Tất cả các chiến hạm của hạm đội 1201 Trenock đều đã nhận được tin tức về sự thay đổi quyền chỉ huy và quyền khống chế Thiên Võng do Trương Bằng Trình gửi tới. Thế nhưng, không ai dám tin.
Các hạm trưởng không rõ, vì sao tại thời điểm mấu chốt như thế này, thượng tướng Trương Bằng Trình lại có một quyết định như vậy. Để cho một gã thiếu tướng Leray nho nhỏ đang không biết trốn ở chỗ nào đi chỉ huy hạm đội cấp A số 1 trong tập đoàn hạm đội 12 tinh nhuệ của Trenock, đây quả thực là một trò đùa khiến cho người ta phát điên. Cái gã kia, là dân lục quân!
Trong thoáng chốc, thông tin thỉnh cầu tàu chỉ huy xác nhận quyền hạn tối cao liền bay tới rợp trời. Trong kênh liên lạc qua lại giữa các tàu, tất cả cũng đều là dò hỏi và hoang mang.
Thế nhưng, thứ mà mọi người nhận được, chỉ là bốn chữ do Trương Bằng Trình tự mình trả lời.
"Xác nhận không nhầm!"
Trong máy tính chỉ huy ở trước mặt các hạm trưởng, hệ thống chỉ huy vốn được kết nối với tàu chỉ huy, sau khi liên tiếp bật ra vài tiếng thông báo về việc chuyển giao quyền hạn cao cấp thì đã lập tức xuất hiện số hiệu quyền hạn tối cao mới - {SM. King}.
"Quỷ tha ma bắt!"
Trong phòng chỉ huy tàu tuần dương [Brooks], thượng tá hạm trưởng Andrew quả thực là không thể nào tin vào mắt mình. Tàu tuần dương của mình và hai chiếc tàu khu trục khác đang chuẩn bị phối hợp đột phá sự phong tỏa của phân đội tàu khu trục ngăn chặn của địch tại vị trí không vực C61 trong trận hình tổng thể của hạm đội Sous, mắt thấy sắp mở ra được đường tiến lên cho các tàu khu trục ở bên cánh, cái tên {SM. King} kia, vậy mà mệnh lệnh đầu tiên đưa ra lại là bắt mình quay phải 2200 độ (*), hội hợp lại với các tàu tuần dương khác ở bên cánh phải rồi áp qua cánh trái.
(*nguyên văn: Khắc ~ 15 phút ~ ¼ độ, nếu trong tọa độ thì là 0*15’0’’, 2200 khắc đổi thành độ có lẽ là 550*, chắc để luôn 2200 độ cũng chả sao - nd)
(Mềnh thấy nó phân chia lung tung quá, nhất là kiểu đơn vị dùng trong vũ trụ, không có tiêu chuẩn nhất định nên từ trước đến nay cứ ốp là “độ” cho nó quen thuộc -nb
"Cái thằng cha ngu si này từ đâu ra vậy?!" Andrew lập tức nổi trận lôi đình: "Là cái tên mập Leray kia sao? Hắn có biết là hắn đang làm gì không?!"
Các quan binh trong các khoang chủ pháo, ngư lôi... đã ngừng lại thao tác tấn công, cùng với các tham mưu trong phòng chỉ huy ai nấy cũng đều cảm thấy tức giận và bất bình. Trong thoáng chốc, cả chiến hạm đã tràn ngập tiếng bàn luận ầm ĩ.
"Đệt! Thằng cha này đang làm gì vậy?"
"Rốt cuộc hắn có biết đánh trận không đấy?"
"Mẹ nó, nghe nói tên này vốn xuất thân là binh sĩ sửa chữa của đội hàng không lục chiến, ngoài dính thêm cái chữ hàng không ra, ta dám cá rằng hắn đến cả chiến hạm làm sao khởi động cũng chả biết!"
"Được rồi, trước khi bố chết, cũng cmn coi như được mở rộng tầm mắt một phen!"
Mặc dù phẫn nộ, bọn họ cũng không thể không phục tùng mệnh lệnh. Ở bên mạn trái của tàu [Brooks], chiếc tàu tuần dương [Fly Man] còn lại cũng đã bắt đầu chấp hành mệnh lệnh chuyển hướng.
Tình huống như vậy đều đang xuất hiện trên mỗi chiến hạm của hạm đội 1201.
Giữa tiếng oán giận ngập trời, lại xuất hiện một chuyện càng khiến cho người ta nổi giận hơn nữa.
Góc độ chuyển hướng, thời gian khống chế, trạng thái khi thoát ly chiến đấu, tốc độ, đường đi, cùng với khoảng cách với các chiến hạm lân cận, rồi phân công chính phụ... Mấy thông tin này đã nhanh chóng tràn vào máy tính chỉ huy của các chiến hạm.
"C*t gì mà cứ chăm chăm vào bọn ông vậy? Lái chiến hạm thế nào còn cần phải chỉ đạo tận tay như vậy sao?"
Rất nhiều hạm trưởng đã nổi cơn thịnh nộ. Cả đám điên tiết đỏ cả mắt, nguyên bản còn đang nổi nóng, giờ khi thấy kiểu chỉ đạo tác chiến chẳng khác nào dạy con nít trong nhà trẻ này, lại càng giận dữ muốn nổ tung.
Tất cả mọi người đều cho rằng mệnh lệnh thế này là chỉ nhắm vào riêng bản thân mình.
Giữa chiến trường luôn luôn biến hóa này, thông thường tàu chỉ huy chỉ đưa ra chiến thuật đại khái, còn điều khiển cụ thể thế nào đều là do các chiến hạm dựa theo yêu cầu chiến thuật mà tự mình hoàn thành. Chẳng có vị chỉ huy nào đưa ra mệnh lệnh tỉ mỉ cho từng chiến hạm như vậy. Những mệnh lệnh kiểu này, thông thường sẽ chỉ xuất hiện ở một chiếc chiến hạm không được tín nhiệm hoặc xảy ra vấn đề mà thôi.
Các hạm trưởng chấp hành mệnh lệnh, đồng thời cũng giữ im lặng. Trong hệ thống phối hợp giữa các chiến hạm, không ai đưa vấn đề này ra. Bị người ta chỉ đạo tỉ mỉ như vậy, cũng chẳng phải là chuyện vinh quang gì cả.
Thế nhưng, trong lòng bọn họ lại là một đống lửa giận. Nếu như không có sự kính trọng và tín nhiệm đối với Trương Bằng Trình, sẽ chẳng có ai đi chấp hành những mệnh lệnh như vậy cả.
Hạm đội Trenock, dưới một bầu không khí trầm lặng cực kỳ quỷ dị đã bắt đầu biến hóa chiến thuật. Trận hình chính của các tàu chiến đấu đã chia ra làm hai nhóm, tách ra hai bên trái phải, ngược xuôi theo chiều kim đồng hồ mà bắt đầu tiến hành vu hồi. Mà nhóm các tàu tuần dương, các tàu khu trục và sáu phi đội máy bay chiến đấu vũ trụ vốn vẫn luôn trong trạng thái đan xen bắn giết, ngay trong lúc đang giao chiến với hạm đội Sous cũng đã bắt đầu điều chỉnh chiến thuật càng trở nên rắc rối đến mức hoa cả mắt.
Cái chiến dịch tàn khốc này, bây giờ bỗng trở nên rất thú vị.
Quân Sous không biết được quân Trenock đang muốn làm cái gì, mà bản thân quân Trenock cũng không biết được mình đang làm cái gì!
"Thượng tướng..." Thiếu tướng Marshall mặt đỏ tới mang tai mà chỉ vào máy tính chỉ huy trước mặt mình: "Ngài nói, đây có thể coi là một kiểu nhục mạ hay không?"
"Hả..." Trương Bằng Trình vẫn còn đang ngơ ngác nhìn vào phương án tác chiến, có hơi thất thần mà ngẩng đầu lên: "Có chuyện gì vậy?"
"Cái tên kia vậy mà lại lập ra cho tôi một bản đồ đường di chuyển và lịch trình tác chiến cho máy bay chiến đấu!" Thiếu tướng Marshall la ầm lên: "Trong suốt ba mươi năm, cmn tôi còn chưa bao giờ gặp qua cái thứ này. Lẽ nào hắn cho rằng chúng ta không biết làm gì để hoàn thành nhiệm vụ chiến thuật sao?"
"Thật sao?" Trương Bằng Trình chớp chớp con mắt.
"Hắn ..." Lời của Marshall đã sắp vọt ra khỏi miệng, lại bị tiếng kêu của một viên tham mưu cắt đứt.
"Thiếu tướng Marshall!" Trước đài điều khiển Thiên Võng dưới đài chỉ huy, vị tham mưu này đang quay đầu lại, dùng tay giữ lấy máy liên lạc bên tai, báo cáo trong kênh liên lạc hạm trưởng: "Phương án tác chiến thời gian thực số 1 đã được truyền tới. {SM. King} yêu cầu chúng ta lập tức điều động hai phi đội máy bay chiến đấu vũ trụ, bay tới không vực S21 để phối hợp tác chiến."
"Phương án tác chiến?" Marshall nhanh chóng liếc về phía máy tính chỉ huy của mình, tức khắc sau, hắn liền nhảy dựng lên ngay tại chỗ, quay đầu lại nói với Trương Bằng Trình: "Thượng đế ơi, hắn muốn chúng ta tấn công tàu sân bay của Sous?!"
Có lẽ chịu sự ảnh hưởng của Marshall, chỉ trong chốc lát, tiếng thông báo thỉnh cầu liên lạc trên kênh liên lạc chỉ huy lập tức vang lên không ngừng. Các hạm trưởng của hạm đội 1201 đều đang nổi điên vì cái mệnh lệnh điên cuồng không giải thích nổi này.
Khi Trương Bằng Trình ấn nút mở kênh liên lạc chỉ huy, đủ mọi tiếng nói lập tức ập đến như cơn hồng thủy.
"Con mẹ nó đều ngậm miệng lại hết cho ta!" Trương Bằng Trình không thèm để ý đến vẻ mặt giận dữ xám đen của các hạm trưởng trong màn hình kênh liên lạc, vỗ bàn một cái thật mạnh: "Kế hoạch tác chiến đang trong tay ta, ta biết hắn đang muốn làm cái gì. Các ngươi có phàn nàn gì thì cứ đánh xong trận đi rồi về nói với ta! Đến lúc đó, các ngươi không nói thì cũng phải nói, ta cho các ngươi chửi sướng mồm thì thôi. Còn hiện giờ, đừng có ném mạng lại ở chỗ này, chấp hành mệnh lệnh hết đi!"
Trong tập đoàn hạm đội số 12 của Trenock, Trương Bằng Trình chính là chúa tể. Nhân cách phẩm hạnh đáng tin cậy, tài năng quân sự xuất chúng. Mà quan trọng hơn là, hầu như mỗi một vị sĩ quan trong hạm đội đều được ông ta đích thân cất nhắc! Trong những người này, tuyệt đối không có kẻ chỉ biết xu nịnh bợ đỡ.
Chỉ cần như vậy là đủ rồi.
Mọi âm thanh đều đã biến mất.
Trong vũ trụ trống trải, từng chiếc chiến hạm đã bắt đầu chuyển hướng, bắt đầu tập trung lại.
...
"Thật sự đã phát hiện ra sao?" Lời nói của Maeda Yotoshi khiến cho Brenrich nhíu chặt chân mày, lẩm bẩm tự nói.
"Nhất định là vậy." Maeda Yotoshi tự tin nói: "Ngài trung tướng, ngài hãy xem chỗ này......"
Hắn dùng bút điện tử lướt qua màn hình ảo, chấm một cái vào giữa không vực hình lập phương được đánh số S18 trong bản đồ tinh hệ ba chiều: "Đây là khu vực trận hình chính của chúng ta..." Ngay sau đó, con trỏ của bút điện tử dừng lại tại hai không vực nằm sau không vực S18, Maeda Yotoshi nói tiếp: "Đây là không vực S19 và S20..."
Quỹ đạo chuyển động của điểm ánh sáng đột nhiên vẽ ra hai đường vòng cung một trái một phải từ vị trí trận hình chính của các tàu chiến đấu Trenock hiện nay sang không vực S20, Maeda Yotoshi kích động nói: "Vòng trong là nhóm các tàu tuần dương rời khỏi cánh trái vòng sang cánh phải, vòng ngoài là các tàu chiến đấu chia ra làm hai phần, xoay quanh chúng ta theo hai hướng thuận - nghịch của chiều kim đồng hồ, đây chính là chiến thuật vu hồi tháo gỡ cản trở nhiều lớp điển hình!"
"Bọn hắn định sử dụng các tàu tuần dương và tàu khu trục ở bên trong vòng để dỡ bỏ cản trở, tạo không gian vận động cho các tàu chiến đấu. Đợi đến khi tàu chiến đấu đã đến được vị trí mục tiêu, hạm đội bên ta nếu như bị tàu tuần dương và tàu khu trục của bọn hắn cuốn lấy, không thể di chuyển cơ động về phía xa hơn không vực S20, như vậy, để giữ vững góc độ cho chủ pháo, chúng ta phải xoay mình về phía không vực S20! Cứ như vậy, các tàu tuần dương và tàu khu trục của địch dưới sự yểm hộ từ hỏa lực bắn đồng loạt của tàu chiến đấu sẽ xoay một vòng về phía sau chúng ta. Đến lúc đó, không vực kết thúc Bước nhảy của hạm đội A2 sẽ nằm ở phía sau chúng ta...."
"Đúng!"
"Đúng lắm!"
Mấy viên tham mưu tác chiến đang vây xung quanh, mỗi người đều giật mình tỉnh ra, đồng loạt gật đầu nói: "Nhất định là như vậy."
"Đám Trenock giảo hoạt!"
"Chưa chắc..." Brenrich đi qua đi lại mấy bước, trầm tư nói: "Bọn hắn nhất định còn có mục đích gì đó. Di chuyển kiểu này, tuy rằng có thể tránh cho bị giáp công trước sau, thế nhưng đối với số mệnh bị tiêu diệt của bọn hắn cũng chẳng có bao nhiêu tác dụng. Chẳng qua chỉ là trì hoãn thêm được một chút thời gian mà thôi."
"Tướng quân, phân đội tàu khu trục số 1 của ta đã bị ngăn cản, không thể thực hiện tác chiến đột tiến dãy dài như bình thường. Nhóm các tàu tuần dương của địch đang tiến hành ngăn cản theo kiểu pháo đài."
"Tướng quân! Hai phi đội máy bay chiến đấu của Trenock đã bắt đầu hành động, mục tiêu không rõ."
"Báo cáo, góc bắn của tàu chiến đấu xê dịch, nhóm tàu chiến đấu của địch sắp rời khỏi khu vực xạ kích. Trận hình chính xin được chỉ thị."
"Ngài trung tướng..." Giữa những tiếng báo cáo không ngừng của các tham mưu, Maeda Yotoshi lo lắng nhìn sang Brenrich. Tình hình chiến đấu đang hết sức kịch liệt, không còn thời gian để do dự nữa.
"Trận hình chính lùi về phía sau, hai cánh vòng về, nhất định không thể để hạm đội Trenock thoát khỏi ngăn chặn." Brenrich tạm thời không nghĩ ra được kết quả, rốt cục vẫn phải chấp nhận phân tích của Maeda Yotoshi, cắn răng một cái, hạ lệnh: "Tàu sân bay rút lui về không vực S21, máy bay chiến đấu phóng ra toàn bộ, kìm hãm tốc độ di động của các tàu chiến đấu Trenock, tranh thủ thời gian cho đội hình đằng trước lùi lại."
"Rõ!"
Các hạm trưởng không rõ, vì sao tại thời điểm mấu chốt như thế này, thượng tướng Trương Bằng Trình lại có một quyết định như vậy. Để cho một gã thiếu tướng Leray nho nhỏ đang không biết trốn ở chỗ nào đi chỉ huy hạm đội cấp A số 1 trong tập đoàn hạm đội 12 tinh nhuệ của Trenock, đây quả thực là một trò đùa khiến cho người ta phát điên. Cái gã kia, là dân lục quân!
Trong thoáng chốc, thông tin thỉnh cầu tàu chỉ huy xác nhận quyền hạn tối cao liền bay tới rợp trời. Trong kênh liên lạc qua lại giữa các tàu, tất cả cũng đều là dò hỏi và hoang mang.
Thế nhưng, thứ mà mọi người nhận được, chỉ là bốn chữ do Trương Bằng Trình tự mình trả lời.
"Xác nhận không nhầm!"
Trong máy tính chỉ huy ở trước mặt các hạm trưởng, hệ thống chỉ huy vốn được kết nối với tàu chỉ huy, sau khi liên tiếp bật ra vài tiếng thông báo về việc chuyển giao quyền hạn cao cấp thì đã lập tức xuất hiện số hiệu quyền hạn tối cao mới - {SM. King}.
"Quỷ tha ma bắt!"
Trong phòng chỉ huy tàu tuần dương [Brooks], thượng tá hạm trưởng Andrew quả thực là không thể nào tin vào mắt mình. Tàu tuần dương của mình và hai chiếc tàu khu trục khác đang chuẩn bị phối hợp đột phá sự phong tỏa của phân đội tàu khu trục ngăn chặn của địch tại vị trí không vực C61 trong trận hình tổng thể của hạm đội Sous, mắt thấy sắp mở ra được đường tiến lên cho các tàu khu trục ở bên cánh, cái tên {SM. King} kia, vậy mà mệnh lệnh đầu tiên đưa ra lại là bắt mình quay phải 2200 độ (*), hội hợp lại với các tàu tuần dương khác ở bên cánh phải rồi áp qua cánh trái.
(*nguyên văn: Khắc ~ 15 phút ~ ¼ độ, nếu trong tọa độ thì là 0*15’0’’, 2200 khắc đổi thành độ có lẽ là 550*, chắc để luôn 2200 độ cũng chả sao - nd)
(Mềnh thấy nó phân chia lung tung quá, nhất là kiểu đơn vị dùng trong vũ trụ, không có tiêu chuẩn nhất định nên từ trước đến nay cứ ốp là “độ” cho nó quen thuộc -nb
"Cái thằng cha ngu si này từ đâu ra vậy?!" Andrew lập tức nổi trận lôi đình: "Là cái tên mập Leray kia sao? Hắn có biết là hắn đang làm gì không?!"
Các quan binh trong các khoang chủ pháo, ngư lôi... đã ngừng lại thao tác tấn công, cùng với các tham mưu trong phòng chỉ huy ai nấy cũng đều cảm thấy tức giận và bất bình. Trong thoáng chốc, cả chiến hạm đã tràn ngập tiếng bàn luận ầm ĩ.
"Đệt! Thằng cha này đang làm gì vậy?"
"Rốt cuộc hắn có biết đánh trận không đấy?"
"Mẹ nó, nghe nói tên này vốn xuất thân là binh sĩ sửa chữa của đội hàng không lục chiến, ngoài dính thêm cái chữ hàng không ra, ta dám cá rằng hắn đến cả chiến hạm làm sao khởi động cũng chả biết!"
"Được rồi, trước khi bố chết, cũng cmn coi như được mở rộng tầm mắt một phen!"
Mặc dù phẫn nộ, bọn họ cũng không thể không phục tùng mệnh lệnh. Ở bên mạn trái của tàu [Brooks], chiếc tàu tuần dương [Fly Man] còn lại cũng đã bắt đầu chấp hành mệnh lệnh chuyển hướng.
Tình huống như vậy đều đang xuất hiện trên mỗi chiến hạm của hạm đội 1201.
Giữa tiếng oán giận ngập trời, lại xuất hiện một chuyện càng khiến cho người ta nổi giận hơn nữa.
Góc độ chuyển hướng, thời gian khống chế, trạng thái khi thoát ly chiến đấu, tốc độ, đường đi, cùng với khoảng cách với các chiến hạm lân cận, rồi phân công chính phụ... Mấy thông tin này đã nhanh chóng tràn vào máy tính chỉ huy của các chiến hạm.
"C*t gì mà cứ chăm chăm vào bọn ông vậy? Lái chiến hạm thế nào còn cần phải chỉ đạo tận tay như vậy sao?"
Rất nhiều hạm trưởng đã nổi cơn thịnh nộ. Cả đám điên tiết đỏ cả mắt, nguyên bản còn đang nổi nóng, giờ khi thấy kiểu chỉ đạo tác chiến chẳng khác nào dạy con nít trong nhà trẻ này, lại càng giận dữ muốn nổ tung.
Tất cả mọi người đều cho rằng mệnh lệnh thế này là chỉ nhắm vào riêng bản thân mình.
Giữa chiến trường luôn luôn biến hóa này, thông thường tàu chỉ huy chỉ đưa ra chiến thuật đại khái, còn điều khiển cụ thể thế nào đều là do các chiến hạm dựa theo yêu cầu chiến thuật mà tự mình hoàn thành. Chẳng có vị chỉ huy nào đưa ra mệnh lệnh tỉ mỉ cho từng chiến hạm như vậy. Những mệnh lệnh kiểu này, thông thường sẽ chỉ xuất hiện ở một chiếc chiến hạm không được tín nhiệm hoặc xảy ra vấn đề mà thôi.
Các hạm trưởng chấp hành mệnh lệnh, đồng thời cũng giữ im lặng. Trong hệ thống phối hợp giữa các chiến hạm, không ai đưa vấn đề này ra. Bị người ta chỉ đạo tỉ mỉ như vậy, cũng chẳng phải là chuyện vinh quang gì cả.
Thế nhưng, trong lòng bọn họ lại là một đống lửa giận. Nếu như không có sự kính trọng và tín nhiệm đối với Trương Bằng Trình, sẽ chẳng có ai đi chấp hành những mệnh lệnh như vậy cả.
Hạm đội Trenock, dưới một bầu không khí trầm lặng cực kỳ quỷ dị đã bắt đầu biến hóa chiến thuật. Trận hình chính của các tàu chiến đấu đã chia ra làm hai nhóm, tách ra hai bên trái phải, ngược xuôi theo chiều kim đồng hồ mà bắt đầu tiến hành vu hồi. Mà nhóm các tàu tuần dương, các tàu khu trục và sáu phi đội máy bay chiến đấu vũ trụ vốn vẫn luôn trong trạng thái đan xen bắn giết, ngay trong lúc đang giao chiến với hạm đội Sous cũng đã bắt đầu điều chỉnh chiến thuật càng trở nên rắc rối đến mức hoa cả mắt.
Cái chiến dịch tàn khốc này, bây giờ bỗng trở nên rất thú vị.
Quân Sous không biết được quân Trenock đang muốn làm cái gì, mà bản thân quân Trenock cũng không biết được mình đang làm cái gì!
"Thượng tướng..." Thiếu tướng Marshall mặt đỏ tới mang tai mà chỉ vào máy tính chỉ huy trước mặt mình: "Ngài nói, đây có thể coi là một kiểu nhục mạ hay không?"
"Hả..." Trương Bằng Trình vẫn còn đang ngơ ngác nhìn vào phương án tác chiến, có hơi thất thần mà ngẩng đầu lên: "Có chuyện gì vậy?"
"Cái tên kia vậy mà lại lập ra cho tôi một bản đồ đường di chuyển và lịch trình tác chiến cho máy bay chiến đấu!" Thiếu tướng Marshall la ầm lên: "Trong suốt ba mươi năm, cmn tôi còn chưa bao giờ gặp qua cái thứ này. Lẽ nào hắn cho rằng chúng ta không biết làm gì để hoàn thành nhiệm vụ chiến thuật sao?"
"Thật sao?" Trương Bằng Trình chớp chớp con mắt.
"Hắn ..." Lời của Marshall đã sắp vọt ra khỏi miệng, lại bị tiếng kêu của một viên tham mưu cắt đứt.
"Thiếu tướng Marshall!" Trước đài điều khiển Thiên Võng dưới đài chỉ huy, vị tham mưu này đang quay đầu lại, dùng tay giữ lấy máy liên lạc bên tai, báo cáo trong kênh liên lạc hạm trưởng: "Phương án tác chiến thời gian thực số 1 đã được truyền tới. {SM. King} yêu cầu chúng ta lập tức điều động hai phi đội máy bay chiến đấu vũ trụ, bay tới không vực S21 để phối hợp tác chiến."
"Phương án tác chiến?" Marshall nhanh chóng liếc về phía máy tính chỉ huy của mình, tức khắc sau, hắn liền nhảy dựng lên ngay tại chỗ, quay đầu lại nói với Trương Bằng Trình: "Thượng đế ơi, hắn muốn chúng ta tấn công tàu sân bay của Sous?!"
Có lẽ chịu sự ảnh hưởng của Marshall, chỉ trong chốc lát, tiếng thông báo thỉnh cầu liên lạc trên kênh liên lạc chỉ huy lập tức vang lên không ngừng. Các hạm trưởng của hạm đội 1201 đều đang nổi điên vì cái mệnh lệnh điên cuồng không giải thích nổi này.
Khi Trương Bằng Trình ấn nút mở kênh liên lạc chỉ huy, đủ mọi tiếng nói lập tức ập đến như cơn hồng thủy.
"Con mẹ nó đều ngậm miệng lại hết cho ta!" Trương Bằng Trình không thèm để ý đến vẻ mặt giận dữ xám đen của các hạm trưởng trong màn hình kênh liên lạc, vỗ bàn một cái thật mạnh: "Kế hoạch tác chiến đang trong tay ta, ta biết hắn đang muốn làm cái gì. Các ngươi có phàn nàn gì thì cứ đánh xong trận đi rồi về nói với ta! Đến lúc đó, các ngươi không nói thì cũng phải nói, ta cho các ngươi chửi sướng mồm thì thôi. Còn hiện giờ, đừng có ném mạng lại ở chỗ này, chấp hành mệnh lệnh hết đi!"
Trong tập đoàn hạm đội số 12 của Trenock, Trương Bằng Trình chính là chúa tể. Nhân cách phẩm hạnh đáng tin cậy, tài năng quân sự xuất chúng. Mà quan trọng hơn là, hầu như mỗi một vị sĩ quan trong hạm đội đều được ông ta đích thân cất nhắc! Trong những người này, tuyệt đối không có kẻ chỉ biết xu nịnh bợ đỡ.
Chỉ cần như vậy là đủ rồi.
Mọi âm thanh đều đã biến mất.
Trong vũ trụ trống trải, từng chiếc chiến hạm đã bắt đầu chuyển hướng, bắt đầu tập trung lại.
...
"Thật sự đã phát hiện ra sao?" Lời nói của Maeda Yotoshi khiến cho Brenrich nhíu chặt chân mày, lẩm bẩm tự nói.
"Nhất định là vậy." Maeda Yotoshi tự tin nói: "Ngài trung tướng, ngài hãy xem chỗ này......"
Hắn dùng bút điện tử lướt qua màn hình ảo, chấm một cái vào giữa không vực hình lập phương được đánh số S18 trong bản đồ tinh hệ ba chiều: "Đây là khu vực trận hình chính của chúng ta..." Ngay sau đó, con trỏ của bút điện tử dừng lại tại hai không vực nằm sau không vực S18, Maeda Yotoshi nói tiếp: "Đây là không vực S19 và S20..."
Quỹ đạo chuyển động của điểm ánh sáng đột nhiên vẽ ra hai đường vòng cung một trái một phải từ vị trí trận hình chính của các tàu chiến đấu Trenock hiện nay sang không vực S20, Maeda Yotoshi kích động nói: "Vòng trong là nhóm các tàu tuần dương rời khỏi cánh trái vòng sang cánh phải, vòng ngoài là các tàu chiến đấu chia ra làm hai phần, xoay quanh chúng ta theo hai hướng thuận - nghịch của chiều kim đồng hồ, đây chính là chiến thuật vu hồi tháo gỡ cản trở nhiều lớp điển hình!"
"Bọn hắn định sử dụng các tàu tuần dương và tàu khu trục ở bên trong vòng để dỡ bỏ cản trở, tạo không gian vận động cho các tàu chiến đấu. Đợi đến khi tàu chiến đấu đã đến được vị trí mục tiêu, hạm đội bên ta nếu như bị tàu tuần dương và tàu khu trục của bọn hắn cuốn lấy, không thể di chuyển cơ động về phía xa hơn không vực S20, như vậy, để giữ vững góc độ cho chủ pháo, chúng ta phải xoay mình về phía không vực S20! Cứ như vậy, các tàu tuần dương và tàu khu trục của địch dưới sự yểm hộ từ hỏa lực bắn đồng loạt của tàu chiến đấu sẽ xoay một vòng về phía sau chúng ta. Đến lúc đó, không vực kết thúc Bước nhảy của hạm đội A2 sẽ nằm ở phía sau chúng ta...."
"Đúng!"
"Đúng lắm!"
Mấy viên tham mưu tác chiến đang vây xung quanh, mỗi người đều giật mình tỉnh ra, đồng loạt gật đầu nói: "Nhất định là như vậy."
"Đám Trenock giảo hoạt!"
"Chưa chắc..." Brenrich đi qua đi lại mấy bước, trầm tư nói: "Bọn hắn nhất định còn có mục đích gì đó. Di chuyển kiểu này, tuy rằng có thể tránh cho bị giáp công trước sau, thế nhưng đối với số mệnh bị tiêu diệt của bọn hắn cũng chẳng có bao nhiêu tác dụng. Chẳng qua chỉ là trì hoãn thêm được một chút thời gian mà thôi."
"Tướng quân, phân đội tàu khu trục số 1 của ta đã bị ngăn cản, không thể thực hiện tác chiến đột tiến dãy dài như bình thường. Nhóm các tàu tuần dương của địch đang tiến hành ngăn cản theo kiểu pháo đài."
"Tướng quân! Hai phi đội máy bay chiến đấu của Trenock đã bắt đầu hành động, mục tiêu không rõ."
"Báo cáo, góc bắn của tàu chiến đấu xê dịch, nhóm tàu chiến đấu của địch sắp rời khỏi khu vực xạ kích. Trận hình chính xin được chỉ thị."
"Ngài trung tướng..." Giữa những tiếng báo cáo không ngừng của các tham mưu, Maeda Yotoshi lo lắng nhìn sang Brenrich. Tình hình chiến đấu đang hết sức kịch liệt, không còn thời gian để do dự nữa.
"Trận hình chính lùi về phía sau, hai cánh vòng về, nhất định không thể để hạm đội Trenock thoát khỏi ngăn chặn." Brenrich tạm thời không nghĩ ra được kết quả, rốt cục vẫn phải chấp nhận phân tích của Maeda Yotoshi, cắn răng một cái, hạ lệnh: "Tàu sân bay rút lui về không vực S21, máy bay chiến đấu phóng ra toàn bộ, kìm hãm tốc độ di động của các tàu chiến đấu Trenock, tranh thủ thời gian cho đội hình đằng trước lùi lại."
"Rõ!"
/969
|