Triệu Quốc Đống chú ý thấy một chiếc xe màu xanh đi theo xe mình đã được một lúc. Nếu hắn không nhớ sai thì xe này đã xuất hiện hai tuần trước.
Bây giờ hắn không ngờ chiếc xe đó lại xuất hiện sau lưng hắn.
Điều này làm Triệu Quốc Đống cảnh giác.
Triệu Quốc Đống xuất thân cảnh sát nên rất nhạy cảm ở việc này. Từ khi đến Ninh Lăng hắn đã cẩn thận ở việc này. Có thể nói ngoài lão Bành là người hắn tin tưởng biết chuyện riêng của hắn thì những người khác đều không rõ chỗ ở của hắn ở An Đô.
Triệu Quốc Đống cũng biết mình không có nhược điểm gì ngoài vấn đề phụ nữ. Vấn đề của gia đình cũng nhờ mấy người Thái Chánh Dương hòa giải, trên tỉnh cũng đã biết thì có ai muốn gây sóng gió cũng khó.
Chỉ còn vấn đề phụ nữ nên hắn rất cẩn thận, nhất là khi tới chỗ Cù Vận Bạch và Từ Xuân Nhạn thì càng chú ý hơn.
Cũng may biệt thự Thiển Loan là nơi người giàu có ở, đều là những người giàu từ những năm 80 hoặc đầu 90 nên nhân thân sạch sẽ, dù là xe hay người tiến vào đều phải có người trong tiểu khu mang vào, nếu không bảo vệ sẽ chặn lại.
Khi xây dựng Khê Bạn Dật Cảnh thì Triệu Quốc Đống cũng đề nghị đặt ra quy định này, coi như tạo hoàn cảnh sống tốt đẹp cho các hộ trong đó.
Chẳng qua cấp bậc ở đây kém hơn biệt thự Thiển Loan, quy mô cũng lớn hơn nên không thể làm đến mức như biệt thự Thiển Loan. Chẳng qua về tổng thể là tương đối tốt. Triệu Quốc Đống muốn vào đó thì cũng cần có giấy ra vào mới được.
Chẳng qua đến chỗ Cổ Tiểu Âu thì Triệu Quốc Đống lại không lo. Thứ nhất Cổ Tiểu Âu hay ra ngoài, thứ hai dù có người chú ý thì hắn và Cổ Tiểu Âu chưa lập gia đình nên không sao cả.
Hôm nay Triệu Quốc Đống vốn định tới chỗ Trình Nhược Lâm nhưng thấy có vẻ bị theo dõi nên hắn quyết định vòng vào đường số 2. Đường số 2 này được sửa chữa lại nên đường rộng và nhiều đoạn rẽ.
Chiếc xe chạy nhanh trong dòng xe, chiếc xe phía sau cũng theo phía xa xa và mãi không bị bỏ rơi. Chẳng qua Triệu Quốc Đống sớm có tính toán.
Triệu Quốc Đống tăng tốc vọt qua cầu, xe phía sau cũng theo chặt, thậm chí không tiếc vượt đèn đỏ đuổi theo. Nhưng khi Triệu Quốc Đống vòng tròn quay lại đường số 2 thì đối phương đã bị hai xe tải lớn chặn tầm mắt nên không thấy Triệu Quốc Đống một lần nữa qua cầu. Triệu Quốc Đống lặng lẽ dừng xe rồi xuống xe nhìn xe phía sau.
Một người xuống xe nhìn quanh rồi rút điện thoại di động ra gọi như báo cáo với ai, sau đó chạy đi.
Triệu Quốc Đống lên xe rồi thầm nghĩ là ai theo dõi mình.
Xe màu xanh này xuất hiện hai lần, Triệu Quốc Đống nhớ nhất định không nhầm lẫn.
Thực ra Triệu Quốc Đống cũng đã nhận thấy có người theo dõi mình được một thời gian, nhưng mấy lần hắn cẩn thận quan sát lại không thấy khác lạ nên nghĩ mình nghi thần nghi quỷ. Nhưng chuyện hôm nay đã chứng minh trực giác của hắn đúng. Triệu Quốc Đống khá tin vào trực giác của mình.
Là ai?
Việc theo dõi có lẽ đã bắt đầu từ mấy tháng trước, nói cách khác hắn đến Hoài Khánh được hai ba tháng là có người theo dõi.
Nhưng theo dõi mình làm gì? Nếu nhằm vào mình thì mấy tháng đã sớm ra tay rồi nếu như là vấn đề thu hồi nợ.
Tất nhiên đây không phải nhằm vào người nhà mình mà như tìm kiếm gì đó, ví dụ như nhược điểm của hắn.
Việc thu hồi nợ làm hắn đắc tội nhiều người, Triệu Quốc Đống không thể phân tích ra ai nhằm vào mình. Hơn nữa với cách làm này thì không có thực lực là không thể. Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút thì ngoài Mã Cam Xương thì may ra chỉ còn công ty Mỹ Gia và Tương Trung Hoa là có thể.
Đương nhiên còn có thể là Khổng Kính Nguyên.
Chẳng qua mấy tháng trước Khổng Kính Nguyên đã nhằm vào mình? Lúc ấy hắn và Khổng Kính Nguyên vẫn không có xung đột gì, trừ khi đối phương lo sợ nên mới ra tay trước.
Triệu Quốc Đống lắc đầu. Bây giờ hắn không rõ là ai theo dõi hắn, nhưng có một điều dám khẳng định là đối phương rất có thể vận dụng các loại quan hệ mà điều tra mình, cũng may hắn ở Hoài Khánh khá ổn định, không bị người ngoài lên án. Bên An Đô thì chỉ sợ muốn điều tra hắn cũng không dễ.
Khâu Nguyên Phong ba tháng trước đã chính thức được phân công làm phân Cục trưởng phân cục Thiên Hà, kiêm Thường vụ quận ủy Thiên An, Bí thư Đảng ủy chính pháp. Khi hắn và đối phương ăn cơm, Khâu Nguyên Phong cũng giới thiệu mấy Phó cục trưởng và Trưởng đồn công an dưới trướng cho hắn biết. Mà biệt thự Thiển Loan cùng Khê Bạn Dật Cảnh cũng nằm trong Thiên An.
Khâu Nguyên Phong mơ hồ biết được chuyện của hắn, thậm chí còn nói bóng gió nhắc hắn chú ý ảnh hưởng.
Triệu Quốc Đống không rõ Khâu Nguyên Phong biết về quan hệ của mình với Cù Vận Bạch hay Từ Xuân Nhạn, nhưng hắn nghĩ mình hay xuất hiện ở Thiên Hà. Lúc hắn đi xe Cù Vận Bạch, lúc đi xe của Cổ Tiểu Âu, điều này khó tránh khỏi có người bên Thiên Hà nhận ra hắn. Khâu Nguyên Phong biết hắn chưa kết hôn nên chỉ nhắc nhở với ý tốt.
….
Vùi đầu vào cặp ngực đầy đặn làm Triệu Quốc Đống quên đi buồn phiền. Hai điểm đỏ không ngừng nhảy lên làm Triệu Quốc Đống không nhịn được muốn hái xuống mà bóp trong tay.
Từ Xuân Nhạn tự nhiên hiểu Triệu Quốc Đống thích ngực mình nhất. Hai ba năm qua cô sống thoải mái nên chú ý chăm sóc cơ thể và tập luyện.
Triệu Quốc Đống mạnh mẽ đâm vào làm Từ Xuân Nhạn không nhịn được nhìn thoáng qua đồng hồ trên Tv, mới 10h nhưng Từ Xuân Nhạn chưa bao giờ từ chối Triệu Quốc Đống, cô nhẹ nhàng nhấc mông lên tiếp.
Qua cơn ân ái Triệu Quốc Đống lười biếng dựa lưng vào thành giường, Từ Xuân Nhạn úp mặt vào ngực Triệu Quốc Đống.
- Đúng, Thu Nhạn nói hôm qua hình như có người tới tìm em, chẳng qua Thu Nhạn không trả lời.
Từ Xuân Nhạn đột nhiên nghĩ tới gì đó mà nói.
- Hả?
Triệu Quốc Đống ngồi thẳng dậy làm Từ Xuân Nhạn thiếu chút nữa thì ngã, chiếc chăn che ngực rơi xuống làm lộ ngực khiến cô hờn dỗi nhìn hắn rồi vội vàng kéo chăn lên.
Nếu là bình thường Triệu Quốc Đống sẽ trêu một chút, nhưng bây giờ hắn không có tâm trạng đó.
- Thu Nhạn nói như thế nào?
Triệu Quốc Đống như vậy làm Từ Xuân Nhạn cũng khẩn trương.
- Thu Nhạn không nói nên em không hỏi. Anh hỏi Thu Nhạn đi.
Triệu Quốc Đống không nói nhiều, hắn nhảy xuống mặc quần đùi rồi đi ra.
Phòng Thu Nhạn cách phòng Từ Xuân Nhạn một phòng khách khiến hai chị em không lo ảnh hưởng tới nhau.
Triệu Quốc Đống đẩy cửa ra thì mới phát hiện mình hơi đường đột.
Từ Thu Nhạn đúng là không ngờ Triệu Quốc Đống đột nhiên đẩy cửa vào, cô vừa cởi áo lót ra, quần lót cũng cởi xuống đầu gối, đang định kéo chân lên cởi hết mà đi tắm. Từ Thu Nhạn vội vàng kêu lên.
Mặc dù Triệu Quốc Đống và Từ Thu Nhạn đã từng có một lần quan hệ nhưng đó ở tình huống đặc biệt. Mà hôm nay Từ Xuân Nhạn lại ở trong nhà, ngực Từ Thu Nhạn không nhỏ hơn chị bao nhiêu, bên dưới đám cỏ là một màu đỏ làm Triệu Quốc Đống khô khốc miệng.
- Xin lỗi.
Triệu Quốc Đống ngẩn ra rồi vội vàng đóng cửa lại.
Một phút sau Từ Thu Nhạn mở cửa đỏ mặt nói:
- Có chuyện gì thế?
- Xuân Nhạn nói hôm qua có người tới đây tìm tôi.
- Ừ, có người gõ cửa nói tìm người bạn họ Triệu, nói không nhớ ở tầng này không? Tôi nói không biết ai họ Triệu. Sau đó bọn họ rời đi, chắc là lên tầng trên hỏi.
- Bọn họ có nói tên người cần tìm không?
- Không, nhưng tôi thấy bọn họ ăn mặc lịch sự, không phải kẻ ngoài xã hội. Chẳng qua tôi cũng không trả lời, bọn họ nếu là bạn tới tìm cậu thì sẽ có số điện thoại của cậu, sao không gọi đã tìm nên tôi cảnh giác.
Từ Thu Nhạn rất thông minh, cô biết thân phận của Triệu Quốc Đống không bình thường nên phải chú ý ảnh hưởng đối với hắn.
- Bọn họ là tới tìm tôi nhưng là gây phiền phức.
Triệu Quốc Đống khoanh tay đi một vòng quanh phòng Từ Thu Nhạn. Áo lót và quần lót của Từ Thu Nhạn vẫn còn để ở trên giường làm hắn không nhịn được nhìn tới, điều này làm Từ Thu Nhạn nóng lên. Cô vội vàng đi tới trừng mắt nhìn hắn rồi giấu xuống dưới gối.
- Gây phiền toái cho em? Bọn họ là ai?
Từ Thu Nhạn vừa đứng lên thì Từ Xuân Nhạn đã mặc váy ngủ vào đi sang mà lo lắng nói.
- Hừ, bọn họ muốn xem em ở nhà ai, có quan hệ gì với chị không? Đây là muốn tìm nhược điểm mà ép em, để em thả cho bọn họ.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Cũng không có gì, em và hai chị em chị ở bên nhau thì đúng là có lý do để gây chuyện.
- Vậy bây giờ nên làm như thế nào?
Từ Xuân Nhạn không nhịn được cầm tay Triệu Quốc Đống.
- Thu Nhạn xử lý rất tốt, nói không nhận ra. Bọn họ có lẽ chỉ biết em hay tới đây, không biết em ở đâu.
Triệu Quốc Đống rất bình tĩnh nói:
- Không có gì, bọn họ quá gấp nên mới dùng chiêu này.
- Vậy sau này em …
Từ Xuân Nhạn nghĩ Triệu Quốc Đống nếu không tới đây nữa thì cô sẽ không còn niềm vui sống.
Cô đã quen với việc mỗi tuần Triệu Quốc Đống sẽ ở đây một hoặc hai đêm. Nằm trong lòng Triệu Quốc Đống mà ngủ, Từ Xuân Nhạn cảm thấy rất an toàn.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:
- Yên tâm, chuyện này em có cách xử lý, sau này chị chú ý là được. Có người gõ cửa thì phải hỏi rõ ràng, đừng để người ra vào tùy tiện, bây giờ an ninh trật tự không tốt. Nếu chẳng may gặp cướp, cướp tiền không sao, cướp sắc là không được.
Triệu Quốc Đống cố ý làm không khí tích cực lên.
Từ Xuân Nhạn đột nhiên cảm thấy Triệu Quốc Đống rất quan tâm tới chị em mình, vì thế cô vô cùng cảm động.
Triệu Quốc Đống cũng không ngờ chỉ trong nháy mắt mà chị em Từ Xuân Nhạn lại nghĩ miên man như vậy. Hắn bây giờ đang suy nghĩ đến việc đối phương đã hành động, hắn cũng nên bắt đầu có phản kích.
Triệu Quốc Đống về phòng cũng vẫn nhắc việc này. Rốt cuộc là ai nhằm vào hắn. Việc này là chơi với lửa, vừa có thể đốt hắn, vừa có thể đốt đối phương. Nếu chỉ là hả giận thì đâu cần làm như vậy.
Công ty Mỹ Gia thì hắn có thể loại trừ. Là một công ty sản xuất nghiêm chỉnh, hiệu quả của công ty này khá cao, hơn nữa đầu óc của bọn họ sẽ không dùng hạ sách này.
Tương Trung Hoa thì sao? Tương Trung Hoa bây giờ làm ăn không nhỏ và phát triển chủ yếu bên An Đô. Y ở An Đô coi như một nhà kinh doanh có thực lực, Hoài Khánh đối với y đã là quá khứ.
Sau khi trả tiền và lấy xe, Tương Trung Hoa còn đến gặp hắn coi như làm quen. Lúc ấy Triệu Quốc Đống bận nên chỉ có thể nói chuyện vài câu nhưng hắn cũng nhận ra đối phương không để tâm việc này. Tương Trung Hoa có thể là ăn lớn như vậy thì không phải người hẹp hòi. Hơn nữa Triệu Quốc Đống thấy đối phương là người khá thẳng tính, mặc dù chỉ nói chuyện vài câu nhưng thái độ của Tương Trung Hoa vẫn làm hắn rất hài lòng, hai người còn trao đổi số điện thoại.
Đối tượng lần lượt được loại trừ, vậy chỉ còn Mã Cam Xương và Khổng Kính Nguyên. Triệu Quốc Đống đã sớm biết Khổng Kính Nguyên và Mã Cam Xương có quan hệ mật thiết, nhưng người ngoài lại không rõ điều này.
Đường Lăng Phong cùng Đằng Hoa Minh nói cho hắn biết phòng Vip trên tầng bốn Nhà hàng Xích Nham của Mã Cam Xương chính là dành riêng cho Khổng Kính Nguyên. Mỗi lần Khổng Kính Nguyên đến đó đều vào cửa sau rồi vào thang máy lên thẳng tầng bốn.
Nếu như Khổng Kính Nguyên chỉ vì chuyện lần trước hắn tới nhà hàng của Mã Cam Xương mà đối phó hắn, như vậy Khổng Kính Nguyên sẽ không xứng là Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng. Nhưng chuyện của Mã Cam Xương chỉ là một vấn đề, nguyên nhân chính là cải cách Nhà máy cơ giới.
Quế Toàn Hữu cũng tiết lộ với hắn rằng mấy nhân viên phản đối phương án của Thị xã về việc cải cách Nhà máy cơ giới đã bị uy hiếp, hơn nữa cũng không nhằm vào bản thân mà nhằm vào gia đình bọn họ. Chẳng qua đối phương làm rất mời mịt, Quế Toàn Hữu thông qua đội cảnh sát hình sự Cục Công an Thị xã mà biết được. Bọn họ cũng nghi ngờ Mã Cam Xương nhưng không có chứng cứ.
Kết nối việc này, Triệu Quốc Đống coi như có nhận định là hắn cản người ta kiếm tiền nên người ta mới không từ thủ đoạn.
Cơ giới An Vũ tham gia vào làm cho việc Tập đoàn Gia Hoa muốn mua lại Nhà máy cơ giới gặp biến hóa. Làm một Công ty liên doanh có hiệu quả kinh doanh tốt trong tỉnh, sức cạnh tranh của Cơ giới An Vũ là rất rõ ràng. Chẳng qua điều kiện mà Cơ giới An Vũ đưa ra là khá cao, bây giờ xem ra không phù hợp yêu cầu của Thị xã. Nhưng điều này vẫn khiến có người thấy nguy hiểm.
Trong mắt bọn họ có lẽ mình là người thúc đẩy Cơ giới An Vũ mua Nhà máy cơ giới. Triệu Quốc Đống cười lạnh một tiếng, không có cạnh tranh thì sao có thể thấy được vấn đề sau lưng. Mình vốn là con cá làm đục bể do tỉnh phái xuống Hoài Khánh, như vậy Cơ giới An Vũ vừa vặn có thể làm nước đục thêm.
Có lẽ bọn họ sẽ không từ thủ đoạn đối phó mình?
Giết mình? Triệu Quốc Đống cười cười tự giễu, nếu thân phận của hắn đến mức được đối phương muốn giết thì đó lại là vinh dự.
Lấy chuyện phụ nữ để mà làm xấu hắn?
Khả năng này là lớn nhất, nhất là quan hệ của hắn với Cù Vận Bạch và chị em Từ Xuân Nhạn. Từ góc độ đạo đức có thể hủy diện tiền đồ chính trị của hắn nếu có chứng cứ rõ ràng. Nhưng chỉ cần có tin tức hắn trăng hoa cũng khiến hắn bị động, làm lãnh đạo có ấn tượng không tốt với hắn, như vậy sẽ ảnh hưởng đến quyền lên tiếng của hắn trong việc cải cách Nhà máy cơ giới.
Thứ không có đạo đức thường là thứ mê người nhất.
Triệu Quốc Đống nhìn Từ Xuân Nhạn nằm bên cạnh mình, lại nghĩ đến ánh mắt xấu hổ và cơ thể trần truồng của Từ Thu Nhạn. Có lẽ bây giờ Từ Thu Nhạn đang tắm. Hắn đã quan hệ với hai chị em, điều này có lẽ chỉ thời phong kiến mới xuất hiện nhưng lại làm hắn rất thỏa mãn.
Từ Xuân Nhạn cũng đang cẩn thận quan sát Triệu Quốc Đống. Người đàn ông trẻ hơn chị em cô 2 tuổi đã thành chỗ dựa cho chị em cô. Không có hắn thì chị em cô không biết mình có thể sống ở An Đô không? Thực tế khó khăn làm cho chị em cô cảm thấy xã hội đầy cạm bẫy.
Sau khi mua được căn nhà kia, chị em Từ Xuân Nhạn liền dồn hết tâm trí vào việc thiết kế lại căn nhà, cải tạo lại đường nội bộ, bãi đỗ xe, đổi biển quảng cáo, mỗi chuyện dính tới rất nhiều ngành như cục Công thương, cục Công an, cục Vệ sinh, Ủy ban Xây dựng, thuế, ngân hàng, mỗi một mảng đều phải làm tốt, từng miếu có nhiều Tài thần, hai chị em coi như hiểu nỗi khó xử nếu muốn kinh doanh ở khu vực trung tâm thành phố.
Nửa tháng qua hai chị em rất mệt mỏi. Ngành Công thương làm khó dễ, bên vệ sinh cũng đến làm khó, Ủy ban Xây dựng ý kiến, cục cung ứng điện nhìn chằm chằm làm hai chị em càng lo hơn.
Nhưng sau đó khi Triệu Quốc Đống gọi mấy cuộc điện thoại thì hai chị em mới phát hiện thấy thế giới khác. Cục cung ứng điện và Ủy ban Xây dựng chủ động tới nhà giúp, Cục Công thương và Cục Công an cũng thuận lợi. Trưởng đồn công an còn đến tận nơi tìm hiểu dân tình, để lại số điện thoại.
Đây là thực tế, đây là cuộc sống.
Hai chị em Từ Xuân Nhạn đã trải qua một cuộc hôn nhân không thành công, bọn họ biết cuộc sống gia đình hoàn chỉnh là không thực tế. Có thể hạnh phúc sống tiếp là hy vọng cao nhất của các cô. Triệu Quốc Đống đối tốt với các cô, yêu thương các cô, có thể ở bên hắn, các cô đã thấy hạnh phúc và bình yên. Trong mắt cô đã không thể nhận thêm ai, các cô muốn cứ sống mãi như thế này là đủ.
Triệu Quốc Đống chính là chỗ dựa cho chị em cô, cột trụ này mà mất thì thế giới sẽ sụp đổ.
Chỉ khi Triệu Quốc Đống đứng sau lưng, các cô mới có thể tự tin đối mặt mưa gió bên ngoài.
Có lẽ điều nuối tiếc duy nhất là các cô không có con. Mặc dù Triệu Quốc Đống đã hứa nhưng Từ Xuân Nhạn biết cán bộ nhà nước mà có con ngoài giá thú chính là điều cấm kỵ. Dù hai chị em cô có thể sang nước ngoài định cư nhưng có thể quen với cuộc sống bên đó không?
Hai chị em đã từng nói chuyện suốt đêm về việc này, và cảm thấy mình không thể quen được.
Từ Xuân Nhạn vẫn buồn phiền vì chuyện của Thu Nhạn. Triệu Quốc Đống và em cô đã có một lần quan hệ, mà sau lần đó Từ Xuân Nhạn phát hiện Thu Nhạn đã không muốn tìm người đàn ông nào khác.
Điều này làm Từ Xuân Nhạn thấy chua xót trong lòng. Thu Nhạn vốn có tình cảm với Triệu Quốc Đống, bây giờ càng như vậy.
Thu Nhạn rất hâm mộ cô khi cô có Triệu Quốc Đống, đến khi chuyện kia ngẫu nhiên diễn ra.
Từ Xuân Nhạn biết đã vượt qua giới hạn thì sẽ khó giữ được.
Vấn đề là làm như thế nào giải quyết được điều khó khăn này. Thu Nhạn chưa từng đề cập, chỉ xấu hổ nói chuyện này với cô rồi thôi.
Hai chị em đều có số khổ và gặp chuyện này, Từ Xuân Nhạn cũng thấy đau xót trong lòng. Nhưng cô nghĩ ngay việc Triệu Quốc Đống có người phụ nữ khác cô cũng không ngại, tại sao lại hà khắc với Thu Nhạn như vậy?
Từ Xuân Nhạn khẽ thở dài một tiếng. Cô nhìn Triệu Quốc Đống đang suy nghĩ mà trong lòng có cảm giác không nói thành lời.
Triệu Quốc Đống có chút hoảng hốt, mãi tới khi xuống lầu đánh xe ra ngoài, hắn vẫn không nhịn được nhìn lên trên.
Tất cả như giấc mơ làm Triệu Quốc Đống không dám tin đó là thật.
Đêm hắn mơ màng ngủ thì thấy Xuân Nhạn xuống giường, Triệu Quốc Đống không quá để ý vì nghĩ cô đi vệ sinh.
Trong mông lung có người về, Triệu Quốc Đống cũng không để ý, chỉ cảm thấy sao đi vệ sinh mà lâu như vậy, hơn nữa trên giường lại không dựa vào hắn mà xoay lưng về hắn.
Triệu Quốc Đống cũng không nghĩ nhiều, hắn đang buồn ngủ nên thuận tay đưa xuống váy ngủ. Cặp vú căng tròn dần nóng lên trong tay hắn, hai điểm đỏ đã cứng lên chứng tỏ người phụ nữ đã động tình.
Triệu Quốc Đống thầm than ngẫu nhiên một lần, chẳng lẽ lại thêm lần nữa. Nhưng người phụ nữ trước mặt không muốn làm rõ chính là đợi hắn tỏ thái độ. Không biết cô ấy và Xuân Nhạn nghĩ như thế nào nữa?
Lúc này Triệu Quốc Đống cũng không muốn nói nhiều, hành động là cách thể hiện tốt nhất.
Đã lâu không có người tiến vào, Triệu Quốc Đống lại một lần nữa nhấm nháp hương vị ngọt ngào từ cơ thể Từ Thu Nhạn mang tới.
Cơ thể Từ Thu Nhạn đầy đặn hơn Xuân Nhạn làm hắn có cảm giác khác. Cặp mông không ngừng đẩy lên, tiếng rên rỉ không kìm hãm nổi mà vang lên, điều này làm Triệu Quốc Đống không khỏi vui sướng.
Sáng hôm sau khi ra ngoài cửa, Triệu Quốc Đống cũng không thấy Xuân Nhạn đâu, ngược lại Từ Thu Nhạn có vẻ rất tự nhiên.
Chuyện đã đến nước này thì Triệu Quốc Đống cũng muốn hiểu rõ suy nghĩ của hai chị em Xuân Nhạn. Từ Thu Nhạn rất thẳng thắn mà nói cô yêu hắn, cô giống Xuân Nhạn không tìm người đàn ông nào khác, hai chị em sẽ dựa vào nhau mà sống.
Lời này mặc dù không rõ nhưng đây là câu trả lời tốt nhất dành cho Triệu Quốc Đống.
Tình này làm Triệu Quốc Đống không biết nói gì, hắn còn có thể nói gì nữa chứ?
Hắn chỉ có thể ôm chặt Từ Thu Nhạn vào lòng mà thôi.
….
Lý Trường Giang nhận được điện của Triệu Quốc Đống thì biết sẽ có chuyện.
Triệu Quốc Đống gọi điện cho y thì chưa từng có việc tốt. Chẳng qua Lý Trường Giang cũng khá nguyện ý làm việc cho Triệu Quốc Đống. Ít nhất Triệu Quốc Đống này khi làm việc đều đúng đắn.
Biểu hiện xuất sắc của Đằng Hoa Minh trong công tác thu hồi nợ làm Lý Trường Giang có chút kinh ngạc.
Y đến Cục Công an Thị xã chưa lâu, nhưng nghe phản ánh không quá tốt về Đằng Hoa Minh. Không ít người nói Đằng Hoa Minh có tính cách nóng nảy, võ đoán, không giỏi đoàn kết, không tôn trọng lãnh đạo, đương nhiên cũng có chút năng lực nếu không sao có thể làm phó chi đội trưởng.
Nhưng trong Hội nghị thường ủy Triệu Quốc Đống lại không ngừng khen biểu hiện của các cảnh sát tham gia tổ công tác thu hồi nợ, điều này cũng làm Lý Trường Giang nở mày nở mặt. Mặc dù Lý Trường Giang không rõ Triệu Quốc Đống nhe ai đề cử mà chọn Đằng Hoa Minh, nhưng dù như thế nào thì Đằng Hoa Minh cũng là người của Cục Công an Thị xã, y biểu hiện tốt xấu cũng đại biểu sức chiến đấu của Cục Công an.
- Thị trưởng Triệu, ý của anh là có người theo dõi mình?
Lý Trường Giang ngẩn ra, theo dõi Phó thị trưởng thường trực để làm gì? Chẳng lẽ là ám sát?
- Ừ, biển số thì tôi không nhớ rõ, nhưng đó là một xe màu xanh biển ViB, chắc là còn có mấy xe khác, luân phiên thay nhau theo dõi tôi, nếu không tôi đã nhận ra từ trước.
Triệu Quốc Đống gật đầu nói:
- Tôi bây giờ không rõ ý đồ của bọn họ nhưng đoán là liên quan đến công việc của mình.
- Anh có nghi ngờ ai không?
Lý Trường Giang nói.
- Không có, tôi mới đến Hoài Khánh không lâu, chỉ phụ trách mấy việc, tính ra chỉ có thu hồi nợ là làm mất lòng người, các anh có thể tập trung vào việc này.
Triệu Quốc Đống cũng không nói quá nhiều.
- Đây là một, ngoài ra còn có việc tôi nghe nói đến việc cải cách Nhà máy cơ giới thì có nhân viên không đồng ý với phương án, gia đình bọn họ bị người ngoài uy hiếp. Chuyện này không biết anh có nghe tới không?
- Tôi có nghe tới. Tổ chống tham nhũng của Đại đội cảnh sát hình sự Cục Công an đã phá người điều tra. Bởi vì liên quan đều là người nhà là người già, phụ nữ và trẻ nhỏ nên phản ánh vấn đề không được rõ ràng, có lẽ là một nhóm người, nhưng số người không ít, người bị hại không nhận ra nên đúng là khó có thể tìm ra.
Lý Trường Giang run lên, Triệu Quốc Đống từ chuyện bị theo dõi chuyển sang vấn đề cải cách Nhà máy cơ giới thì có quan hệ gì không? Đối phương mặc dù không nói gì nhưng cũng không có nghĩa là không có ý này, phải xem mình hiểu ra sao.
Cải cách Nhà máy cơ giới là do Thị trưởng Khổng phụ trách, nghe nói được Thị trưởng Hà toàn lực ủng hộ. Bây giờ công ty trách nhiệm hữu hạn Cơ giới An Vũ – An Đô có vẻ muốn chen ngang làm cho không khí trong Thị xã hơi biến đổi. Lý Trường Giang làm trợ lý Thị trưởng kiêm Cục trưởng Cục Công an Thị xã nên tin tức nhanh nhạy hơn người bình thường. Nghe nói Cơ giới An Vũ do Thị trưởng Triệu kéo tới, đây rõ ràng là chống đối với Thị trưởng Khổng kéo Tập đoàn Gia Hoa – Phúc Kiến vào.
- Lão Lý, ý của anh là cứ bỏ chuyện đó đấy sao? Anh có biết nó sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu như thế nào đối với việc cải cách Nhà máy cơ giới không? Nhân viên nhà máy là chủ của nhà máy, có ý kiến phản đối thì phản ánh là rất bình thường, cũng thể hiện chức trách và quyền lợi của nhân viên nhà máy, vậy mà có người dùng cách này uy hiếp. Việc này xảy ra công khai, tôi nghi ngờ có vấn đề trong đó.
- Bây giờ đã vào giai đoạn quan trọng của việc cải cách Nhà máy cơ giới. Gia Hoa Phúc Kiến và An Vũ – An Đô đều có hứng thú với Nhà máy cơ giới, đây là chuyện tốt với Hoài Khánh chúng ta. Làm như thế nào chọn nhà đầu tư thích hợp nhất cho Nhà máy cơ giới chính là điều Thị xã và nhân viên Nhà máy cơ giới rất chú ý. Tôi không hy vọng trong cải cách xảy ra chuyện tổn hại lợi ích nhân viên Nhà máy cơ giới.
- Vì thế tôi hy vọng Cục Công an Thị xã có thể tổ chức tinh binh nghiêm túc điều tra, đây không phải việc không thể điều tra. Có người nhà nhân viên Nhà máy cơ giới bị đe dọa, chẳng lẽ không có đầu mối gì sao? Bọn họ từ trên trời giáng xuống ư?
Triệu Quốc Đống lớn tiếng nói:
- Đồng chí Lý Trường Giang, cải cách Nhà máy cơ giới là bước đi đầu tiên của việc cải cách công ty nhà nước trực thuộc Thị xã, bước đi đầu tiên phải ổn định, chính xác. Chúng ta chào đón công ty bên ngoài mua lại nhà máy của Thị xã và phát triển nó lên, nhưng chúng ta cũng phải cảnh giác với những nhà kinh doanh có ý đồ lợi dụng chúng ta muốn nóng lòng thực cải cách mà làm ảnh hưởng tới tài sản quốc gia, tổn hại lợi ích nhân viên.
- Điểm này khi tôi còn ở Ninh Lăng đã thấy rõ. Khu Khai Phát Ninh Lăng bởi vì nóng lòng thu hút đầu tư mà bị một đám tội phạm lừa đảo xuyên quốc gia lừa, khiến cho chính quyền vay từ ngân hàng mấy chục triệu bốc hơi, tới nay chưa thể đòi về. Một Chủ nhiệm và Phó chủ nhiệm của Khu Khai Phát đã bị Viện kiểm sát truy cứu trách nhiệm hình sự. Nhưng việc này có tác dụng gì, đã gây tổn thất lớn cho chính quyền, cũng làm cho dân chúng nghi ngờ về năng lực của cán bộ nhà nước. Đây là bài học quá đắt giá nên tôi không hy vọng Hoài Khánh chúng ta cũng xuất hiện việc này.
Lý Trường Giang nghe mà có chút giật mình. Giọng của Triệu Quốc Đống rõ ràng đã ám chỉ gì đó, chuyện này Thị xã đương nhiên là không mong thấy. Chẳng qua chỉ có mấy lời đồn thổi thì không dễ làm, điểm này thì Triệu Quốc Đống nhất định sẽ biết.
Khổng Kính Nguyên đã được phân công công việc này, hội nghị thường trực Ủy ban cũng cho phép, Hà Chiếu Thành và Khổng Kính Nguyên không nói gì, Triệu Quốc Đống lại nói như vậy chính là muốn đẩy y vào hoàn cảnh xấu.
Thấy Lý Trường Giang im lặng, Triệu Quốc Đống cũng biết đối phương đang khó xử. Lúc này Hà Chiếu Thành có vẻ đang đi cùng đường với Khổng Kính Nguyên, muốn để Lý Trường Giang không nhìn mấy việc này mà nhúng tay vào việc cải cách Nhà máy cơ giới thì cũng có chút khó khăn. Chẳng qua Lý Trường Giang cũng là người có đầu óc, Triệu Quốc Đống không tin đối phương không tìm được biện pháp.
- Trường Giang, cải cách nhà máy là việc tốt, là việc lớn, làm lãnh đạo Thị xã thì chúng ta có trách nhiệm giữ gìn tài sản quốc gia và lợi ích nhân viên nhà máy. Tôi chỉ ần chúng ta có trái tim cồng bằng, dựa theo ý này mà làm việc. Đảng, chính quyền và quần chúng nhân dân đều ủng hộ chúng ta, dù trong lúc nhất thời không hiểu nhưng sau đám mây đen là ánh mặt trời.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói:
- Tôi nghĩ anh sẽ có biện pháp tốt xử lý việc này
Lý Trường Giang về văn phòng ngồi suy nghĩ mãi nhưng vẫn không quyết định được.
Triệu Quốc Đống không dễ chọc, y nếu đã chuyên môn chỉ đích danh mình làm việc, chuyện này không làm là không xong.
Chỉ một câu là vòng quanh vấn đề cải cách Nhà máy cơ giới nên Triệu Quốc Đống bị theo dõi. Lý Trường Giang cảm thấy Triệu Quốc Đống không phải đang bịa chuyện. Nhưng nếu là như vậy thì đây sẽ là cuộc đối đầu sóng và chết.
Nghĩ tới đây Lý Trường Giang không khỏi run lên. Y không phải xuất thân ngành công an mà lên. Mấy năm làm Bí thư huyện ủy huyện Tĩnh khiến y có thói quen cân nhắc mọi chuyện từ góc độ chính trị.
Triệu Quốc Đống đấu với Khổng Kính Nguyên, sau lưng Khổng Kính Nguyên là Hà Chiếu Thành, vậy sau lưng Triệu Quốc Đống có phải là Trần Anh Lộc không?
- Bí thư Trần, tôi là Lý Trường Giang, ngài có ở văn phòng không? Tôi có chuyện muốn báo cáo với ngài.
Ra khỏi văn phòng Trần Anh Lộc, Lý Trường Giang liền gọi điện cho hai người tới văn phòng đợi mình.
Lý Trường Giang về đến văn phòng thì hai người kia đã sớm tới.
Lý Trường Giang xua tay ra hiệu hai người không cần e ngại mà ngồi thẳng xuống rồi giới thiệu qua về tình hình.
Trong phòng rất yên tĩnh, ai cũng biết việc này có nghĩa gì.
- Lão Điền, anh cảm thấy nên xử lý việc này như thế nào?
Lý Trường Giang biết Điền Nhai không nói chuyện thì có nghĩa việc không dễ làm.
- Cục trưởng, tôi không phải đùn đẩy nhưng chuyện thoạt nhìn đơn giản mà lại không đơn giản.
Điền Nhai thở dài một tiếng và nhìn Đại đội trưởng Đội cảnh sát hình sự Võ Tiến Ba:
- Lão Võ, anh nói xem. Chuyện Nhà máy cơ giới thì lão Võ đã báo cáo với tôi. Nếu thật sự nghiêm túc điều tra thì không phải không tra được, chúng ta cũng có phương hướng. nhưng thứ nhất không tạo thành hậu quả gì, thứ hai sau lưng dính dáng rất nhiều. Mã Cam Xương ở Hoài Khánh này không phải ngày một ngày hai, thoáng cái có động tĩnh là y đánh hơi được ngay.
- Đúng thế Cục trưởng Lý, Lý Trường Giang còn đỡ, muốn bắt hắn là không khó. Nhưng bên Thị trưởng Khổng và Bí thư Lưu thì sao?
Lý Trường Giang rất bình tĩnh nói:
- Theo lời ngài nói thì Bí thư Trần không tỏ thái độ rõ ràng thì chúng ta nên làm như thế nào?
Lý Trường Giang im lặng không nói. Bản thân Mã Cam Xương không khỏi đáng gì nhưng người ta có quan hệ rất rộng, thứ hai có quan hệ mật thiết với Khổng Kính Nguyên, Lưu Liên Xương. Bên Khổng Kính Nguyên còn đỡ, y mặc dù là Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng nhưng không phụ trách mảng này, nhưng họ Lưu là Bí thư Đảng ủy chính pháp, Phó cục trưởng thường trực Dư Lâm Canh lại là thân tín của đối phương, muốn động Mã Cam Xương thì phải suy nghĩ kỹ.
Nhưng Bí thư Trần không tỏ thái độ cũng có nghĩa là có vấn đề.
Đương nhiên mùi vị trong đó thì chỉ người như Lý Trường Giang mới có thể suy nghĩ ra.
Trần Anh Lộc không nói gì về chuyện cải cách Nhà máy cơ giới, nhưng lại rất coi trọng việc Triệu Quốc Đống bị theo dõi, hỏi qua việc này và yêu cầu Cục Công an Thị xã phải cao độ coi trọng. Y có vẻ quên quan hệ giữa việc Triệu Quốc Đống bị theo dõi và cải cách Nhà máy cơ giới, điều này làm Lý Trường Giang thầm than đúng là toàn cáo già.
Nhưng Trần Anh Lộc nói như vậy cũng là ám chỉ. Cục Công an cần nghiêm túc điều tra, tức là chỉ cần có nghi ngờ là phải điều tra.
Đây là đánh cuộc.
Lý Trường Giang thở dài một tiếng, Trần Anh Lộc đây là nghiêng về phía Triệu Quốc Đống. Việc mình báo cáo chuyện của Nhà máy cơ giới, Trần Anh Lộc mặc dù không nói gì nhưng Lý Trường Giang có thể nhận ra đối phương nghe rất chăm chú.
- Lão Điền, không nói nữa, chuyện này nhất định phải điều tra, nhưng điều tra như thế nào cũng là một nghệ thuật.
Lý Trường Giang suy nghĩ một chút rồi quyết định:
- Việc cải cách Nhà máy cơ giới liên quan đến sự ổn định xã hội ủa Thị xã, bất cứ vấn đề gì cũng không thể nhìn một phía, phải nghiêm túc điều tra, phân tích nguyên nhân chủ quan và khách quan. Ví dụ việc người nhà nhân viên Nhà máy cơ giới bị đe dọa thì tôi thấy nó có không ít điểm nghi vấn, phải tra rõ. Nhưng bởi vì bây giờ có hai công ty bên ngoài đến muốn mua Nhà máy cơ giới cho nên khi điều tra không được công khai và mở rộng. Ý của tôi là bắt tay từ bên ngoài. Trước đó phân cục Hoài Châu cùng Đại đội cảnh sát hình sự không phải đã điều tra một chút sao? Lợi dụng đầu mối này tìm được người, xác định mục tiêu rồi chờ thời cơ mà ra tay.
- Về phần người theo dõi Thị trưởng Triệu thì tôi đã hỏi không cần người bảo vệ. Thị trưởng Triệu xuất thân từ cảnh sát nên tôi cũng không thể miễn cưỡng.
Lý Trường Giang do dự một chút rồi nói tiếp:
- Ý của Thị trưởng Triệu là lo hai công ty bên ngoài đến mua Nhà máy cơ giới có biểu hiện lừa gạt, cho nên chúng ta cũng cần tra rõ tình hình hai công ty này.
Điền Nhai và Võ Tiến Ba nhìn nhau:
- Cục trưởng Lý, điều tra thế nào? Thị trưởng Triệu muốn điều tra Tập đoàn Gia Hoa thì sao giấu được người?
….
Sau khi Lý Trường Giang rời đi, Trần Anh Lộc bắt đầu suy nghĩ.
Y biết Triệu Quốc Đống nghi ngờ về việc Tập đoàn Gia Hoa mua Nhà máy cơ giới, vì thế Triệu Quốc Đống đã báo cáo với y và đề nghị để Cơ giới An Vũ tham gia cạnh tranh. Sau khi Trần Anh Lộc đồng ý, Triệu Quốc Đống mới liên lạc với An Đô.
Triệu Quốc Đống nghi ngờ mặc dù không có lý do, đều là suy đoán. Trần Anh Lộc cũng đánh giã kỹ Tập đoàn Gia Hoa, từ bề ngoài thì Tập đoàn Gia Hoa phù hợp điều kiện của Thị xã đưa ra hơn là Cơ giới An Vũ. Cơ giới An Vũ đưa ra điều kiện rất khắt khe, nếu làm như vậy thì Thị xã phải nỗ lực nhiều hơn nữa.
Hơn nữa chuyện vẫn do Khổng Kính Nguyên thực hiện, để Cơ giới An Vũ tham gia cạnh tranh thì còn được, nhưng nếu nghiêng về phía Cơ giới An Vũ thì không quá thích hợp. Hơn nữa Trần Anh Lộc cũng không quá đồng ý nhận yêu cầu của Cơ giới An Vũ, trừ khi chứng minh Tập đoàn Gia Hoa là lừa đảo.
Có người theo dõi Triệu Quốc Đống, chuyện nghe thì hư vô nhưng Trần Anh Lộc không dám coi nhẹ. tác phong làm việc của Triệu Quốc Đống quá đột xuất, đắc tội người là bình thường, nhưng nếu nói Triệu Quốc Đống đã bị theo dõi mấy tháng thì rất nguy hiểm.
Không chỉ là Triệu Quốc Đống nguy hiểm, hơn nữa có nghĩa là người nào đó có ý đồ, nếu không sao phải làm như vậy?
Vì thế Trần Anh Lộc mới ám chỉ Trần Anh Lộc phải điều tra việc này.
Cải cách Nhà máy cơ giới vốn do bên chính quyền phụ trách, nhưng Triệu Quốc Đống nói rất sắc bén. Một khi cải cách công ty nhà nước xuất hiện hỗn loạn, cuối cùng có hại là nhân viên nhà máy và Đảng ủy, chính quyền. Lợi ích kinh tế và hình tượng của Đảng ủy, chính quyền bị hao tổn là không thể chấp nhận.
Nhưng Hà Chiếu Thành có vẻ coi trọng ý tưởng cải cách mà Khổng Kính Nguyên đưa ra. Thu hút Tập đoàn Gia Hoa là do một tay Khổng Kính Nguyên thực hiện, thoạt nhìn thì phù hợp điều kiện Thị xã đặt ra. Nhưng Triệu Quốc Đống lại nghi ngờ Tập đoàn Gia Hoa, cho rằng Tập đoàn Gia Hoa không thể khiến Nhà máy cơ giới duy trì phát triển liên tục, sợ rằng sau này Tập đoàn Gia Hoa sẽ gặp nguy cơ lần hai.
Trần Anh Lộc khá coi trọng điều này. Theo y biết biểu hiện của Triệu Quốc Đống tại Ninh Lăng thì rất giỏi làm kinh tế, có thể nói Ninh Lăng phát triển nhanh như vậy thì không thể không có công của Triệu Quốc Đống. Hơn nữa theo Trần Anh Lộc biết thì Triệu Quốc Đống vẫn ủng hộ các công ty tư nhân phát triển, kiên quyết chủ trương đẩy các công ty nhà nước và nền kinh tế thị trường, nhưng tại sao lại phản đối Tập đoàn Gia Hoa là công ty tư nhân mua lại Nhà máy cơ giới?
Xem ra phải trao đổi với Triệu Quốc Đống, hiểu rõ suy nghĩ của đối phương, nhắc Triệu Quốc Đống chú ý đúng mực vì hắn mới là Phó thị trưởng, Hà Chiếu Thành mới là Thị trưởng.
Bây giờ hắn không ngờ chiếc xe đó lại xuất hiện sau lưng hắn.
Điều này làm Triệu Quốc Đống cảnh giác.
Triệu Quốc Đống xuất thân cảnh sát nên rất nhạy cảm ở việc này. Từ khi đến Ninh Lăng hắn đã cẩn thận ở việc này. Có thể nói ngoài lão Bành là người hắn tin tưởng biết chuyện riêng của hắn thì những người khác đều không rõ chỗ ở của hắn ở An Đô.
Triệu Quốc Đống cũng biết mình không có nhược điểm gì ngoài vấn đề phụ nữ. Vấn đề của gia đình cũng nhờ mấy người Thái Chánh Dương hòa giải, trên tỉnh cũng đã biết thì có ai muốn gây sóng gió cũng khó.
Chỉ còn vấn đề phụ nữ nên hắn rất cẩn thận, nhất là khi tới chỗ Cù Vận Bạch và Từ Xuân Nhạn thì càng chú ý hơn.
Cũng may biệt thự Thiển Loan là nơi người giàu có ở, đều là những người giàu từ những năm 80 hoặc đầu 90 nên nhân thân sạch sẽ, dù là xe hay người tiến vào đều phải có người trong tiểu khu mang vào, nếu không bảo vệ sẽ chặn lại.
Khi xây dựng Khê Bạn Dật Cảnh thì Triệu Quốc Đống cũng đề nghị đặt ra quy định này, coi như tạo hoàn cảnh sống tốt đẹp cho các hộ trong đó.
Chẳng qua cấp bậc ở đây kém hơn biệt thự Thiển Loan, quy mô cũng lớn hơn nên không thể làm đến mức như biệt thự Thiển Loan. Chẳng qua về tổng thể là tương đối tốt. Triệu Quốc Đống muốn vào đó thì cũng cần có giấy ra vào mới được.
Chẳng qua đến chỗ Cổ Tiểu Âu thì Triệu Quốc Đống lại không lo. Thứ nhất Cổ Tiểu Âu hay ra ngoài, thứ hai dù có người chú ý thì hắn và Cổ Tiểu Âu chưa lập gia đình nên không sao cả.
Hôm nay Triệu Quốc Đống vốn định tới chỗ Trình Nhược Lâm nhưng thấy có vẻ bị theo dõi nên hắn quyết định vòng vào đường số 2. Đường số 2 này được sửa chữa lại nên đường rộng và nhiều đoạn rẽ.
Chiếc xe chạy nhanh trong dòng xe, chiếc xe phía sau cũng theo phía xa xa và mãi không bị bỏ rơi. Chẳng qua Triệu Quốc Đống sớm có tính toán.
Triệu Quốc Đống tăng tốc vọt qua cầu, xe phía sau cũng theo chặt, thậm chí không tiếc vượt đèn đỏ đuổi theo. Nhưng khi Triệu Quốc Đống vòng tròn quay lại đường số 2 thì đối phương đã bị hai xe tải lớn chặn tầm mắt nên không thấy Triệu Quốc Đống một lần nữa qua cầu. Triệu Quốc Đống lặng lẽ dừng xe rồi xuống xe nhìn xe phía sau.
Một người xuống xe nhìn quanh rồi rút điện thoại di động ra gọi như báo cáo với ai, sau đó chạy đi.
Triệu Quốc Đống lên xe rồi thầm nghĩ là ai theo dõi mình.
Xe màu xanh này xuất hiện hai lần, Triệu Quốc Đống nhớ nhất định không nhầm lẫn.
Thực ra Triệu Quốc Đống cũng đã nhận thấy có người theo dõi mình được một thời gian, nhưng mấy lần hắn cẩn thận quan sát lại không thấy khác lạ nên nghĩ mình nghi thần nghi quỷ. Nhưng chuyện hôm nay đã chứng minh trực giác của hắn đúng. Triệu Quốc Đống khá tin vào trực giác của mình.
Là ai?
Việc theo dõi có lẽ đã bắt đầu từ mấy tháng trước, nói cách khác hắn đến Hoài Khánh được hai ba tháng là có người theo dõi.
Nhưng theo dõi mình làm gì? Nếu nhằm vào mình thì mấy tháng đã sớm ra tay rồi nếu như là vấn đề thu hồi nợ.
Tất nhiên đây không phải nhằm vào người nhà mình mà như tìm kiếm gì đó, ví dụ như nhược điểm của hắn.
Việc thu hồi nợ làm hắn đắc tội nhiều người, Triệu Quốc Đống không thể phân tích ra ai nhằm vào mình. Hơn nữa với cách làm này thì không có thực lực là không thể. Triệu Quốc Đống suy nghĩ một chút thì ngoài Mã Cam Xương thì may ra chỉ còn công ty Mỹ Gia và Tương Trung Hoa là có thể.
Đương nhiên còn có thể là Khổng Kính Nguyên.
Chẳng qua mấy tháng trước Khổng Kính Nguyên đã nhằm vào mình? Lúc ấy hắn và Khổng Kính Nguyên vẫn không có xung đột gì, trừ khi đối phương lo sợ nên mới ra tay trước.
Triệu Quốc Đống lắc đầu. Bây giờ hắn không rõ là ai theo dõi hắn, nhưng có một điều dám khẳng định là đối phương rất có thể vận dụng các loại quan hệ mà điều tra mình, cũng may hắn ở Hoài Khánh khá ổn định, không bị người ngoài lên án. Bên An Đô thì chỉ sợ muốn điều tra hắn cũng không dễ.
Khâu Nguyên Phong ba tháng trước đã chính thức được phân công làm phân Cục trưởng phân cục Thiên Hà, kiêm Thường vụ quận ủy Thiên An, Bí thư Đảng ủy chính pháp. Khi hắn và đối phương ăn cơm, Khâu Nguyên Phong cũng giới thiệu mấy Phó cục trưởng và Trưởng đồn công an dưới trướng cho hắn biết. Mà biệt thự Thiển Loan cùng Khê Bạn Dật Cảnh cũng nằm trong Thiên An.
Khâu Nguyên Phong mơ hồ biết được chuyện của hắn, thậm chí còn nói bóng gió nhắc hắn chú ý ảnh hưởng.
Triệu Quốc Đống không rõ Khâu Nguyên Phong biết về quan hệ của mình với Cù Vận Bạch hay Từ Xuân Nhạn, nhưng hắn nghĩ mình hay xuất hiện ở Thiên Hà. Lúc hắn đi xe Cù Vận Bạch, lúc đi xe của Cổ Tiểu Âu, điều này khó tránh khỏi có người bên Thiên Hà nhận ra hắn. Khâu Nguyên Phong biết hắn chưa kết hôn nên chỉ nhắc nhở với ý tốt.
….
Vùi đầu vào cặp ngực đầy đặn làm Triệu Quốc Đống quên đi buồn phiền. Hai điểm đỏ không ngừng nhảy lên làm Triệu Quốc Đống không nhịn được muốn hái xuống mà bóp trong tay.
Từ Xuân Nhạn tự nhiên hiểu Triệu Quốc Đống thích ngực mình nhất. Hai ba năm qua cô sống thoải mái nên chú ý chăm sóc cơ thể và tập luyện.
Triệu Quốc Đống mạnh mẽ đâm vào làm Từ Xuân Nhạn không nhịn được nhìn thoáng qua đồng hồ trên Tv, mới 10h nhưng Từ Xuân Nhạn chưa bao giờ từ chối Triệu Quốc Đống, cô nhẹ nhàng nhấc mông lên tiếp.
Qua cơn ân ái Triệu Quốc Đống lười biếng dựa lưng vào thành giường, Từ Xuân Nhạn úp mặt vào ngực Triệu Quốc Đống.
- Đúng, Thu Nhạn nói hôm qua hình như có người tới tìm em, chẳng qua Thu Nhạn không trả lời.
Từ Xuân Nhạn đột nhiên nghĩ tới gì đó mà nói.
- Hả?
Triệu Quốc Đống ngồi thẳng dậy làm Từ Xuân Nhạn thiếu chút nữa thì ngã, chiếc chăn che ngực rơi xuống làm lộ ngực khiến cô hờn dỗi nhìn hắn rồi vội vàng kéo chăn lên.
Nếu là bình thường Triệu Quốc Đống sẽ trêu một chút, nhưng bây giờ hắn không có tâm trạng đó.
- Thu Nhạn nói như thế nào?
Triệu Quốc Đống như vậy làm Từ Xuân Nhạn cũng khẩn trương.
- Thu Nhạn không nói nên em không hỏi. Anh hỏi Thu Nhạn đi.
Triệu Quốc Đống không nói nhiều, hắn nhảy xuống mặc quần đùi rồi đi ra.
Phòng Thu Nhạn cách phòng Từ Xuân Nhạn một phòng khách khiến hai chị em không lo ảnh hưởng tới nhau.
Triệu Quốc Đống đẩy cửa ra thì mới phát hiện mình hơi đường đột.
Từ Thu Nhạn đúng là không ngờ Triệu Quốc Đống đột nhiên đẩy cửa vào, cô vừa cởi áo lót ra, quần lót cũng cởi xuống đầu gối, đang định kéo chân lên cởi hết mà đi tắm. Từ Thu Nhạn vội vàng kêu lên.
Mặc dù Triệu Quốc Đống và Từ Thu Nhạn đã từng có một lần quan hệ nhưng đó ở tình huống đặc biệt. Mà hôm nay Từ Xuân Nhạn lại ở trong nhà, ngực Từ Thu Nhạn không nhỏ hơn chị bao nhiêu, bên dưới đám cỏ là một màu đỏ làm Triệu Quốc Đống khô khốc miệng.
- Xin lỗi.
Triệu Quốc Đống ngẩn ra rồi vội vàng đóng cửa lại.
Một phút sau Từ Thu Nhạn mở cửa đỏ mặt nói:
- Có chuyện gì thế?
- Xuân Nhạn nói hôm qua có người tới đây tìm tôi.
- Ừ, có người gõ cửa nói tìm người bạn họ Triệu, nói không nhớ ở tầng này không? Tôi nói không biết ai họ Triệu. Sau đó bọn họ rời đi, chắc là lên tầng trên hỏi.
- Bọn họ có nói tên người cần tìm không?
- Không, nhưng tôi thấy bọn họ ăn mặc lịch sự, không phải kẻ ngoài xã hội. Chẳng qua tôi cũng không trả lời, bọn họ nếu là bạn tới tìm cậu thì sẽ có số điện thoại của cậu, sao không gọi đã tìm nên tôi cảnh giác.
Từ Thu Nhạn rất thông minh, cô biết thân phận của Triệu Quốc Đống không bình thường nên phải chú ý ảnh hưởng đối với hắn.
- Bọn họ là tới tìm tôi nhưng là gây phiền phức.
Triệu Quốc Đống khoanh tay đi một vòng quanh phòng Từ Thu Nhạn. Áo lót và quần lót của Từ Thu Nhạn vẫn còn để ở trên giường làm hắn không nhịn được nhìn tới, điều này làm Từ Thu Nhạn nóng lên. Cô vội vàng đi tới trừng mắt nhìn hắn rồi giấu xuống dưới gối.
- Gây phiền toái cho em? Bọn họ là ai?
Từ Thu Nhạn vừa đứng lên thì Từ Xuân Nhạn đã mặc váy ngủ vào đi sang mà lo lắng nói.
- Hừ, bọn họ muốn xem em ở nhà ai, có quan hệ gì với chị không? Đây là muốn tìm nhược điểm mà ép em, để em thả cho bọn họ.
Triệu Quốc Đống cười nói:
- Cũng không có gì, em và hai chị em chị ở bên nhau thì đúng là có lý do để gây chuyện.
- Vậy bây giờ nên làm như thế nào?
Từ Xuân Nhạn không nhịn được cầm tay Triệu Quốc Đống.
- Thu Nhạn xử lý rất tốt, nói không nhận ra. Bọn họ có lẽ chỉ biết em hay tới đây, không biết em ở đâu.
Triệu Quốc Đống rất bình tĩnh nói:
- Không có gì, bọn họ quá gấp nên mới dùng chiêu này.
- Vậy sau này em …
Từ Xuân Nhạn nghĩ Triệu Quốc Đống nếu không tới đây nữa thì cô sẽ không còn niềm vui sống.
Cô đã quen với việc mỗi tuần Triệu Quốc Đống sẽ ở đây một hoặc hai đêm. Nằm trong lòng Triệu Quốc Đống mà ngủ, Từ Xuân Nhạn cảm thấy rất an toàn.
Triệu Quốc Đống lắc đầu nói:
- Yên tâm, chuyện này em có cách xử lý, sau này chị chú ý là được. Có người gõ cửa thì phải hỏi rõ ràng, đừng để người ra vào tùy tiện, bây giờ an ninh trật tự không tốt. Nếu chẳng may gặp cướp, cướp tiền không sao, cướp sắc là không được.
Triệu Quốc Đống cố ý làm không khí tích cực lên.
Từ Xuân Nhạn đột nhiên cảm thấy Triệu Quốc Đống rất quan tâm tới chị em mình, vì thế cô vô cùng cảm động.
Triệu Quốc Đống cũng không ngờ chỉ trong nháy mắt mà chị em Từ Xuân Nhạn lại nghĩ miên man như vậy. Hắn bây giờ đang suy nghĩ đến việc đối phương đã hành động, hắn cũng nên bắt đầu có phản kích.
Triệu Quốc Đống về phòng cũng vẫn nhắc việc này. Rốt cuộc là ai nhằm vào hắn. Việc này là chơi với lửa, vừa có thể đốt hắn, vừa có thể đốt đối phương. Nếu chỉ là hả giận thì đâu cần làm như vậy.
Công ty Mỹ Gia thì hắn có thể loại trừ. Là một công ty sản xuất nghiêm chỉnh, hiệu quả của công ty này khá cao, hơn nữa đầu óc của bọn họ sẽ không dùng hạ sách này.
Tương Trung Hoa thì sao? Tương Trung Hoa bây giờ làm ăn không nhỏ và phát triển chủ yếu bên An Đô. Y ở An Đô coi như một nhà kinh doanh có thực lực, Hoài Khánh đối với y đã là quá khứ.
Sau khi trả tiền và lấy xe, Tương Trung Hoa còn đến gặp hắn coi như làm quen. Lúc ấy Triệu Quốc Đống bận nên chỉ có thể nói chuyện vài câu nhưng hắn cũng nhận ra đối phương không để tâm việc này. Tương Trung Hoa có thể là ăn lớn như vậy thì không phải người hẹp hòi. Hơn nữa Triệu Quốc Đống thấy đối phương là người khá thẳng tính, mặc dù chỉ nói chuyện vài câu nhưng thái độ của Tương Trung Hoa vẫn làm hắn rất hài lòng, hai người còn trao đổi số điện thoại.
Đối tượng lần lượt được loại trừ, vậy chỉ còn Mã Cam Xương và Khổng Kính Nguyên. Triệu Quốc Đống đã sớm biết Khổng Kính Nguyên và Mã Cam Xương có quan hệ mật thiết, nhưng người ngoài lại không rõ điều này.
Đường Lăng Phong cùng Đằng Hoa Minh nói cho hắn biết phòng Vip trên tầng bốn Nhà hàng Xích Nham của Mã Cam Xương chính là dành riêng cho Khổng Kính Nguyên. Mỗi lần Khổng Kính Nguyên đến đó đều vào cửa sau rồi vào thang máy lên thẳng tầng bốn.
Nếu như Khổng Kính Nguyên chỉ vì chuyện lần trước hắn tới nhà hàng của Mã Cam Xương mà đối phó hắn, như vậy Khổng Kính Nguyên sẽ không xứng là Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng. Nhưng chuyện của Mã Cam Xương chỉ là một vấn đề, nguyên nhân chính là cải cách Nhà máy cơ giới.
Quế Toàn Hữu cũng tiết lộ với hắn rằng mấy nhân viên phản đối phương án của Thị xã về việc cải cách Nhà máy cơ giới đã bị uy hiếp, hơn nữa cũng không nhằm vào bản thân mà nhằm vào gia đình bọn họ. Chẳng qua đối phương làm rất mời mịt, Quế Toàn Hữu thông qua đội cảnh sát hình sự Cục Công an Thị xã mà biết được. Bọn họ cũng nghi ngờ Mã Cam Xương nhưng không có chứng cứ.
Kết nối việc này, Triệu Quốc Đống coi như có nhận định là hắn cản người ta kiếm tiền nên người ta mới không từ thủ đoạn.
Cơ giới An Vũ tham gia vào làm cho việc Tập đoàn Gia Hoa muốn mua lại Nhà máy cơ giới gặp biến hóa. Làm một Công ty liên doanh có hiệu quả kinh doanh tốt trong tỉnh, sức cạnh tranh của Cơ giới An Vũ là rất rõ ràng. Chẳng qua điều kiện mà Cơ giới An Vũ đưa ra là khá cao, bây giờ xem ra không phù hợp yêu cầu của Thị xã. Nhưng điều này vẫn khiến có người thấy nguy hiểm.
Trong mắt bọn họ có lẽ mình là người thúc đẩy Cơ giới An Vũ mua Nhà máy cơ giới. Triệu Quốc Đống cười lạnh một tiếng, không có cạnh tranh thì sao có thể thấy được vấn đề sau lưng. Mình vốn là con cá làm đục bể do tỉnh phái xuống Hoài Khánh, như vậy Cơ giới An Vũ vừa vặn có thể làm nước đục thêm.
Có lẽ bọn họ sẽ không từ thủ đoạn đối phó mình?
Giết mình? Triệu Quốc Đống cười cười tự giễu, nếu thân phận của hắn đến mức được đối phương muốn giết thì đó lại là vinh dự.
Lấy chuyện phụ nữ để mà làm xấu hắn?
Khả năng này là lớn nhất, nhất là quan hệ của hắn với Cù Vận Bạch và chị em Từ Xuân Nhạn. Từ góc độ đạo đức có thể hủy diện tiền đồ chính trị của hắn nếu có chứng cứ rõ ràng. Nhưng chỉ cần có tin tức hắn trăng hoa cũng khiến hắn bị động, làm lãnh đạo có ấn tượng không tốt với hắn, như vậy sẽ ảnh hưởng đến quyền lên tiếng của hắn trong việc cải cách Nhà máy cơ giới.
Thứ không có đạo đức thường là thứ mê người nhất.
Triệu Quốc Đống nhìn Từ Xuân Nhạn nằm bên cạnh mình, lại nghĩ đến ánh mắt xấu hổ và cơ thể trần truồng của Từ Thu Nhạn. Có lẽ bây giờ Từ Thu Nhạn đang tắm. Hắn đã quan hệ với hai chị em, điều này có lẽ chỉ thời phong kiến mới xuất hiện nhưng lại làm hắn rất thỏa mãn.
Từ Xuân Nhạn cũng đang cẩn thận quan sát Triệu Quốc Đống. Người đàn ông trẻ hơn chị em cô 2 tuổi đã thành chỗ dựa cho chị em cô. Không có hắn thì chị em cô không biết mình có thể sống ở An Đô không? Thực tế khó khăn làm cho chị em cô cảm thấy xã hội đầy cạm bẫy.
Sau khi mua được căn nhà kia, chị em Từ Xuân Nhạn liền dồn hết tâm trí vào việc thiết kế lại căn nhà, cải tạo lại đường nội bộ, bãi đỗ xe, đổi biển quảng cáo, mỗi chuyện dính tới rất nhiều ngành như cục Công thương, cục Công an, cục Vệ sinh, Ủy ban Xây dựng, thuế, ngân hàng, mỗi một mảng đều phải làm tốt, từng miếu có nhiều Tài thần, hai chị em coi như hiểu nỗi khó xử nếu muốn kinh doanh ở khu vực trung tâm thành phố.
Nửa tháng qua hai chị em rất mệt mỏi. Ngành Công thương làm khó dễ, bên vệ sinh cũng đến làm khó, Ủy ban Xây dựng ý kiến, cục cung ứng điện nhìn chằm chằm làm hai chị em càng lo hơn.
Nhưng sau đó khi Triệu Quốc Đống gọi mấy cuộc điện thoại thì hai chị em mới phát hiện thấy thế giới khác. Cục cung ứng điện và Ủy ban Xây dựng chủ động tới nhà giúp, Cục Công thương và Cục Công an cũng thuận lợi. Trưởng đồn công an còn đến tận nơi tìm hiểu dân tình, để lại số điện thoại.
Đây là thực tế, đây là cuộc sống.
Hai chị em Từ Xuân Nhạn đã trải qua một cuộc hôn nhân không thành công, bọn họ biết cuộc sống gia đình hoàn chỉnh là không thực tế. Có thể hạnh phúc sống tiếp là hy vọng cao nhất của các cô. Triệu Quốc Đống đối tốt với các cô, yêu thương các cô, có thể ở bên hắn, các cô đã thấy hạnh phúc và bình yên. Trong mắt cô đã không thể nhận thêm ai, các cô muốn cứ sống mãi như thế này là đủ.
Triệu Quốc Đống chính là chỗ dựa cho chị em cô, cột trụ này mà mất thì thế giới sẽ sụp đổ.
Chỉ khi Triệu Quốc Đống đứng sau lưng, các cô mới có thể tự tin đối mặt mưa gió bên ngoài.
Có lẽ điều nuối tiếc duy nhất là các cô không có con. Mặc dù Triệu Quốc Đống đã hứa nhưng Từ Xuân Nhạn biết cán bộ nhà nước mà có con ngoài giá thú chính là điều cấm kỵ. Dù hai chị em cô có thể sang nước ngoài định cư nhưng có thể quen với cuộc sống bên đó không?
Hai chị em đã từng nói chuyện suốt đêm về việc này, và cảm thấy mình không thể quen được.
Từ Xuân Nhạn vẫn buồn phiền vì chuyện của Thu Nhạn. Triệu Quốc Đống và em cô đã có một lần quan hệ, mà sau lần đó Từ Xuân Nhạn phát hiện Thu Nhạn đã không muốn tìm người đàn ông nào khác.
Điều này làm Từ Xuân Nhạn thấy chua xót trong lòng. Thu Nhạn vốn có tình cảm với Triệu Quốc Đống, bây giờ càng như vậy.
Thu Nhạn rất hâm mộ cô khi cô có Triệu Quốc Đống, đến khi chuyện kia ngẫu nhiên diễn ra.
Từ Xuân Nhạn biết đã vượt qua giới hạn thì sẽ khó giữ được.
Vấn đề là làm như thế nào giải quyết được điều khó khăn này. Thu Nhạn chưa từng đề cập, chỉ xấu hổ nói chuyện này với cô rồi thôi.
Hai chị em đều có số khổ và gặp chuyện này, Từ Xuân Nhạn cũng thấy đau xót trong lòng. Nhưng cô nghĩ ngay việc Triệu Quốc Đống có người phụ nữ khác cô cũng không ngại, tại sao lại hà khắc với Thu Nhạn như vậy?
Từ Xuân Nhạn khẽ thở dài một tiếng. Cô nhìn Triệu Quốc Đống đang suy nghĩ mà trong lòng có cảm giác không nói thành lời.
Triệu Quốc Đống có chút hoảng hốt, mãi tới khi xuống lầu đánh xe ra ngoài, hắn vẫn không nhịn được nhìn lên trên.
Tất cả như giấc mơ làm Triệu Quốc Đống không dám tin đó là thật.
Đêm hắn mơ màng ngủ thì thấy Xuân Nhạn xuống giường, Triệu Quốc Đống không quá để ý vì nghĩ cô đi vệ sinh.
Trong mông lung có người về, Triệu Quốc Đống cũng không để ý, chỉ cảm thấy sao đi vệ sinh mà lâu như vậy, hơn nữa trên giường lại không dựa vào hắn mà xoay lưng về hắn.
Triệu Quốc Đống cũng không nghĩ nhiều, hắn đang buồn ngủ nên thuận tay đưa xuống váy ngủ. Cặp vú căng tròn dần nóng lên trong tay hắn, hai điểm đỏ đã cứng lên chứng tỏ người phụ nữ đã động tình.
Triệu Quốc Đống thầm than ngẫu nhiên một lần, chẳng lẽ lại thêm lần nữa. Nhưng người phụ nữ trước mặt không muốn làm rõ chính là đợi hắn tỏ thái độ. Không biết cô ấy và Xuân Nhạn nghĩ như thế nào nữa?
Lúc này Triệu Quốc Đống cũng không muốn nói nhiều, hành động là cách thể hiện tốt nhất.
Đã lâu không có người tiến vào, Triệu Quốc Đống lại một lần nữa nhấm nháp hương vị ngọt ngào từ cơ thể Từ Thu Nhạn mang tới.
Cơ thể Từ Thu Nhạn đầy đặn hơn Xuân Nhạn làm hắn có cảm giác khác. Cặp mông không ngừng đẩy lên, tiếng rên rỉ không kìm hãm nổi mà vang lên, điều này làm Triệu Quốc Đống không khỏi vui sướng.
Sáng hôm sau khi ra ngoài cửa, Triệu Quốc Đống cũng không thấy Xuân Nhạn đâu, ngược lại Từ Thu Nhạn có vẻ rất tự nhiên.
Chuyện đã đến nước này thì Triệu Quốc Đống cũng muốn hiểu rõ suy nghĩ của hai chị em Xuân Nhạn. Từ Thu Nhạn rất thẳng thắn mà nói cô yêu hắn, cô giống Xuân Nhạn không tìm người đàn ông nào khác, hai chị em sẽ dựa vào nhau mà sống.
Lời này mặc dù không rõ nhưng đây là câu trả lời tốt nhất dành cho Triệu Quốc Đống.
Tình này làm Triệu Quốc Đống không biết nói gì, hắn còn có thể nói gì nữa chứ?
Hắn chỉ có thể ôm chặt Từ Thu Nhạn vào lòng mà thôi.
….
Lý Trường Giang nhận được điện của Triệu Quốc Đống thì biết sẽ có chuyện.
Triệu Quốc Đống gọi điện cho y thì chưa từng có việc tốt. Chẳng qua Lý Trường Giang cũng khá nguyện ý làm việc cho Triệu Quốc Đống. Ít nhất Triệu Quốc Đống này khi làm việc đều đúng đắn.
Biểu hiện xuất sắc của Đằng Hoa Minh trong công tác thu hồi nợ làm Lý Trường Giang có chút kinh ngạc.
Y đến Cục Công an Thị xã chưa lâu, nhưng nghe phản ánh không quá tốt về Đằng Hoa Minh. Không ít người nói Đằng Hoa Minh có tính cách nóng nảy, võ đoán, không giỏi đoàn kết, không tôn trọng lãnh đạo, đương nhiên cũng có chút năng lực nếu không sao có thể làm phó chi đội trưởng.
Nhưng trong Hội nghị thường ủy Triệu Quốc Đống lại không ngừng khen biểu hiện của các cảnh sát tham gia tổ công tác thu hồi nợ, điều này cũng làm Lý Trường Giang nở mày nở mặt. Mặc dù Lý Trường Giang không rõ Triệu Quốc Đống nhe ai đề cử mà chọn Đằng Hoa Minh, nhưng dù như thế nào thì Đằng Hoa Minh cũng là người của Cục Công an Thị xã, y biểu hiện tốt xấu cũng đại biểu sức chiến đấu của Cục Công an.
- Thị trưởng Triệu, ý của anh là có người theo dõi mình?
Lý Trường Giang ngẩn ra, theo dõi Phó thị trưởng thường trực để làm gì? Chẳng lẽ là ám sát?
- Ừ, biển số thì tôi không nhớ rõ, nhưng đó là một xe màu xanh biển ViB, chắc là còn có mấy xe khác, luân phiên thay nhau theo dõi tôi, nếu không tôi đã nhận ra từ trước.
Triệu Quốc Đống gật đầu nói:
- Tôi bây giờ không rõ ý đồ của bọn họ nhưng đoán là liên quan đến công việc của mình.
- Anh có nghi ngờ ai không?
Lý Trường Giang nói.
- Không có, tôi mới đến Hoài Khánh không lâu, chỉ phụ trách mấy việc, tính ra chỉ có thu hồi nợ là làm mất lòng người, các anh có thể tập trung vào việc này.
Triệu Quốc Đống cũng không nói quá nhiều.
- Đây là một, ngoài ra còn có việc tôi nghe nói đến việc cải cách Nhà máy cơ giới thì có nhân viên không đồng ý với phương án, gia đình bọn họ bị người ngoài uy hiếp. Chuyện này không biết anh có nghe tới không?
- Tôi có nghe tới. Tổ chống tham nhũng của Đại đội cảnh sát hình sự Cục Công an đã phá người điều tra. Bởi vì liên quan đều là người nhà là người già, phụ nữ và trẻ nhỏ nên phản ánh vấn đề không được rõ ràng, có lẽ là một nhóm người, nhưng số người không ít, người bị hại không nhận ra nên đúng là khó có thể tìm ra.
Lý Trường Giang run lên, Triệu Quốc Đống từ chuyện bị theo dõi chuyển sang vấn đề cải cách Nhà máy cơ giới thì có quan hệ gì không? Đối phương mặc dù không nói gì nhưng cũng không có nghĩa là không có ý này, phải xem mình hiểu ra sao.
Cải cách Nhà máy cơ giới là do Thị trưởng Khổng phụ trách, nghe nói được Thị trưởng Hà toàn lực ủng hộ. Bây giờ công ty trách nhiệm hữu hạn Cơ giới An Vũ – An Đô có vẻ muốn chen ngang làm cho không khí trong Thị xã hơi biến đổi. Lý Trường Giang làm trợ lý Thị trưởng kiêm Cục trưởng Cục Công an Thị xã nên tin tức nhanh nhạy hơn người bình thường. Nghe nói Cơ giới An Vũ do Thị trưởng Triệu kéo tới, đây rõ ràng là chống đối với Thị trưởng Khổng kéo Tập đoàn Gia Hoa – Phúc Kiến vào.
- Lão Lý, ý của anh là cứ bỏ chuyện đó đấy sao? Anh có biết nó sẽ tạo thành ảnh hưởng xấu như thế nào đối với việc cải cách Nhà máy cơ giới không? Nhân viên nhà máy là chủ của nhà máy, có ý kiến phản đối thì phản ánh là rất bình thường, cũng thể hiện chức trách và quyền lợi của nhân viên nhà máy, vậy mà có người dùng cách này uy hiếp. Việc này xảy ra công khai, tôi nghi ngờ có vấn đề trong đó.
- Bây giờ đã vào giai đoạn quan trọng của việc cải cách Nhà máy cơ giới. Gia Hoa Phúc Kiến và An Vũ – An Đô đều có hứng thú với Nhà máy cơ giới, đây là chuyện tốt với Hoài Khánh chúng ta. Làm như thế nào chọn nhà đầu tư thích hợp nhất cho Nhà máy cơ giới chính là điều Thị xã và nhân viên Nhà máy cơ giới rất chú ý. Tôi không hy vọng trong cải cách xảy ra chuyện tổn hại lợi ích nhân viên Nhà máy cơ giới.
- Vì thế tôi hy vọng Cục Công an Thị xã có thể tổ chức tinh binh nghiêm túc điều tra, đây không phải việc không thể điều tra. Có người nhà nhân viên Nhà máy cơ giới bị đe dọa, chẳng lẽ không có đầu mối gì sao? Bọn họ từ trên trời giáng xuống ư?
Triệu Quốc Đống lớn tiếng nói:
- Đồng chí Lý Trường Giang, cải cách Nhà máy cơ giới là bước đi đầu tiên của việc cải cách công ty nhà nước trực thuộc Thị xã, bước đi đầu tiên phải ổn định, chính xác. Chúng ta chào đón công ty bên ngoài mua lại nhà máy của Thị xã và phát triển nó lên, nhưng chúng ta cũng phải cảnh giác với những nhà kinh doanh có ý đồ lợi dụng chúng ta muốn nóng lòng thực cải cách mà làm ảnh hưởng tới tài sản quốc gia, tổn hại lợi ích nhân viên.
- Điểm này khi tôi còn ở Ninh Lăng đã thấy rõ. Khu Khai Phát Ninh Lăng bởi vì nóng lòng thu hút đầu tư mà bị một đám tội phạm lừa đảo xuyên quốc gia lừa, khiến cho chính quyền vay từ ngân hàng mấy chục triệu bốc hơi, tới nay chưa thể đòi về. Một Chủ nhiệm và Phó chủ nhiệm của Khu Khai Phát đã bị Viện kiểm sát truy cứu trách nhiệm hình sự. Nhưng việc này có tác dụng gì, đã gây tổn thất lớn cho chính quyền, cũng làm cho dân chúng nghi ngờ về năng lực của cán bộ nhà nước. Đây là bài học quá đắt giá nên tôi không hy vọng Hoài Khánh chúng ta cũng xuất hiện việc này.
Lý Trường Giang nghe mà có chút giật mình. Giọng của Triệu Quốc Đống rõ ràng đã ám chỉ gì đó, chuyện này Thị xã đương nhiên là không mong thấy. Chẳng qua chỉ có mấy lời đồn thổi thì không dễ làm, điểm này thì Triệu Quốc Đống nhất định sẽ biết.
Khổng Kính Nguyên đã được phân công công việc này, hội nghị thường trực Ủy ban cũng cho phép, Hà Chiếu Thành và Khổng Kính Nguyên không nói gì, Triệu Quốc Đống lại nói như vậy chính là muốn đẩy y vào hoàn cảnh xấu.
Thấy Lý Trường Giang im lặng, Triệu Quốc Đống cũng biết đối phương đang khó xử. Lúc này Hà Chiếu Thành có vẻ đang đi cùng đường với Khổng Kính Nguyên, muốn để Lý Trường Giang không nhìn mấy việc này mà nhúng tay vào việc cải cách Nhà máy cơ giới thì cũng có chút khó khăn. Chẳng qua Lý Trường Giang cũng là người có đầu óc, Triệu Quốc Đống không tin đối phương không tìm được biện pháp.
- Trường Giang, cải cách nhà máy là việc tốt, là việc lớn, làm lãnh đạo Thị xã thì chúng ta có trách nhiệm giữ gìn tài sản quốc gia và lợi ích nhân viên nhà máy. Tôi chỉ ần chúng ta có trái tim cồng bằng, dựa theo ý này mà làm việc. Đảng, chính quyền và quần chúng nhân dân đều ủng hộ chúng ta, dù trong lúc nhất thời không hiểu nhưng sau đám mây đen là ánh mặt trời.
Triệu Quốc Đống thản nhiên nói:
- Tôi nghĩ anh sẽ có biện pháp tốt xử lý việc này
Lý Trường Giang về văn phòng ngồi suy nghĩ mãi nhưng vẫn không quyết định được.
Triệu Quốc Đống không dễ chọc, y nếu đã chuyên môn chỉ đích danh mình làm việc, chuyện này không làm là không xong.
Chỉ một câu là vòng quanh vấn đề cải cách Nhà máy cơ giới nên Triệu Quốc Đống bị theo dõi. Lý Trường Giang cảm thấy Triệu Quốc Đống không phải đang bịa chuyện. Nhưng nếu là như vậy thì đây sẽ là cuộc đối đầu sóng và chết.
Nghĩ tới đây Lý Trường Giang không khỏi run lên. Y không phải xuất thân ngành công an mà lên. Mấy năm làm Bí thư huyện ủy huyện Tĩnh khiến y có thói quen cân nhắc mọi chuyện từ góc độ chính trị.
Triệu Quốc Đống đấu với Khổng Kính Nguyên, sau lưng Khổng Kính Nguyên là Hà Chiếu Thành, vậy sau lưng Triệu Quốc Đống có phải là Trần Anh Lộc không?
- Bí thư Trần, tôi là Lý Trường Giang, ngài có ở văn phòng không? Tôi có chuyện muốn báo cáo với ngài.
Ra khỏi văn phòng Trần Anh Lộc, Lý Trường Giang liền gọi điện cho hai người tới văn phòng đợi mình.
Lý Trường Giang về đến văn phòng thì hai người kia đã sớm tới.
Lý Trường Giang xua tay ra hiệu hai người không cần e ngại mà ngồi thẳng xuống rồi giới thiệu qua về tình hình.
Trong phòng rất yên tĩnh, ai cũng biết việc này có nghĩa gì.
- Lão Điền, anh cảm thấy nên xử lý việc này như thế nào?
Lý Trường Giang biết Điền Nhai không nói chuyện thì có nghĩa việc không dễ làm.
- Cục trưởng, tôi không phải đùn đẩy nhưng chuyện thoạt nhìn đơn giản mà lại không đơn giản.
Điền Nhai thở dài một tiếng và nhìn Đại đội trưởng Đội cảnh sát hình sự Võ Tiến Ba:
- Lão Võ, anh nói xem. Chuyện Nhà máy cơ giới thì lão Võ đã báo cáo với tôi. Nếu thật sự nghiêm túc điều tra thì không phải không tra được, chúng ta cũng có phương hướng. nhưng thứ nhất không tạo thành hậu quả gì, thứ hai sau lưng dính dáng rất nhiều. Mã Cam Xương ở Hoài Khánh này không phải ngày một ngày hai, thoáng cái có động tĩnh là y đánh hơi được ngay.
- Đúng thế Cục trưởng Lý, Lý Trường Giang còn đỡ, muốn bắt hắn là không khó. Nhưng bên Thị trưởng Khổng và Bí thư Lưu thì sao?
Lý Trường Giang rất bình tĩnh nói:
- Theo lời ngài nói thì Bí thư Trần không tỏ thái độ rõ ràng thì chúng ta nên làm như thế nào?
Lý Trường Giang im lặng không nói. Bản thân Mã Cam Xương không khỏi đáng gì nhưng người ta có quan hệ rất rộng, thứ hai có quan hệ mật thiết với Khổng Kính Nguyên, Lưu Liên Xương. Bên Khổng Kính Nguyên còn đỡ, y mặc dù là Thường vụ thị ủy, Phó thị trưởng nhưng không phụ trách mảng này, nhưng họ Lưu là Bí thư Đảng ủy chính pháp, Phó cục trưởng thường trực Dư Lâm Canh lại là thân tín của đối phương, muốn động Mã Cam Xương thì phải suy nghĩ kỹ.
Nhưng Bí thư Trần không tỏ thái độ cũng có nghĩa là có vấn đề.
Đương nhiên mùi vị trong đó thì chỉ người như Lý Trường Giang mới có thể suy nghĩ ra.
Trần Anh Lộc không nói gì về chuyện cải cách Nhà máy cơ giới, nhưng lại rất coi trọng việc Triệu Quốc Đống bị theo dõi, hỏi qua việc này và yêu cầu Cục Công an Thị xã phải cao độ coi trọng. Y có vẻ quên quan hệ giữa việc Triệu Quốc Đống bị theo dõi và cải cách Nhà máy cơ giới, điều này làm Lý Trường Giang thầm than đúng là toàn cáo già.
Nhưng Trần Anh Lộc nói như vậy cũng là ám chỉ. Cục Công an cần nghiêm túc điều tra, tức là chỉ cần có nghi ngờ là phải điều tra.
Đây là đánh cuộc.
Lý Trường Giang thở dài một tiếng, Trần Anh Lộc đây là nghiêng về phía Triệu Quốc Đống. Việc mình báo cáo chuyện của Nhà máy cơ giới, Trần Anh Lộc mặc dù không nói gì nhưng Lý Trường Giang có thể nhận ra đối phương nghe rất chăm chú.
- Lão Điền, không nói nữa, chuyện này nhất định phải điều tra, nhưng điều tra như thế nào cũng là một nghệ thuật.
Lý Trường Giang suy nghĩ một chút rồi quyết định:
- Việc cải cách Nhà máy cơ giới liên quan đến sự ổn định xã hội ủa Thị xã, bất cứ vấn đề gì cũng không thể nhìn một phía, phải nghiêm túc điều tra, phân tích nguyên nhân chủ quan và khách quan. Ví dụ việc người nhà nhân viên Nhà máy cơ giới bị đe dọa thì tôi thấy nó có không ít điểm nghi vấn, phải tra rõ. Nhưng bởi vì bây giờ có hai công ty bên ngoài đến muốn mua Nhà máy cơ giới cho nên khi điều tra không được công khai và mở rộng. Ý của tôi là bắt tay từ bên ngoài. Trước đó phân cục Hoài Châu cùng Đại đội cảnh sát hình sự không phải đã điều tra một chút sao? Lợi dụng đầu mối này tìm được người, xác định mục tiêu rồi chờ thời cơ mà ra tay.
- Về phần người theo dõi Thị trưởng Triệu thì tôi đã hỏi không cần người bảo vệ. Thị trưởng Triệu xuất thân từ cảnh sát nên tôi cũng không thể miễn cưỡng.
Lý Trường Giang do dự một chút rồi nói tiếp:
- Ý của Thị trưởng Triệu là lo hai công ty bên ngoài đến mua Nhà máy cơ giới có biểu hiện lừa gạt, cho nên chúng ta cũng cần tra rõ tình hình hai công ty này.
Điền Nhai và Võ Tiến Ba nhìn nhau:
- Cục trưởng Lý, điều tra thế nào? Thị trưởng Triệu muốn điều tra Tập đoàn Gia Hoa thì sao giấu được người?
….
Sau khi Lý Trường Giang rời đi, Trần Anh Lộc bắt đầu suy nghĩ.
Y biết Triệu Quốc Đống nghi ngờ về việc Tập đoàn Gia Hoa mua Nhà máy cơ giới, vì thế Triệu Quốc Đống đã báo cáo với y và đề nghị để Cơ giới An Vũ tham gia cạnh tranh. Sau khi Trần Anh Lộc đồng ý, Triệu Quốc Đống mới liên lạc với An Đô.
Triệu Quốc Đống nghi ngờ mặc dù không có lý do, đều là suy đoán. Trần Anh Lộc cũng đánh giã kỹ Tập đoàn Gia Hoa, từ bề ngoài thì Tập đoàn Gia Hoa phù hợp điều kiện của Thị xã đưa ra hơn là Cơ giới An Vũ. Cơ giới An Vũ đưa ra điều kiện rất khắt khe, nếu làm như vậy thì Thị xã phải nỗ lực nhiều hơn nữa.
Hơn nữa chuyện vẫn do Khổng Kính Nguyên thực hiện, để Cơ giới An Vũ tham gia cạnh tranh thì còn được, nhưng nếu nghiêng về phía Cơ giới An Vũ thì không quá thích hợp. Hơn nữa Trần Anh Lộc cũng không quá đồng ý nhận yêu cầu của Cơ giới An Vũ, trừ khi chứng minh Tập đoàn Gia Hoa là lừa đảo.
Có người theo dõi Triệu Quốc Đống, chuyện nghe thì hư vô nhưng Trần Anh Lộc không dám coi nhẹ. tác phong làm việc của Triệu Quốc Đống quá đột xuất, đắc tội người là bình thường, nhưng nếu nói Triệu Quốc Đống đã bị theo dõi mấy tháng thì rất nguy hiểm.
Không chỉ là Triệu Quốc Đống nguy hiểm, hơn nữa có nghĩa là người nào đó có ý đồ, nếu không sao phải làm như vậy?
Vì thế Trần Anh Lộc mới ám chỉ Trần Anh Lộc phải điều tra việc này.
Cải cách Nhà máy cơ giới vốn do bên chính quyền phụ trách, nhưng Triệu Quốc Đống nói rất sắc bén. Một khi cải cách công ty nhà nước xuất hiện hỗn loạn, cuối cùng có hại là nhân viên nhà máy và Đảng ủy, chính quyền. Lợi ích kinh tế và hình tượng của Đảng ủy, chính quyền bị hao tổn là không thể chấp nhận.
Nhưng Hà Chiếu Thành có vẻ coi trọng ý tưởng cải cách mà Khổng Kính Nguyên đưa ra. Thu hút Tập đoàn Gia Hoa là do một tay Khổng Kính Nguyên thực hiện, thoạt nhìn thì phù hợp điều kiện Thị xã đặt ra. Nhưng Triệu Quốc Đống lại nghi ngờ Tập đoàn Gia Hoa, cho rằng Tập đoàn Gia Hoa không thể khiến Nhà máy cơ giới duy trì phát triển liên tục, sợ rằng sau này Tập đoàn Gia Hoa sẽ gặp nguy cơ lần hai.
Trần Anh Lộc khá coi trọng điều này. Theo y biết biểu hiện của Triệu Quốc Đống tại Ninh Lăng thì rất giỏi làm kinh tế, có thể nói Ninh Lăng phát triển nhanh như vậy thì không thể không có công của Triệu Quốc Đống. Hơn nữa theo Trần Anh Lộc biết thì Triệu Quốc Đống vẫn ủng hộ các công ty tư nhân phát triển, kiên quyết chủ trương đẩy các công ty nhà nước và nền kinh tế thị trường, nhưng tại sao lại phản đối Tập đoàn Gia Hoa là công ty tư nhân mua lại Nhà máy cơ giới?
Xem ra phải trao đổi với Triệu Quốc Đống, hiểu rõ suy nghĩ của đối phương, nhắc Triệu Quốc Đống chú ý đúng mực vì hắn mới là Phó thị trưởng, Hà Chiếu Thành mới là Thị trưởng.
/1736
|