Chương 486: Video mà Đại Hoàng Long gửi về
Đoạn video Hoàng Tiêu gửi về không dài, chỉ có ba phút thôi.
Nội dung của đoạn video là ở một ngọn núi lớn trong dãy núi Rocky, trong một rừng cây rậm rạp có một cái cây không giống với những cây khác.
Cái cây này giống như dùng ngọc để điêu khắc lên vậy, giống như một miếng ngọc trong suốt.
Nhưng đây không phải điều kỳ lạ nhất, điều kỳ lạ nhất là có thể nhìn thấy rõ bên trong thân cây giống như có mạch máu của con người đan xen khắp nơi, vô cùng thần kỳ.
Trên ngọn cây có kết một quả lớn bằng nắm đấm của trẻ con, quả có màu vàng nhạt, có tầng linh khí dày bao quanh, nhìn rất giống quả tiên trong truyền thuyết.
Đột nhiên có một người đàn ông đi qua, lập tức bị thu hút bởi cái cây khác thường đó , anh ta trèo lên cây, vặt quả lớn bằng nắm đấm của trẻ con ở trên ngọn cây xuống.
Không biết là mùi thơm của quả tỏa ra quá mê người hay vì nguyên nhân khác mà sau khi người đàn ông cầm quả lên ngửi liền cắn một miếng lớn, thoáng chốc người đàn ông đã ăn hết quả không còn một miếng nào.
“A a a a a…”
Nhưng vừa ăn xong, người đàn ông cảm thấy có chút không đúng, anh ta ôm bụng đau đớn kêu lên.
Sau đó, một cảnh làm mọi người kinh hãi xuất hiện, chỉ thấy sau lưng người đàn ông bỗng mọc ra một đôi cánh trắng tuyền, trong nháy mắt đôi cánh đó đã giãn ra năm sáu mét.
Người đàn ông khống chế cánh chim trắng tuyền rồi rung lên một cái, liền bay lên như một con chim.
Nội dung video chính là như vậy, làm mọi người ở đây đều kinh hãi.
Phải biết rằng, chuyện này quá khó tin, ăn một quả, cơ thể liền biến dị, có được một năng lực đặc biệt, trở thành người biến dị, điều này thực sự là…quá sức mê người.
Một khi video này bị tung ra ngoài, sẽ lập tức gây ra chấn động rất lớn, cho dù biết biến dị trên núi Rocky vô cùng nguy hiểm thì cũng sẽ có rất nhiều người nhao nhao thám hiểm dãy núi Rocky, thử vận may xem có thể giống như người đàn ông trong video có được cơ hội trở thành người biến dị hay không.
Trở thành người biến dị là có thể sở hữu một năng lực vô cùng mạnh mẽ.
Như vậy thì có thể muốn làm gì thì làm.
Các nước phương Tây đã có người nghiên cứu điều chế thuốc biến người bình thường thành người biến dị từ lâu, chỉ có điều, loại thuốc đó rất quý báu, có rất nhiều nước phương Tây đã tiêu hao rất nhiều tiền bạc cũng chỉ có thể nghiên cứu ra hai loại thuốc như vậy.
Nhưng hôm nay, trên dãy núi Rocky có một loại cây lạ có thể mọc ra quả có hiệu quả như những loại thuốc đó, nghĩ thôi đã biết là sẽ chấn động như thế nào rồi.
Chỉ e các nước phương Tây sẽ không tiếc bất cứ giá nào, lập tức phái quân đội thám hiểm những ngọn núi xảy ra biến dị như dãy núi Rocky, vơ vét những quả của cây biến dị đó.
Xem xong video, Diệp Phàm chau mày lại, sau khi suy nghĩ một lúc liền nói: “Báo cho tất cả mọi người, chỉ cần là ngọn núi xảy ra hiện tượng biến dị, đều phái hai tiểu đội thâm nhập vào trong thăm dò, tìm kiếm loại quả biến dị đó.”
“Ngoài ra, tôi, Triệu Vũ, Tần Lâm, Bạch Khởi sẽ đi đến dãy núi Rocky.”
“Còn những ngọn núi lớn khác sẽ do Lê Du sắp xếp.”
Vốn chẳng cần phải do dự, Diệp Phàm lập tức đưa ra quyết đinh, sai những thành viên của tổ chức Cửu Long đi thám hiểm những ngọn núi lớn có hiện tượng biến dị.
Nếu có thể phát hiện được nhiều hơn nữa quả lạ trong những ngọn núi lớn thì tổ chức Cửu Long cũng có thể bồi dưỡng thêm nhiều người biến dị hơn, làm cho sức mạnh của tổ chức Cửu Long sẽ càng tăng lên nhiều hơn.
“Vâng!”
Tất cả những thủ lĩnh của tổ chức Cửu Long có mặt ở đây đều đồng ý với quyết định của Diệp Phàm.
Sau khi bàn một vài chuyện khác nữa thì cuộc họp mới kết thúc.
Sau khi cuộc họp kết thúc, Diệp Phàm liền gọi điện thoại cho Sở Thanh Nhã hỏi thăm về tình hình trong nước.
Không giống với các nước phương Tây, tình hình trong nước đang rất tốt, mặc dù những ngọn núi lớn đều dồn dập xảy ra biến dị, nhưng hệ thống luật pháp trong nước rất hoàn chỉnh, bởi vậy không xảy ra mâu thuẫn gì cả, mà quân đội trong nước cũng không có áp lực quá lớn, có thể thoải mái đi điều tra những biến dị ở những ngọn núi lớn.
“Diệp Phàm, bao giờ anh về Hoa Hạ?” Sở Thanh Nhã hỏi.
“Có lẽ phải đợi một thời gian nữa.” Diệp Phàm nói.
Kế hoạch ban đầu của anh là sau khi giải quyết Liên minh Ám Hắc và tìm được tung tích của Lý Linh Lung xong sẽ trở về Hoa Hạ.
Nhưng video hôm nay Hoàng Tiêu gửi đến, liên quan đến việc lớn, anh bắt buộc phải đích thân đi đến dãy núi Rocky tìm hiểu một chuyến, quan trọng nhất là Hoàng Tiêu ngoài video đó ra còn bảo người của Hoàng Long Các báo cho Diệp Phàm rằng Hoàng Tiêu mong Diệp Phàm có thể mau chóng đến dãy núi Rocky gặp anh ta, anh ta có chuyện rất quan trọng cần nói chuyện riêng với Diệp Phàm mới được.
Đây cũng là lý do tại sao Diệp Phàm quyết định đưa Triệu Vũ, Tần Lâm, Bạch Khởi cùng đi đến dãy núi Rocky.
Anh biết Hoàng Tiêu là một người rất cẩn thận.
Hoàng Tiêu bảo anh đến dãy núi Rocky gặp mặt, chắc chắn là có chuyện rất quan trọng, nếu không, Hoàng Tiêu hoàn toàn có thể nhắn tin trực tiếp cho Diệp Phàm hoặc từ dãy núi Rocky trở về thành phố MUA.
Nói chuyện với Sở Thanh Nhã một lúc nữa Diệp Phàm liền gọi điện cho Trương Hà Vân.
“Diệp Phàm, sao lại nhớ tới việc gọi điện thoại cho tôi thế?” Đầu bên kia điện thoại truyền đến tiếng nói của Trương Hà Vân.
“Chị Vân, tôi đã giải quyết xong Liên minh Ám Hắc.”
Diệp Phàm nói.
Anh nói chuyện đã giết chết Morrison, Buck, và phá hủy nghi lễ Tháp Ma Quỷ cho Trương Hà Vân biết.
Tất nhiên còn có cả tung tích của Lý Linh Lung.
“Lý Linh Lung trở về Hoa Hạ rồi? Còn đi núi Côn Lôn?” Trương Hà Vân ở đầu bên kia điện thoại vô cùng kinh ngạc nói.
“Sao thế?” Diệp Phàm hỏi, anh cảm giác như thái độ của Trương Hà Vân có chút ‘quá đà’.
“Mấy hôm trước tôi nhận được tin tức, núi Côn Lôn xảy ra chuyện lớn.” Trương Hàn Vân nói: “Mấy hôm trước ở núi Côn Lôn xuất hiện một con cáo chín đuôi, giết chết rất nhiều người, thậm chí quân đội cũng đã vào cuộc, phái gần một trăm người tới núi Côn Lôn, nhưng nghe nói chẳng nhưng không tiêu diệt được con cáo chín đuôi đó mà ngược lại quân đội bị thương vong vô cùng nghiêm trọng.”
“Có chuyện như vậy sao?” Diệp Phàm chau mày lại.
“Mặc dù Hoa Hạ nhìn có vẻ yên bình, nhưng đó chỉ là với người bình thường thôi, còn giới tu hành và quân đội thì đã có vấn đề từ lâu rồi, bên Long Hổ Sơn chúng tôi cũng có vấn đề lớn, đã cô lập núi lại rồi.” Trương Hà Vân nói.
“Chị Vân, chị nhất định phải chăm sóc tốt cho bản thân, sau khi tôi đến dãy núi Rocky một chuyến tôi sẽ trở về Hoa Hạ.”
Diệp Phàm suy nghĩ một lúc rồi nói.
“Yên tâm đi, tôi không sao!” Trương Hà Vân nói.
“Ừm!”
Sau khi ngắt máy, Diệp Phàm chau mày lại, vẻ mặt trở lên nghiêm trọng.
Sau khi nghĩ một lúc, anh liền bấm một số điện thoại thần bí, điện thoại được kết nối rất nhanh!
“Triển khai kế hoạch B!”
Diệp Phàm nói một câu liền ngắt cuộc điện thoại.
Thoáng cái đã qua ba ngày.
Sáng sớm, mặt trời vừa mới lên, Diệp Phàm cùng Triệu Vũ, Tần Lâm, Bạch Khởi cùng ngồi trực thăng đi về hướng dãy núi Rocky.
—————————–