nhưng Hạ Phi Long cũng không dám tùy tiện nói chuyện cùng Hạ Ngôn như vậy.
"Vị trưởng lão Hạ gia này quan hệ với Hạ Ngôn khẳng định phi thường tốt!"
Trong lòng hai tộc trưởng đại khái đã có nhận định.
Hạ Ngôn nhìn thấy vẻ biến hóa trên mặt hai tộc trưởng, trong lòng thầm cười, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, đầu mày nhẹ nhàng rung động.
Đoàn người đi trên đường phố, thỉnh thoảng cũng có thể gặp kẻ mạo hiểm vội vội vàng vàng chuẩn bị trước khi xuất phát.
Tại trạch viện Hạ gia!
- Nhị trưởng lão! Đại trưởng lão thông báo ngài lập tức đến Nghị sự đường gia tộc tập hợp!
- Tứ trưởng lão! Đại trưởng lão thông báo ngài lập tức tới Nghị sự đường gia tộc tập hợp!
Từng trưởng lão trong gia tộc Hạ gia đều nhận được truyền báo. Đại trưởng lão gọi mọi người tới Nghị sự đường gia tộc tập hợp.
- Tộc trưởng còn chưa có từ thành Tử Diệp quay về tới sao?
- Không biết! Lần này cũng sắp nửa tháng rồi cũng không biết tộc trưởng cùng Tam trưởng lão ở thành Tử Diệp đàm luận như thế nào.
- Thời gian lâu như vậy, chẳng lẽ bàn luận còn chưa xong? Nếu không, sao kéo dài thời gian lâu như vậy?
Các trưởng lão Hạ gia trên đường đi tới Nghị sự đường, gặp nhau trao đổi với nhau cùng một ý như vậy.
- Lúc này cũng chỉ mới nửa tháng, cho dù Hạ gia chúng ta có thể chuyển tới thành Tử Diệp phát triển, chỉ sợ cũng có nhiều điều kiện hạn chế. Thời gian nửa tháng, khó đây.
Bát trưởng lão lắc đầu, lo lắng sâu sắc nói.
Hiện tại Bát trưởng lão vốn cũng không chủ trương chuyển dời Hạ gia tới thành Tử Diệp để phát triển, lão cho rằng gia tộc ở thành Ngọc Thủy cũng đã nắm giữ vị trí đầu não, ở thành Ngọc Thủy không người nào có thể lay động địa vị của Hạ gia. Nếu mạo muội dời tới thành Tử Diệp, nói không chừng sẽ đụng phải cảnh đầu rơi máu chảy, đại thương nguyên khí.
Trong số trưởng lão Hạ gia, có ba người cùng một ý tưởng với lão, cũng không chủ trương cho gia tộc dời đến thành Tử Diệp, bọn họ đã quen với nếp sống ở thành Ngọc Thủy. Hơn nữa thực chất bên trong bọn họ chính là phía bảo thủ.
- Đi gặp Đại trưởng lão hỏi một chút đi!
Nhị trưởng lão đi trước, ở ngoài cửa Nghị sự đường trăm mét gặp các trưởng lão bọn họ, liền ra tiếng nói một câu.
Mấy vị trưởng lão đều gật đầu.
Trong Nghị sự đường, Đại trưởng lão sớm đã chờ từ lâu, mặt không chút thay đổi, theo trên mặt nhìn không ra tin tức gì mọi người muốn biết.
Tiến vào Nghị sự đường, các vị trưởng lão đều nhìn về phía Đại trưởng lão, trong lòng ngờ vực.
- Đại trưởng lão! Vậy.
Một vị trưởng lão ra tiếng hỏi, lão còn chưa nói xong.
Đại trưởng lão cắt ngang:
- Mọi người đến đông đủ, ta sẽ tuyên bố tin tức tộc trưởng truyền về. Giờ mời các vị ngồi.
Nghe Đại trưởng lão nói, những người khác đều hai mặt nhìn nhau, trong lòng nghi hoặc càng nhiều. Tuy nhiên mọi người đều theo lời Đại trưởng lão, tới chỗ ngồi của mình ngồi xuống. Tộc trưởng không ở gia tộc thì Đại trưởng lão là địa vị cao nhất.
Lại qua một lúc sau, các vị trưởng lão trong gia tộc toàn bộ đến đông đủ.
"Ak!" Đại trưởng lão tằng hắng một tiếng, đảo mắt nhìn một vòng, đứng lên nghiêm túc nói:
- Mệnh lệnh của tộc trưởng từ thành Tử Diệp truyền về; bảo gia tộc tức khắc chuẩn bị công việc chuyển dời. Ba ngày sau, Hạ gia tiến hành chuyển dời tới thành Tử Diệp.
- A?
- Cái gì?
- Ba ngày sau chuyển dời?
Một câu nói ra, các trưởng lão đều chấn động, phát ra một tràng tiếng kinh hô. Cho dù là các trưởng lão có chủ trương đến thành Tử Diệp phát triển, cũng không kìm nổi trợn to mắt không thể tin nổi.
Khó trách vì hết thảy chuyện này phát sinh quá nhanh. Từ khi tộc trưởng đi thành Tử Diệp đến nay mới nửa tháng.
- Các vị!
Đại trưởng lão giơ hai tay nâng lên hạ xuống ra hiệu, trong mắt lóe ra một đạo lệ quang, trong Nghị sự đường lập tức yên tĩnh lại:
- Tộc trưởng nếu đã đưa ra mệnh lệnh này, vậy thành Tử Diệp khẳng định đã chuẩn bị thỏa đáng. Bây giờ chúng ta thương nghị một chút. Chuyện sinh ý ở thành Ngọc Thủy lưu lại cho ba vị trưởng lão phụ trách là được, những người khác đều đi thành Tử Diệp.
Các vị trưởng lão tuy rằng trong lúc nhất thời vẫn không cách nào tiếp thu được, tuy nhiên nếu tộc trưởng đã trực tiếp mệnh lệnh xuống, mọi người cũng chỉ có thể vâng theo. Kể tiếp trong Nghị sự đường, các vị trưởng lão bắt đầu bàn bạc để người nào ở lại thành Ngọc Thủy.
Lần chuyển dời này, hơn phân nửa Hạ gia đều chuyển tới thành Tử Diệp.
Đương nhiên, ở thành Ngọc Thủy cũng không có người nào dám nhân cơ hội đánh chủ ý tới Hạ gia.
Kết cục cuối cùng của Tịch gia đủ để làm kinh sợ các gia tộc ở thành Ngọc Thủy này, bọn họ không dám có hành động tác tệ.
Trong trạch viện Tống gia!
- Đại trưởng lão! Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Một gã con cháu Tống gia quỳ trước mặt Đại trưởng lão hỏi.
Vừa rồi, sau khi trưởng lão Tống gia trải qua thương nghị, cũng đã quyết định bán đi trạch viện Tống gia.
Mọi chuyện sinh ý ở thành Tử Diệp, đã không có khả năng tiếp tục kinh doanh nữa, Tống gia phải chuyển chiến tuyến xuống các quận thành phía dưới, bán trạch viện đi cũng có thể thu được thêm một số tài chính.
Đại trưởng lão Tống gia dường như thoáng một cái đã già thêm mười tuổi, trên mặt thêm nhiều nếp nhăn thật sâu, hai mắt cũng mất đi dáng vẻ lanh lợi trước đây, lão thở dài một tiếng, nhìn lên bầu trời.
- Của thiên trả địa!
Đại trưởng lão nói ra bốn chữ, rồi sau đó vẫn nhìn lên bầu trời không hề nhắc lại, chỉ là thân hình vẫn đang run nhè nhẹ.
Thực lâu sau.
- Đại trưởng lão! Đã chuẩn bị xong rồi!
Một gã hộ vệ gia tộc đi tới, đứng nhìn Đại trưởng lão đợi một hồi lâu, cuối cùng vẫn là nhỏ giọng mở miệng nói.
Các thành viên gia tộc Tổng gia đều đã thu đọn xong xuôi, chuẩn bị rời thành Tử Diệp.
- Chuẩn bị xong à!
Đại trưởng lão thì thào lập lại một câu.
- Chuẩn bị xong thì lên đường đi!
- Ha ha! Trạch viện Tống gia từ hôm nay sẽ đổi chủ rồi!
Đại trưỡng lão Tổng gia cực kỳ bi ai cười sằng sặc, nước mắt đều theo khóe mắt chảy ra.
Các trưởng lão khác, mỗi người cũng đều cắn môi đến rướm máu.
- Đại trưởng lão!
Lúc này, lại có một gã hộ vệ rất nhanh từ bên ngoài đi tới.
- Thế nào?
Đại trưởng lão vừa thấy người hộ vệ này quay lại, lập tức vẻ mặt chấn động. Mở to hai mắt, kèm theo tiếng thở dốc ồ ồ dồn dập hỏi.
Gã hộ vệ nhìn ánh mắt đầy vẻ chờ mong của Đại trưởng lão, trong lòng đau xót, cắn răng chậm rãi lắc đầu:
- Đại trưởng lão! Người của Thánh điện nói cho tới bây giờ vẫn không có phát hiện chút manh mối gì.
- Ha ha!
Nét mặt Đại trưởng lão bỗng dại ra, rồi sau đó ngây ngô cười hắc hắc:
- Sớm đã biết. sớm biết rằng kết quả sẽ là như vậy. Tên khốn Bàng Nguyên đó! Ha ha ha.
Đại trưởng lão lớn tiếng gào lên!
Linh lực bị kích động điên cuồng vờn quanh thân thể lão, làm cho cỏ cây bốn phía đều rung động ào ào!
- Đại trưởng lão!
Các trưởng lão khác rất nhanh tiến lên đỡ lấy Đại trưởng lão, rồi sau đó nhìn quanh bốn phía. Đại trưởng lão chửi mắng Bàng Nguyên như vậy, nếu như bị Bàng Nguyên biết, hậu quả thực rất nghiêm trọng. Đó là tội danh coi rẻ Điện chủ. Bàng Nguyên phán một câu, có thể chém rơi đầu Đại trưởng lão.
- Đại trưởng lão! Đừng mắng nữa, chúng ta đi thôi!
Một gã trưởng lão Tống gia giữ chặt Đại trưởng lão, vừa nói vừa ra dấu bảo mọi người mau lên đường.
Ở ngoài của trạch viện Tống gia, mấy chục chiếc xe ngựa đều đã chuẩn bị sẵn sàng, một ít vật phẩm quý giá đều chất lên xe ngựa. Đại đa số người hầu, đều được phân tán đi, còn tộc nhân còn lại cũng chia ra từng nhóm rời thành Ngọc Thủy.
Ở trên đường, rất nhiều người đều từ xa xa vây xem.
Tống gia đã từng không ai bì nổi, hiện tại không ngờ cứ như vậy tan thành mây khói, về sau chỉ sợ Tống gia cũng không có khả năng có cơ hội trở lại thành Tử Diệp nữa.
- Tống gia xong đời rồi!
- Tộc trưởng Tống gia bị kẻ thủ giết chết, hiện tại sinh ý cũng bị người tiếp nhận. Ta nghe nói là Tống gia đắc tội với người không thể đắc tội!
Thành Tử Diệp có một số người linh thông tin tức, ở trong đám đông người thấp giọng bản luận.
Hạ Ngôn nhìn Hạ Trường Hà trả lời.
Thánh sơn chính là ở trung tâm Thánh thành, về phần Thiên Cung, Hạ Ngôn cũng không thể tùy tiện nói ra chuyện Thiên Cung. Cho nên đối với Hạ Phi Long, Hạ Trường Hà, Hạ Ngôn cũng không định nói cho họ biết là phải đi Thiên Cung để tiến hành tu luyện. Hơn nữa, lúc này ở bên cạnh còn có hai tộc trưởng Tề gia cùng Đổng gia.
- Hạ Ngôn! Ngươi yên tâm đi!
Tộc trưởng Tề gia lúc này trịnh trọng tỏ thái độ, biểu tình nghiêm túc, tinh quang trong mắt lóe sáng,
- Tề gia ta về sau chắc chắn toàn lực hợp tác kinh doanh cùng Hạ gia. Hạ tộc trưởng! Hy vọng chúng ta về sau hợp tác vui vẻ!
- Đổng gia ta cũng toàn lực hợp tác cùng Hạ gia.
Tộc trưởng Đổng gia không chịu tụt phía sau, tộc trưởng Tề gia còn chưa nói dứt lời, liền vội vã mở miệng nói. Kỳ thật, hợp tác cùng Hạ gia đối bọn họ mà nói cũng có thật nhiều chỗ tốt, hơn nữa thời gian càng dài, loại ưu đãi này lại càng lớn. Hạ gia có tồn tại nhân vật như Hạ Ngôn vậy gia tộc tất nhiên sẽ không ngừng lớn mạnh. Cùng Hạ gia làm tốt quan hệ, đối với tương lai phát triển của Tề gia, Đổng gia về sau tự nhiên cũng có thể dẫn tới rất nhiều cơ hội phát triển.
Chỉ ví dụ như ở Thánh thành, có nhiều gia tộc như vậy đều phụ thuộc vào bốn gia tộc của Thánh thành, chính nhờ dựa vào bốn gia tộc này, bọn họ mới có thể vững vàng an toàn phát triển lớn mạnh. Bốn gia tộc ở chủ thành, mỗi một gia tộc đều có mấy chục gia tộc dựa vào họ.
- Ta tin tưởng!
Hạ Ngôn gật đầu, mỉm cười:
- Trước đây không lâu ta tìm hai vị tộc trưởng nói chuyện hợp tác, chính là tín nhiệm hai vị tộc trưởng có thể hợp tác cùng Hạ gia chúng ta. Cũng xin Hai tộc trưởng yên tâm, về sau Tề gia, Đổng gia xem như cùng Hạ gia là một thể. Nếu như gặp phải chuyện gì khó xử, Hạ gia cũng sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Hạ Ngôn nói những lời này làm cho hai vị tộc trưởng đều lộ sắc mặt vui mừng. Những lời này đúng là phân lượng rất cao.
Tuy rằng hiện tại hai người bọn họ đối với thực lực của Hạ Ngôn còn không hiểu rõ lắm, nhưng từ thái độ đối xử của Điện chủ Bàng Nguyên dành cho Hạ Ngôn là có thể nhìn ra năng lực của Hạ Ngôn tuyệt đối kinh người. Tộc trưởng Tề gia cùng tộc trưởng Đổng gia có thể điều khiển một cái gia tộc lớn như vậy phát triển, thì nhãn lực cùng năng lực của họ cũng là cực kỳ xuất sắc.
- Hạ Ngôn! Con đi Thánh thành tu luyện cũng nên cẩn thận!
Hạ Trường Hà chờ Hạ Ngôn cùng hai vị tộc trưởng tạm thời nói xong, tiếp lời nói một câu.
- Con biết rồi, tam gia gia!
Hạ Ngôn gật đầu, nhìn Hạ Trường Hà cười nói.
Tộc trưởng Tề gia cùng tộc trưởng Đổng gia đưa mắt nhìn nhau, trong lòng đều có cùng một ý tưởng.
Thời điểm ở phòng tiếp khách Thánh điện, thái độ của Hạ Ngôn đối với vị trưởng lão Hạ gia này cũng rất làm cho người ta mơ hồ. Mà hiện tại, thái độ của Hạ Ngôn đối với vị trưởng lão Hạ gia này càng biểu hiện thật sự rất tôn kính.
Hơn nữa, vị trưởng lão này khi nói chuyện với Hạ Ngôn, rõ ràng cũng không hề có nhiều khoảng cách. Thật giống như một vị trưởng bối quan tâm tới vãn bối.
Tuy rằng các trưởng lão Hạ gia quả thật có thể đều là trưởng bối của Hạ Ngôn nhưng nếu muốn hoàn toàn biểu hiện ra loại trạng thái này, điều đó tuyệt đối không giống nhau. Hạ Phi Long cũng có thể coi là trưởng bối của Hạ Ngôn nhưng Hạ Phi Long cũng không dám tùy tiện nói chuyện cùng Hạ Ngôn như vậy.
"Vị trưởng lão Hạ gia này quan hệ với Hạ Ngôn khẳng định phi thường tốt!"
Trong lòng hai tộc trưởng đại khái đã có nhận định.
Hạ Ngôn nhìn thấy vẻ biến hóa trên mặt hai tộc trưởng, trong lòng thầm cười, khóe miệng hơi hơi nhếch lên, đầu mày nhẹ nhàng rung động.
Đoàn người đi trên đường phố, thỉnh thoảng cũng có thể gặp kẻ mạo hiểm vội vội vàng vàng chuẩn bị trước khi xuất phát.
Tại trạch viện Hạ gia!
- Nhị trưởng lão! Đại trưởng lão thông báo ngài lập tức đến Nghị sự đường gia tộc tập hợp!
- Tứ trưởng lão! Đại trưởng lão thông báo ngài lập tức tới Nghị sự đường gia tộc tập hợp!
Từng trưởng lão trong gia tộc Hạ gia đều nhận được truyền báo. Đại trưởng lão gọi mọi người tới Nghị sự đường gia tộc tập hợp.
- Tộc trưởng còn chưa có từ thành Tử Diệp quay về tới sao?
- Không biết! Lần này cũng sắp nửa tháng rồi cũng không biết tộc trưởng cùng Tam trưởng lão ở thành Tử Diệp đàm luận như thế nào.
- Thời gian lâu như vậy, chẳng lẽ bàn luận còn chưa xong? Nếu không, sao kéo dài thời gian lâu như vậy?
Các trưởng lão Hạ gia trên đường đi tới Nghị sự đường, gặp nhau trao đổi với nhau cùng một ý như vậy.
- Lúc này cũng chỉ mới nửa tháng, cho dù Hạ gia chúng ta có thể chuyển tới thành Tử Diệp phát triển, chỉ sợ cũng có nhiều điều kiện hạn chế. Thời gian nửa tháng, khó đây.
Bát trưởng lão lắc đầu, lo lắng sâu sắc nói.
Hiện tại Bát trưởng lão vốn cũng không chủ trương chuyển dời Hạ gia tới thành Tử Diệp để phát triển, lão cho rằng gia tộc ở thành Ngọc Thủy cũng đã nắm giữ vị trí đầu não, ở thành Ngọc Thủy không người nào có thể lay động địa vị của Hạ gia. Nếu mạo muội dời tới thành Tử Diệp, nói không chừng sẽ đụng phải cảnh đầu rơi máu chảy, đại thương nguyên khí.
Trong số trưởng lão Hạ gia, có ba người cùng một ý tưởng với lão, cũng không chủ trương cho gia tộc dời đến thành Tử Diệp, bọn họ đã quen với nếp sống ở thành Ngọc Thủy. Hơn nữa thực chất bên trong bọn họ chính là phía bảo thủ.
- Đi gặp Đại trưởng lão hỏi một chút đi!
Nhị trưởng lão đi trước, ở ngoài cửa Nghị sự đường trăm mét gặp các trưởng lão bọn họ, liền ra tiếng nói một câu.
Mấy vị trưởng lão đều gật đầu.
Trong Nghị sự đường, Đại trưởng lão sớm đã chờ từ lâu, mặt không chút thay đổi, theo trên mặt nhìn không ra tin tức gì mọi người muốn biết.
Tiến vào Nghị sự đường, các vị trưởng lão đều nhìn về phía Đại trưởng lão, trong lòng ngờ vực.
- Đại trưởng lão! Vậy.
Một vị trưởng lão ra tiếng hỏi, lão còn chưa nói xong.
Đại trưởng lão cắt ngang:
- Mọi người đến đông đủ, ta sẽ tuyên bố tin tức tộc trưởng truyền về. Giờ mời các vị ngồi.
Nghe Đại trưởng lão nói, những người khác đều hai mặt nhìn nhau, trong lòng nghi hoặc càng nhiều. Tuy nhiên mọi người đều theo lời Đại trưởng lão, tới chỗ ngồi của mình ngồi xuống. Tộc trưởng không ở gia tộc thì Đại trưởng lão là địa vị cao nhất.
Lại qua một lúc sau, các vị trưởng lão trong gia tộc toàn bộ đến đông đủ.
"Ak!" Đại trưởng lão tằng hắng một tiếng, đảo mắt nhìn một vòng, đứng lên nghiêm túc nói:
- Mệnh lệnh của tộc trưởng từ thành Tử Diệp truyền về; bảo gia tộc tức khắc chuẩn bị công việc chuyển dời. Ba ngày sau, Hạ gia tiến hành chuyển dời tới thành Tử Diệp.
- A?
- Cái gì?
- Ba ngày sau chuyển dời?
Một câu nói ra, các trưởng lão đều chấn động, phát ra một tràng tiếng kinh hô. Cho dù là các trưởng lão có chủ trương đến thành Tử Diệp phát triển, cũng không kìm nổi trợn to mắt không thể tin nổi.
Khó trách vì hết thảy chuyện này phát sinh quá nhanh. Từ khi tộc trưởng đi thành Tử Diệp đến nay mới nửa tháng.
- Các vị!
Đại trưởng lão giơ hai tay nâng lên hạ xuống ra hiệu, trong mắt lóe ra một đạo lệ quang, trong Nghị sự đường lập tức yên tĩnh lại:
- Tộc trưởng nếu đã đưa ra mệnh lệnh này, vậy thành Tử Diệp khẳng định đã chuẩn bị thỏa đáng. Bây giờ chúng ta thương nghị một chút. Chuyện sinh ý ở thành Ngọc Thủy lưu lại cho ba vị trưởng lão phụ trách là được, những người khác đều đi thành Tử Diệp.
Các vị trưởng lão tuy rằng trong lúc nhất thời vẫn không cách nào tiếp thu được, tuy nhiên nếu tộc trưởng đã trực tiếp mệnh lệnh xuống, mọi người cũng chỉ có thể vâng theo. Kể tiếp trong Nghị sự đường, các vị trưởng lão bắt đầu bàn bạc để người nào ở lại thành Ngọc Thủy.
Lần chuyển dời này, hơn phân nửa Hạ gia đều chuyển tới thành Tử Diệp.
Đương nhiên, ở thành Ngọc Thủy cũng không có người nào dám nhân cơ hội đánh chủ ý tới Hạ gia.
Kết cục cuối cùng của Tịch gia đủ để làm kinh sợ các gia tộc ở thành Ngọc Thủy này, bọn họ không dám có hành động tác tệ.
Trong trạch viện Tống gia!
- Đại trưởng lão! Chúng ta nên làm cái gì bây giờ?
Một gã con cháu Tống gia quỳ trước mặt Đại trưởng lão hỏi.
Vừa rồi, sau khi trưởng lão Tống gia trải qua thương nghị, cũng đã quyết định bán đi trạch viện Tống gia.
Mọi chuyện sinh ý ở thành Tử Diệp, đã không có khả năng tiếp tục kinh doanh nữa, Tống gia phải chuyển chiến tuyến xuống các quận thành phía dưới, bán trạch viện đi cũng có thể thu được thêm một số tài chính.
Đại trưởng lão Tống gia dường như thoáng một cái đã già thêm mười tuổi, trên mặt thêm nhiều nếp nhăn thật sâu, hai mắt cũng mất đi dáng vẻ lanh lợi trước đây, lão thở dài một tiếng, nhìn lên bầu trời.
- Của thiên trả địa!
Đại trưởng lão nói ra bốn chữ, rồi sau đó vẫn nhìn lên bầu trời không hề nhắc lại, chỉ là thân hình vẫn đang run nhè nhẹ.
Thực lâu sau.
- Đại trưởng lão! Đã chuẩn bị xong rồi!
Một gã hộ vệ gia tộc đi tới, đứng nhìn Đại trưởng lão đợi một hồi lâu, cuối cùng vẫn là nhỏ giọng mở miệng nói.
Các thành viên gia tộc Tổng gia đều đã thu đọn xong xuôi, chuẩn bị rời thành Tử Diệp.
- Chuẩn bị xong à!
Đại trưởng lão thì thào lập lại một câu.
- Chuẩn bị xong thì lên đường đi!
- Ha ha! Trạch viện Tống gia từ hôm nay sẽ đổi chủ rồi!
Đại trưỡng lão Tổng gia cực kỳ bi ai cười sằng sặc, nước mắt đều theo khóe mắt chảy ra.
Các trưởng lão khác, mỗi người cũng đều cắn môi đến rướm máu.
- Đại trưởng lão!
Lúc này, lại có một gã hộ vệ rất nhanh từ bên ngoài đi tới.
- Thế nào?
Đại trưởng lão vừa thấy người hộ vệ này quay lại, lập tức vẻ mặt chấn động. Mở to hai mắt, kèm theo tiếng thở dốc ồ ồ dồn dập hỏi.
Gã hộ vệ nhìn ánh mắt đầy vẻ chờ mong của Đại trưởng lão, trong lòng đau xót, cắn răng chậm rãi lắc đầu:
- Đại trưởng lão! Người của Thánh điện nói cho tới bây giờ vẫn không có phát hiện chút manh mối gì.
- Ha ha!
Nét mặt Đại trưởng lão bỗng dại ra, rồi sau đó ngây ngô cười hắc hắc:
- Sớm đã biết. sớm biết rằng kết quả sẽ là như vậy. Tên khốn Bàng Nguyên đó! Ha ha ha.
Đại trưởng lão lớn tiếng gào lên!
Linh lực bị kích động điên cuồng vờn quanh thân thể lão, làm cho cỏ cây bốn phía đều rung động ào ào!
- Đại trưởng lão!
Các trưởng lão khác rất nhanh tiến lên đỡ lấy Đại trưởng lão, rồi sau đó nhìn quanh bốn phía. Đại trưởng lão chửi mắng Bàng Nguyên như vậy, nếu như bị Bàng Nguyên biết, hậu quả thực rất nghiêm trọng. Đó là tội danh coi rẻ Điện chủ. Bàng Nguyên phán một câu, có thể chém rơi đầu Đại trưởng lão.
- Đại trưởng lão! Đừng mắng nữa, chúng ta đi thôi!
Một gã trưởng lão Tống gia giữ chặt Đại trưởng lão, vừa nói vừa ra dấu bảo mọi người mau lên đường.
Ở ngoài của trạch viện Tống gia, mấy chục chiếc xe ngựa đều đã chuẩn bị sẵn sàng, một ít vật phẩm quý giá đều chất lên xe ngựa. Đại đa số người hầu, đều được phân tán đi, còn tộc nhân còn lại cũng chia ra từng nhóm rời thành Ngọc Thủy.
Ở trên đường, rất nhiều người đều từ xa xa vây xem.
Tống gia đã từng không ai bì nổi, hiện tại không ngờ cứ như vậy tan thành mây khói, về sau chỉ sợ Tống gia cũng không có khả năng có cơ hội trở lại thành Tử Diệp nữa.
- Tống gia xong đời rồi!
- Tộc trưởng Tống gia bị kẻ thủ giết chết, hiện tại sinh ý cũng bị người tiếp nhận. Ta nghe nói là Tống gia đắc tội với người không thể đắc tội!
Thành Tử Diệp có một số người linh thông tin tức, ở trong đám đông người thấp giọng bản luận.
/1062
|