Editor: Miêu Bàn Tử
Cô không biết sau khi Phó Cẩn Ngôn đóng cửa lại, mặt đầy băng sương lập tức tan rã, biến thành một ao xuân thuỷ, mang theo chút thấp thỏm, đi đến gian phòng Tô Đát Kỷ.
Hệ thống ngồi xem toàn bộ hành trình biểu thị,
【 Phó cảnh sát, bình thường nhìn dáng vẻ ngươi uy phong đường đường, phong độ phơi phới, quang minh lẫm liệt, không nghĩ tới ngươi cũng có hai bộ gương mặt a! 】
Đứng tại trước phòng Tô Đát Kỷ, Phó Cẩn Ngôn vừa nâng tay lại thả xuống, chần chừ một hồi lâu, hít sâu một chút mới gõ cửa phòng.
"Ai?"
Thanh âm phòng bị của Tô Đát Kỷ cơ hồ vang lên ngay lập tức.
"Là tôi, Phó Cẩn Ngôn."
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nghe được thanh âm nàng có chút xù lông, tâm Phó Cẩn Ngôn lại hung hăng bị chọc một chút. Hắn dùng ngữ điệu êm ái trả lời, nghĩ nghĩ, lại tăng thêm một câu,
"Chỉ có một mình tôi."
Tô Đát Kỷ thấy hắn bị cái thanh âm của mình hù doạ, nhịn không được cười ra tiếng, cùng hệ thống trêu ghẹo,
"Bất quá mới mấy ngày, thái độ của hắn liền từ sói xám uy nghiêm biến thành bé thỏ trắng dịu dàng ngoan ngoãn, thật sự là chơi vui a~"
Hệ thống nhìn nàng, quăng ra một cái lườm nguýt, không nói chuyện.
Thanh tiến độ thiện cảm ở nơi đó, là để trưng bày nhìn chơi sao? Thiện cảm trước đó âm vô cực, cùng hiện tại 65 điểm, không phải so sánh khập khiễng sao?
Độ thiện cảm đạt từ 50 trở lên là thích, đạt tới 80 chính là yêu, Phó cảnh sát hiện tại chính là thích hồ ly tinh mà không biết!
Nhìn Phó Cẩn Ngôn cương trực công chính, nữ sinh chớ gần như vậy, thế mà nhanh như chớp liền bị cái hồ ly tinh này công lược. Đáy lòng hệ thống cực kỳ khó chịu, còn tưởng rằng hắn có thể kiên trì nhiều hơn mấy ngày nữa chứ, ai dè cũng không có gì khá hơn cái kẻ thứ nhất! Editor: Miêu Bàn Tử
Phó Cẩn Ngôn chưa hề nói qua chuyện yêu đương, không biết trong lòng mình bây giờ đang rung động. Trông thấy phản ứng vui sướng hay bất an của Tô Đát Kỷ, hắn đều nảy sinh cảm giác yêu thích. Phó Cẩn Ngôn cảm thấy những phản ứng này vô cùng kỳ quái, lạ lẫm.
Tô Đát Kỷ cùng hệ thống nói chuyện làm không khí trầm mặc, khiến hắn cảm thấy gian nan hết sức. Ngay tại lúc hắn phập phồng không yên, không biết nên làm thế nào mới tốt, một tiếng trả lời khô cằn bên trong lại như tiếng trời dễ nghe, đem hắn cứu vớt ra.
"Anh vào đi."
Hồi phục lại, trong lòng Phó Cẩn Ngôn lại không có chút nào dễ dàng, tay cầm trên cửa đều là mồ hôi, trong đầu loạn thành một đoàn. Nếu nàng hỏi chuyện gì xảy ra vào hôm qua, mình nên trả lời thế nào? Mình nên giải thích hết thảy như thế nào?
Nàng có thể hay không sẽ hiểu lầm mình khi dễ nàng? Dù sao nàng yếu ớt như vậy, thái độ giả vờ kiên cường là ranh giới cuối cùng của nàng.
"Răng rắc!"
Cánh cửa như nặng ngàn cân vừa mở ra, không đợi Tô Đát Kỷ hỏi, Phó Cẩn Ngôn đã đem chuyện xảy ra vào tối hôm qua kể rành mạch rõ ràng.
Đương nhiên, một chữ cũng không đề cập tới đoạn ngắn kích tình của hai người ở phòng chứa đồ, trên xe cùng trong nhà.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
"Cô đừng kích động, tôi thật sự cái gì cũng chưa có làm. Nếu cô không tin, tôi có thể dẫn cô đi bệnh viện kiểm tra."
Phó Cẩn Ngôn khẩn trương không thôi, cường điệu lặp đi lặp lại. Hắn sợ về sau nàng hiểu lầm, làm ra động tác tổn thương tới bản thân.
Đương nhiên hắn không biết, Tô Đát Kỷ bị động tác ngây ngô của hắn làm cho mừng rỡ, sớm cười lật trời ở trong lòng,
"Ông trời của ta ơi o(≧▽≦)o cái gà tơ này quả thực quá đáng yêu a~!"
Cái lưỡi ướt át duỗi ra, nàng liếm liếm đôi môi hồng nhuận của mình, trong mắt hồ ly hứng thú lấp lóe,
"Ta đã rất lâu chưa từng gặp qua tiểu thiếu niên thanh thuần thật thú vị như thế, còn có cơ bụng tám múi, nhân ngư tuyến!"
"Nếu không~ liền thuận thế đem hắn ăn hết mới tốt nha~"
—— —— —— ——
Hệ thống: Này! Yêu tinh! Bản điện hạ cảnh cáo ngươi a, ăn thịt người là phạm pháp!
Tô hồ ly quệt miệng một chút, ý vị thâm trường,
"Hồ ly ăn gà, thiên kinh địa nghĩa*."
*Thiên kinh địa nghĩa: đạo lý hiển nhiên.
Hệ thống:... Gà? Cái gì gà? Gà cái gì? Bản điện hạ đang nghe cái gì!!! Không hiểu!!!
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt méo meo ( =ω=)..nyaa:
Cô không biết sau khi Phó Cẩn Ngôn đóng cửa lại, mặt đầy băng sương lập tức tan rã, biến thành một ao xuân thuỷ, mang theo chút thấp thỏm, đi đến gian phòng Tô Đát Kỷ.
Hệ thống ngồi xem toàn bộ hành trình biểu thị,
【 Phó cảnh sát, bình thường nhìn dáng vẻ ngươi uy phong đường đường, phong độ phơi phới, quang minh lẫm liệt, không nghĩ tới ngươi cũng có hai bộ gương mặt a! 】
Đứng tại trước phòng Tô Đát Kỷ, Phó Cẩn Ngôn vừa nâng tay lại thả xuống, chần chừ một hồi lâu, hít sâu một chút mới gõ cửa phòng.
"Ai?"
Thanh âm phòng bị của Tô Đát Kỷ cơ hồ vang lên ngay lập tức.
"Là tôi, Phó Cẩn Ngôn."
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
Nghe được thanh âm nàng có chút xù lông, tâm Phó Cẩn Ngôn lại hung hăng bị chọc một chút. Hắn dùng ngữ điệu êm ái trả lời, nghĩ nghĩ, lại tăng thêm một câu,
"Chỉ có một mình tôi."
Tô Đát Kỷ thấy hắn bị cái thanh âm của mình hù doạ, nhịn không được cười ra tiếng, cùng hệ thống trêu ghẹo,
"Bất quá mới mấy ngày, thái độ của hắn liền từ sói xám uy nghiêm biến thành bé thỏ trắng dịu dàng ngoan ngoãn, thật sự là chơi vui a~"
Hệ thống nhìn nàng, quăng ra một cái lườm nguýt, không nói chuyện.
Thanh tiến độ thiện cảm ở nơi đó, là để trưng bày nhìn chơi sao? Thiện cảm trước đó âm vô cực, cùng hiện tại 65 điểm, không phải so sánh khập khiễng sao?
Độ thiện cảm đạt từ 50 trở lên là thích, đạt tới 80 chính là yêu, Phó cảnh sát hiện tại chính là thích hồ ly tinh mà không biết!
Nhìn Phó Cẩn Ngôn cương trực công chính, nữ sinh chớ gần như vậy, thế mà nhanh như chớp liền bị cái hồ ly tinh này công lược. Đáy lòng hệ thống cực kỳ khó chịu, còn tưởng rằng hắn có thể kiên trì nhiều hơn mấy ngày nữa chứ, ai dè cũng không có gì khá hơn cái kẻ thứ nhất! Editor: Miêu Bàn Tử
Phó Cẩn Ngôn chưa hề nói qua chuyện yêu đương, không biết trong lòng mình bây giờ đang rung động. Trông thấy phản ứng vui sướng hay bất an của Tô Đát Kỷ, hắn đều nảy sinh cảm giác yêu thích. Phó Cẩn Ngôn cảm thấy những phản ứng này vô cùng kỳ quái, lạ lẫm.
Tô Đát Kỷ cùng hệ thống nói chuyện làm không khí trầm mặc, khiến hắn cảm thấy gian nan hết sức. Ngay tại lúc hắn phập phồng không yên, không biết nên làm thế nào mới tốt, một tiếng trả lời khô cằn bên trong lại như tiếng trời dễ nghe, đem hắn cứu vớt ra.
"Anh vào đi."
Hồi phục lại, trong lòng Phó Cẩn Ngôn lại không có chút nào dễ dàng, tay cầm trên cửa đều là mồ hôi, trong đầu loạn thành một đoàn. Nếu nàng hỏi chuyện gì xảy ra vào hôm qua, mình nên trả lời thế nào? Mình nên giải thích hết thảy như thế nào?
Nàng có thể hay không sẽ hiểu lầm mình khi dễ nàng? Dù sao nàng yếu ớt như vậy, thái độ giả vờ kiên cường là ranh giới cuối cùng của nàng.
"Răng rắc!"
Cánh cửa như nặng ngàn cân vừa mở ra, không đợi Tô Đát Kỷ hỏi, Phó Cẩn Ngôn đã đem chuyện xảy ra vào tối hôm qua kể rành mạch rõ ràng.
Đương nhiên, một chữ cũng không đề cập tới đoạn ngắn kích tình của hai người ở phòng chứa đồ, trên xe cùng trong nhà.
Truyện chỉ được đăng duy nhất trên wattpad @MieuBanTu
"Cô đừng kích động, tôi thật sự cái gì cũng chưa có làm. Nếu cô không tin, tôi có thể dẫn cô đi bệnh viện kiểm tra."
Phó Cẩn Ngôn khẩn trương không thôi, cường điệu lặp đi lặp lại. Hắn sợ về sau nàng hiểu lầm, làm ra động tác tổn thương tới bản thân.
Đương nhiên hắn không biết, Tô Đát Kỷ bị động tác ngây ngô của hắn làm cho mừng rỡ, sớm cười lật trời ở trong lòng,
"Ông trời của ta ơi o(≧▽≦)o cái gà tơ này quả thực quá đáng yêu a~!"
Cái lưỡi ướt át duỗi ra, nàng liếm liếm đôi môi hồng nhuận của mình, trong mắt hồ ly hứng thú lấp lóe,
"Ta đã rất lâu chưa từng gặp qua tiểu thiếu niên thanh thuần thật thú vị như thế, còn có cơ bụng tám múi, nhân ngư tuyến!"
"Nếu không~ liền thuận thế đem hắn ăn hết mới tốt nha~"
—— —— —— ——
Hệ thống: Này! Yêu tinh! Bản điện hạ cảnh cáo ngươi a, ăn thịt người là phạm pháp!
Tô hồ ly quệt miệng một chút, ý vị thâm trường,
"Hồ ly ăn gà, thiên kinh địa nghĩa*."
*Thiên kinh địa nghĩa: đạo lý hiển nhiên.
Hệ thống:... Gà? Cái gì gà? Gà cái gì? Bản điện hạ đang nghe cái gì!!! Không hiểu!!!
- ------✡-------
✎ Chuyên mục xoát độ có mặt méo meo ( =ω=)..nyaa:
/195
|