Lỗ Ái

Chương 118 - Chương 93.2

/138


Cử chỉ của đôi oan gia trong mắt người khác lại vô cùng thân mật, lúc thì cười cười, lúc lại náo loạn hết cả lên, quả nhiên là tình yêu ngây ngô thuở học trò, thanh xuân vườn trường. Mà anh so ra, cùng với Đại Lận khác nhau nhiều nhiều lắm, cơ hồ có thể làm chú của cô được.

Anh ngồi trên xe lẳng lặng nhìn tên tiểu tử còn chưa mọc đủ lông kia, xem xem cậu ta định làm gì tiếp theo.

Thằng nhóc này trông cũng có vẻ tuấn tú, môi hồng răng trắng, diện mạo sáng sủa, cao gầy, bề ngoài giống hệt như Phan An, chỉ có một điều duy nhất chính là còn quá 'non', gương mặt tuy tuấn tú nhưng vẫn còn mang theo nét ngây ngô cùng liều lĩnh của một cậu nhóc mới lớn.

Chỉ thấy cậu ta đứng đó một lúc, cho đến khi bóng dáng Đại Lận biến mất khỏi tầm mắt, mới chạy đến tiệm Fastfood mua hai hộp cơm, sau đó vác balo lên, đi về hướng cái ngõ nhỏ mà Đại Lận vừa vào, rõ ràng là định dỗ dành cô nàng kia, muốn cùng cô ăn cơm trưa.

Đằng Duệ Triết im lặng nhìn tất cả, đột nhiên đập một cái lên cửa sổ, định mở cửa xe xuống.

Xem ra sau khi Tiêu Tử hủy bỏ hôn ước, làm cho Đại Lận phải bắt đầu lại cuộc sống mới lần nữa, khiến cho cô trở lại quãng thời gian thanh xuân của cô gái nhỏ tuổi mười chín, cùng đám bạn học tập, nhấm nháp hương vị tình yêu học đường giản đơn... Đột nhiên, anh có chút hâm mộ tên tiểu tử vô tư lự kia.

Ting! ting! Điện thoại đi động trong túi áo đột nhiên vang lên, màn hình hiển thị là Trâu Tiểu Hàm gọi đến. Anh móc điện thoại ra nhìn thoáng qua một cái, sau đó trực tiếp nhấn phím tắt, cũng tiện thể tắt máy luôn.

-----

Đại Lận về đến nhà trọ, vừa đi tới cửa liền nhìn thấy một màn khiến cô vô cùng khiếp sợ!

Chỉ thấy cửa phòng cô khi không lại bị người ta mở toang ra, trong phòng đầy người đứng chật ních, là đám bác gái và dì Trương đang hùng hùng hổ hổ lục lọi gì đó trong phòng cô, sau đó không biết lôi ở đâu ra được một cái lò vi sóng đưa cho chủ nhà nói: Bà chủ, bà nhìn đi, cái lò vi sóng công suất hơn một nghìn oát cô ta giấu trong phòng, cứ đến nửa đêm là lại lén nấu ăn này nọ! Thế mà sáng sớm nay còn dám nói tôi ngậm máu phun người, thật là quá oan uổng cho lão Trương tôi mà, cô ta đúng là người không có nhân tính!

Tiểu Tuyết Cầu lui ra một bên, bị đứa nhỏ nhà bà ta bắt lấy, vẫn còn kêu ăng ẳng.

Đại Lận bước lên vài bước, lạnh nhạt nói: Chính bà tự ý mở cửa phòng

/138

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status