Vì tìm ra tung tích của Thu Thuỷ mà Phong Ảnh đã bị Đông Cực giết mất mười ba người. Từ đó có thể thấy được Đông Cực vây khốn Thu Thuỷ nghiêm mật như thế nào?! Phải biết rằng Phong Ảnh gần như là tổ chức tình báo xuất sắc nhất trên Đại Lục Long Chi. Cho dù những tổ chức đặc biệt do năm đại thế lực của Thánh thành lập ra cũng không thể bằng Phong Ảnh được.
Phong Ảnh là tổ chức tình báo chuyện nghiệp, toàn bộ nhân lực, vật lực đều phục vụ cho việc thu thập các loại tin tức, do đó nhân lực cực kỳ tinh nhuệ. Dưới tình huống như thế mà Phong Ảnh cũng vẫn bị Đông Cực phát hiện ra.
- Cao đại ca, Phong Ảnh là.
Hạ Ngôn ngược lại hỏi, thần sắc lộ ra vẻ nghi hoặc.
Dù sao hắn cũng mới mười sáu tuổi, lịch duyệt cũng không được uyên thâm, nên hắn cũng không biết nhiều các thế lực và tổ chức, lại càng không phải nói tới những tổ chức bí mật. Cho dù là năm đại thế lực của Thánh thành thì hắn cũng chỉ biết được rất ít.
- Phong Ảnh là một tổ chức tình báo, chuyên đảm nhận các nhiệm vụ điều tra thu thập các loại tin tức. Thỉnh thoảng bọn họ còn bán ra những tin tức cực kỳ bí mật! Nếu nhận được thù lao tương ứng, thậm chí bọn chúng có thể điều tra cả về lý lịch riêng tư của Thánh Hoàng. Đương nhiên, ha ha, chỉ sợ còn chưa có ai dám đi điều tra Thánh Hoàng!
Cao Minh Nguyệt nói.
- Làm sao để liên hệ được với Phong Ảnh. Hạ Ngôn hỏi một câu.
Phong Ảnh nếu có thể tìm ra tung tích của Thu Thủy tiền bối thì hẳn càng có nhiều thông tin về Đông Cực. Hạ Ngôn muốn mua những thông tin này từ tay Phong Ảnh.
- Ta mới vừa liên hệ với Phong Ảnh nên có thể liên hệ tiếp được. Hạ Ngôn, ngươi muốn thuê Phong Ảnh giải quyết nhiệm vụ gì đó sao?
Cao Minh Nguyệt nhíu mày, ánh mắt loé lên, nhìn chẳm chằm Hạ Ngôn nói
- Đúng thế, ta muốn biết thêm nhiều tin tức và tình huống của Đông Cực.
Hạ Ngôn nói thẳng, thân mình đứng lên đi lại trong phòng mấy bước. Đột nhiên hắn chuyển mắt nhìn sang Uyển Thu hỏi:
-Uyển Thu tỷ, tỷ đang nghĩ điều gì chăng?
Hạ Ngôn thấy mi tâm của Uyển Thu nãy giờ vẫn nhíu chặt, dường như đang suy nghĩ một nan đề gì đó.
Uyển Thu nghe thả đôi mắt xinh đẹp khẽ nhìn lên, khoé miệng cũng khẽ nhếch, nhìn nhìn Hạ Ngôn. Nàng cũng từ chỗ ngồi đứng lên, đi tới mấy bước rồi dừng lại nói:
- Hạ Ngôn, Thủ lĩnh của thế lực Đông Cực này tên là Vương Đông Cực. Ba mươi năm trước trên Đại Lục Long Chi không ai không biết hắn! Với lực lượng của chúng ta sẽ rất khó có thể lay động được thế lực Đông Cực. Không bằng ngươi trở về Thánh sơn, đem tin tức Đông Cực vực dậy từ tro tàn báo cáo lên Thánh Hoàng.
Tâm tư của Uyển Thu cẩn mật, thanh âm nhẹ nhàng nói.
- Chắc rằng phải thế, ta chỉ tính toán muốn biết thêm về một số tin tức liên quan Đông Cực. Bọn chúng vì sao phải giam lỏng Thu Thủy tiền bối, mục đích của chúng là gì? Đông Cực có thể đi vào Nội Các của Kim Long Điện chứng tỏ có liên quan tới năm đại thế lực của Thánh thành. Không biết rốt cuộc là có quan hệ với một hai nhà hay là toàn bộ các thế lực này?!
Hạ Ngôn khẽ gật đầu, tinh quang trong mắt bắn ra.
- Được, hiện tại ta sẽ đi liên hệ với người của Phong Ảnh. Hạ Ngôn, ta bố trí cho đệ một phòng trước. Khi đã liên hệ được Phong Ảnh rồi sẽ báo cho đệ.
Cao Minh Nguyệt cũng đứng lên, hướng về Hạ Ngôn nói.
- Muốn.
Hạ Ngôn trầm giọng xuống, đột nhiên lại quay đầu về phía Cao Minh Nguyệt nói:
- Thế này đi. Cao đại ca, huynh đi liên hệ với người Phong Ảnh trước đi, ta trở lại Thánh sơn thông báo chuyện của Đông Cực cho Thánh Hoàng biết một câu, tối nay ta lại tới tìm huynh!
- Như thế cũng tốt!
Cao Minh Nguyệt nói.
Hiện tại có thể xác định được Thu Thủy tiền bối bị Đông Cực giam lỏng, nếu muốn cứu Thu Thuỷ tiền bối ra thì nhất định phải đối đầu vơi Đông Cực. Hơn nữa, tình hình này cho thấy, thế lực của Đông Cực rất lớn, nếu muốn cứu được Thu Thủy tiền bối thì sẽ rất khó khăn.
Hạ Ngôn cũng không ngốc. Nếu Thánh Hoàng đại nhân đã từng tự thân ra tay với Đông Cực thì hiện tại tất nhiên có thể lợi dụng Thánh Hoàng đối phó Đông Cực lần nữa. Tốt nhất là đập cho Đông Cực không còn cơ hội ngóc đầu dậy nữa.
Như thế thì về sau, Thu Thuỷ tiền bối mới có thể chân chính là an toàn. Nếu không, chỉ tạm thời cứu được Thu Thuỷ tiền bối ra nhưng bọn chúng vẫn có thể lại tìm ra người. Hạ Ngôn hắn cũng không thể đưa Thu Thủy tiền bối tới Thiên Cung Thánh sơn để bảo vệ được!
Hạ Ngôn cũng không nhiều lời, lại rời khỏi Cao gia, cấp tốc trở lại Thánh sơn.
Bởi vì Hạ Ngôn có quyền lợi đặc biệt là bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Nội Điện để gặp Thánh Hoàng cho nên sau khi trở về Thánh sơn hắn cũng không đi tới Thiên Cung trước mà đi thẳng tới Điện Hoàng Giả, tới Nội Điện nơi Thánh Hoàng trú ngụ.
Khi hắn vừa tiến vào Nội Điện thì Mao Tổng quản đã hiện thân ngăn Hạ Ngôn lại ngoài cửa.
- Hạ Ngôn, lúc này đây Thánh Hoàng đang ở trong Tháp tu luyện, ngươi muốn tìm Thánh Hoàng thì chỉ có thể chờ một lát mà thôi!
Mao Tổng quản hướng về Hạ Ngôn cười nói.
Ba vị Tổng quản của Điện Hoàng Giả nói chung đều rất khách khí với Hạ Ngôn. Thực lực của Hạ Ngôn còn mạnh hơn bọn họ một chút, bọn họ cũng không thể không khách khí được. Lại nói, Thánh Hoàng cực kỳ coi trọng Hạ Ngôn, cho dù hắn có làm chuyện gì quá đáng thì Thánh Hoàng cũng sẽ không trách cứ nặng. Tính tình của Hạ Ngôn lại không tồi nhưng nếu đắc tội với hắn thì với thủ đoạn của Hạ Ngôn cũng không dễ chịu chút nào.
- Thế à, vậy ta ở đây chờ một chút. Mao Tổng quản, không làm phiền ngài chứ?!
Hạ Ngôn ôm quyền nói với Mao Tổng quản.
Trong Thiên Cung, Hạ Ngôn cũng không vì Thánh Hoàng coi trọng mình mà cao ngạo, hắn vẫn ứng xử như một người tu luyện Thiên Cung bình thường mà thôi.
Đương nhiên, nếu người tu luyện Thiên Cung nào lỗ mãng, làm nhục hắn thì Hạ Ngôn cũng sẽ không nể mặt, thậm chí có thể trực tiếp ra tay giáo huấn!
Người kính ta một thước, ta kính người một dặm! Đây chính là phong cách hành xử của Hạ Ngôn.
- Được chứ, ngươi cứ ngồi chờ lúc đi!
Mao Tổng quản khẽ gật đầu, đột nhiên sắc mặt lại trở nên có chút kỳ quái, nhìn nhìn Hạ Ngôn, hơi chần chừ một chút rồi nói:
- Hạ Ngôn, ta tu luyện.
Mao Tổng quản vừa nói vừa nhìn nhìn Hạ Ngôn.
- Ha ha, có vấn đề gì Mao Tổng quản cứ nói, ta nếu gặp Thánh Hoàng thì sẽ giúp ngài hỏi người để người giải đáp!
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Hạ Ngôn làm việc này. Ba vị Tuần thị của Thiên Cung cũng từng chịu ơn của Hạ Ngôn.
Bọn họ không dám tự mình đi hỏi Thánh Hoàng, chỉ dám trả lời những gì Thánh Hoàng hỏi mà thôi. Cho dù bọn họ hỏi Thánh Hoàng thì Thánh Hoàng cũng không chắc sẽ giải đáp cho bọn họ. Mà Hạ Ngôn lại được từ chính miệng Thánh Hoàng nói nếu có vấn đề gì trên con đường tu luyện thì cứ tới hỏi thẳng người.
- Tốt quá, đa tại Hạ Ngôn ngươi! Là thế này, hôm nay khi ta tu luyện, Tụ Linh huyệt cùng năm viên linh châu.
Hai mắt Mao Tồng quản sáng bừng lên, bắt đầu nói tới vấn đề mà mình gặp phải khi tu luyện!
Hắn chờ ở đó chừng hơn một canh giờ thì cảm giác được một cỗ uy áp tự nhiên buông xuống, một đạo bóng người màu xám từ bên ngoài đi vào Nội Điện. Người này chính là Thánh Hoàng.
- Ra mắt Thánh Hoàng đại nhân!
Hạ Ngôn và Mao Tổng quản lập tức đứng lên thi lễ.
- Ồ, Hạ Ngôn sao, tiến vào đi!
Vẻ mặt Thánh Hoàng cũng không biểu thị gì cả, bình đạm nói
- Vâng!
Hạ Ngôn lập tức lên tiếng đáp lại rồi cùng Thánh Hoàng đi vào một căn mật thất trong Nội Điện.
Mao Tổng quản chờ cho Thánh Hoàng và Hạ Ngôn tiến vào mật thất thì mới thở nhẹ một hơi.
Tuy rằng hắn thường nhìn thấy Thánh Hoàng nhưng mỗi lần đứng cạnh Thánh Hoàng thì trong lòng Mao Tổng quản vẫn luôn cảm giác rất khẩn trương, đến thở mạnh cũng không đám, làm cho người ta không rét mà run!
- Hạ Ngôn, ngươi gặp phải vấn đề gì khó khăn sao?
Thánh Hoàng ngồi xuống một bồ đoàn, khoát tay ý bảo Hạ Ngôn cũng ngồi xuống, thuận miệng hỏi luôn. Hạ Ngôn cũng ngồi xuống một bồ đoàn.
Hắn trầm ngâm một chút rồi mới nói:
- Thánh Hoàng đại nhân, ngài có biết Đông Cực không?!
- Đông Cực?
Thánh Hoàng hơi giật mình, ánh mắt có chút biến hoá, dường như đang nhớ lại cái gì đó, bỗng nhiên nói:
- Hạ Ngôn, ngươi nói tới Đông Cực về ba mươi năm trước sao? Ta còn nhớ, tuy rằng thời gian trôi qua lâu rồi nhưng tên Thủ lĩnh của Đông Cực lại gây cho ta ấn tượng rất sâu!
- Hắn cũng dám phái người tới Thánh sơn ta để tiêu diệt người tu luyện Thiên Cung. Thật sự là không biết sống chết!
Thánh Hoàng hừ mạnh một tiếng, khí thế đột nhiên bành trướng lên.
Hạ Ngôn thấy sắc mặt của Thánh Hoàng như thế thì cũng hơi giật mình, vẻ mặt này khiến người ta rất sợ hãi.
- Ba mươi năm trước Đông Cực đã bị ta giải tán. Hạ Ngôn, ngươi hỏi chuyện này làm gì?
Thánh Hoàng khôi phục lại thái độ bình thường, nhìn về phía Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi.
Hạ Ngôn cố gắng bình tĩnh lại, ngưng thanh nói:
- Thế lực Đông Cực hiện tại đã lại xuất hiện. Thánh Hoàng đại nhân, trên Đại Lục Long Chi ta hiện tại biết còn có ba vị Thiết tượng Thần cấp còn sống. Người thứ nhất là Thần Chuy, người thứ hai là Thu Thuỷ, người còn lại là Vân Thượng Nhân. Ta cũng có quen biết với Thu Thuỷ tiền bối, cũng từng chịu ơn người này một lần!
Hạ Ngôn biết tới ba người này là do Cao Minh Nguyệt.
Ánh mắt Hạ Ngôn dừng lại một lúc rồi lại nói tiếp:
- Thế lực Đông Cực không biết vì nguyên nhân gì mà lại giam lỏng Thu Thuỷ tiền bối tại Nội Các trong Kim Long Điện. Ta lo lắng bọn họ gây bất lợi cho Thu Thủy tiền bối!
Hạ Ngôn đưa mắt nhìn qua biểu tình của Thánh Hoàng.
- Thu Thủy? Thiết tượng Thần cấp này ta cũng biết qua.
Thánh Hoàng gật gật đầu.
- Hạ Ngôn, ngươi tìm ta chẳng lẽ là muốn ta giúp ngươi cứu Thu Thuỷ ra sao?
Thanh âm Thánh Hoàng chợt lớn hơn, thân mình Hạ Ngôn chợt chấn động, vội vàng nói:
- Thánh Hoàng đại nhân, ba mươi năm trước, khi ngài đánh giết tên Thủ lĩnh Vương Đông Cực của Đông Cực thì lúc này hắn cũng đã tái hiện.
- Ta biết rồi!
Thánh Hoàng hừ lạnh một tiếng, lệ quang loé lên trong mắt:
- Ba mươi năm trước, Vương Đông Cực phái người tới Thiên Cung ta giết người. Lúc ấy ta tức giận giết tới tổng bộ Đông Cực của hắn, đánh chết toàn bộ cao tầng, cuối cùng tìm được tên Vương Đông Cực kia, định giết hắn luôn nhưng thực lực của hắn cũng không đơn giản, đã đạt tới bình chướng, sắp bước vào cảnh giới Linh Hoàng.
- Sau khi sử dụng Kim lực thì thực lực hắn cũng gia tăng rất nhiều, ta không ngờ tới thực lực hắn mạnh như thế nên nhất thời không giết được hắn, bị hắn dùng một kiện thần khí bỏ chạy mất. Coi như cũng là vận khí của hắn!
Hơi thở của Thánh Hoàng lại tăng lên một chút.
- Hạ Ngôn, nếu hắn đã thoát được một lần thì ta cũng không tiếp tục đuổi giết hắn nữa. Nếu không, lúc ấy dù hắn có chạy trốn tới đâu đi nữa, ta muốn đuổi giết hắn thì hắn dù có tới mười cái mạng cũng khó thoát chết được!
Phong Ảnh là tổ chức tình báo chuyện nghiệp, toàn bộ nhân lực, vật lực đều phục vụ cho việc thu thập các loại tin tức, do đó nhân lực cực kỳ tinh nhuệ. Dưới tình huống như thế mà Phong Ảnh cũng vẫn bị Đông Cực phát hiện ra.
- Cao đại ca, Phong Ảnh là.
Hạ Ngôn ngược lại hỏi, thần sắc lộ ra vẻ nghi hoặc.
Dù sao hắn cũng mới mười sáu tuổi, lịch duyệt cũng không được uyên thâm, nên hắn cũng không biết nhiều các thế lực và tổ chức, lại càng không phải nói tới những tổ chức bí mật. Cho dù là năm đại thế lực của Thánh thành thì hắn cũng chỉ biết được rất ít.
- Phong Ảnh là một tổ chức tình báo, chuyên đảm nhận các nhiệm vụ điều tra thu thập các loại tin tức. Thỉnh thoảng bọn họ còn bán ra những tin tức cực kỳ bí mật! Nếu nhận được thù lao tương ứng, thậm chí bọn chúng có thể điều tra cả về lý lịch riêng tư của Thánh Hoàng. Đương nhiên, ha ha, chỉ sợ còn chưa có ai dám đi điều tra Thánh Hoàng!
Cao Minh Nguyệt nói.
- Làm sao để liên hệ được với Phong Ảnh. Hạ Ngôn hỏi một câu.
Phong Ảnh nếu có thể tìm ra tung tích của Thu Thủy tiền bối thì hẳn càng có nhiều thông tin về Đông Cực. Hạ Ngôn muốn mua những thông tin này từ tay Phong Ảnh.
- Ta mới vừa liên hệ với Phong Ảnh nên có thể liên hệ tiếp được. Hạ Ngôn, ngươi muốn thuê Phong Ảnh giải quyết nhiệm vụ gì đó sao?
Cao Minh Nguyệt nhíu mày, ánh mắt loé lên, nhìn chẳm chằm Hạ Ngôn nói
- Đúng thế, ta muốn biết thêm nhiều tin tức và tình huống của Đông Cực.
Hạ Ngôn nói thẳng, thân mình đứng lên đi lại trong phòng mấy bước. Đột nhiên hắn chuyển mắt nhìn sang Uyển Thu hỏi:
-Uyển Thu tỷ, tỷ đang nghĩ điều gì chăng?
Hạ Ngôn thấy mi tâm của Uyển Thu nãy giờ vẫn nhíu chặt, dường như đang suy nghĩ một nan đề gì đó.
Uyển Thu nghe thả đôi mắt xinh đẹp khẽ nhìn lên, khoé miệng cũng khẽ nhếch, nhìn nhìn Hạ Ngôn. Nàng cũng từ chỗ ngồi đứng lên, đi tới mấy bước rồi dừng lại nói:
- Hạ Ngôn, Thủ lĩnh của thế lực Đông Cực này tên là Vương Đông Cực. Ba mươi năm trước trên Đại Lục Long Chi không ai không biết hắn! Với lực lượng của chúng ta sẽ rất khó có thể lay động được thế lực Đông Cực. Không bằng ngươi trở về Thánh sơn, đem tin tức Đông Cực vực dậy từ tro tàn báo cáo lên Thánh Hoàng.
Tâm tư của Uyển Thu cẩn mật, thanh âm nhẹ nhàng nói.
- Chắc rằng phải thế, ta chỉ tính toán muốn biết thêm về một số tin tức liên quan Đông Cực. Bọn chúng vì sao phải giam lỏng Thu Thủy tiền bối, mục đích của chúng là gì? Đông Cực có thể đi vào Nội Các của Kim Long Điện chứng tỏ có liên quan tới năm đại thế lực của Thánh thành. Không biết rốt cuộc là có quan hệ với một hai nhà hay là toàn bộ các thế lực này?!
Hạ Ngôn khẽ gật đầu, tinh quang trong mắt bắn ra.
- Được, hiện tại ta sẽ đi liên hệ với người của Phong Ảnh. Hạ Ngôn, ta bố trí cho đệ một phòng trước. Khi đã liên hệ được Phong Ảnh rồi sẽ báo cho đệ.
Cao Minh Nguyệt cũng đứng lên, hướng về Hạ Ngôn nói.
- Muốn.
Hạ Ngôn trầm giọng xuống, đột nhiên lại quay đầu về phía Cao Minh Nguyệt nói:
- Thế này đi. Cao đại ca, huynh đi liên hệ với người Phong Ảnh trước đi, ta trở lại Thánh sơn thông báo chuyện của Đông Cực cho Thánh Hoàng biết một câu, tối nay ta lại tới tìm huynh!
- Như thế cũng tốt!
Cao Minh Nguyệt nói.
Hiện tại có thể xác định được Thu Thủy tiền bối bị Đông Cực giam lỏng, nếu muốn cứu Thu Thuỷ tiền bối ra thì nhất định phải đối đầu vơi Đông Cực. Hơn nữa, tình hình này cho thấy, thế lực của Đông Cực rất lớn, nếu muốn cứu được Thu Thủy tiền bối thì sẽ rất khó khăn.
Hạ Ngôn cũng không ngốc. Nếu Thánh Hoàng đại nhân đã từng tự thân ra tay với Đông Cực thì hiện tại tất nhiên có thể lợi dụng Thánh Hoàng đối phó Đông Cực lần nữa. Tốt nhất là đập cho Đông Cực không còn cơ hội ngóc đầu dậy nữa.
Như thế thì về sau, Thu Thuỷ tiền bối mới có thể chân chính là an toàn. Nếu không, chỉ tạm thời cứu được Thu Thuỷ tiền bối ra nhưng bọn chúng vẫn có thể lại tìm ra người. Hạ Ngôn hắn cũng không thể đưa Thu Thủy tiền bối tới Thiên Cung Thánh sơn để bảo vệ được!
Hạ Ngôn cũng không nhiều lời, lại rời khỏi Cao gia, cấp tốc trở lại Thánh sơn.
Bởi vì Hạ Ngôn có quyền lợi đặc biệt là bất cứ lúc nào cũng có thể tiến vào Nội Điện để gặp Thánh Hoàng cho nên sau khi trở về Thánh sơn hắn cũng không đi tới Thiên Cung trước mà đi thẳng tới Điện Hoàng Giả, tới Nội Điện nơi Thánh Hoàng trú ngụ.
Khi hắn vừa tiến vào Nội Điện thì Mao Tổng quản đã hiện thân ngăn Hạ Ngôn lại ngoài cửa.
- Hạ Ngôn, lúc này đây Thánh Hoàng đang ở trong Tháp tu luyện, ngươi muốn tìm Thánh Hoàng thì chỉ có thể chờ một lát mà thôi!
Mao Tổng quản hướng về Hạ Ngôn cười nói.
Ba vị Tổng quản của Điện Hoàng Giả nói chung đều rất khách khí với Hạ Ngôn. Thực lực của Hạ Ngôn còn mạnh hơn bọn họ một chút, bọn họ cũng không thể không khách khí được. Lại nói, Thánh Hoàng cực kỳ coi trọng Hạ Ngôn, cho dù hắn có làm chuyện gì quá đáng thì Thánh Hoàng cũng sẽ không trách cứ nặng. Tính tình của Hạ Ngôn lại không tồi nhưng nếu đắc tội với hắn thì với thủ đoạn của Hạ Ngôn cũng không dễ chịu chút nào.
- Thế à, vậy ta ở đây chờ một chút. Mao Tổng quản, không làm phiền ngài chứ?!
Hạ Ngôn ôm quyền nói với Mao Tổng quản.
Trong Thiên Cung, Hạ Ngôn cũng không vì Thánh Hoàng coi trọng mình mà cao ngạo, hắn vẫn ứng xử như một người tu luyện Thiên Cung bình thường mà thôi.
Đương nhiên, nếu người tu luyện Thiên Cung nào lỗ mãng, làm nhục hắn thì Hạ Ngôn cũng sẽ không nể mặt, thậm chí có thể trực tiếp ra tay giáo huấn!
Người kính ta một thước, ta kính người một dặm! Đây chính là phong cách hành xử của Hạ Ngôn.
- Được chứ, ngươi cứ ngồi chờ lúc đi!
Mao Tổng quản khẽ gật đầu, đột nhiên sắc mặt lại trở nên có chút kỳ quái, nhìn nhìn Hạ Ngôn, hơi chần chừ một chút rồi nói:
- Hạ Ngôn, ta tu luyện.
Mao Tổng quản vừa nói vừa nhìn nhìn Hạ Ngôn.
- Ha ha, có vấn đề gì Mao Tổng quản cứ nói, ta nếu gặp Thánh Hoàng thì sẽ giúp ngài hỏi người để người giải đáp!
Đây cũng không phải là lần đầu tiên Hạ Ngôn làm việc này. Ba vị Tuần thị của Thiên Cung cũng từng chịu ơn của Hạ Ngôn.
Bọn họ không dám tự mình đi hỏi Thánh Hoàng, chỉ dám trả lời những gì Thánh Hoàng hỏi mà thôi. Cho dù bọn họ hỏi Thánh Hoàng thì Thánh Hoàng cũng không chắc sẽ giải đáp cho bọn họ. Mà Hạ Ngôn lại được từ chính miệng Thánh Hoàng nói nếu có vấn đề gì trên con đường tu luyện thì cứ tới hỏi thẳng người.
- Tốt quá, đa tại Hạ Ngôn ngươi! Là thế này, hôm nay khi ta tu luyện, Tụ Linh huyệt cùng năm viên linh châu.
Hai mắt Mao Tồng quản sáng bừng lên, bắt đầu nói tới vấn đề mà mình gặp phải khi tu luyện!
Hắn chờ ở đó chừng hơn một canh giờ thì cảm giác được một cỗ uy áp tự nhiên buông xuống, một đạo bóng người màu xám từ bên ngoài đi vào Nội Điện. Người này chính là Thánh Hoàng.
- Ra mắt Thánh Hoàng đại nhân!
Hạ Ngôn và Mao Tổng quản lập tức đứng lên thi lễ.
- Ồ, Hạ Ngôn sao, tiến vào đi!
Vẻ mặt Thánh Hoàng cũng không biểu thị gì cả, bình đạm nói
- Vâng!
Hạ Ngôn lập tức lên tiếng đáp lại rồi cùng Thánh Hoàng đi vào một căn mật thất trong Nội Điện.
Mao Tổng quản chờ cho Thánh Hoàng và Hạ Ngôn tiến vào mật thất thì mới thở nhẹ một hơi.
Tuy rằng hắn thường nhìn thấy Thánh Hoàng nhưng mỗi lần đứng cạnh Thánh Hoàng thì trong lòng Mao Tổng quản vẫn luôn cảm giác rất khẩn trương, đến thở mạnh cũng không đám, làm cho người ta không rét mà run!
- Hạ Ngôn, ngươi gặp phải vấn đề gì khó khăn sao?
Thánh Hoàng ngồi xuống một bồ đoàn, khoát tay ý bảo Hạ Ngôn cũng ngồi xuống, thuận miệng hỏi luôn. Hạ Ngôn cũng ngồi xuống một bồ đoàn.
Hắn trầm ngâm một chút rồi mới nói:
- Thánh Hoàng đại nhân, ngài có biết Đông Cực không?!
- Đông Cực?
Thánh Hoàng hơi giật mình, ánh mắt có chút biến hoá, dường như đang nhớ lại cái gì đó, bỗng nhiên nói:
- Hạ Ngôn, ngươi nói tới Đông Cực về ba mươi năm trước sao? Ta còn nhớ, tuy rằng thời gian trôi qua lâu rồi nhưng tên Thủ lĩnh của Đông Cực lại gây cho ta ấn tượng rất sâu!
- Hắn cũng dám phái người tới Thánh sơn ta để tiêu diệt người tu luyện Thiên Cung. Thật sự là không biết sống chết!
Thánh Hoàng hừ mạnh một tiếng, khí thế đột nhiên bành trướng lên.
Hạ Ngôn thấy sắc mặt của Thánh Hoàng như thế thì cũng hơi giật mình, vẻ mặt này khiến người ta rất sợ hãi.
- Ba mươi năm trước Đông Cực đã bị ta giải tán. Hạ Ngôn, ngươi hỏi chuyện này làm gì?
Thánh Hoàng khôi phục lại thái độ bình thường, nhìn về phía Hạ Ngôn nghi hoặc hỏi.
Hạ Ngôn cố gắng bình tĩnh lại, ngưng thanh nói:
- Thế lực Đông Cực hiện tại đã lại xuất hiện. Thánh Hoàng đại nhân, trên Đại Lục Long Chi ta hiện tại biết còn có ba vị Thiết tượng Thần cấp còn sống. Người thứ nhất là Thần Chuy, người thứ hai là Thu Thuỷ, người còn lại là Vân Thượng Nhân. Ta cũng có quen biết với Thu Thuỷ tiền bối, cũng từng chịu ơn người này một lần!
Hạ Ngôn biết tới ba người này là do Cao Minh Nguyệt.
Ánh mắt Hạ Ngôn dừng lại một lúc rồi lại nói tiếp:
- Thế lực Đông Cực không biết vì nguyên nhân gì mà lại giam lỏng Thu Thuỷ tiền bối tại Nội Các trong Kim Long Điện. Ta lo lắng bọn họ gây bất lợi cho Thu Thủy tiền bối!
Hạ Ngôn đưa mắt nhìn qua biểu tình của Thánh Hoàng.
- Thu Thủy? Thiết tượng Thần cấp này ta cũng biết qua.
Thánh Hoàng gật gật đầu.
- Hạ Ngôn, ngươi tìm ta chẳng lẽ là muốn ta giúp ngươi cứu Thu Thuỷ ra sao?
Thanh âm Thánh Hoàng chợt lớn hơn, thân mình Hạ Ngôn chợt chấn động, vội vàng nói:
- Thánh Hoàng đại nhân, ba mươi năm trước, khi ngài đánh giết tên Thủ lĩnh Vương Đông Cực của Đông Cực thì lúc này hắn cũng đã tái hiện.
- Ta biết rồi!
Thánh Hoàng hừ lạnh một tiếng, lệ quang loé lên trong mắt:
- Ba mươi năm trước, Vương Đông Cực phái người tới Thiên Cung ta giết người. Lúc ấy ta tức giận giết tới tổng bộ Đông Cực của hắn, đánh chết toàn bộ cao tầng, cuối cùng tìm được tên Vương Đông Cực kia, định giết hắn luôn nhưng thực lực của hắn cũng không đơn giản, đã đạt tới bình chướng, sắp bước vào cảnh giới Linh Hoàng.
- Sau khi sử dụng Kim lực thì thực lực hắn cũng gia tăng rất nhiều, ta không ngờ tới thực lực hắn mạnh như thế nên nhất thời không giết được hắn, bị hắn dùng một kiện thần khí bỏ chạy mất. Coi như cũng là vận khí của hắn!
Hơi thở của Thánh Hoàng lại tăng lên một chút.
- Hạ Ngôn, nếu hắn đã thoát được một lần thì ta cũng không tiếp tục đuổi giết hắn nữa. Nếu không, lúc ấy dù hắn có chạy trốn tới đâu đi nữa, ta muốn đuổi giết hắn thì hắn dù có tới mười cái mạng cũng khó thoát chết được!
/1062
|