- Chánh Dương, chuyện sáng nay anh nói với tôi về liên doanh giữa tập đoàn Daewoo và nhà máy sản xuất ô tô An Nguyên thì tôi đã suy nghĩ. Anh nói có lý, theo thu nhập dân chúng tăng lên, ngành sản xuất ô tô sẽ thành trụ cột của nước ta. Mà nó cũng thúc đẩy kinh tế địa phương phát triển. Thành phố An Đô chúng ta cũng cần phải đưa ra ý kiến của mình về vấn đề này. Dù sao nhà máy sản xuất ô tô An Nguyên cũng nằm trên địa bàn An Đô chúng ta. Nếu như liên doanh thành công, Thành phố An Đô chúng ta là người có lợi nhất.
- Bí thư, bây giờ do Bộ Thương mại và tỉnh đàm phán, mà người Hàn cũng rất cứng rắn, sợ rằng chỉ riêng chúng ta không tạo được tác dụng mấy, việc này sẽ là cuộc chiến kéo dài. Chẳng qua Bí thư cũng là Phó bí thư Tỉnh ủy, hoàn toàn có thể lên tiếng về cái nhìn của mình, tôi nghĩ như vậy tốt hơn.
Thái Chánh Dương cẩn thận nói.
- Chánh Dương, không cần phải như vậy chứ, anh nghĩ tôi là người hẹp hòi sao? Anh b với Chủ tịch Giác Hoa về ý tưởng của Thành phố An Đô chúng ta, tôi cũng báo cáo với Bí thư Thành Công.
Ninh Pháp cười nói.
- Ha ha, Bí thư Ninh, nghe nói ngài có quan hệ khá tốt với Chủ tịch Giác Hoa?
Thái Chánh Dương lấy hết cam đảm mà nói.
- Ha ha, hình như bên ngoài rất quan tâm về quan hệ giữa tôi và Chủ tịch Giác Hoa. Đúng thế, khi tôi còn là Bí thư Thị ủy Đông Cảng, Chủ tịch Giác Hoa còn là Phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển thì cũng đã giúp tôi không ít. Chẳng qua lúc ấy Bí thư Thành Công lúc ấy cũng là Phó bộ trưởng Bộ Thương mại, cũng ủng hộ lớn đối với tôi.
Thái Chánh Dương đúng là có chút bội phục trí tuệ chính trị của Ninh Pháp. Mặc dù không lộ ra y nghiêng về vị lãnh đạo nào, nhưng từ lời này Thái Chánh Dương có thể nhìn ra.
Lúc ấy Bộ Thương mại có thái độ phủ định phát triển kinh tế duyên hải, mà Ủy ban kế hoạch phát triển lại ủng hộ. Trong đó phát sinh nhiều vấn đề do Trung Quốc bắt đầu cải cách …
- Đúng rồi, Bí thư Ninh nếu nói như vậy thì tôi sẽ đi tìm Chủ tịch Giác Hoa báo cáo về ý tưởng của Thành phố An Đô chúng ta.
Thái Chánh Dương gật đầu nói:
- Gần đây tôi cũng đã nhận không ít câu hỏi về việc liên doanh giữa tập đoàn Daewoo và nhà máy sản xuất ô tô An Nguyên. Trong đó có không ít công ty thiết bị ô tô duyên hải có năng lực. Bọn họ cũng tỏ vẻ muốn cống hiến cho ngành sản xuất ô tô của Trung Quốc. Theo tôi thấy thì sao chúng ta không lợi dụng các công ty duyên hải này mà phản kích người Hàn Quốc một chút?
- Bọn họ không phải nói An Nguyên chúng ta không có một hệ thống sản xuất đầy đủ về thiết bị ô tô sao? Bây giờ các công ty sản xuất thiết bị ô tô duyên hải tới, hơn nữa có không ít Công ty liên doanh, sản phẩm của bọn họ khiến Công ty ô tô Đức yên tâm sử dụng, chẳng lẽ không thể dùng cho tập đoàn Daewoo? Tôi không tin chất lượng của nước Đức kém hơn bọn họ.
- Ừ, ý của anh rất đúng. Hàn Quốc đang lấy lý do vì việc này, chúng ta có thể phản kích. Đương nhiên chúng ta cũng chào mừng công ty thiết bị ô tô của Hàn Quốc đến địa bàn An Đô đầu tư.
Ninh Pháp nói.
- Bí thư Ninh, tôi cũng đang suy nghĩ về nhà máy Cơ giới ở An Đô chúng ta. Bây giờ nhà máy này có hiệu quả kinh doanh càng lúc càng kém, tôi đã nghiên cứu thì thấy có hai nguyên nhân chính. Một là do thể chế, thể chế quá cứng nhắc ảnh hưởng tới sự phát triển, cũng thiếu sức cạnh tranh với các sản phẩm nhập khẩu.
Thái Chánh Dương nói ra suy nghĩ của mình.
- Tôi đã nghiên cứu tài liệu của tập đoàn Daewoo, bọn họ cũng có ưu thế lớn ở việc chế tạo máy công trình, cũng có danh tiếng trên thế giới. Nếu sản xuất ô tô liên doanh thành công, chúng tôi có nên suy nghĩ để nhà máy cơ giới An Đô liên doanh với tập đoàn Daewoo không? Như vậy sẽ thay đổi thể chế, thu hút kỹ thuật và cách quản lý tiên tiến, mà như vậy cũng có thể giải quyết khó khăn của nhà máy.
nhà máy cơ giới An Đô là một công ty nhà nước khổng lồ của Thành phố An Đô, có hơn 3000 nhân viên nhưng hiệu quả kinh doanh hai năm nay giảm mạnh, đã rất nguy hiểm. Thái Chánh Dương đã hai lần đến kiểm tra và thấy tình hình rất khó khăn.
Nếu muốn nhà máy này trở lại thời kỳ hoàng kim, Thái Chánh Dương cảm thấy chỉ có hai con đường. Hoặc là cổ phần, hoặc là liên doanh với tập đoàn lớn mạnh. Nhưng nhà máy có kỹ thuật kém, mà máy cơ giới lại chú trọng kỹ thuật, chỉ dựa vào chính bản thân là không đủ, phải có tài chính và kỹ thuật. Khi Triệu Quốc Đống nói tập đoàn Daewoo nổi tiếng thế giới về máy công trình, y liền nghĩ tới con đường này.
- Ồ? Tập đoàn Daewoo có đồng ý không?
Ninh Pháp có chút hứng thú.
- Tôi nghĩ bọn họ nhất định có hứng thú. Thứ nhất Công ty liên doanh có thể hưởng thụ chính sách ưu đãi về thuế, thứ hai Trung Quốc đang phát triển rất nhanh, các công trình xây dựng càng lúc càng nhiều. Nước ngoài đang hình dung Trung Quốc như công trường khổng lồ, ngày đêm không ngừng. Tập đoàn Daewoo kiểu gì chẳng cảm nhận được tiềm lực lớn của Trung Quốc. Chẳng qua trước đó bọn họ chưa tiến vào Trung Quốc, nếu hạng mục sản xuất ô tô thành công thì tôi tin bọn họ sẽ có hứng thú.
Ninh Pháp có chút hứng thú nghe Thái Chánh Dương nói. Y đúng là có ấn tượng tốt đối với Thái Chánh Dương, nhất là đối phương có nhiều quan điểm trùng hợp với mình. Chính xác mà nói y cho rằng trong Thị ủy, chính quyền An Đô bây giờ không có lãnh đạo nào có trình độ như Thái Chánh Dương. Kinh tế Huyện Hoa Dương phát triển rất tốt, nhưng Phó thị trưởng từ chức Bí thư huyện ủy đi lên mà có ý tưởng về kinh tế như vậy, đây là nguyên nhân mà Ninh Pháp có ấn tượng tốt đối với Thái Chánh Dương.
Sau nhiều lần tiếp xúc thì Ninh Pháp đúng là hài lòng với Thái Chánh Dương. So sánh với những người khác trong bộ máy chính quyền Thành phố An Đô, Ninh Pháp cũng có cái nhìn. Hoàng Nguyên Thịnh làm việc không kiên quyết, Kiều Ba lại quá cẩn thận khiến y có chút không hài lòng. Y đã nhiều lần nhắc nhở các Thường vụ thị ủy. Thành phố An Đô đứng đầu về kinh tế tỉnh, nhưng bây giờ lại đi quá chậm như người phụ nữ bước đi vậy.
Kiến Dương và Miên Châu phát triển rất nhanh, Tân Châu cùng Lam Sơn cũng bắt đầu thừa thắng đuổi theo. Mặc dù mấy nơi này sắp tới không thể dao động địa vị của An Đô, nhưng có thể khẳng định cứ tiếp tục như vậy thì không đầy hai năm sau An Đô vốn chiếm một phần ba GDP của tỉnh An Nguyên thì có lẽ sẽ giảm mạnh.
Kiến Dương cùng Miên Châu phát triển mạnh, có lẽ trong hai, ba năm nữa sẽ có GDP bằng một nửa Thành phố An Đô. Tân Châu cùng Lam Sơn cũng không kém nhiều. Đây là việc tốt đối với tỉnh An Nguyên, nhưng đối với y là Bí thư Thị ủy An Đô thì lại không vui. Nhất là phó chủ tịch thường trực tỉnh Trương Nghiễm Lan đến từ Kiến Dương.
An Đô nhất định phải tiến lên, hơn nữa phải tiến rất mạnh. Đây là điều bắt buộc. An Đô là tỉnh thành nên phải có trách nhiệm nặng nề. Ninh Pháp đã thầm nghĩ dù là ai muốn ngăn hoặc làm chậm sự phát triển của An Đô, y nhất định không bỏ qua. Mà bây giờ y cảm thấy mình cần phải thực hiện kế hoạch.
Ra hiệu thư ký không đi theo, Ninh Pháp và Thái Chánh Dương đi tới.
- Chánh Dương, công tác anh đang phụ trách là rất quan trọng của Thành phố An Đô chúng ta. Việc cải cách các công ty là nhất định phải làm, lựa chọn xong thì phải thử nghiệm, cần phải làm được là một pháo vang rền. Phải khiến cho các công ty hiệu quả kinh doanh thấp của Thành phố An Đô chúng ta đều muốn thực hiện.
- Bí thư Ninh, việc này tôi cũng có suy nghĩ và chuẩn bị viết văn bản báo cáo với ngài và Thị trưởng Hoàng. Y của tôi là thí điểm ở các công ty thuộc huyện, như vậy cũng sẽ ảnh hưởng không lớn.
- Ừ, phải suy nghĩ chu đáo mới được, anh mau đưa ra phương án thảo luận trong thường vụ.
Ninh Pháp suy nghĩ một chút rồi nói:
- Chánh Dương, cuối năm Thị ủy có lẽ sẽ có biến hoá. Bây giờ theo quy định thì Thị ủy còn thiếu một Thường vụ thị ủy. Trong các Phó thị trưởng phải có một người vào Thị ủy, ý của tôi là anh nên tranh thủ một phen.
- Cái này, Bí thư Ninh …
Tim Thái Chánh Dương đang đập rất mạnh. Không ai không muốn tiến vào Thường vụ thị ủy, mặc dù Thường vụ thị ủy và Phó thị trưởng có cấp hành chính như nhau, nhưng ai cũng biết Trung Quốc là do Đảng cộng sản nắm quyền, Thường vụ thị ủy mới là những người quyết định của Thành phố An Đô. Mà chính quyền thành phố chỉ là cơ quan chấp hành mà thôi.
Vào Thường vụ thị ủy thì anh mới có thể tiến vào một số ít người quyết định được vận mệnh của An Đô. Tất cả các phương châm lớn đều chỉ có thể xuất hiện trong Hội nghị thường vụ Thị ủy.
- Anh không cần nói gì. Tôi ủng hộ anh, nhưng việc này một mình tôi cũng không thể nói được. Anh phải thường xuyên báo cáo công việc với Chủ tịch Giác Hoa, Phó bí thư Thiên Minh, Trưởng ban Viên Triêu.
Ninh Pháp nhìn sang bên mà nói:
- Chúng ta đều muốn An Đô càng đẹp hơn, phát triển hơn. Muốn thực hiện như vậy thì nhất định phải đứng ở trên sân khấu.
- Bí thư, bây giờ do Bộ Thương mại và tỉnh đàm phán, mà người Hàn cũng rất cứng rắn, sợ rằng chỉ riêng chúng ta không tạo được tác dụng mấy, việc này sẽ là cuộc chiến kéo dài. Chẳng qua Bí thư cũng là Phó bí thư Tỉnh ủy, hoàn toàn có thể lên tiếng về cái nhìn của mình, tôi nghĩ như vậy tốt hơn.
Thái Chánh Dương cẩn thận nói.
- Chánh Dương, không cần phải như vậy chứ, anh nghĩ tôi là người hẹp hòi sao? Anh b với Chủ tịch Giác Hoa về ý tưởng của Thành phố An Đô chúng ta, tôi cũng báo cáo với Bí thư Thành Công.
Ninh Pháp cười nói.
- Ha ha, Bí thư Ninh, nghe nói ngài có quan hệ khá tốt với Chủ tịch Giác Hoa?
Thái Chánh Dương lấy hết cam đảm mà nói.
- Ha ha, hình như bên ngoài rất quan tâm về quan hệ giữa tôi và Chủ tịch Giác Hoa. Đúng thế, khi tôi còn là Bí thư Thị ủy Đông Cảng, Chủ tịch Giác Hoa còn là Phó chủ nhiệm Ủy ban kế hoạch phát triển thì cũng đã giúp tôi không ít. Chẳng qua lúc ấy Bí thư Thành Công lúc ấy cũng là Phó bộ trưởng Bộ Thương mại, cũng ủng hộ lớn đối với tôi.
Thái Chánh Dương đúng là có chút bội phục trí tuệ chính trị của Ninh Pháp. Mặc dù không lộ ra y nghiêng về vị lãnh đạo nào, nhưng từ lời này Thái Chánh Dương có thể nhìn ra.
Lúc ấy Bộ Thương mại có thái độ phủ định phát triển kinh tế duyên hải, mà Ủy ban kế hoạch phát triển lại ủng hộ. Trong đó phát sinh nhiều vấn đề do Trung Quốc bắt đầu cải cách …
- Đúng rồi, Bí thư Ninh nếu nói như vậy thì tôi sẽ đi tìm Chủ tịch Giác Hoa báo cáo về ý tưởng của Thành phố An Đô chúng ta.
Thái Chánh Dương gật đầu nói:
- Gần đây tôi cũng đã nhận không ít câu hỏi về việc liên doanh giữa tập đoàn Daewoo và nhà máy sản xuất ô tô An Nguyên. Trong đó có không ít công ty thiết bị ô tô duyên hải có năng lực. Bọn họ cũng tỏ vẻ muốn cống hiến cho ngành sản xuất ô tô của Trung Quốc. Theo tôi thấy thì sao chúng ta không lợi dụng các công ty duyên hải này mà phản kích người Hàn Quốc một chút?
- Bọn họ không phải nói An Nguyên chúng ta không có một hệ thống sản xuất đầy đủ về thiết bị ô tô sao? Bây giờ các công ty sản xuất thiết bị ô tô duyên hải tới, hơn nữa có không ít Công ty liên doanh, sản phẩm của bọn họ khiến Công ty ô tô Đức yên tâm sử dụng, chẳng lẽ không thể dùng cho tập đoàn Daewoo? Tôi không tin chất lượng của nước Đức kém hơn bọn họ.
- Ừ, ý của anh rất đúng. Hàn Quốc đang lấy lý do vì việc này, chúng ta có thể phản kích. Đương nhiên chúng ta cũng chào mừng công ty thiết bị ô tô của Hàn Quốc đến địa bàn An Đô đầu tư.
Ninh Pháp nói.
- Bí thư Ninh, tôi cũng đang suy nghĩ về nhà máy Cơ giới ở An Đô chúng ta. Bây giờ nhà máy này có hiệu quả kinh doanh càng lúc càng kém, tôi đã nghiên cứu thì thấy có hai nguyên nhân chính. Một là do thể chế, thể chế quá cứng nhắc ảnh hưởng tới sự phát triển, cũng thiếu sức cạnh tranh với các sản phẩm nhập khẩu.
Thái Chánh Dương nói ra suy nghĩ của mình.
- Tôi đã nghiên cứu tài liệu của tập đoàn Daewoo, bọn họ cũng có ưu thế lớn ở việc chế tạo máy công trình, cũng có danh tiếng trên thế giới. Nếu sản xuất ô tô liên doanh thành công, chúng tôi có nên suy nghĩ để nhà máy cơ giới An Đô liên doanh với tập đoàn Daewoo không? Như vậy sẽ thay đổi thể chế, thu hút kỹ thuật và cách quản lý tiên tiến, mà như vậy cũng có thể giải quyết khó khăn của nhà máy.
nhà máy cơ giới An Đô là một công ty nhà nước khổng lồ của Thành phố An Đô, có hơn 3000 nhân viên nhưng hiệu quả kinh doanh hai năm nay giảm mạnh, đã rất nguy hiểm. Thái Chánh Dương đã hai lần đến kiểm tra và thấy tình hình rất khó khăn.
Nếu muốn nhà máy này trở lại thời kỳ hoàng kim, Thái Chánh Dương cảm thấy chỉ có hai con đường. Hoặc là cổ phần, hoặc là liên doanh với tập đoàn lớn mạnh. Nhưng nhà máy có kỹ thuật kém, mà máy cơ giới lại chú trọng kỹ thuật, chỉ dựa vào chính bản thân là không đủ, phải có tài chính và kỹ thuật. Khi Triệu Quốc Đống nói tập đoàn Daewoo nổi tiếng thế giới về máy công trình, y liền nghĩ tới con đường này.
- Ồ? Tập đoàn Daewoo có đồng ý không?
Ninh Pháp có chút hứng thú.
- Tôi nghĩ bọn họ nhất định có hứng thú. Thứ nhất Công ty liên doanh có thể hưởng thụ chính sách ưu đãi về thuế, thứ hai Trung Quốc đang phát triển rất nhanh, các công trình xây dựng càng lúc càng nhiều. Nước ngoài đang hình dung Trung Quốc như công trường khổng lồ, ngày đêm không ngừng. Tập đoàn Daewoo kiểu gì chẳng cảm nhận được tiềm lực lớn của Trung Quốc. Chẳng qua trước đó bọn họ chưa tiến vào Trung Quốc, nếu hạng mục sản xuất ô tô thành công thì tôi tin bọn họ sẽ có hứng thú.
Ninh Pháp có chút hứng thú nghe Thái Chánh Dương nói. Y đúng là có ấn tượng tốt đối với Thái Chánh Dương, nhất là đối phương có nhiều quan điểm trùng hợp với mình. Chính xác mà nói y cho rằng trong Thị ủy, chính quyền An Đô bây giờ không có lãnh đạo nào có trình độ như Thái Chánh Dương. Kinh tế Huyện Hoa Dương phát triển rất tốt, nhưng Phó thị trưởng từ chức Bí thư huyện ủy đi lên mà có ý tưởng về kinh tế như vậy, đây là nguyên nhân mà Ninh Pháp có ấn tượng tốt đối với Thái Chánh Dương.
Sau nhiều lần tiếp xúc thì Ninh Pháp đúng là hài lòng với Thái Chánh Dương. So sánh với những người khác trong bộ máy chính quyền Thành phố An Đô, Ninh Pháp cũng có cái nhìn. Hoàng Nguyên Thịnh làm việc không kiên quyết, Kiều Ba lại quá cẩn thận khiến y có chút không hài lòng. Y đã nhiều lần nhắc nhở các Thường vụ thị ủy. Thành phố An Đô đứng đầu về kinh tế tỉnh, nhưng bây giờ lại đi quá chậm như người phụ nữ bước đi vậy.
Kiến Dương và Miên Châu phát triển rất nhanh, Tân Châu cùng Lam Sơn cũng bắt đầu thừa thắng đuổi theo. Mặc dù mấy nơi này sắp tới không thể dao động địa vị của An Đô, nhưng có thể khẳng định cứ tiếp tục như vậy thì không đầy hai năm sau An Đô vốn chiếm một phần ba GDP của tỉnh An Nguyên thì có lẽ sẽ giảm mạnh.
Kiến Dương cùng Miên Châu phát triển mạnh, có lẽ trong hai, ba năm nữa sẽ có GDP bằng một nửa Thành phố An Đô. Tân Châu cùng Lam Sơn cũng không kém nhiều. Đây là việc tốt đối với tỉnh An Nguyên, nhưng đối với y là Bí thư Thị ủy An Đô thì lại không vui. Nhất là phó chủ tịch thường trực tỉnh Trương Nghiễm Lan đến từ Kiến Dương.
An Đô nhất định phải tiến lên, hơn nữa phải tiến rất mạnh. Đây là điều bắt buộc. An Đô là tỉnh thành nên phải có trách nhiệm nặng nề. Ninh Pháp đã thầm nghĩ dù là ai muốn ngăn hoặc làm chậm sự phát triển của An Đô, y nhất định không bỏ qua. Mà bây giờ y cảm thấy mình cần phải thực hiện kế hoạch.
Ra hiệu thư ký không đi theo, Ninh Pháp và Thái Chánh Dương đi tới.
- Chánh Dương, công tác anh đang phụ trách là rất quan trọng của Thành phố An Đô chúng ta. Việc cải cách các công ty là nhất định phải làm, lựa chọn xong thì phải thử nghiệm, cần phải làm được là một pháo vang rền. Phải khiến cho các công ty hiệu quả kinh doanh thấp của Thành phố An Đô chúng ta đều muốn thực hiện.
- Bí thư Ninh, việc này tôi cũng có suy nghĩ và chuẩn bị viết văn bản báo cáo với ngài và Thị trưởng Hoàng. Y của tôi là thí điểm ở các công ty thuộc huyện, như vậy cũng sẽ ảnh hưởng không lớn.
- Ừ, phải suy nghĩ chu đáo mới được, anh mau đưa ra phương án thảo luận trong thường vụ.
Ninh Pháp suy nghĩ một chút rồi nói:
- Chánh Dương, cuối năm Thị ủy có lẽ sẽ có biến hoá. Bây giờ theo quy định thì Thị ủy còn thiếu một Thường vụ thị ủy. Trong các Phó thị trưởng phải có một người vào Thị ủy, ý của tôi là anh nên tranh thủ một phen.
- Cái này, Bí thư Ninh …
Tim Thái Chánh Dương đang đập rất mạnh. Không ai không muốn tiến vào Thường vụ thị ủy, mặc dù Thường vụ thị ủy và Phó thị trưởng có cấp hành chính như nhau, nhưng ai cũng biết Trung Quốc là do Đảng cộng sản nắm quyền, Thường vụ thị ủy mới là những người quyết định của Thành phố An Đô. Mà chính quyền thành phố chỉ là cơ quan chấp hành mà thôi.
Vào Thường vụ thị ủy thì anh mới có thể tiến vào một số ít người quyết định được vận mệnh của An Đô. Tất cả các phương châm lớn đều chỉ có thể xuất hiện trong Hội nghị thường vụ Thị ủy.
- Anh không cần nói gì. Tôi ủng hộ anh, nhưng việc này một mình tôi cũng không thể nói được. Anh phải thường xuyên báo cáo công việc với Chủ tịch Giác Hoa, Phó bí thư Thiên Minh, Trưởng ban Viên Triêu.
Ninh Pháp nhìn sang bên mà nói:
- Chúng ta đều muốn An Đô càng đẹp hơn, phát triển hơn. Muốn thực hiện như vậy thì nhất định phải đứng ở trên sân khấu.
/1736
|