Chương 143: Chặt đầu
La Thuần lại ra tay, phóng phi đao ra như mưa rào.
Tốc độ phi đao của anh đã vượt qua cả tốc độ của âm thanh, uy lực mạnh hơn súng
đạn gấp bội lần, nhưng vẫn bị Paul cản lại. Những người khác chính là đang chờ
đợi cơ hội này, Đồ Long lại ra tay xông về phía Paul lần nữa, nhưng dưới sức mạnh
tinh thần chống đỡ dũng mãnh của Paul, hành động của anh ta trở nên vô cùng
chậm chạp.
Đường Hiệp chuẩn bị âm thầm vòng ra phía sau, lại bị một tên có thị lực siêu mạnh
cản lại, hai tên của bên đối phương vây tới, dường như hai tên đó có thể khống chế
kim loại, khiến Đường Hiệp xém chút nữa đến cả thanh kiếm trong tay cũng không
cầm chắc được nữa.
Hai người Ngao Chấn và Lộ Tinh cũng không dễ dàng đi đâu được, những tên địch
còn lại vây chặt lấy bọn họ, khói lửa gươm đao bủa kín trời xông tới, hai người ứng
phó có phần vất vả.
Đột nhiên, có tiếng sấm sét cuồn cuộn trong không trung, không biết từ lúc nào đã tụ
tập thành đám mây đen lớn, bên trong đám mây đen là sấm sét đùng đoàng, khí thế
kinh hoàng.
Một người phụ nữ tóc trắng bước ra, vươn hai tay, toàn bộ sấm sét đều tụ lại trong
tay cô ta.
La Thuần cười nhạt và nói: “Việc này phải cảm ơn cô nhiều rồi!”
Dẫn Lôi Kiến của anh chỉ lên trời, sau khi tiếng sấm sét ‘đùng đoàng’ vang lên, hàng
chục tia chớp tụ lại trên mũi kiếm của anh, phóng xuống theo kiếm và người.
Sấm sét mãnh liệt đánh vào đám người dị năng đang vây đánh Ngao Chấn và Lộ
Tinh, đối phương vội vàng ra tay chống đỡ, Ngao Chấn nhân cơ hội này phản công,
hai chưởng đánh ra, khiến hai tên bị đánh chết ngay tại chỗ.
Lộ Tinh cũng vung múa hai tay, bẻ gãy cổ của ba tên một lúc.
Lúc này, Ngao Chấn nghe thấy tiếng nói chuyện của bốn tên ở bên cạnh gã Paul,
cậu ta vội vàng nói: “Phải bắt mấy tên này lại!”
“Không được để bọn chúng chạy thoát!”
Dẫn Lôi Kiếm trên tay phải của La Thuần không ngừng triệu hồi sấm chớp tấn
công, quả cầu kim loại trên tay trái anh âm thầm xuất hiện trên tay, trong nháy mắt
bao phủ bàn tay, chân khí vận chuyển, một tia laser phóng về phía Paul.
Một tên đứng bên cạnh Paul lập tức dũng cảm đứng ra, trước mặt tên đó sáng lên
một luồng ánh sáng, lại có thể hấp thụ cả tia laser.
Nhưng rõ ràng là tên đó cũng không dễ chịu gì, cơ thể lắc la lắc lư, lùi lại bên cạnh.
Đột nhiên gã Paul khẽ mắng một tiếng, một luồng năng lực tinh thần ngang tàng nổ
ra. La Thuần cảm thấy mình giống như bị rơi xuống vũng bùn vậy, mỗi lần hành
động đều vô cùng trắc trở.
Nhóm người Lý Thanh Lôi càng thấy khó chịu hơn, tốc độ ra tay theo không kịp, chỉ
có đứng im chịu đánh. Lý Thanh Lôi đã bị đối phương đấm cho hơn mười cú, giận
giữ hét một tiếng triệu hồi bộ giáp đen Huyền Vũ, thế này có thể chống đỡ được hơn
phần nào.
Tay trái của La Thuần giơ lên, phóng ra vô số tia laser về phía Paul, uy lực của tia
laser lớn mạnh hơn phi đao rất nhiều. Bốn tên bên cạnh gã xếp thành một hàng,
cùng ra tay chống đỡ, màn ánh sáng cực lớn không ngừng hấp thu những tia laser
mà La Thuần phóng ra để đảm bảo rằng gã Paul ở phía sau có thể khống chế được
toàn bộ tình thế.
La Thuần hét lớn: “Đồ Long, ra tay!”
Trong lúc nói chuyện, hai mắt anh sáng lên ánh sáng vàng kim. Gã Paul lo lắng, nhớ
lại cảnh tượng lần trước, vội vàng tập trung ý niệm ứng phó với ngọn lửa được
phóng ra từ trong mắt La Thuần.
Nhưng lúc này đã muộn, hai ngọn lửa căn bản không bị khống chế, trong nháy mắt
đã thiêu rụi bốn tên chắn trước mặt gã Paul thành tro. Paul nhanh như bay tản ra
phía sau, con dao găm trong tay đâm vào trong tim của gã.
Nhóm người La Thuần bị hạn chế cuối cùng cũng lấy lại được tự do. Lý Thanh Lôi
hét lớn một tiếng, tóm chặt lấy tên da thịt rắn chắc như xe tăng kia, điên cuồng đập
loạn xạ xuống đất.
La Thuần ở trong không trung thì tay trái phóng tia laser, tay phải có sấm chớp,
trong chớp mắt đã đánh vang một tiếng ‘oành’ lớn thấu trời vào khoảng đất trống
trước mặt trang viên.
Tất cả những kẻ dị năng đều bị giết chết, gã Paul cũng bị đâm xuyên tâm.
Đồ Long vén áo choàng của gã ra, dùng con dao trong tay chém xuống, chặt đứt
đầu của gã, treo trên khung cửa của trang viên.
———————-
/173
|