Chương 142: Chiến đấu với Paul lần nữa
Cuối cùng chỉ còn lại ba tên sống sót, một lần nữa lại do Ngao Chấn tra khảo, áp tải
ba tên này ra khỏi cửa, đến sào huyệt tổng bộ của bọn chúng.
Mario ở bên cạnh sớm đã đờ đẫn, trong lòng gã lại càng thêm sợ hãi hơn.
Mọi người lái xe đuổi đến một nông trại ở ngoại thành, bên trong đèn đuốc sáng rực,
người canh giữ ở bên ngoài tuần tra kỹ lưỡng. La Thuần vung tay phóng ra hai
thanh phi đao giết chết tên gác cổng. Bỗng nhiên bên trong sơn trang vang lên tiếng
cảnh báo ‘u u u u’, Lý Thanh Lôi nói: “Bị phát hiện rồi, chúng ta xông vào.”
Lý Thanh Lôi dẫn đầu xông vào cổng, Ngao Chấn lấy làm lạ, nói: “Sao bọn chúng lại
đột nhiên phát cảnh báo chứ? Chúng ta không hề để lộ mà?”
Lý Thanh Lôi làm đầu tàu gương mẫu, sớm đã xông vào bên trong sân, đột nhiên
trên không trung xuất hiện một bóng đen, tên này mặc áo choàng màu đen, chính là
con của chúa trời mà lần trước đã vây đánh La Thuần, Paul.
“Gã lại có thể bay lượn trong không trung!” Ngao Chấn kinh hãi nói: “Không lẽ nào
gã đã đạt đến đại cảnh Phản Hư rồi!” Bọn họ đều từng được nghe La Thuần nhắc
đến, chỉ cần đạt đến đại cảnh Hóa Thần thì đã có thể bay trên ngự kiếm, đạt đến đại
cảnh Phản Hư thì có thể không cần đến kiếm mà vẫn bay được trong gió, ngao du
thiên hạ.
Tên này có thể dừng lại trong không trung, chẳng phải chính là đại cảnh Phản Hư
trong truyền thuyết sao?
La Thuần ngẩng đầu nhìn Paul, lắc đầu nói: “Tên này không phải là người tu hành,
gã ta là người dị năng, có thể dựa vào sức mạnh tinh thần lớn mạnh để nâng mình
lên, mọi người cần phải cẩn thận một chút.”
“Bọn mày lại dám đến địa bàn của tao tìm cái chết?”
Paul từ trên cao nhìn xuống, thản nhiên nhìn mọi người.
Lý Thanh Lôi quát: “Mày hại chết sư nương của tao, vừa hay hôm nay tao sẽ chặt
đầu của mày để báo thù!” Anh ta tung người nhảy lên, nhảy lên cao hơn mười mét
húc vào Paul.
Paul khẽ hất tay, cơ thể của Lý Thanh Lôi bỗng ngừng lại, ngay lập tức bị ngã đập
mạnh xuống đất, khiến mặt đá xanh bị đập thành một cái lỗ lớn.
Trong chớp mắt, Lý Thanh Lôi đã bò dậy, hét lớn một tiếng, lại tiếp tục nhảy lên, lần
này La Thuần cũng ra tay, hàng chục thanh phi đao liên tiếp phóng ra không ngừng,
nhưng khi những phi đao này phóng đến trước mặt Paul thì toàn bộ đều dừng lại, lơ
lửng trong không trung.
Nhưng cũng vào lúc này, Lý Thanh lôi đã xông đến trước mặt Paul, trong chớp mắt
trong không trung truyền đến một tiếng gầm thét, một gã đàn ông cơ bắp cường
tráng hơn cả Lý Thanh Lôi xuất hiện, hai người đâm vào nhau, phát ra tiếng ‘bịch’
lớn, hai người đều bay lùi về phía sau.
Đây vẫn là lần đầu tiên mà Lý Thanh Lôi gặp phải một đối thủ mạnh như vậy, thấy
đối phương cao không kém gì mình, nhưng cơ bắp thì lại vạm vỡ chắc khỏe hơn,
khiến ý chí chiến đấu trong lòng cao vút, hét lớn: “Tiếp tục!”
Trong chớp mắt hai người lại giao đấu với nhau, mọi người thấy tên da thịt rắn chắc
như xe tăng đó lại có thể chiến đấu không phân thắng bại với Lý Thanh Lôi thì trong
lòng đều thầm kinh ngạc, trong lòng nghĩ đám người dị năng này quả nhiên có bản
lĩnh.
Lúc này, xung quanh đã xuất hiện không ít người, Paul cũng từ từ từ đáp từ trên
không trung xuống, được bốn người bảo vệ chặt chẽ ở chính giữa.
Người Đồ Long khẽ động, trong nháy mắt đã biến mất tại chỗ.
Anh ta vốn nghĩ sẽ nhân cơ hội dùng lợi thế nhanh như chớp để chế ngự Paul,
không ngờ rằng bóng người vút quá bên cạnh, đối phương lại có người chặn đường
đi của mình.
“Tốc độ của tên này!”
Đồ Long cảm thấy mình đã gặp được đối thủ, anh ta cảm thấy mình đã đủ nhanh rồi,
không ngờ rằng kẻ địch lại cũng nhanh không kém.
Nhưng năng lực thực chiến của hai bên rõ ràng không phải cùng một đẳng cấp. Đồ
Long phóng người tiến lên trước, vươn tay tóm lấy cổ của đối phương, tên đó tự tin
muốn vung cú đấm chống đỡ, không ngờ rằng chân khí của Đồ Long phóng ra, trực
tiếp đánh nội thương tên kia, hắn ta nôn ra máu và bị hất ra ngoài.
Tai nạn này khiến nhóm người La Thuần đều kinh ngạc, vốn cho rằng tên này không
chỉ tốc độ cực nhanh, hơn nữa còn có năng lực chiến đấu mạnh như vậy, là một
nhân vật độc ác.
———————-
/173
|