Mẫu Đơn Chân Quốc Sắc

Chương 61 - Chương 61

/143


Thẩm Mẫu Đơn cũng không có thù địch gì với tam cô nương của chi chính này, chỉ có thể nói là hơi không thích nàng ta thôi. Bây giờ nàng ta đã chịu rót trà nhận lỗi với mình rồi thì nàng cũng thấy không có gì. Hai nhà cũng không ở chung, số lần gặp mặt chắc chắn sẽ không nhiều. Thẩm Mẫu Đơn cười nói: “Lời này của muội muội nghiêm trọng quá rồi, vốn không có gì mà.”

“Vậy tỷ tỷ uống miếng trà này coi như tha lỗi cho muội muội có được không?” Thẩm Tuệ Bảo cười tủm tỉm đưa chén trà tỏa hơi nóng ra phía trước.

Thẩm Mẫu Đơn cười cười, đưa tay nhận lấy chén trà, nhưng không ngờ lại xảy ra sự cố. Tay nàng vừa chạm vào chén trà thì Thẩm Tuệ Bảo liền buông tay, nguyên chén trà nóng đều đổ hết vào tay nàng, chảy xuống váy áo của nàng. Lúc này đều mặc quần áo mỏng, nguyên chén trà đều đổ hết lên tay và đùi, đau tới nỗi nàng nhịn không được kêu lên, cúi đầu nhìn mu bàn tay đã đỏ bừng. Ngay lập tức Thẩm Mẫu Đơn biết tam cô nương này vốn không thật lòng nhận lỗi với nàng, còn viện cớ rót trà nhận lỗi để hại nàng. Nàng lập tức ngẩng đầu nhìn Thẩm Tuệ Bảo, sắc mặt lạnh đi: “Muội muội đang làm gì vậy?”

Thẩm Tuệ Bảo trưng ra dáng vẻ hoảng hốt lo sợ, móc khăn tay ra lau đi xác trà trên đùi giúp Thẩm Mẫu Đơn: “Ôi, tỷ tỷ, sao tỷ lại không cẩn thận như vậy, một chén trà thôi mà tỷ cũng cầm không chắc. Ơ, tay cũng bị phỏng rồi, phải làm sao đây? Như vậy đi tỷ tỷ, hay là tỷ về phòng muội đợi một chút trước, muội sai người đi mời đại phu tới khám cho tỷ?”

Người của hai nhà cũng chú ý tới tình hình của bên này. Thẩm Hạo Quốc hiểu rất rõ tính tình đứa nữ nhi này của mình, biết nàng ta rõ ràng là cố ý, trong lòng không khỏi than thở. Điện hạ dường như mới có thiện cảm với nàng ta mà nàng ta lại làm ra loại chuyện này, ngàn vạn lần đừng để điện hạ biết nha.

Cả đám người đều vây quanh hai người. Sắc mặt Vệ Lang Yến ở cách đó không xa cũng lập tức sa sầm, đứng dậy bước ra khỏi lương đình.

Đại lão phu nhân nhìn thấy mu bàn tay đỏ bừng của Thẩm Mẫu Đơn liền ối một tiếng: “Tam Tỷ Nhi, đây là chuyện gì? Sao lại làm tay của Mẫu Đơn trở thành như vậy?”

Thẩm Tuệ Bảo sắp khóc đến nơi: “Tổ mẫu, con thật sự không cố ý, vốn là muốn châm trà nhận lỗi với tỷ tỷ, nhưng… nhưng tỷ tỷ không cầm chắc chén trà… Mẫu Đơn tỷ tỷ, đều tại muội, thật xin lỗi, đều là muội chân tay vụng về.”

Thẩm Mẫu Đơn che lại mu bàn tay đỏ rực vì bị phỏng, bắp đùi cũng nóng rát, nàng ngẩng đầu nhìn Thẩm Tuệ Bảo: “Muội cố ý hay là không cẩn thận thì trong lòng muội biết rất rõ.” Dứt lời nàng nhìn về phía đại lão phu nhân: “Bá tổ mẫu, thật xin lỗi, lời nói của con có thể không dễ nghe, nhưng tính cách của Tuệ Bảo muội muội rốt cuộc như thế nào, chắc hẳn mọi người đều rất rõ ràng. Chuyện lúc nãy rốt cuộc là muội ấy cố ý hay vô tình thì tin rằng trong lòng bá tổ mẫu cũng có thể tự nhận định.”

Đương nhiên đại lão phu nhân biết đứa tôn nữ này của bà có tính cách như thế nào, nhưng bị một hậu bối nói ra như vậy thì trên mặt cũng có chút không thoải mái, sắc mặt hơi khó coi.

Tạ di nương bên cạnh nhịn không được, thì thầm nói: “Bảo Nhi đã nói không phải cố ý rồi mà, Mẫu Đơn cô nương đây làm sao vậy? Định đổ lỗi lên đầu Bảo Nhi…” Không đợi bà ta nói xong, đại lão phu nhân liền cả giận quát: “Im miệng, cái đồ không có mắt kia, các chủ tử đang nói chuyện mà có chỗ cho ngươi xen mồm vào sao? Còn không mau cút xuống đi.”

Đôi mắt Tạ di nương liền đỏ lên, nước mắt chảy xuống, nhưng lại không dám cãi lại đại lão phu nhân, yên lặng đứng bên cạnh đại lão gia Thẩm Hạo Quốc.

Thẩm lão phu nhân nhìn mu bàn tay đỏ rực một mảng của Mẫu Đơn thì sắc mặt cũng không dễ nhìn, nhớ tới Yến Vương đang ở đây. Mẫu Đơn lại còn xảy ra chuyện như vậy nữa, cũng không biết Yến Vương có trách cứ bọn họ không nữa.

“Tỷ, tay của tỷ không sao chứ? Hay là chúng ta đi về trước mời đại phu tới xem xem.” Thẩm Hoán hơi lo lắng nhìn thoáng qua tay của tỷ tỷ, lại trừng mắt nhìn Thẩm Tuệ Bảo ở đối diện. Sắc mặt Thẩm Thiên Nguyên cũng hơi khó coi, ngẩng đầu nhìn thoáng qua Yến Vương, phát hiện Yến Vương đang đi về phía bên này, trong lòng lại càng thấp thỏm.

Thẩm Tuệ Bảo vốn còn muốn biện bạch hai câu, vừa ngẩng đầu thì bỗng thấy nam nhân cao lớn anh tuấn cách đó không xa, lập tức xấu hổ đỏ mặt, hơi cúi đầu, giọng dịu dàng gọi: “Điện hạ…”

Thẩm Mẫu


/143

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status