Thời điểm mọi người về đến nhà thì tiểu hồ ly đã rơi vào hôn mê vì kiệt sức. Lăng Yên nói rằng hắn bị thương rất nặng nên nàng sẽ phải bắt tay giúp hắn băng bó trên người. Thế là Trầm Ngọc và Bộ Duyên Khê đành phải hỗ trợ nàng ra ngoài mua thuốc.
không dễ gì họ mới mua được thuốc trị thương đem về, trên đường về Trầm Ngọc vẫn một mực trầm mặc không nói. Cuối cùng Bộ Duyên Khê vẫn là không thể nhịn được, nhỏ giọng thắc mắc: “Huynh không cảm thấy tên yêu hồ kia rất có vấn đề sao?”
Trầm Ngọc dừng bước, gật nhẹ đầu.
Thấy phản ứng này, thần sắc Bộ Duyên Khê nghiêm túc hẳn ra, thậm chí cũng không vội mang thuốc về mà chỉ lôi Trầm Ngọc đến góc tường bên cạnh, thì thầm nói: “Quả nhiên không chỉ có mình ta thấy như vậy.”
“Huynh cũng nhìn ra hắn có gì đó mờ ám phải không?” Bộ Duyên Khê nghiêm trọng hỏi.
Trầm Ngọc ngập ngừng một lát, trả lời: “A Tinh rất thích hắn.”
Bộ Duyên Khê: “…”
Im lặng một hồi, Trầm Ngọc lại tiếp: “hắn cũng rất thân thiết với A Tinh.”
ngắn của Trầm Ngọc, nhịn không được lặng im một chút.
Trầm Ngọc không cảm thấy có gì bất thường, chỉ đáp: “Gặp ở trong doanh trại yêu quái ngày trước.”
Bộ Duyên Khê buột miệng: “Có thật là ngày đó hai người mới quen biết, rồi sau đó liền … liền thành thân luôn?”
Trầm Ngọc gật đầu.
Bộ Duyên Khê không biết nói thế nào mới tốt, chỉ lấy tay chỉ hắn, á khẩu một lúc lâu mới cất tiếng: “Huynh rất thích Lăng Yên?”
“Thích.” Trầm Ngọc không chút do dự.
“Huynh còn nhớ lời ta từng nói chứ, ngày huynh thành thân chúng ta đã từng đề cập qua đấy?”
Bộ Duyên Khê cười híp mắt, không rõ tại sao đột nhiên hắn gạt luôn chuyện tiểu hồ ly qua một bên, kéo Trầm Ngọc ngồi xuống bên cạnh, nói: “Nữ nhân nào cũng hy vọng mình có thể được gả đi một cách thật náo nhiệt long trọng, càng hy vọng được gả cho một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, không nhất định phải lợi hại nhưng phải là một nam nhân khiến nàng có cảm giác an tâm.”
Trầm Ngọc ngẩn ra trong phút chốc, lẩm bẩm hỏi: “Đây là dạng người như thế nào?”
Bộ Duyên Khê nhíu mày, ngẫm nghĩ một chút rồi nói: “Huynh có muốn nghe thử chuyện của ta hay không?”
Tuy không rõ vì sao bỗng dưng lại chuyển đến đề tài này nhưng Trầm Ngọc vẫn gật đầu.
/124
|