Tô Phương cùng Tô Hiển cũng gia nhập cuộc khiêu chiến trong hàng ngũ của Nam Ca, hơn nữa mỗi lần đều bị Nam Ca ngược lên xuống. Mỗi lần vẫn làm không biết mệt đi xếp hàng.
Rất nhanh, Nam Ca liền biến thành người trong căn cứ chém trăm người, chém ngàn người. Rất nhiều người đều rất mong đợi Nam Ca sẽ không trở thành chém vạn người.
So với cô, Lệ Sâm rất an phận. Mặc dù anh cũng mang vật tư trở về, nhưng số lượng giao cho căn cứ thủy chung vẫn là một số lượng bình thường cố định.
Về phần những viên tinh hạch trong tay anh, trừ Diệp Thiệu thì người khác không biết rõ.
Diệp Thiệu cũng là sau khi thấy tinh hạch của Lệ mới khắc sâu ý thức được, cái người đàng ông này, khả năng vẫn luôn bị chính mình xem nhẹ. Còn như chút ít tinh hạch này đều là nguyên liệu tạo thuốc thử. Đợi đến lúc mình giao cho anh ta năm mươi viên thuốc, anh ta sẽ đem tinh hạch đều cho mình hết.
Có thể Diệp Thiệu hoặc là tiểu đội năm người biết rõ Lệ Sâm rất lợi hại nhưng những người khác trong căn cứ không biết rõ nha.
Bọn họ cảm thấy, bản thân Nam Ca ưu tú như thế sao lại ở cùng một gã đàn ông phế vật như vậy? Căn cứ cho anh ta mượn xe, mỗi lần đi đều bị anh ta làm cho vô cùng bẩn thỉu trở về, mà anh ta thì sao. Chỉ mang về một ít vật tư! Thật sự là để đổi xăng cũng không đủ!
Rất nhiều người cũng bắt đầu vì Nam Ca bất bình, nhất là sau khi Nam Ca biến thành người chém ngàn người. Trong căn cứ xuất hiện rất nhiều người ủng hộ, những người kia quả thực chính là fan cuồng Nam Ca. Bọn họ mỗi ngày đều suy tư làm thế nào để Nam Ca tỉnh ngủ, rời xa Lệ Sâm.
Nam Ca vài ngày này trôi qua thật sự rất thoải mái.
Lúc ban ngày, cô ở thao trường ngược món ăn. Buổi tối Lệ Sâm lại cho cô thêm bữa ăn. Nếu mà có tinh hạch hệ tinh thần thì tất cả đều cho cô hết để làm đồ ăn vặt cho cô ăn.
Cho nên một chút cô cũng không cảm thấy Lệ Sâm đối xử với mình không tốt, ngược lại còn bị chăn nuôi đến mức thực tủy tri vị*. (* ăn tủy mới biết nó ngon, kiểu kiểu thế )
Nam Ca náo động ở trong căn cứ như thế đương nhiên dẫn tới quá nhiều người chú ý. Tiểu Tuyền cùng tiểu Dung kể từ khi ở trong trụ sở Tân Bình liền liên tục nghe nói đến tên Nam Ca. Thân thủ Nam Ca làm các cô kiêng kỵ nhất.
Chậm rãi, danh tiếng Nam Ca liền truyền đi xa.
Thái Phong Mậu ở trong phòng làm việc đi thong thả, không lâu sau Mạnh Nham tiến đến. Vẫn nịnh nọt giống như trước đây, anh ta chống hông: Tiên sinh, ngài tìm tôi sao?
Ừm. Thái Phong Mậu hỏi: Cậu có biết Nam Ca là ai không?
Nam Ca? Mạnh Nham chưa nghe nói qua cái này tên nha.
Lần đó không phải là cậu đã gặp qua bọn họ sao, nghe nói cô gái này luôn đeo một thanh đao. Thái Phong Mậu cảm thấy Nam Ca này sẽ làm hỏng kế hoạch của bọn họ.
Mạnh Nham bừng tỉnh đại ngộ, trong mắt cũng lộ ra kinh hãi: Hóa ra là cô ta! Tiên sinh, Nam Ca này không đơn giản. con Zombie hỗn hợp kia bị giết chết cơ bản đều là vì cô ta!
Thật không ngờ? Thái Phong Mậu vỗ bàn một cái: Để Tiểu Tuyền đi lôi kéo cô gái này, nếu như lôi kéo không được vậy thì tìm cơ hội giết người đi.
Mạnh Nham đáp ứng: Tiên sinh ngài yên tâm, Tiểu Tuyền làm việc nhất định sẽ làm cho ngài hài lòng.
Thời điểm Thái Phong Mậu chờ Mạnh Nham đi ra còn gọi anh ta lại: Đợi chút.
Tiên sinh, ngài còn có cái gì phân phó?
Cậu mang vài người đi căn cứ Tân Bình đàm phán, thời gian dài như vậy cũng là thời điểm bắt bọn họ đem tinh hạch con hỗn hợp cho chúng ta. Thái Phong Mậu híp mắt nói.
Mạnh Nham khó khăn nói: Tiên sinh, bọn họ chắc chắn sẽ không còn...
Còn cần cậu nói sao? Thái Phong Mậu cất cao giọng: Cậu chỉ để ý đến bày ra thái độ cao ngạo, căn cứ Tân Bình kia có bác sĩ Diệp thì như thế nào? Quy mô so với căn cứ chúng ta nhỏ hơn quá nhiều. Đợi đến bọn họ thật sự tìm không được bậc thang, cậu liền nói cho bọn họ biết. Tôi muốn gặp mặt Nam Ca, mời mọc Nam Ca lại đây thì sổ sách liền xóa bỏ.
Mạnh Nham ánh mắt sáng lên. Thật sự là tuyệt vời mà, hóa ra là Thái tiên sinh muốn đem Nam Ca tới đây!
Tiên sinh, tôi hiểu rõ !
Nam Ca rời đi, sức chiến đấu căn cứ Tân Bình cũng sẽ giảm bớt đi nhiều. Đến thời điểm, bọn họ hành động cũng dễ dàng hơn.
Lúc tiểu Tuyền nhận được tin tức Thái tiên sinh, cô ta còn ở ngoài dã ngoại. Hôm nay cô ta vẫn như cũ giết không ít Zombie, tinh hạch hệ hỏa đều bị cô ta để lại, còn dư lại những viên khác còn muốn nộp lên.
Gần đây căn cứ Tân Bình phảng phất như bị điên vậy, cấp lãnh đạo lén lén lút lút không biết đang làm cái gì. bọn họ ngược lại càng bị bóc lột tinh hạch càng ngày càng nghiêm trọng.
Tiểu Dung, tôi chuẩn bị trở về. Tiểu Tuyền lạnh lùng nói.
Tiểu Dung này cũng không phải là đến từ căn cứ Hoa Nguyên mà là người thuộc phái khác. Để bọn họ cùng nhau đến Tân Bình cũng bất quá là kiềm chế lẫn nhau mà thôi.
Cho nên bọn họ mặc dù cùng nhau hành động, trên thực tế đều đề phòng đối phương. Tiểu Dung này cũng đã giải quyết con Zombie cuối cùng, vừa đem tinh hạch thu lại vừa nói với Tiểu Tuyền: Đi thôi.
Cô ta cùng tiểu Tuyền tiếp nhận cùng loại mệnh lệnh, Tiểu Tuyền chịu trách nhiệm lôi kéo Nam Ca. Còn mình phải đi tiếp xúc Lệ Sâm. Đúng vậy, cái người đàn ông này cô ta đã quan sát rất lâu, hơn nữa ở lúc Lệ Sâm săn giết Zombie còn bị người căn cứ mình nhìn thấy. Tin tức truyền đến nói năng lực người này quỷ dị, sâu không lường được.
Nói đến đây tiểu Dung lại suy tư, Lệ Sâm có thể đơn độc ra ngoài nhiều ngày như thế. Còn hoàn hảo không tổn hao gì trở về cũng đã là kỳ tích.
Chỉ là trong người trong căn cứ đều bị Nam Ca che đôi mắt, cảm thấy Lệ Sâm là người ăn cơm mềm. Người kia một thân khí độ, rõ ràng không phải là người bình thường. Nếu mà chống lại Nam Ca cùng anh ta, không chừng ai thua ai thắng cũng không biết được.
Vì vậy Tiểu Tuyền cùng tiểu Dung mang tâm tư khác nhau trở về trong căn cứ liền khai triển hành động.
So với Lệ Sâm, Nam Ca vẫn là dễ tiếp xúc một chút. Ngày thứ hai, tiểu Tuyền liền đứng ở trên giáo trường cùng Nam Ca tỷ thí.
Gần đây đã có ngày càng nhiều người có dị năng gia nhập vào chiến cuộc, những người khác chính là vui vẻ nhìn xem. Bởi vì chỉ cần Nam Ca có thể thắng hơn một vạn trận, đó chính là danh xứng với thực chém vạn người.
Tô Phương ba người bọn họ hôm nay không có đứng ở hàng trận đấu mà tiếp tục làm đội cổ động viên của Nam Ca. Nam Ca đang không ngừng tỷ thí, liên tục thắng lợi. Kỹ xảo đánh nhau kịch liệt đã càng ngày càng cao, hiện tại cô cảm thấy mình coi như là chống lại Tông Hạo Hiên, phần thắng cũng rất lớn nhé.
Thời điểm nhìn thấy Tiểu Tuyền, phản ứng đầu tiên của cô chính là. Đây không phải là khẩu phần lương thực bị Lệ Sâm lãng phí sao?
Tiểu Tuyền cũng âm thầm quan sát Nam Ca. Là một cô gái nhỏ mảnh mai như vậy, vậy mà nhiều ngày trôi qua chiến không bại? Thật đúng là thú vị.
Bởi vì có ấn tượng đối với đối phương, hai người tỷ thí quả thực là đặc sắc tuyệt luân. Có nhiều lần, Nam Ca đều bị tiểu Tuyền bức lui ra góc. Có lẽ gần đây Nam Ca tiến hóa không ít, cuối cùng tiểu Tuyền cũng không địch lại tốc độ Nam Ca, bại trận đi xuống.
Ngoài sân đấu đều là một trận tiếng hoan hô, tiểu Tuyền cũng thua tâm phục khẩu phục. Không trách được Thái tiên sinh nói, không cần biết biện pháp gì có tác dụng cũng muốn đem Nam Ca lôi kéo đến. Cô gái này có thể lấy một chống trăm mà.
Buổi tối Nam Ca muốn đi đón Lệ Sâm, tiểu Tuyền lại ngăn cản cô lại. Nam Ca nghi hoặc, khẩu phần lương thực tìm mình làm cái gì?
Chứng kiến ánh mắt Nam Ca, tiểu Tuyền lộ ra một khuôn mặt tươi cười tự nhận là rất thân thiện: Thân thủ của cô thật sự rất tuyệt.
Nam Ca đắc ý liếc cô, không muốn cùng cái người Bại tướng dưới tay này khiêm tốn. Tuy nhiên cô cũng không muốn quan tâm cô ta, lúc này Nam Ca rất là mong đợi Lệ Sâm mang cho cô vật gì tốt trở về nha.
Tiểu Tuyền đuổi theo không ngừng cố gắng: Gần đây tôi thấy bạn trai của cô mỗi ngày đều ra ngoài săn giết Zombie. Nhưng các người là người bình thường, khẳng định tinh hạch cũng phải nộp lên hết chứ? Tôi nói lời nói này cũng không phải là châm ngòi quan hệ các người cùng căn cứ. Nhưng mà cô thử suy nghĩ một chút, hai người vất vả kiếm tinh hạch liền cứ thế bị người bóc lột đi. Chẳng lẽ cô không phẫn nộ sao?
Nam Ca nghĩ thầm, tôi có cái gì tốt phẫn nộ. Ai cũng không biết tinh hạch trong tay Lệ Sâm nhiều như vậy nha.
Tiểu Tuyền có chút sốt ruột, Nam Ca này cũng quá không dễ đối phó, dầu muối đều không vào.
Cô xem, cô có năng lực như thế, ở cái căn cứ nào trôi qua mà không thể tốt hơn ở đây? Thật sự, cô có muốn suy tính đi chỗ khác không? Tôi có phương pháp, chỗ lúc trước của chúng tôi nhất định sẽ có được đối đãi tốt nhất!
Tiểu Tuyền nói đến miệng đắng lưỡi khô, Nam Ca cuối cùng không kiên nhẫn quay đầu nhìn cô ta: Tôi cũng không phải là người căn cứ Tân Bình, cô đừng khuyên tôi. Gần đây cô đều gặp rất nhiều người thuyết khách, mấy người này vì cái gì đều muốn lôi kéo cô chứ?
Tiểu Tuyền cắn răng, nghĩ tới về sau cũng sẽ có cơ hội vì vậy cô ta liền lui về phía sau hai bước: Nếu mà cô thay đổi chủ ý, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm tôi.
Nam Ca cũng không có trả lời cô ta.
Không lâu sau Lệ Sâm trở về, Nam Ca vừa nhìn thấy xe anh liền nghênh đón. Đây đã là ngày thứ ba Nam Ca tới đón anh. Trong lòng Lệ Sâm rất cao hứng. Tiểu Zombie này cuối cùng cũng biết nhớ thương anh rồi.
Ai biết đợi xe dừng lại, Nam Ca hướng thẳng vào trong xe nhìn: Lệ Sâm, hôm nay anh mang về vật gì tốt đấy!
Lệ Sâm cảm thấy bản thân nghe được âm thanh tan nát cõi lòng. Chẳng lẽ không phải là cô nên quan tâm đến anh nhiều hơn một chút sao? Cũng may hiện tại anh có kiên nhẫn, ném cho Nam Ca một bao đồ. Thuận tay dắt tay cô đi lên lầu.
Nam Ca dựa vào gần anh còn ngửi hương vị trên người anh một cái, cái đầu nhỏ lúc lắc lúc lắc: Lệ Sâm, hôm nay anh giết bao nhiêu Zombie thế, trên người anh có gần trăm loại hương vị rồi.
Lệ Sâm phát hiện ra Nam Ca biến hóa càng lúc càng lớn, không phải là ở bề ngoài mà là ở trên năng lực. Hiện giờ cô nghe lén khoảng cách càng ngày càng xa, khứu giác cũng đặc biệt nhạy bén.
Ngay cả hôm nay anh tiếp xúc bao nhiêu Zombie mà cô cũng có thể phát hiện ra!
Vì vậy Lệ Sâm nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô, còn giống như ban thưởng nói: Nam Ca hiện tại cũng thật là lợi hại, đêm nay tiếp tục ban thưởng tinh hạch cho em.
Nam Ca lúc này ăn tinh hạch cùng lúc mới bắt đầu không quá giống nhau, tinh hạch vào trong miệng cô sẽ không lập tức mất đi hết, ngược lại lại cần cô nhai rồi nuốt.
Lệ Sâm cảm thấy, hẳn là Nam Ca gần đây dùng quá nhiều tinh hạch, năng lực cô mặc dù vẫn tiến hóa nhưng tốc độ đã rất thong thả. Xem ra, để cho cô ở trong căn cứ cùng người luyện tập là không đủ, anh còn cần tìm kiếm điểm đột phá khác.
Nam Ca cũng là sau khi lên lầu mới nói với Lệ Sâm chiến tích hôm nay của mình. Mỗi khi đến thời điểm này cô đều cao hứng nhất. Giống như là một chú chim nhỏ sung sướng vậy.
Lệ Sâm đợi cô nói xong chỉ chỉ cái túi xách tay kia nói: Em thử xem một chút bên trong có cái gì.
Cái gì nha? Nam Ca rất nhanh liền mở bao ra, phát hiện bên trong đều là váy rất đẹp!
Trong nháy mắt cô thích muốn chết, bởi vì sau khi cô biến thành Zombie mới bắt đầu tỉnh là mặc áo khoác trắng. Về sau chính là Lệ Sâm chuẩn bị trang phục rằn ri cho cô.
Nên biết là quần áo của cô cũng đã có một thời gian rất lâu không đổi hình thức rồi! Ô ô ô nâng váy lên, cô nhìn về phía Lệ Sâm. Cảm thấy đặc biệt cảm động.
Lệ Sâm còn hỏi cô: Em có muốn thử một lần không?
Nam Ca đương nhiên không chậm trễ nhưng khiến Lệ Sâm cực kỳ khiếp sợ là. Cô vậy mà lại ở trước mặt anh, cởi quần áo!
Này! Nam Tiểu Ca, em đang làm cái gì vậy!
Rất nhanh, Nam Ca liền biến thành người trong căn cứ chém trăm người, chém ngàn người. Rất nhiều người đều rất mong đợi Nam Ca sẽ không trở thành chém vạn người.
So với cô, Lệ Sâm rất an phận. Mặc dù anh cũng mang vật tư trở về, nhưng số lượng giao cho căn cứ thủy chung vẫn là một số lượng bình thường cố định.
Về phần những viên tinh hạch trong tay anh, trừ Diệp Thiệu thì người khác không biết rõ.
Diệp Thiệu cũng là sau khi thấy tinh hạch của Lệ mới khắc sâu ý thức được, cái người đàng ông này, khả năng vẫn luôn bị chính mình xem nhẹ. Còn như chút ít tinh hạch này đều là nguyên liệu tạo thuốc thử. Đợi đến lúc mình giao cho anh ta năm mươi viên thuốc, anh ta sẽ đem tinh hạch đều cho mình hết.
Có thể Diệp Thiệu hoặc là tiểu đội năm người biết rõ Lệ Sâm rất lợi hại nhưng những người khác trong căn cứ không biết rõ nha.
Bọn họ cảm thấy, bản thân Nam Ca ưu tú như thế sao lại ở cùng một gã đàn ông phế vật như vậy? Căn cứ cho anh ta mượn xe, mỗi lần đi đều bị anh ta làm cho vô cùng bẩn thỉu trở về, mà anh ta thì sao. Chỉ mang về một ít vật tư! Thật sự là để đổi xăng cũng không đủ!
Rất nhiều người cũng bắt đầu vì Nam Ca bất bình, nhất là sau khi Nam Ca biến thành người chém ngàn người. Trong căn cứ xuất hiện rất nhiều người ủng hộ, những người kia quả thực chính là fan cuồng Nam Ca. Bọn họ mỗi ngày đều suy tư làm thế nào để Nam Ca tỉnh ngủ, rời xa Lệ Sâm.
Nam Ca vài ngày này trôi qua thật sự rất thoải mái.
Lúc ban ngày, cô ở thao trường ngược món ăn. Buổi tối Lệ Sâm lại cho cô thêm bữa ăn. Nếu mà có tinh hạch hệ tinh thần thì tất cả đều cho cô hết để làm đồ ăn vặt cho cô ăn.
Cho nên một chút cô cũng không cảm thấy Lệ Sâm đối xử với mình không tốt, ngược lại còn bị chăn nuôi đến mức thực tủy tri vị*. (* ăn tủy mới biết nó ngon, kiểu kiểu thế )
Nam Ca náo động ở trong căn cứ như thế đương nhiên dẫn tới quá nhiều người chú ý. Tiểu Tuyền cùng tiểu Dung kể từ khi ở trong trụ sở Tân Bình liền liên tục nghe nói đến tên Nam Ca. Thân thủ Nam Ca làm các cô kiêng kỵ nhất.
Chậm rãi, danh tiếng Nam Ca liền truyền đi xa.
Thái Phong Mậu ở trong phòng làm việc đi thong thả, không lâu sau Mạnh Nham tiến đến. Vẫn nịnh nọt giống như trước đây, anh ta chống hông: Tiên sinh, ngài tìm tôi sao?
Ừm. Thái Phong Mậu hỏi: Cậu có biết Nam Ca là ai không?
Nam Ca? Mạnh Nham chưa nghe nói qua cái này tên nha.
Lần đó không phải là cậu đã gặp qua bọn họ sao, nghe nói cô gái này luôn đeo một thanh đao. Thái Phong Mậu cảm thấy Nam Ca này sẽ làm hỏng kế hoạch của bọn họ.
Mạnh Nham bừng tỉnh đại ngộ, trong mắt cũng lộ ra kinh hãi: Hóa ra là cô ta! Tiên sinh, Nam Ca này không đơn giản. con Zombie hỗn hợp kia bị giết chết cơ bản đều là vì cô ta!
Thật không ngờ? Thái Phong Mậu vỗ bàn một cái: Để Tiểu Tuyền đi lôi kéo cô gái này, nếu như lôi kéo không được vậy thì tìm cơ hội giết người đi.
Mạnh Nham đáp ứng: Tiên sinh ngài yên tâm, Tiểu Tuyền làm việc nhất định sẽ làm cho ngài hài lòng.
Thời điểm Thái Phong Mậu chờ Mạnh Nham đi ra còn gọi anh ta lại: Đợi chút.
Tiên sinh, ngài còn có cái gì phân phó?
Cậu mang vài người đi căn cứ Tân Bình đàm phán, thời gian dài như vậy cũng là thời điểm bắt bọn họ đem tinh hạch con hỗn hợp cho chúng ta. Thái Phong Mậu híp mắt nói.
Mạnh Nham khó khăn nói: Tiên sinh, bọn họ chắc chắn sẽ không còn...
Còn cần cậu nói sao? Thái Phong Mậu cất cao giọng: Cậu chỉ để ý đến bày ra thái độ cao ngạo, căn cứ Tân Bình kia có bác sĩ Diệp thì như thế nào? Quy mô so với căn cứ chúng ta nhỏ hơn quá nhiều. Đợi đến bọn họ thật sự tìm không được bậc thang, cậu liền nói cho bọn họ biết. Tôi muốn gặp mặt Nam Ca, mời mọc Nam Ca lại đây thì sổ sách liền xóa bỏ.
Mạnh Nham ánh mắt sáng lên. Thật sự là tuyệt vời mà, hóa ra là Thái tiên sinh muốn đem Nam Ca tới đây!
Tiên sinh, tôi hiểu rõ !
Nam Ca rời đi, sức chiến đấu căn cứ Tân Bình cũng sẽ giảm bớt đi nhiều. Đến thời điểm, bọn họ hành động cũng dễ dàng hơn.
Lúc tiểu Tuyền nhận được tin tức Thái tiên sinh, cô ta còn ở ngoài dã ngoại. Hôm nay cô ta vẫn như cũ giết không ít Zombie, tinh hạch hệ hỏa đều bị cô ta để lại, còn dư lại những viên khác còn muốn nộp lên.
Gần đây căn cứ Tân Bình phảng phất như bị điên vậy, cấp lãnh đạo lén lén lút lút không biết đang làm cái gì. bọn họ ngược lại càng bị bóc lột tinh hạch càng ngày càng nghiêm trọng.
Tiểu Dung, tôi chuẩn bị trở về. Tiểu Tuyền lạnh lùng nói.
Tiểu Dung này cũng không phải là đến từ căn cứ Hoa Nguyên mà là người thuộc phái khác. Để bọn họ cùng nhau đến Tân Bình cũng bất quá là kiềm chế lẫn nhau mà thôi.
Cho nên bọn họ mặc dù cùng nhau hành động, trên thực tế đều đề phòng đối phương. Tiểu Dung này cũng đã giải quyết con Zombie cuối cùng, vừa đem tinh hạch thu lại vừa nói với Tiểu Tuyền: Đi thôi.
Cô ta cùng tiểu Tuyền tiếp nhận cùng loại mệnh lệnh, Tiểu Tuyền chịu trách nhiệm lôi kéo Nam Ca. Còn mình phải đi tiếp xúc Lệ Sâm. Đúng vậy, cái người đàn ông này cô ta đã quan sát rất lâu, hơn nữa ở lúc Lệ Sâm săn giết Zombie còn bị người căn cứ mình nhìn thấy. Tin tức truyền đến nói năng lực người này quỷ dị, sâu không lường được.
Nói đến đây tiểu Dung lại suy tư, Lệ Sâm có thể đơn độc ra ngoài nhiều ngày như thế. Còn hoàn hảo không tổn hao gì trở về cũng đã là kỳ tích.
Chỉ là trong người trong căn cứ đều bị Nam Ca che đôi mắt, cảm thấy Lệ Sâm là người ăn cơm mềm. Người kia một thân khí độ, rõ ràng không phải là người bình thường. Nếu mà chống lại Nam Ca cùng anh ta, không chừng ai thua ai thắng cũng không biết được.
Vì vậy Tiểu Tuyền cùng tiểu Dung mang tâm tư khác nhau trở về trong căn cứ liền khai triển hành động.
So với Lệ Sâm, Nam Ca vẫn là dễ tiếp xúc một chút. Ngày thứ hai, tiểu Tuyền liền đứng ở trên giáo trường cùng Nam Ca tỷ thí.
Gần đây đã có ngày càng nhiều người có dị năng gia nhập vào chiến cuộc, những người khác chính là vui vẻ nhìn xem. Bởi vì chỉ cần Nam Ca có thể thắng hơn một vạn trận, đó chính là danh xứng với thực chém vạn người.
Tô Phương ba người bọn họ hôm nay không có đứng ở hàng trận đấu mà tiếp tục làm đội cổ động viên của Nam Ca. Nam Ca đang không ngừng tỷ thí, liên tục thắng lợi. Kỹ xảo đánh nhau kịch liệt đã càng ngày càng cao, hiện tại cô cảm thấy mình coi như là chống lại Tông Hạo Hiên, phần thắng cũng rất lớn nhé.
Thời điểm nhìn thấy Tiểu Tuyền, phản ứng đầu tiên của cô chính là. Đây không phải là khẩu phần lương thực bị Lệ Sâm lãng phí sao?
Tiểu Tuyền cũng âm thầm quan sát Nam Ca. Là một cô gái nhỏ mảnh mai như vậy, vậy mà nhiều ngày trôi qua chiến không bại? Thật đúng là thú vị.
Bởi vì có ấn tượng đối với đối phương, hai người tỷ thí quả thực là đặc sắc tuyệt luân. Có nhiều lần, Nam Ca đều bị tiểu Tuyền bức lui ra góc. Có lẽ gần đây Nam Ca tiến hóa không ít, cuối cùng tiểu Tuyền cũng không địch lại tốc độ Nam Ca, bại trận đi xuống.
Ngoài sân đấu đều là một trận tiếng hoan hô, tiểu Tuyền cũng thua tâm phục khẩu phục. Không trách được Thái tiên sinh nói, không cần biết biện pháp gì có tác dụng cũng muốn đem Nam Ca lôi kéo đến. Cô gái này có thể lấy một chống trăm mà.
Buổi tối Nam Ca muốn đi đón Lệ Sâm, tiểu Tuyền lại ngăn cản cô lại. Nam Ca nghi hoặc, khẩu phần lương thực tìm mình làm cái gì?
Chứng kiến ánh mắt Nam Ca, tiểu Tuyền lộ ra một khuôn mặt tươi cười tự nhận là rất thân thiện: Thân thủ của cô thật sự rất tuyệt.
Nam Ca đắc ý liếc cô, không muốn cùng cái người Bại tướng dưới tay này khiêm tốn. Tuy nhiên cô cũng không muốn quan tâm cô ta, lúc này Nam Ca rất là mong đợi Lệ Sâm mang cho cô vật gì tốt trở về nha.
Tiểu Tuyền đuổi theo không ngừng cố gắng: Gần đây tôi thấy bạn trai của cô mỗi ngày đều ra ngoài săn giết Zombie. Nhưng các người là người bình thường, khẳng định tinh hạch cũng phải nộp lên hết chứ? Tôi nói lời nói này cũng không phải là châm ngòi quan hệ các người cùng căn cứ. Nhưng mà cô thử suy nghĩ một chút, hai người vất vả kiếm tinh hạch liền cứ thế bị người bóc lột đi. Chẳng lẽ cô không phẫn nộ sao?
Nam Ca nghĩ thầm, tôi có cái gì tốt phẫn nộ. Ai cũng không biết tinh hạch trong tay Lệ Sâm nhiều như vậy nha.
Tiểu Tuyền có chút sốt ruột, Nam Ca này cũng quá không dễ đối phó, dầu muối đều không vào.
Cô xem, cô có năng lực như thế, ở cái căn cứ nào trôi qua mà không thể tốt hơn ở đây? Thật sự, cô có muốn suy tính đi chỗ khác không? Tôi có phương pháp, chỗ lúc trước của chúng tôi nhất định sẽ có được đối đãi tốt nhất!
Tiểu Tuyền nói đến miệng đắng lưỡi khô, Nam Ca cuối cùng không kiên nhẫn quay đầu nhìn cô ta: Tôi cũng không phải là người căn cứ Tân Bình, cô đừng khuyên tôi. Gần đây cô đều gặp rất nhiều người thuyết khách, mấy người này vì cái gì đều muốn lôi kéo cô chứ?
Tiểu Tuyền cắn răng, nghĩ tới về sau cũng sẽ có cơ hội vì vậy cô ta liền lui về phía sau hai bước: Nếu mà cô thay đổi chủ ý, bất cứ lúc nào cũng có thể tìm tôi.
Nam Ca cũng không có trả lời cô ta.
Không lâu sau Lệ Sâm trở về, Nam Ca vừa nhìn thấy xe anh liền nghênh đón. Đây đã là ngày thứ ba Nam Ca tới đón anh. Trong lòng Lệ Sâm rất cao hứng. Tiểu Zombie này cuối cùng cũng biết nhớ thương anh rồi.
Ai biết đợi xe dừng lại, Nam Ca hướng thẳng vào trong xe nhìn: Lệ Sâm, hôm nay anh mang về vật gì tốt đấy!
Lệ Sâm cảm thấy bản thân nghe được âm thanh tan nát cõi lòng. Chẳng lẽ không phải là cô nên quan tâm đến anh nhiều hơn một chút sao? Cũng may hiện tại anh có kiên nhẫn, ném cho Nam Ca một bao đồ. Thuận tay dắt tay cô đi lên lầu.
Nam Ca dựa vào gần anh còn ngửi hương vị trên người anh một cái, cái đầu nhỏ lúc lắc lúc lắc: Lệ Sâm, hôm nay anh giết bao nhiêu Zombie thế, trên người anh có gần trăm loại hương vị rồi.
Lệ Sâm phát hiện ra Nam Ca biến hóa càng lúc càng lớn, không phải là ở bề ngoài mà là ở trên năng lực. Hiện giờ cô nghe lén khoảng cách càng ngày càng xa, khứu giác cũng đặc biệt nhạy bén.
Ngay cả hôm nay anh tiếp xúc bao nhiêu Zombie mà cô cũng có thể phát hiện ra!
Vì vậy Lệ Sâm nhéo nhéo cái mũi nhỏ của cô, còn giống như ban thưởng nói: Nam Ca hiện tại cũng thật là lợi hại, đêm nay tiếp tục ban thưởng tinh hạch cho em.
Nam Ca lúc này ăn tinh hạch cùng lúc mới bắt đầu không quá giống nhau, tinh hạch vào trong miệng cô sẽ không lập tức mất đi hết, ngược lại lại cần cô nhai rồi nuốt.
Lệ Sâm cảm thấy, hẳn là Nam Ca gần đây dùng quá nhiều tinh hạch, năng lực cô mặc dù vẫn tiến hóa nhưng tốc độ đã rất thong thả. Xem ra, để cho cô ở trong căn cứ cùng người luyện tập là không đủ, anh còn cần tìm kiếm điểm đột phá khác.
Nam Ca cũng là sau khi lên lầu mới nói với Lệ Sâm chiến tích hôm nay của mình. Mỗi khi đến thời điểm này cô đều cao hứng nhất. Giống như là một chú chim nhỏ sung sướng vậy.
Lệ Sâm đợi cô nói xong chỉ chỉ cái túi xách tay kia nói: Em thử xem một chút bên trong có cái gì.
Cái gì nha? Nam Ca rất nhanh liền mở bao ra, phát hiện bên trong đều là váy rất đẹp!
Trong nháy mắt cô thích muốn chết, bởi vì sau khi cô biến thành Zombie mới bắt đầu tỉnh là mặc áo khoác trắng. Về sau chính là Lệ Sâm chuẩn bị trang phục rằn ri cho cô.
Nên biết là quần áo của cô cũng đã có một thời gian rất lâu không đổi hình thức rồi! Ô ô ô nâng váy lên, cô nhìn về phía Lệ Sâm. Cảm thấy đặc biệt cảm động.
Lệ Sâm còn hỏi cô: Em có muốn thử một lần không?
Nam Ca đương nhiên không chậm trễ nhưng khiến Lệ Sâm cực kỳ khiếp sợ là. Cô vậy mà lại ở trước mặt anh, cởi quần áo!
Này! Nam Tiểu Ca, em đang làm cái gì vậy!
/182
|