- Đối với sự phát triển của một đô thị như Ninh Lăng mà nói có lẽ hệ thống đào tạo dạy nghề yếu kém chính là chướng ngại lớn nhất. Muốn cải thiện điểm này không phải ba, bốn năm là có thể làm được.
Lưu Nhược Đồng nói:
- Anh muốn thể hiện việc Ninh Lăng cần nhân tài bằng cách dùng hoàn cảnh cuộc sống, công việc và chế độ đãi ngộ tốt, qua đó khiến nhân tài các nơi đến Ninh Lăng làm việc?
Triệu Quốc Đống chưa bao giờ nghi ngờ sự thông minh của Lưu Nhược Đồng. Cô mặc dù không quá hứng thú với tình hình chính trị ở trong nước nhưng do ở nhà thấy nhiều nên chỉ cần thoáng suy nghĩ là nhận ra vấn đề ngay.
- Ừ, đúng là có một ý này. Chướng ngại về nhân lực anh vẫn cho rằng có hệ thống đào tạo dạy nghề tốt chưa chắc đã phát huy được tác dụng thực sự, chỉ có thể nói là chiếm một phần mà thôi. Điều quan trọng nhất là cần phải xây dựng được hoàn cảnh thích hợp để nhân tài phát huy năng lực của bản thân. Mà xây dựng hoàn cảnh lại có nhiều phương diện, ví dụ như cơ chế, hoàn cảnh công việc, cuộc sống… Anh tin nếu có đủ hoàn cảnh này thì tất cả không có vấn đề gì. Ý của anh chính là muốn Ninh Lăng làm tốt ở phương diện này.
Lưu Nhược Đồng khoác tay Triệu Quốc Đống, Triệu Quốc Đống cũng rất thản nhiên đi vào trong.
- Thành phố hạnh phúc và đầy sức sống? Quốc Đống, đây là lời mà Ninh Lăng tự định nghĩa cho mình? Em nhớ Ninh Lăng hình như được gọi là thành phố năng lượng mới cơ mà, sao lại thành thế này?
Vào cửa chính trung tâm, vẻ náo nhiệt và ồn ào làm Lưu Nhược Đồng không khỏi nhíu mày.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Thành phố năng lượng mới chẳng qua chỉ đại biểu cho một sản nghiệp chủ đạo của Ninh Lăng mà thôi, đây không thể thể hiện cho giá trị trung tâm của Ninh Lăng. Anh cho rằng một thành phố muốn muốn được người thừa nhận đầu tiên phải là nơi cung cấp cho họ cuộc sống hạnh phúc, thứ hai là đầy sức sống. Như vậy mới là tiền đồ phát triển.
- Ồ.
Lưu Nhược Đồng nhướng mày lên một lần nữa.
- Cuộc sống hạnh phúc, tràn đầy sức sống, nghe thì thấy rất bình thường, sợ rằng trong hai từ này cũng có hàm nghĩa phong phú chứ? Nếu muốn lấy đây làm tiêu chuẩn đánh giá một thành phố thì có phải có chỉ tiêu cụ thể?
Triệu Quốc Đống gật đầu tán thành. Người phụ nữ thông minh đúng là khác, chỉ nói qua là hiểu.
- Đương nhiên là có chỉ tiêu cụ thể, chẳng qua suy nghĩ này cũng là do anh kết hợp với cách nói chỉ số hạnh phúc mà đưa ra làm tham khảo, vẫn chưa hoàn thiện nên chỉ đưa ra bộ khung. Anh đã yêu cầu đưa vài quan niệm thể hiện trong hội chợ việc làm lần này, thể hiện ra sự khác nhau giữa Ninh Lăng và những nơi khác, nhất là trong mảng phát triển sự nghiệp xã hội.
Lưu Nhược Đồng một bên nghe một bên suy nghĩ quan điểm chính trị và ý của Triệu Quốc Đống.
Ai cũng nói hắn là người trời sinh làm kinh tế. Ngay cả Lưu Thác, Lưu Nham thậm chí Lưu Kiều cũng phải thừa nhận việc này. Lưu Thác, Lưu Nham không nói, có thể làm Lưu Nham khen nhiều như vậy, mà Lưu Kiều cũng xem trọng tương lai phát triển của hắn là không dễ. Bây giờ thái độ của Lưu Kiều với Triệu Quốc Đống đã không còn tùy tiện như trước, có lẽ quan uy của hắn đã dần thẩm thấu tới Lưu gia.
Chẳng qua hôm nay Lưu Nhược Đồng lại thấy Triệu Quốc Đống đã dần chuyển biến không còn dồn hết tâm trí vào phát triển kinh tế nữa. Đề tài hắn nói về cơ bản không có mấy về việc phát triển kinh tế, ngược lại đặt trong tâm vào phát triển xã hội.
Lưu Nhược Đồng nhìn tới bức ảnh lớn kia, chọn cảnh rất đẹp, vừa thể hiện được sự kết hợp hài hòa giữa cổ kính và hiện đại của Ninh Lăng. Một bên là các căn nhà cổ thấp tầng, một bên là những dãy nhà cao tầng san sát.
- Quốc Đống, bức ảnh này rất hấp dẫn, làm người ta phải chú ý tới. Ồ, đây là gì?
Lưu Nhược Đồng chú ý đến một nhóm người khá đông đang vây quanh mô hình thành phố.
Đây không thể nghi ngờ là một điểm mà người tới hội chợ việc làm này nhất định sẽ tới xem. May là nhân viên công tác không ngừng giục mọi người vừa đi vừa xem nếu không ở đây sẽ rất nhanh ùn ứ lại.
Mô hình thành phố này có sức hấp dẫn hơn cả bức ảnh kia. Ngay cả Lưu Nhược Đồng cũng vô thức đi theo dòng người muốn xem nơi mình đã tới vài lần được thu nhỏ lại trông như thế nào.
Lưu Nhược Đồng vừa xem vừa nghe nhân viên công tác giảng giải về đô thị Ninh Lăng. Cô phải thừa nhận đây là hội chợ việc làm mà Ninh Lăng lại nghĩ ra được điều này có thể thấy Ninh Lăng đã dồn tâm sức vào việc này như thế nào. Bảo sao Triệu Quốc Đống lại có vẻ tự tin như vậy. Đây đã không còn là hội chợ việc làm mà thuần túy chính là cơ hội biểu diễn.
- Mời mọi người xem, đây là cầu Huy Hoàng mới được khánh thành, nó nối liền phía đông Ô Giang và phía tây. Phía đông là nội thành cũ Tây Giang, nơi này đã được chúng tôi trình lên xin làm di sản văn hoá thế giới, đây là khu Lý Trang, Hoa Khê nổi tiếng cả nước… nơi này đang xây dựng khách sạn Vương Triều bốn sao và cũng được Ninh Lăng chúng tôi toàn lực xây dựng làm trụ sở điện ảnh, truyền thông, truyền hình của cả nước.
Lưu Nhược Đồng đầy hứng thú nghe nhân viên bên trong giới thiệu. Đây là nơi mà hắn công tác, một đô thị đang phát triển rất nhanh chóng, đây là nơi hắn đang phấn đấu.
- Mời mọi người xem bên này, đây là cầu quốc lộ 915. Ở đây chúng tôi cũng phân biệt xây dựng thêm cầu Đoàn Kết và cầu Đông Phương Hồng dự kiến cuối năm sau sẽ hoàn thành. Đến lúc ấy sẽ có năm cây cầu bắc qua dòng Ô Giang khiến cho hai bên hoàn toàn thông suốt. Bên này là khu Giang Đông của Thị xã Ninh Lăng chúng tôi. Nó khác với bên Tây Giang giữ lại cảnh quan cũ, đây là nơi đầy sức sống của Ninh Lăng.
- Khu công nghiệp đa ngành nghề ở bên này, mà phía bên này lại là khu công nghiệp Lâm Cảng, phía trước là cảng Ninh Lăng do tập đoàn Hòa Hoàng nổi tiếng của Hongkong xây dựng. Mọi người thấy không, đúng, chính là đại lộ Huy Hoàng, đây là trục chính nối liền đông tây của Ninh Lăng, mà nó kết thúc ở đây.
- Khu vực có địa hình mấp mô này có lẽ mọi người thấy khó hiểu tại sao lại nằm ở giữa trung tâm đô thị. Khu vực này rộng 9km vuông là công viên cấp quốc gia cùng Diệu Hồ của Ninh Lăng chúng tôi. Thực vật ở núi Diệu Phong được bảo tồn rất tốt, Diệu Hồ cũng có diện tích trên 3km vuông. Theo quy hoạch của Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng chúng tôi, núi Diệu Phong – Diệu Hồ sẽ thành trung tâm của Ninh Lăng mới, cũng là nơi cung cấp không khí trong lành cho Ninh Lăng. Về sau đô thị Ninh Lăng sẽ trọng điểm phát triển quanh khu vực này. Sau mấy năm nữa mọi người sẽ thấy nó có tác động như thế nào.
- Đúng, mọi người cũng chú ý thấy khu vực này. Đây là sân bay Đông Trại – Ninh Lăng đang được xây dựng, một sân bay hiện đại hóa. Sau khi xây dựng xong có thể cho phép các máy bay khổng lồ với sức chứa 320 khách hạ cánh. Mà nó cũng kết hợp với cảng Ninh Lăng, nhà ga Ninh Lăng tạo thành hệ thống giao thông hoàn chỉnh. Tới lúc đó Ninh Lăng sẽ là thành phố duy nhất có đủ hệ thống giao thông thủy, lục, hàng không của tỉnh An Nguyên.
Lưu Nhược Đồng càng nghe càng thấy có hứng thú. Nhân viên giới thiệu đã tìm hiểu kỹ tình hình Ninh Lăng, nói hết những gì tinh túy của Ninh Lăng.
Về sau khi nghe giới thiệu đến tình hình các quận, huyện, Lưu Nhược Đồng không hiểu mấy.
Một thị xã với hơn 5,4 triệu dân từ từ xuất hiện trước mặt mọi người với đầy đủ những nét đặc sắc và hấp dẫn.
Lưu Nhược Đồng nói:
- Anh muốn thể hiện việc Ninh Lăng cần nhân tài bằng cách dùng hoàn cảnh cuộc sống, công việc và chế độ đãi ngộ tốt, qua đó khiến nhân tài các nơi đến Ninh Lăng làm việc?
Triệu Quốc Đống chưa bao giờ nghi ngờ sự thông minh của Lưu Nhược Đồng. Cô mặc dù không quá hứng thú với tình hình chính trị ở trong nước nhưng do ở nhà thấy nhiều nên chỉ cần thoáng suy nghĩ là nhận ra vấn đề ngay.
- Ừ, đúng là có một ý này. Chướng ngại về nhân lực anh vẫn cho rằng có hệ thống đào tạo dạy nghề tốt chưa chắc đã phát huy được tác dụng thực sự, chỉ có thể nói là chiếm một phần mà thôi. Điều quan trọng nhất là cần phải xây dựng được hoàn cảnh thích hợp để nhân tài phát huy năng lực của bản thân. Mà xây dựng hoàn cảnh lại có nhiều phương diện, ví dụ như cơ chế, hoàn cảnh công việc, cuộc sống… Anh tin nếu có đủ hoàn cảnh này thì tất cả không có vấn đề gì. Ý của anh chính là muốn Ninh Lăng làm tốt ở phương diện này.
Lưu Nhược Đồng khoác tay Triệu Quốc Đống, Triệu Quốc Đống cũng rất thản nhiên đi vào trong.
- Thành phố hạnh phúc và đầy sức sống? Quốc Đống, đây là lời mà Ninh Lăng tự định nghĩa cho mình? Em nhớ Ninh Lăng hình như được gọi là thành phố năng lượng mới cơ mà, sao lại thành thế này?
Vào cửa chính trung tâm, vẻ náo nhiệt và ồn ào làm Lưu Nhược Đồng không khỏi nhíu mày.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Thành phố năng lượng mới chẳng qua chỉ đại biểu cho một sản nghiệp chủ đạo của Ninh Lăng mà thôi, đây không thể thể hiện cho giá trị trung tâm của Ninh Lăng. Anh cho rằng một thành phố muốn muốn được người thừa nhận đầu tiên phải là nơi cung cấp cho họ cuộc sống hạnh phúc, thứ hai là đầy sức sống. Như vậy mới là tiền đồ phát triển.
- Ồ.
Lưu Nhược Đồng nhướng mày lên một lần nữa.
- Cuộc sống hạnh phúc, tràn đầy sức sống, nghe thì thấy rất bình thường, sợ rằng trong hai từ này cũng có hàm nghĩa phong phú chứ? Nếu muốn lấy đây làm tiêu chuẩn đánh giá một thành phố thì có phải có chỉ tiêu cụ thể?
Triệu Quốc Đống gật đầu tán thành. Người phụ nữ thông minh đúng là khác, chỉ nói qua là hiểu.
- Đương nhiên là có chỉ tiêu cụ thể, chẳng qua suy nghĩ này cũng là do anh kết hợp với cách nói chỉ số hạnh phúc mà đưa ra làm tham khảo, vẫn chưa hoàn thiện nên chỉ đưa ra bộ khung. Anh đã yêu cầu đưa vài quan niệm thể hiện trong hội chợ việc làm lần này, thể hiện ra sự khác nhau giữa Ninh Lăng và những nơi khác, nhất là trong mảng phát triển sự nghiệp xã hội.
Lưu Nhược Đồng một bên nghe một bên suy nghĩ quan điểm chính trị và ý của Triệu Quốc Đống.
Ai cũng nói hắn là người trời sinh làm kinh tế. Ngay cả Lưu Thác, Lưu Nham thậm chí Lưu Kiều cũng phải thừa nhận việc này. Lưu Thác, Lưu Nham không nói, có thể làm Lưu Nham khen nhiều như vậy, mà Lưu Kiều cũng xem trọng tương lai phát triển của hắn là không dễ. Bây giờ thái độ của Lưu Kiều với Triệu Quốc Đống đã không còn tùy tiện như trước, có lẽ quan uy của hắn đã dần thẩm thấu tới Lưu gia.
Chẳng qua hôm nay Lưu Nhược Đồng lại thấy Triệu Quốc Đống đã dần chuyển biến không còn dồn hết tâm trí vào phát triển kinh tế nữa. Đề tài hắn nói về cơ bản không có mấy về việc phát triển kinh tế, ngược lại đặt trong tâm vào phát triển xã hội.
Lưu Nhược Đồng nhìn tới bức ảnh lớn kia, chọn cảnh rất đẹp, vừa thể hiện được sự kết hợp hài hòa giữa cổ kính và hiện đại của Ninh Lăng. Một bên là các căn nhà cổ thấp tầng, một bên là những dãy nhà cao tầng san sát.
- Quốc Đống, bức ảnh này rất hấp dẫn, làm người ta phải chú ý tới. Ồ, đây là gì?
Lưu Nhược Đồng chú ý đến một nhóm người khá đông đang vây quanh mô hình thành phố.
Đây không thể nghi ngờ là một điểm mà người tới hội chợ việc làm này nhất định sẽ tới xem. May là nhân viên công tác không ngừng giục mọi người vừa đi vừa xem nếu không ở đây sẽ rất nhanh ùn ứ lại.
Mô hình thành phố này có sức hấp dẫn hơn cả bức ảnh kia. Ngay cả Lưu Nhược Đồng cũng vô thức đi theo dòng người muốn xem nơi mình đã tới vài lần được thu nhỏ lại trông như thế nào.
Lưu Nhược Đồng vừa xem vừa nghe nhân viên công tác giảng giải về đô thị Ninh Lăng. Cô phải thừa nhận đây là hội chợ việc làm mà Ninh Lăng lại nghĩ ra được điều này có thể thấy Ninh Lăng đã dồn tâm sức vào việc này như thế nào. Bảo sao Triệu Quốc Đống lại có vẻ tự tin như vậy. Đây đã không còn là hội chợ việc làm mà thuần túy chính là cơ hội biểu diễn.
- Mời mọi người xem, đây là cầu Huy Hoàng mới được khánh thành, nó nối liền phía đông Ô Giang và phía tây. Phía đông là nội thành cũ Tây Giang, nơi này đã được chúng tôi trình lên xin làm di sản văn hoá thế giới, đây là khu Lý Trang, Hoa Khê nổi tiếng cả nước… nơi này đang xây dựng khách sạn Vương Triều bốn sao và cũng được Ninh Lăng chúng tôi toàn lực xây dựng làm trụ sở điện ảnh, truyền thông, truyền hình của cả nước.
Lưu Nhược Đồng đầy hứng thú nghe nhân viên bên trong giới thiệu. Đây là nơi mà hắn công tác, một đô thị đang phát triển rất nhanh chóng, đây là nơi hắn đang phấn đấu.
- Mời mọi người xem bên này, đây là cầu quốc lộ 915. Ở đây chúng tôi cũng phân biệt xây dựng thêm cầu Đoàn Kết và cầu Đông Phương Hồng dự kiến cuối năm sau sẽ hoàn thành. Đến lúc ấy sẽ có năm cây cầu bắc qua dòng Ô Giang khiến cho hai bên hoàn toàn thông suốt. Bên này là khu Giang Đông của Thị xã Ninh Lăng chúng tôi. Nó khác với bên Tây Giang giữ lại cảnh quan cũ, đây là nơi đầy sức sống của Ninh Lăng.
- Khu công nghiệp đa ngành nghề ở bên này, mà phía bên này lại là khu công nghiệp Lâm Cảng, phía trước là cảng Ninh Lăng do tập đoàn Hòa Hoàng nổi tiếng của Hongkong xây dựng. Mọi người thấy không, đúng, chính là đại lộ Huy Hoàng, đây là trục chính nối liền đông tây của Ninh Lăng, mà nó kết thúc ở đây.
- Khu vực có địa hình mấp mô này có lẽ mọi người thấy khó hiểu tại sao lại nằm ở giữa trung tâm đô thị. Khu vực này rộng 9km vuông là công viên cấp quốc gia cùng Diệu Hồ của Ninh Lăng chúng tôi. Thực vật ở núi Diệu Phong được bảo tồn rất tốt, Diệu Hồ cũng có diện tích trên 3km vuông. Theo quy hoạch của Thị ủy, Ủy ban Ninh Lăng chúng tôi, núi Diệu Phong – Diệu Hồ sẽ thành trung tâm của Ninh Lăng mới, cũng là nơi cung cấp không khí trong lành cho Ninh Lăng. Về sau đô thị Ninh Lăng sẽ trọng điểm phát triển quanh khu vực này. Sau mấy năm nữa mọi người sẽ thấy nó có tác động như thế nào.
- Đúng, mọi người cũng chú ý thấy khu vực này. Đây là sân bay Đông Trại – Ninh Lăng đang được xây dựng, một sân bay hiện đại hóa. Sau khi xây dựng xong có thể cho phép các máy bay khổng lồ với sức chứa 320 khách hạ cánh. Mà nó cũng kết hợp với cảng Ninh Lăng, nhà ga Ninh Lăng tạo thành hệ thống giao thông hoàn chỉnh. Tới lúc đó Ninh Lăng sẽ là thành phố duy nhất có đủ hệ thống giao thông thủy, lục, hàng không của tỉnh An Nguyên.
Lưu Nhược Đồng càng nghe càng thấy có hứng thú. Nhân viên giới thiệu đã tìm hiểu kỹ tình hình Ninh Lăng, nói hết những gì tinh túy của Ninh Lăng.
Về sau khi nghe giới thiệu đến tình hình các quận, huyện, Lưu Nhược Đồng không hiểu mấy.
Một thị xã với hơn 5,4 triệu dân từ từ xuất hiện trước mặt mọi người với đầy đủ những nét đặc sắc và hấp dẫn.
/1736
|