An Vy bê một tô cháo nghi ngút khói.
- Tỷ ăn đi! Nguyên ngày hôm qua người có ăn gì đâu!- Giọng cô bé như năn nỉ.
- Ta không đói!- Nàng trả lời cộc lốc.
Rồi khuôn mặt cô dịu xuống.
- Thái tử sao rồi?
- Công chúa Ái Khuê biết. Nhưng cô ta không nói!
Nguyệt Cầm nhíu mày. Cô phải tự thân đi xác định thôi.
Nguyệt Cầm đã đến phủ công chúa nhưng cô ta không tiếp, xếp một chỗ trong phòng nô tỳ. An Vy nói cô ta biết rất rõ về nổi đau năm xưa của thái tử nên không tin tưởng Nguyệt Cầm. Cô ta đang thử Nguyệt Cầm. Nếu Nguyệt Cầm chỉ yêu thái tử vì tiền bạc, Ái Khuê sẽ giao nộp cô ta cho mụ hoàng hậu kia để cứu Viên Minh về.
Mụ hoàng hậu đó tưởng mình là ai. Nghĩ sao nói Viên Minh bao che tội phạm là Nguyệt Cầm. Có vụ đánh nhau nhỏ mà dẫn đến việc bắt người, rồi còn muốn phế.
- Tỷ ăn đi! Nguyên ngày hôm qua người có ăn gì đâu!- Giọng cô bé như năn nỉ.
- Ta không đói!- Nàng trả lời cộc lốc.
Rồi khuôn mặt cô dịu xuống.
- Thái tử sao rồi?
- Công chúa Ái Khuê biết. Nhưng cô ta không nói!
Nguyệt Cầm nhíu mày. Cô phải tự thân đi xác định thôi.
Nguyệt Cầm đã đến phủ công chúa nhưng cô ta không tiếp, xếp một chỗ trong phòng nô tỳ. An Vy nói cô ta biết rất rõ về nổi đau năm xưa của thái tử nên không tin tưởng Nguyệt Cầm. Cô ta đang thử Nguyệt Cầm. Nếu Nguyệt Cầm chỉ yêu thái tử vì tiền bạc, Ái Khuê sẽ giao nộp cô ta cho mụ hoàng hậu kia để cứu Viên Minh về.
Mụ hoàng hậu đó tưởng mình là ai. Nghĩ sao nói Viên Minh bao che tội phạm là Nguyệt Cầm. Có vụ đánh nhau nhỏ mà dẫn đến việc bắt người, rồi còn muốn phế.
/44
|