"Tàu [Brooks], tiến vào hành lang E9, chuyển hướng đến không vực C61, trợ giúp cho tàu [Fly Man]."
"Thiếu tướng Costa, phân đội tàu tuần dương số 2 của ngươi cần đẩy mạnh thế công, nhất định phải xé toạc lá chắn tàu tuần dương bên cánh phải của kẻ địch cho ta. Phi đội máy bay chiến đấu 102 và 103 đang đến trợ giúp cho các ngươi. Còn lại phải xem ở ngươi rồi!"
"Chủ trận pháo kích, phương hướng S15, tọa độ trung tâm {36524. 2566. 55715. 5}, thời gian dự kiến 12 giây, trải rộng 3 độ. Nhóm số 1, lựa chọn mục tiêu phân tán, 5, 4, 3, 2, 1, bắn! Nhóm số 2, đột kích hỏa lực tập trung, 5, 4, 3, 2,..."
Trong phòng chỉ huy tàu sân bay vũ trụ [Hạo Miểu] (mênh mông, vô bờ) thuộc hạm đội 1201 Trenock, ánh đèn đang sáng rực như ban ngày. Tiếng hệ thống điện tử Thiên Võng và tiếng mệnh lệnh của các tham mưu liên tiếp vang lên. Bên ngoài cửa sổ chính to lớn trong suốt bên mạn cầu hạm, từng hàng chiến hạm khổng lồ đang lấp loáng lúc sáng lúc tối trong đợt bắn đồng loạt của các chủ pháo. Trương Bằng Trình đứng trên đài chỉ huy trung ương, nhìn chằm chằm vào màn hình ảo trên máy chỉ huy, không ngừng đưa ra đủ các loại mệnh lệnh.
Chiến đấu đã tiến vào giai đoạn quyết liệt nhất.
Hạm đội Trenock đánh đến điên rồi, hạm đội Sous cũng đánh đến điên rồi. Hai bên đang cùng liều mạng chém giết nhau trong cái tinh vực trống trải này.
Giữa những chùm sáng đang che trời kín đất của pháo năng lượng, hết chiếc chiến hạm này đến chiêc schiến hạm khác đã hóa thành các mảnh nhỏ bắn ra bốn phía. Vô số máy bay chiến đấu đang dùng tốc độ nhanh như chớp để bay lượn chao mình trong lưới hỏa lực dày đặc. Từng quả tên lửa vũ trụ, từng quả ngư lôi đang không ngừng tuôn ra từ ống phóng.
Chiến đấu điện tử, thì lại càng chưa hề dừng lại kể từ khi mới bắt đầu. Hệ thống điện tử của rất nhiều chiến hạm đã gặp phải các đợt tấn công mang tính hủy diệt, chỉ có thể dựa vào hệ thống máy móc hoặc hệ thống nhân lực nguyên thủy nhất thì mới có thể gắng gượng duy trì khả năng điều khiển và chiến đấu của chiến hạm.
"Tít tít!" Tiếng âm báo liên lạc đang dồn dập vang lên.
Trên màn hình trước mặt Trương Bằng Trình, một tập tài liệu giả lập được đánh dấu do Phỉ Quân truyền tới đang nhấp nháy lia lịa. Mà cùng nhấp nháy với nó, chính là yêu cầu liên lạc của Phỉ Quân. Mở tài liệu ra, chỉ liếc qua vài cái, Trương Bằng Trình còn chưa kịp nói một câu với mập mạp vừa hiện ra trên màn ảnh thì ánh mắt đã trở nên sững sờ.
Sau một lát, khóe miệng Trương Bằng Trình không kìm được phải lộ ra một nụ cười khổ, ngẩng đầu lên nhìn mập mạp ở trên màn hình liên lạc: "Xem ra, tôi đúng là chạy trời không khỏi nắng!"
Sau khi thấy nội dung giả lập, Trương Bằng Trình cũng không kinh ngạc cho lắm. Điều mới khiến cho ông ta phải bất ngờ, chính là cái nhìn sâu sắc và sự giả lập chính xác của vị thiếu tướng Leray trẻ tuổi này.
Ông ta biết bản giả lập mà mập mạp vừa mới gửi đến là chính xác. Bản giả lập này vừa vặn trùng khớp với suy luận mà ông đã đưa ra sau khi tổng kết cảm giác dựa vào tình hình chiến đấu thực tế khi đang chỉ huy chiến đấu. Tuy rằng không có thời gian để phân tích kỹ càng hơn do chiến cuộc kịch liệt, thế nhưng, bằng trực giác chiến lược và kinh nghiệm chiến tranh trong nhiều năm qua, ông ta đã nhận định ra được phần lớn suy luận trong bản giả lập này.
Có điều, đến bây giờ thì dự tính của quân Sous cũng đã rõ ràng ngay trước mắt. Đối với bản thân mình và hạm đội 1201 mà nói, nó chẳng có chút ý nghĩa và tác dụng nào. Đã đánh tới nước này, nếu như xoay người chạy trốn thì tuyệt đối không cách nào thoát khỏi được sự truy kích của quân Sous. Việc mà mình có thể làm, dường như cũng chỉ có thể tử chiến đến cùng mà thôi.
"Nếu như tôi nói, tôi có biện pháp có thể thử một lần...." Mập mạp đang do dự làm sao để mượn được quyền chỉ huy.
"Chỉ cần cậu có biện pháp, cậu muốn làm gì tôi đều đáp ứng!" Trương Bằng Trình trực tiếp cắt ngang lời mập mạp: "Nếu có thể đưa hạm đội sống sót rời khỏi, cho dù có bắt tôi gọi cậu là bố cũng được!"
Thấy vẻ mặt ngây ngô của mập mạp đang nhìn chăm chăm vào mình, Trương Bằng Trình cười to nói: "Có một số người, cho dù làm bạn cả đời thì cũng không thể tin tưởng nhau. Song lại có một số người, chỉ cần vừa gặp mặt thì đã có thể giao phó sinh tử! Nếu đã muốn hại tôi thì cậu chắc sẽ không nói cho tôi tin tình báo về hạm đội Sous. Hiện giờ, tôi đang đứng ở bên bờ vực thẳm, cậu nếu như đã nói có biện pháp, vậy thì tôi sẽ buông tay ra, để cho cậu kéo tôi lên!"
"Có rơi xuống thì cũng không trách tôi?" Mập mạp nhìn thẳng vào ánh mắt cảu Trương Bằng Trình.
"Khi xuống đến địa ngục..." Trương Bằng Trình mỉm cười nói: "Tôi sẽ trù ẻo cậu."
Mập mạp nở nụ cười, chỉ dựa vào sự rộng lượng này thì vị thượng tướng Trenock tráng niên chính trực này cũng đã đủ để khiến cho người khác kính trọng.
Hắn liền gửi luôn hai bản kế hoạch tác chiến cùng với bản giả lập thực thi kế hoạch trong máy tính chiến thuật cho Trương Bằng Trình: "Không có thời gian để dong dài với ngài nữa, cũng không rãnh rỗi để giải thích tường tận cho ngài, xin giao quyền chỉ huy và quyền hạn Thiên Võng của ngài lại cho tôi. Còn hai bản kế hoạch tác chiến này, ngài tự xem trước đi."
"Được!" Trương Bằng Trình liền mở chương trình quản lý trung tâm của Thiên Võng trên máy tính, nhập vào mật mã, chuẩn bị chuyển quyền chỉ huy và quyền khống chế Thiên Võng.
"Tư lệnh..." Vẫn ngồi ở trên ghế chỉ huy bên cạnh Trương Bằng Trình, sĩ quan chỉ huy của hạm đội 1201 - thiếu tướng Marshall vẫn luôn chú ý tới cuộc nói chuyện của Trương Bằng Trình và mập mạp, lúc này liền vội nói: "Ngài thật sự..."
Marshall năm nay 43 tuổi, từ một hạm trưởng tàu khu trục trong tập đoàn hạm đội số 12 phấn đấu lên đến vị trí thống lĩnh hạm đội 1201, hắn ngay từ lúc Trương Bằng Trình còn là đội trưởng phân hạm đội thì đã đi theo ông ta. Là thuộc hạ lâu năm của Trương Bằng Trình, đối với vị cấp trên này của mình, Marshall hiểu rõ hơn ai hết. Ngay thẳng, hào sảng, thế nhưng tâm tư lại tỉ mỉ tinh tế, tính cách cực kỳ cứng cỏi. Qua nhiều năm như vậy, hắn đã cùng Trương Bằng Trình dạo qua ranh giới sinh tử không biết bao nhiêu lần. Cho dù cho có nguy hiểm đến mức nào đi chăng nữa thì cũng chưa bao giờ thấy Trương Bằng Trình đưa ra quyết định một cách qua loa!
Thế nhưng không ngờ rằng, hôm nay Trương Bằng Trình lại chẳng khác nào bị ma nhập, mắt thấy hạm đội 1201 đang chiếm được thượng phong, ông ấy vậy mà chỉ nghe cái tên thiếu tướng Leray kia nói mấy câu, đã liền quyết định giao ra quyền chỉ huy và quyền khống chế Thiên Võng! Đây đúng là chuyện quá mức tưởng tượng!
"Cảm thấy ta quá mức qua loa đúng không?" Nhìn vẻ mặt lo lắng của Marshall, Trương Bằng Trình bình thản cười một cái, vừa thao tác chương trình chuyển giao vừa nói: "Ta nói cho ngươi ba lý do! Thứ nhất, vị Điền tướng quân này vừa cho chúng ta một tin tình báo về hạm đội Sous. Chúng ta thậm chí còn không thể phát hiện ra tàu điều tra của bọn họ. Ở nơi này, Phỉ Quân mới chính là địa đầu xà (*)..." (*người sống và quen thuộc với một địa phương nào đó)
Trương Bằng Trình chuyển quyền khống chế Thiên Võng qua cho mập mạp, nói tiếp: ".....Thứ hai, vị Điền tướng quân này ở Mars chỉ cần dùng một nhánh quân đơn độc mà đã giành chiến thắng trước một kẻ địch vốn được Tây Ước hỗ trợ, có thực lực gấp mười mấy lần bọn họ. Không những thế, mới đây thôi, cậu ta còn tập kích cả vào hạm đội vận tải của Sous..." Trương Bằng Trình nhìn đồng hồ, nói bổ sung: "Mới chỉ có hơn nửa giờ đồng hồ thôi, bọn họ đã kết thúc xong chiến đấu rồi."
Miệng nói, tay lại không ngừng lại chút nào, chỉ mất vài phút, Trương Bằng Trình đã sửa đổi xong quyền chỉ huy của hệ thống chỉ huy và hệ thống phối hợp tác chiến.
Mắt thấy Trương Bằng Trình sắp sửa thông báo tin tức thay đổi quyền chỉ huy và quyền khống chế trên hệ thống truyền tin đến toàn hạm đội, thiếu tướng Marshall liền vội nói: "Vậy còn thứ ba thì sao, ngài thượng tướng."
"Cái cục diện này, ngươi có thể giải quyết sao?...." Trương Bằng Trình nhìn chằm chằm vào thiếu tướng Marshall.
Nhìn vào biểu đồ giả lập trên máy tính chiến thuật, Marshall liền tỏ ra trầm trọng mà chầm chậm lắc đầu.
"Ngươi không giải quyết được, ta cũng không giải quyết được. Chúng ta không có thời gian để cân nhắc nữa..." Trương Bằng Trình thở dài, có chút chán nản đặt ngón tay lên trên nút truyền phát, sau một lát, dứt khoát ấn xuống: "Như vậy, chúng ta không ngại nhìn xem, người ta sẽ làm như thế nào!"
...
"Tướng quân, hạm đội Trenock đã biến đổi trận hình!"
Nghe một viên tham mưu báo cáo với vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc, Brenrich không khỏi nhíu mày.
Sau khi trao đổi ánh mắt với Maeda Yotoshi ở bên cạnh, hai người liền bước nhanh đến bên cạnh viên tham mưu này, hỏi: "Có chuyện gì?"
"Tướng quân, ngài xem!" Viên tham mưu đưa tay chỉ vào một ký hiệu trên màn hình rada, lại từ Thiên Võng tải xuống một đoạn video được quay lại dưới góc nhìn của một chiếc tàu tuần dương Sous đang giữa chiến trường, vội vàng nói: " Phân đội tàu tuần dương Trenock mà chúng ta đánh số là 121 ở bên cánh trái này đã từ bỏ việc đột kích vào giữa trận hình chính của chúng ta, hiện đang đổi hướng áp sát vào phân đội tàu khu trục 133 của địch nằm bên cánh phải chúng ta."
Vừa nói, viên tham mưu lại đưa tay ấn hai cái lên bàn phím, phóng to ký hiệu trên màn hình rada thành hình ảnh mô phỏng chiến hạm, nói tiếp: "Khi phân đội tàu tuần dương 121 rời khỏi cánh trái... Nhóm các tàu chiến đấu của địch cũng đồng thời phân tách!"
"Nhóm các tàu chiến đấu phân tách?" Brenrich và Maeda Yotoshi liếc nhìn nhau. Maeda Yotoshi vội nói: "Bộ tác chiến đã làm giả lập đồng bộ chưa?"
"Thưa, vừa mới phát hiện, vẫn còn đang làm, kết quả vẫn chưa ra được." Viên tham mưu báo cáo.
"Hạm đội Trenock muốn làm gì?" Brenrich có chút kỳ quái về động tác thay đổi trận hình của hạm đội Trenock. Ánh mắt không tự chủ được lại rơi vào khu vực trống không kia.
Từ thế cục mà xem, hiện tại, hạm đội Sous tuy rằng đã cuốn lấy được hạm đội Trenock. Có điều, bị cuốn vào chiến đấu phần lớn đều là tàu tuần dương, tàu khu trục và máy bay chiến đấu vũ trụ. Ngẫu nhiên cũng có vài chiếc tàu chiến đấu, chẳng qua cũng chỉ là hỏa lực bổ sung cho phân hạm đội.
Chiến trường giao đấu chính liền kề với đội hình tàu chiến đấu chính của Sous, thỉnh thoảng lại có máy bay chiến đấu hoặc các nhóm tàu khu trục của hạm đội Trenock đột phá ra khỏi lớp phong tỏa cục bộ, chui vào giữa đội hình tàu chiến đấu chính.
Mà đội hình chính của các tàu chiến đấu Sous và Trenock, hiện vẫn còn cách nhau khoảng 6000 km.
Đây là khoảng cách gần nhất mà chủ pháo của tàu chiến đấu có thể phát huy ra được uy lực và hiệu suất. Nếu như gần hơn nữa, không nói đến việc chủ pháo và phó pháo luân phiên nạp năng lượng không kịp, mà cả tàu chiến đấu vốn không có sở trường về tốc độ linh hoạt sẽ rất dễ bị tàu cao tốc và máy bay chiến đấu của địch tập trung tấn công, khả năng sinh tồn giảm xuống không ít. Vậy nên, từ trước đến nay khi chiến đấu trong vũ trụ, đội hình của các tàu chiến đấu với vai trò là sức tấn công mạnh nhất, đều sẽ ở hai bên cánh của các chiến hạm khác, đồng thời nhận được sự yểm hộ của các máy bay chiến đấu từ tàu sân bay, luôn giữ khoảng cách từ mười đến ba mươi nghìn km với kẻ địch, phát huy ưu thế về hỏa lực.
Lần này cũng không ngoại lệ, tàu chiến đấu của Trenock tuy rằng liều mạng, thế nhưng, hiển nhiên bọn họ chưa từng nghĩ đến việc sẽ dùng tàu chiến đấu để xung phong vào giữa đội hình các tàu chiến đấu của hạm đội A1 Sous. Khi tiến hành bắn đồng loạt từ xa, các tàu chiến đấu lớp [Cứu Rỗi] của Trenock vốn tiên tiến hơn so với các tàu chiến đấu lớp [Typhoon] của Sous, hiển nhiên sẽ có ưu thế lớn hơn. Huống hồ, các tàu tuần dương, tàu khu trục và máy bay chiến đấu của họ đã dần dần chiếm được thượng phong, thỉnh thoảng lại tạo ra phiền toái rất lớn cho trận hình tàu chiến đấu của Sous.
Nếu như cứ tiếp tục đánh thế này, đương nhiên sẽ không có vấn đề gì.
Thế nhưng, dưới tình huống đối phương đã chiếm được ưu thế, phân đội tàu tuần dương của bọn họ lại không hề có chút lí do nào mà bỗng nhiên vu hồi về bên cánh phải. Mà nhóm các tàu chiến đấu vốn nên được tập trung sử dụng, vậy mà lại vứt bỏ đi ưu thế hỏa lực đã hoàn toàn áp chế được đội hình tàu chiến đấu của Sous, bắt đầu chia tách ra hai cánh, lại có xu hướng muốn xung phong về phía hạm đội A1.....
Cái đám người Trenock này đến cùng là muốn làm gì?
"Bọn hắn muốn thay đổi trận hình, lợi dụng hình thức xoay quanh kiểu vệ tinh, di dời khỏi điểm Bước nhảy đích của hạm đội A2 ở phía sau lưng!" Đột nhiên, Maeda Yotoshi lớn tiếng nói: "Bọn hắn đã phát hiện ra!"
"Thiếu tướng Costa, phân đội tàu tuần dương số 2 của ngươi cần đẩy mạnh thế công, nhất định phải xé toạc lá chắn tàu tuần dương bên cánh phải của kẻ địch cho ta. Phi đội máy bay chiến đấu 102 và 103 đang đến trợ giúp cho các ngươi. Còn lại phải xem ở ngươi rồi!"
"Chủ trận pháo kích, phương hướng S15, tọa độ trung tâm {36524. 2566. 55715. 5}, thời gian dự kiến 12 giây, trải rộng 3 độ. Nhóm số 1, lựa chọn mục tiêu phân tán, 5, 4, 3, 2, 1, bắn! Nhóm số 2, đột kích hỏa lực tập trung, 5, 4, 3, 2,..."
Trong phòng chỉ huy tàu sân bay vũ trụ [Hạo Miểu] (mênh mông, vô bờ) thuộc hạm đội 1201 Trenock, ánh đèn đang sáng rực như ban ngày. Tiếng hệ thống điện tử Thiên Võng và tiếng mệnh lệnh của các tham mưu liên tiếp vang lên. Bên ngoài cửa sổ chính to lớn trong suốt bên mạn cầu hạm, từng hàng chiến hạm khổng lồ đang lấp loáng lúc sáng lúc tối trong đợt bắn đồng loạt của các chủ pháo. Trương Bằng Trình đứng trên đài chỉ huy trung ương, nhìn chằm chằm vào màn hình ảo trên máy chỉ huy, không ngừng đưa ra đủ các loại mệnh lệnh.
Chiến đấu đã tiến vào giai đoạn quyết liệt nhất.
Hạm đội Trenock đánh đến điên rồi, hạm đội Sous cũng đánh đến điên rồi. Hai bên đang cùng liều mạng chém giết nhau trong cái tinh vực trống trải này.
Giữa những chùm sáng đang che trời kín đất của pháo năng lượng, hết chiếc chiến hạm này đến chiêc schiến hạm khác đã hóa thành các mảnh nhỏ bắn ra bốn phía. Vô số máy bay chiến đấu đang dùng tốc độ nhanh như chớp để bay lượn chao mình trong lưới hỏa lực dày đặc. Từng quả tên lửa vũ trụ, từng quả ngư lôi đang không ngừng tuôn ra từ ống phóng.
Chiến đấu điện tử, thì lại càng chưa hề dừng lại kể từ khi mới bắt đầu. Hệ thống điện tử của rất nhiều chiến hạm đã gặp phải các đợt tấn công mang tính hủy diệt, chỉ có thể dựa vào hệ thống máy móc hoặc hệ thống nhân lực nguyên thủy nhất thì mới có thể gắng gượng duy trì khả năng điều khiển và chiến đấu của chiến hạm.
"Tít tít!" Tiếng âm báo liên lạc đang dồn dập vang lên.
Trên màn hình trước mặt Trương Bằng Trình, một tập tài liệu giả lập được đánh dấu do Phỉ Quân truyền tới đang nhấp nháy lia lịa. Mà cùng nhấp nháy với nó, chính là yêu cầu liên lạc của Phỉ Quân. Mở tài liệu ra, chỉ liếc qua vài cái, Trương Bằng Trình còn chưa kịp nói một câu với mập mạp vừa hiện ra trên màn ảnh thì ánh mắt đã trở nên sững sờ.
Sau một lát, khóe miệng Trương Bằng Trình không kìm được phải lộ ra một nụ cười khổ, ngẩng đầu lên nhìn mập mạp ở trên màn hình liên lạc: "Xem ra, tôi đúng là chạy trời không khỏi nắng!"
Sau khi thấy nội dung giả lập, Trương Bằng Trình cũng không kinh ngạc cho lắm. Điều mới khiến cho ông ta phải bất ngờ, chính là cái nhìn sâu sắc và sự giả lập chính xác của vị thiếu tướng Leray trẻ tuổi này.
Ông ta biết bản giả lập mà mập mạp vừa mới gửi đến là chính xác. Bản giả lập này vừa vặn trùng khớp với suy luận mà ông đã đưa ra sau khi tổng kết cảm giác dựa vào tình hình chiến đấu thực tế khi đang chỉ huy chiến đấu. Tuy rằng không có thời gian để phân tích kỹ càng hơn do chiến cuộc kịch liệt, thế nhưng, bằng trực giác chiến lược và kinh nghiệm chiến tranh trong nhiều năm qua, ông ta đã nhận định ra được phần lớn suy luận trong bản giả lập này.
Có điều, đến bây giờ thì dự tính của quân Sous cũng đã rõ ràng ngay trước mắt. Đối với bản thân mình và hạm đội 1201 mà nói, nó chẳng có chút ý nghĩa và tác dụng nào. Đã đánh tới nước này, nếu như xoay người chạy trốn thì tuyệt đối không cách nào thoát khỏi được sự truy kích của quân Sous. Việc mà mình có thể làm, dường như cũng chỉ có thể tử chiến đến cùng mà thôi.
"Nếu như tôi nói, tôi có biện pháp có thể thử một lần...." Mập mạp đang do dự làm sao để mượn được quyền chỉ huy.
"Chỉ cần cậu có biện pháp, cậu muốn làm gì tôi đều đáp ứng!" Trương Bằng Trình trực tiếp cắt ngang lời mập mạp: "Nếu có thể đưa hạm đội sống sót rời khỏi, cho dù có bắt tôi gọi cậu là bố cũng được!"
Thấy vẻ mặt ngây ngô của mập mạp đang nhìn chăm chăm vào mình, Trương Bằng Trình cười to nói: "Có một số người, cho dù làm bạn cả đời thì cũng không thể tin tưởng nhau. Song lại có một số người, chỉ cần vừa gặp mặt thì đã có thể giao phó sinh tử! Nếu đã muốn hại tôi thì cậu chắc sẽ không nói cho tôi tin tình báo về hạm đội Sous. Hiện giờ, tôi đang đứng ở bên bờ vực thẳm, cậu nếu như đã nói có biện pháp, vậy thì tôi sẽ buông tay ra, để cho cậu kéo tôi lên!"
"Có rơi xuống thì cũng không trách tôi?" Mập mạp nhìn thẳng vào ánh mắt cảu Trương Bằng Trình.
"Khi xuống đến địa ngục..." Trương Bằng Trình mỉm cười nói: "Tôi sẽ trù ẻo cậu."
Mập mạp nở nụ cười, chỉ dựa vào sự rộng lượng này thì vị thượng tướng Trenock tráng niên chính trực này cũng đã đủ để khiến cho người khác kính trọng.
Hắn liền gửi luôn hai bản kế hoạch tác chiến cùng với bản giả lập thực thi kế hoạch trong máy tính chiến thuật cho Trương Bằng Trình: "Không có thời gian để dong dài với ngài nữa, cũng không rãnh rỗi để giải thích tường tận cho ngài, xin giao quyền chỉ huy và quyền hạn Thiên Võng của ngài lại cho tôi. Còn hai bản kế hoạch tác chiến này, ngài tự xem trước đi."
"Được!" Trương Bằng Trình liền mở chương trình quản lý trung tâm của Thiên Võng trên máy tính, nhập vào mật mã, chuẩn bị chuyển quyền chỉ huy và quyền khống chế Thiên Võng.
"Tư lệnh..." Vẫn ngồi ở trên ghế chỉ huy bên cạnh Trương Bằng Trình, sĩ quan chỉ huy của hạm đội 1201 - thiếu tướng Marshall vẫn luôn chú ý tới cuộc nói chuyện của Trương Bằng Trình và mập mạp, lúc này liền vội nói: "Ngài thật sự..."
Marshall năm nay 43 tuổi, từ một hạm trưởng tàu khu trục trong tập đoàn hạm đội số 12 phấn đấu lên đến vị trí thống lĩnh hạm đội 1201, hắn ngay từ lúc Trương Bằng Trình còn là đội trưởng phân hạm đội thì đã đi theo ông ta. Là thuộc hạ lâu năm của Trương Bằng Trình, đối với vị cấp trên này của mình, Marshall hiểu rõ hơn ai hết. Ngay thẳng, hào sảng, thế nhưng tâm tư lại tỉ mỉ tinh tế, tính cách cực kỳ cứng cỏi. Qua nhiều năm như vậy, hắn đã cùng Trương Bằng Trình dạo qua ranh giới sinh tử không biết bao nhiêu lần. Cho dù cho có nguy hiểm đến mức nào đi chăng nữa thì cũng chưa bao giờ thấy Trương Bằng Trình đưa ra quyết định một cách qua loa!
Thế nhưng không ngờ rằng, hôm nay Trương Bằng Trình lại chẳng khác nào bị ma nhập, mắt thấy hạm đội 1201 đang chiếm được thượng phong, ông ấy vậy mà chỉ nghe cái tên thiếu tướng Leray kia nói mấy câu, đã liền quyết định giao ra quyền chỉ huy và quyền khống chế Thiên Võng! Đây đúng là chuyện quá mức tưởng tượng!
"Cảm thấy ta quá mức qua loa đúng không?" Nhìn vẻ mặt lo lắng của Marshall, Trương Bằng Trình bình thản cười một cái, vừa thao tác chương trình chuyển giao vừa nói: "Ta nói cho ngươi ba lý do! Thứ nhất, vị Điền tướng quân này vừa cho chúng ta một tin tình báo về hạm đội Sous. Chúng ta thậm chí còn không thể phát hiện ra tàu điều tra của bọn họ. Ở nơi này, Phỉ Quân mới chính là địa đầu xà (*)..." (*người sống và quen thuộc với một địa phương nào đó)
Trương Bằng Trình chuyển quyền khống chế Thiên Võng qua cho mập mạp, nói tiếp: ".....Thứ hai, vị Điền tướng quân này ở Mars chỉ cần dùng một nhánh quân đơn độc mà đã giành chiến thắng trước một kẻ địch vốn được Tây Ước hỗ trợ, có thực lực gấp mười mấy lần bọn họ. Không những thế, mới đây thôi, cậu ta còn tập kích cả vào hạm đội vận tải của Sous..." Trương Bằng Trình nhìn đồng hồ, nói bổ sung: "Mới chỉ có hơn nửa giờ đồng hồ thôi, bọn họ đã kết thúc xong chiến đấu rồi."
Miệng nói, tay lại không ngừng lại chút nào, chỉ mất vài phút, Trương Bằng Trình đã sửa đổi xong quyền chỉ huy của hệ thống chỉ huy và hệ thống phối hợp tác chiến.
Mắt thấy Trương Bằng Trình sắp sửa thông báo tin tức thay đổi quyền chỉ huy và quyền khống chế trên hệ thống truyền tin đến toàn hạm đội, thiếu tướng Marshall liền vội nói: "Vậy còn thứ ba thì sao, ngài thượng tướng."
"Cái cục diện này, ngươi có thể giải quyết sao?...." Trương Bằng Trình nhìn chằm chằm vào thiếu tướng Marshall.
Nhìn vào biểu đồ giả lập trên máy tính chiến thuật, Marshall liền tỏ ra trầm trọng mà chầm chậm lắc đầu.
"Ngươi không giải quyết được, ta cũng không giải quyết được. Chúng ta không có thời gian để cân nhắc nữa..." Trương Bằng Trình thở dài, có chút chán nản đặt ngón tay lên trên nút truyền phát, sau một lát, dứt khoát ấn xuống: "Như vậy, chúng ta không ngại nhìn xem, người ta sẽ làm như thế nào!"
...
"Tướng quân, hạm đội Trenock đã biến đổi trận hình!"
Nghe một viên tham mưu báo cáo với vẻ mặt tràn đầy nghi hoặc, Brenrich không khỏi nhíu mày.
Sau khi trao đổi ánh mắt với Maeda Yotoshi ở bên cạnh, hai người liền bước nhanh đến bên cạnh viên tham mưu này, hỏi: "Có chuyện gì?"
"Tướng quân, ngài xem!" Viên tham mưu đưa tay chỉ vào một ký hiệu trên màn hình rada, lại từ Thiên Võng tải xuống một đoạn video được quay lại dưới góc nhìn của một chiếc tàu tuần dương Sous đang giữa chiến trường, vội vàng nói: " Phân đội tàu tuần dương Trenock mà chúng ta đánh số là 121 ở bên cánh trái này đã từ bỏ việc đột kích vào giữa trận hình chính của chúng ta, hiện đang đổi hướng áp sát vào phân đội tàu khu trục 133 của địch nằm bên cánh phải chúng ta."
Vừa nói, viên tham mưu lại đưa tay ấn hai cái lên bàn phím, phóng to ký hiệu trên màn hình rada thành hình ảnh mô phỏng chiến hạm, nói tiếp: "Khi phân đội tàu tuần dương 121 rời khỏi cánh trái... Nhóm các tàu chiến đấu của địch cũng đồng thời phân tách!"
"Nhóm các tàu chiến đấu phân tách?" Brenrich và Maeda Yotoshi liếc nhìn nhau. Maeda Yotoshi vội nói: "Bộ tác chiến đã làm giả lập đồng bộ chưa?"
"Thưa, vừa mới phát hiện, vẫn còn đang làm, kết quả vẫn chưa ra được." Viên tham mưu báo cáo.
"Hạm đội Trenock muốn làm gì?" Brenrich có chút kỳ quái về động tác thay đổi trận hình của hạm đội Trenock. Ánh mắt không tự chủ được lại rơi vào khu vực trống không kia.
Từ thế cục mà xem, hiện tại, hạm đội Sous tuy rằng đã cuốn lấy được hạm đội Trenock. Có điều, bị cuốn vào chiến đấu phần lớn đều là tàu tuần dương, tàu khu trục và máy bay chiến đấu vũ trụ. Ngẫu nhiên cũng có vài chiếc tàu chiến đấu, chẳng qua cũng chỉ là hỏa lực bổ sung cho phân hạm đội.
Chiến trường giao đấu chính liền kề với đội hình tàu chiến đấu chính của Sous, thỉnh thoảng lại có máy bay chiến đấu hoặc các nhóm tàu khu trục của hạm đội Trenock đột phá ra khỏi lớp phong tỏa cục bộ, chui vào giữa đội hình tàu chiến đấu chính.
Mà đội hình chính của các tàu chiến đấu Sous và Trenock, hiện vẫn còn cách nhau khoảng 6000 km.
Đây là khoảng cách gần nhất mà chủ pháo của tàu chiến đấu có thể phát huy ra được uy lực và hiệu suất. Nếu như gần hơn nữa, không nói đến việc chủ pháo và phó pháo luân phiên nạp năng lượng không kịp, mà cả tàu chiến đấu vốn không có sở trường về tốc độ linh hoạt sẽ rất dễ bị tàu cao tốc và máy bay chiến đấu của địch tập trung tấn công, khả năng sinh tồn giảm xuống không ít. Vậy nên, từ trước đến nay khi chiến đấu trong vũ trụ, đội hình của các tàu chiến đấu với vai trò là sức tấn công mạnh nhất, đều sẽ ở hai bên cánh của các chiến hạm khác, đồng thời nhận được sự yểm hộ của các máy bay chiến đấu từ tàu sân bay, luôn giữ khoảng cách từ mười đến ba mươi nghìn km với kẻ địch, phát huy ưu thế về hỏa lực.
Lần này cũng không ngoại lệ, tàu chiến đấu của Trenock tuy rằng liều mạng, thế nhưng, hiển nhiên bọn họ chưa từng nghĩ đến việc sẽ dùng tàu chiến đấu để xung phong vào giữa đội hình các tàu chiến đấu của hạm đội A1 Sous. Khi tiến hành bắn đồng loạt từ xa, các tàu chiến đấu lớp [Cứu Rỗi] của Trenock vốn tiên tiến hơn so với các tàu chiến đấu lớp [Typhoon] của Sous, hiển nhiên sẽ có ưu thế lớn hơn. Huống hồ, các tàu tuần dương, tàu khu trục và máy bay chiến đấu của họ đã dần dần chiếm được thượng phong, thỉnh thoảng lại tạo ra phiền toái rất lớn cho trận hình tàu chiến đấu của Sous.
Nếu như cứ tiếp tục đánh thế này, đương nhiên sẽ không có vấn đề gì.
Thế nhưng, dưới tình huống đối phương đã chiếm được ưu thế, phân đội tàu tuần dương của bọn họ lại không hề có chút lí do nào mà bỗng nhiên vu hồi về bên cánh phải. Mà nhóm các tàu chiến đấu vốn nên được tập trung sử dụng, vậy mà lại vứt bỏ đi ưu thế hỏa lực đã hoàn toàn áp chế được đội hình tàu chiến đấu của Sous, bắt đầu chia tách ra hai cánh, lại có xu hướng muốn xung phong về phía hạm đội A1.....
Cái đám người Trenock này đến cùng là muốn làm gì?
"Bọn hắn muốn thay đổi trận hình, lợi dụng hình thức xoay quanh kiểu vệ tinh, di dời khỏi điểm Bước nhảy đích của hạm đội A2 ở phía sau lưng!" Đột nhiên, Maeda Yotoshi lớn tiếng nói: "Bọn hắn đã phát hiện ra!"
/969
|