Một Thai Hai Bảo: Giám Đốc Hàng Tỉ Yêu Vợ Tận Xương

CHƯƠNG 478: Thay Tiểu Dịch Thần báo thù

/5300


 

CHƯƠNG 478: Thay Tiểu Dịch Thần báo thù

 

Khóe môi Vân Thiên Hữu nhếch lên ý cười khinh thường: “Tôi nói cho anh biết, dù anh không nói, tôi vẫn tra ra được. Nhưng anh chọc tới tôi, thì tự gánh lên hậu quả đi!”

 

Vừa dứt lời, trong mắt Vân Thiên Hữu ánh lên sự tàn độc.

 

Thuần thục vung tay, phi tiêu ném mạnh ghim trúng bắp đùi của hắn ta.

 

Dung dịch axit sunfuric nhanh chóng ăn mòn lớp biểu bì của hắn ta, sâu thấy cả xương.

 

“A...”

 

Người đàn ông co quắp như bị điện giật, điên cuồng giãy dụa.

 

“Phập.” Một cái phi tiêu lại được ném đến, chuẩn xác đâm trúng mắt hắn.

 

Phụt -----------

 

Dòng máu nóng vẩy ra.

 

Cảm giác nhức nhối kịch liệt kéo tới.

 

Lần này, người đàn ông không kêu ra tiếng, chỉ co giật, sau đó, thét lên một tiếng kêu tê tâm liệt phế.

 

“Á -------- á ------------“

 

Lý Hàn Lâm đứng bên cạnh, dù là ông cũng cảm thấy cảnh tượng này quá hãi hùng. Bạn muốn đọc full liên hệ : [email protected]

 

Ông nhìn thoáng qua Vân Thiên Hữu, vẻ mặt phức tạp hỏi: “Giám đốc Vân, chuyện này, để cha cháu giải quyết cũng tốt!”

 

“Quản lý Lý, lời này của chú là có ý gì?” Vân Thiên Hữu hỏi ngược lại: “Đây là chuyện của cháu, không cần người đàn ông đó xử lý!”

 

“Nhưng... cái này sẽ làm bẩn tay cháu!” Lý Hàn Lâm khó tránh khỏi đau lòng.

 

Đứa trẻ sáu tuổi, chẳng phải vốn nên đơn thuần như giấy trắng sao? Vốn không nên nhiễm những thứ bẩn thỉu như này sao?

 

Ánh mắt Vân Thiên Hữu nghiền ngẫm.

 

Bẩn?

 

“Ha.” Cậu cười ra tiếng, tiếng cười rất nhẹ nhưng lại rất nặng: “Để bảo vệ mẹ, dù cho hay tay có dính đầy máu tươi, cháu cũng không tiếc.”

 

Trong lòng Lý Hàn Lâm chấn động, không thể phục hồi tinh thần hồi lâu!

 

Những lời này, đủ quyết đoán, giờ khắc này, Lý Hàn Lâm cảm phục cậu từ tận đáy lòng!

 

Ông không biết, rốt cuộc lúc nhỏ đã trải qua chuyện gì mà khiến một đứa bé trở nên lạnh lùng, quyết đoán như vậy. Một mặt hồn nhiên ngây thơ, một mặt âm u tàn nhẫn.

 

Trên người cậu, không có sự yếu ớt mà một đứa trẻ nên có, đứa trẻ bình thường gặp chuyện như này chắc sẽ vô cùng sợ hãi, nhưng cậu nhanh chóng khôi phục sự lạnh lùng, thậm chí tự tay hành hạ một sát thủ chết đi sống lại.

 

Thủ đoạn tàn ác như vậy, rốt cuộc là như thế nào.

 

Điểm này cực kì giống cha cậu.

 

Mộ Nhã Triết kia, cũng là một nhân vật thủ đoạn tàn độc.

 

Chẳng lẽ là do di truyền sao.

 

Vân Thiên Hữu ưu nhã mở miếng vải đen che mắt, hết sức hài lòng thưởng thức tư thế thống khổ của người đàn ông, chậm rãi đi về phía hắn.

 

“Đau không?”

 

“...Khụ...Khụ...”

 

Máu trào lên, người đàn ông phun ra một búng máu, không trả lời cậu.

 

“Đau là được rồi.”

 

Hắn ta càng đau.

 

Vân Thiên Hữu càng thỏa mãn.

 

Nghĩ tới vẻ mặt lo lắng của mẹ.

 

Còn cả Mộ Dịch Thần vì bảo vệ cậu mà bị thương.

 

Những nỗi đau này có nhằm nhò gì.

 

Ba cú phi, không nhiều không ít, trả thù thay mẹ và Mộ Dịch Thần.

 

“Có thể nói rồi.”

 

Người đàn ông run run ngẩng đầu lên, ánh mắt mù sương nhìn cậu, có lẽ do đau đến đầu óc hỗn loạn, trong chốc lát, mồm mép không động đậy.

 

Con người sợ nhất, cùng lắm là mở mắt nghênh đón cái chết.

 

Đáng sợ hơn cả điều đó, là sống không bằng chết.

 

Hắn ta hành động nhiều năm như vậy, không phải chưa từng thấy người có thủ đoạn tàn nhẫn.

 

Nói về độ tàn nhẫn, hắn ta chưa từng thán phục ai.

 

Vân Thiên Hữu lại là người đầu tiên khiến hắn phải sợ hãi.

 

Một đứa nhóc ở nơi này?

 

Bề ngoài ngây thơ rạng rỡ như thiên sứ nhỏ.


/5300

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status