- Thi thì thi, bà nghĩ tôi sợ bà à!
Nó phi lao thì phải theo lao thôi chứ biết làm thế nào! Nó thì không sợ thi thố, chỉ sợ... bị rớt mà thôi! Hic!
Nếu mà rớt thì sẽ bị tống cổ ra ngoài, vừa không được trả tiền lương, vừa phải tìm việc làm khác! Như thế thì thiệt cho nó lắm!
Nó quả quyết nhìn bà Ngọc, ánh mắt sâu thẳm kiên quyết không hề lay chuyển!
Bà Ngọc thở dài nói: Được thôi, nhưng tôi nói cho cô biết trước, nếu không làm tôi hài lòng thì cô sẽ...
- Nhiều lời quá đi, tôi sẽ bị đuổi phải không?
Bà Ngọc gật đầu, nói tiếp: Tôi nghĩ cô nên từ bỏ đi thì hơn, những maid mà tôi chọn cho Phạm gia này đều là những người xuất sắc, xinh đẹp và tài giỏi. Còn cô thì...
Bà Ngọc tặc lưỡi
Còn cô thì sao? Bà Ngọc ý gì chứ!
Nó có dáng người nhỏ nhắn, 3 vòng hoàn chỉnh, khuôn mặt trắng hồng tinh tế vậy mà, bà Ngọc dám nói vậy!
Nó sưng mặt lên!
Hắn thấy vậy, cười thầm rồi lên tiếng nói: Vú, con chọn cô ta vì cô ta quá xấu, khi dọn phòng thì sẽ không làm con phân tâm. Mấy mĩ nhân khác... sao mà so sánh được!
Từ mà hắn kéo dài. Nó thừa hiểu ý hắn là gì!
Nó bình tĩnh, cao giọng nói: Đúng vậy Hưng thiếu gia! Cậu nói quả là có lý, tôi ở bên cạnh cậu không phải là đang làm nền cho cậu sao. Nếu mĩ nhân khác đứng cạnh thì hào quang của cậu sẽ tàn lụi mất!
Hắn đang nhâm nhi chén trà, nghe thấy vậy tý nữa thì sặc chết!
Nghĩ thầm: Giỏi lắm, xem cô còn náo loạn đến như thế nào nữa!
Không ngoài dự kiến của hắn, nó lại tác oai tác quái thêm lần nữa!
Nó lên tiếng nói với bà Ngọc: Thôi, bà nói luôn đề đi, tôi phải làm gì? Nếu trượt tôi còn đi tìm việc khác không muộn rồi!
Bà Ngọc nghe thấy vậy, đánh mắt nhìn quanh, nói: Tôi có mua 1 ít đồ để chuẩn bị nấu bữa tối, hay là cô thử nấu cho tôi xem nào. Nếu tôi và cậu chủ hài lòng thì duyệt!
Nó có chút giật mình, nấu ăn sao? Đắn đo hồi lâu...
Nó hít 1 hơi thật sâu nói: Được thôi, nếu bà và thiếu gia đấy muốn vậy, nhưng đừng có trách trẻ bắt nạt già, nam nhi bị nữ nhi bắt nạt nhé!
- Mạnh miệng quá nhỉ? - hắn lên tiếng
Nó gượng cười nói: Hưng thiếu gia đã quá lời rồi! Haha!
Nó đi đến lấy túi đồ từ phía bà Ngọc, vui vẻ đi vào bếp.
Hắn ở ngoài nhâm nhi tách trà rồi nhếch mép cười.
- Oa! - nó thốt lên - toàn đồ thượng hạng thế này! Rồi, xem nào...
Nó nắt tay vào làm, nó lôi ra những miếng cá hồi thượng hạng, thịt bò, nấm, tôm, gan ngỗng...
Bà Ngọc đánh mắt vào nhìn, bà có chút ngạc nhiên, nó định làm gì, chẳng biết nó sẽ nấu món gì, kiểu Tây chăng, sao 1 cô gái 16-17 tuổi có thể chứ. Bà cũng có chút tò mò và khó hiểu, cô gái khiến hắn bật cười, nó là người thứ 2. Cô gái không coi ai ra gì sao hắn lại cho làm maid riêng chứ!
Bà suy nghĩ hồi lâu, quay sang nhìn nó, chỉ cần đánh mắt qua cũng có thể thấu hiểu con người nó, tính cách hồn nhiên, ngây thơ, đáng yêu. Liệu có phù hợp với cái thế giới thượng lưu này không?
Có vẻ đau đầu, bà Ngọc không suy nghĩ nữa, căn bản cũng đâu phải chuyện đáng bận tâm chứ!
Bà Ngọc chậm rãi đi lên phòng khách đợi!
.
.
3 tiếng sau
.
.
- Xong!
Nó cười mãn nguyện, cởi bỏ tạp dề ra, nói lớn: Cơm xong rồi, ăn thôi!
...............
Trong thời gian ngồi đợi nó nấu cơm. Hắn mang đống tài liệu xuống bàn xem xét, gọi tới gọi lui, vô cùng bận rộn.
Bà Ngọc nhìn hắn, suy ngẫm đắn đo hồi lâu rồi lên tiếng hỏi: Cậu chủ ưng cô ta ở điểm nào?
Hắn giật mình, ngẳng đầu lên nhìn thấy ngay ánh mắt kiên quyết của bà Ngọc.
Hắn cười - ...
Bà Ngọc sững người, nhất thời choáng váng... sau đó trấn tĩnh lại, nở 1 nụ cười hiền hậu!
...............
Đồ ăn đã được nó dọn sẵn ở trên bàn, mùi thơm lan tỏa khắp ngôi biệt thự, đi vào cơ thể của mỗi người, có chút cảm giác gì đó không thể diễn tả được!
Bà Ngọc nghe thấy tiếng gọi thì chậm rãi đi xuống bếp.
Bà hơi giật mình, khựng lại, đánh mắt 1 lượt, toàn là những món ăn Tây thượng hạng với màu saứ đẹp mắt, hương thơm ngào ngạt, nhìn đã thấy ngon rồi chứ không phải là ăn nữa.
Hắn cũng vừa mới xuống đến nơi, thấy bà Ngọc đứng bất động ngoài của thì nói: Vú, xong rồi sao vú không ngồi xuống ăn đi!
Rồi hắn tiến về phía bàn ăn, cũng có chút giật mình. Hắn ngồi xuống ghế, vô cùng lịch sự chỉnh chu lai quần áo, cười và ngồi xuống.
Bà Ngọc cũng lật đật ngồi vào!
Nó đi lên phía trên nói: Sau đây bếp trưởng sẽ giới thiệu 1 số món ăn nhé! Ehèm! Khai vị là có: sup shakshouka. Món chính là có: Tacó cá hồi, cơm ý risotto nấm, sushi, bò bít tết, gan ngỗng áp chảo, tôm dứa nấu cà ri. Món tráng miệng gồm: guava snow egg và bánh chocolate siêu ngon. Thấy thế nào!
- oây, siêu quá!
Nó giật mình nhìn ra cửa, hóa ra đám maid đã bị dẫn dụ bởi mùi thơm
Hắn hơi choáng ngợp về thực đơn, hàng ngày tới bữa hắn cũng chỉ có ăn tạm, sơn hào hải vị gì đó cũng chẳng thừm chạm đũa, vậy mà giờ đây, những muón ăn trước mặt sao chông ngon mắt đến lạ thường!
Bà Ngọc thì giật mình thốt lên: mấy món này cô học ở đâu!
Nó cười nói: trước kia thì tôi có làm thêm ở 1 nhà hàng kiểu Tây, song, đường đi thì xa, ông chủ ở đấy thì keo kiệt nên tôi xin nghỉ. May là học trộm được mấy món ý mà!
Nó hồn nhiên ngồi xuống nói: Nào, mọi người cùng thưởng thúc thôi!
- HẾT CHƯƠNG 10 -
( nấm hì hục viết bằng đt bố mẹ mãi mới xong 1 chương cho cả nhà, hic, máy tính sửa xong nấm thề nấm đăng bù mấy chương nhóe, cười )
Nó phi lao thì phải theo lao thôi chứ biết làm thế nào! Nó thì không sợ thi thố, chỉ sợ... bị rớt mà thôi! Hic!
Nếu mà rớt thì sẽ bị tống cổ ra ngoài, vừa không được trả tiền lương, vừa phải tìm việc làm khác! Như thế thì thiệt cho nó lắm!
Nó quả quyết nhìn bà Ngọc, ánh mắt sâu thẳm kiên quyết không hề lay chuyển!
Bà Ngọc thở dài nói: Được thôi, nhưng tôi nói cho cô biết trước, nếu không làm tôi hài lòng thì cô sẽ...
- Nhiều lời quá đi, tôi sẽ bị đuổi phải không?
Bà Ngọc gật đầu, nói tiếp: Tôi nghĩ cô nên từ bỏ đi thì hơn, những maid mà tôi chọn cho Phạm gia này đều là những người xuất sắc, xinh đẹp và tài giỏi. Còn cô thì...
Bà Ngọc tặc lưỡi
Còn cô thì sao? Bà Ngọc ý gì chứ!
Nó có dáng người nhỏ nhắn, 3 vòng hoàn chỉnh, khuôn mặt trắng hồng tinh tế vậy mà, bà Ngọc dám nói vậy!
Nó sưng mặt lên!
Hắn thấy vậy, cười thầm rồi lên tiếng nói: Vú, con chọn cô ta vì cô ta quá xấu, khi dọn phòng thì sẽ không làm con phân tâm. Mấy mĩ nhân khác... sao mà so sánh được!
Từ mà hắn kéo dài. Nó thừa hiểu ý hắn là gì!
Nó bình tĩnh, cao giọng nói: Đúng vậy Hưng thiếu gia! Cậu nói quả là có lý, tôi ở bên cạnh cậu không phải là đang làm nền cho cậu sao. Nếu mĩ nhân khác đứng cạnh thì hào quang của cậu sẽ tàn lụi mất!
Hắn đang nhâm nhi chén trà, nghe thấy vậy tý nữa thì sặc chết!
Nghĩ thầm: Giỏi lắm, xem cô còn náo loạn đến như thế nào nữa!
Không ngoài dự kiến của hắn, nó lại tác oai tác quái thêm lần nữa!
Nó lên tiếng nói với bà Ngọc: Thôi, bà nói luôn đề đi, tôi phải làm gì? Nếu trượt tôi còn đi tìm việc khác không muộn rồi!
Bà Ngọc nghe thấy vậy, đánh mắt nhìn quanh, nói: Tôi có mua 1 ít đồ để chuẩn bị nấu bữa tối, hay là cô thử nấu cho tôi xem nào. Nếu tôi và cậu chủ hài lòng thì duyệt!
Nó có chút giật mình, nấu ăn sao? Đắn đo hồi lâu...
Nó hít 1 hơi thật sâu nói: Được thôi, nếu bà và thiếu gia đấy muốn vậy, nhưng đừng có trách trẻ bắt nạt già, nam nhi bị nữ nhi bắt nạt nhé!
- Mạnh miệng quá nhỉ? - hắn lên tiếng
Nó gượng cười nói: Hưng thiếu gia đã quá lời rồi! Haha!
Nó đi đến lấy túi đồ từ phía bà Ngọc, vui vẻ đi vào bếp.
Hắn ở ngoài nhâm nhi tách trà rồi nhếch mép cười.
- Oa! - nó thốt lên - toàn đồ thượng hạng thế này! Rồi, xem nào...
Nó nắt tay vào làm, nó lôi ra những miếng cá hồi thượng hạng, thịt bò, nấm, tôm, gan ngỗng...
Bà Ngọc đánh mắt vào nhìn, bà có chút ngạc nhiên, nó định làm gì, chẳng biết nó sẽ nấu món gì, kiểu Tây chăng, sao 1 cô gái 16-17 tuổi có thể chứ. Bà cũng có chút tò mò và khó hiểu, cô gái khiến hắn bật cười, nó là người thứ 2. Cô gái không coi ai ra gì sao hắn lại cho làm maid riêng chứ!
Bà suy nghĩ hồi lâu, quay sang nhìn nó, chỉ cần đánh mắt qua cũng có thể thấu hiểu con người nó, tính cách hồn nhiên, ngây thơ, đáng yêu. Liệu có phù hợp với cái thế giới thượng lưu này không?
Có vẻ đau đầu, bà Ngọc không suy nghĩ nữa, căn bản cũng đâu phải chuyện đáng bận tâm chứ!
Bà Ngọc chậm rãi đi lên phòng khách đợi!
.
.
3 tiếng sau
.
.
- Xong!
Nó cười mãn nguyện, cởi bỏ tạp dề ra, nói lớn: Cơm xong rồi, ăn thôi!
...............
Trong thời gian ngồi đợi nó nấu cơm. Hắn mang đống tài liệu xuống bàn xem xét, gọi tới gọi lui, vô cùng bận rộn.
Bà Ngọc nhìn hắn, suy ngẫm đắn đo hồi lâu rồi lên tiếng hỏi: Cậu chủ ưng cô ta ở điểm nào?
Hắn giật mình, ngẳng đầu lên nhìn thấy ngay ánh mắt kiên quyết của bà Ngọc.
Hắn cười - ...
Bà Ngọc sững người, nhất thời choáng váng... sau đó trấn tĩnh lại, nở 1 nụ cười hiền hậu!
...............
Đồ ăn đã được nó dọn sẵn ở trên bàn, mùi thơm lan tỏa khắp ngôi biệt thự, đi vào cơ thể của mỗi người, có chút cảm giác gì đó không thể diễn tả được!
Bà Ngọc nghe thấy tiếng gọi thì chậm rãi đi xuống bếp.
Bà hơi giật mình, khựng lại, đánh mắt 1 lượt, toàn là những món ăn Tây thượng hạng với màu saứ đẹp mắt, hương thơm ngào ngạt, nhìn đã thấy ngon rồi chứ không phải là ăn nữa.
Hắn cũng vừa mới xuống đến nơi, thấy bà Ngọc đứng bất động ngoài của thì nói: Vú, xong rồi sao vú không ngồi xuống ăn đi!
Rồi hắn tiến về phía bàn ăn, cũng có chút giật mình. Hắn ngồi xuống ghế, vô cùng lịch sự chỉnh chu lai quần áo, cười và ngồi xuống.
Bà Ngọc cũng lật đật ngồi vào!
Nó đi lên phía trên nói: Sau đây bếp trưởng sẽ giới thiệu 1 số món ăn nhé! Ehèm! Khai vị là có: sup shakshouka. Món chính là có: Tacó cá hồi, cơm ý risotto nấm, sushi, bò bít tết, gan ngỗng áp chảo, tôm dứa nấu cà ri. Món tráng miệng gồm: guava snow egg và bánh chocolate siêu ngon. Thấy thế nào!
- oây, siêu quá!
Nó giật mình nhìn ra cửa, hóa ra đám maid đã bị dẫn dụ bởi mùi thơm
Hắn hơi choáng ngợp về thực đơn, hàng ngày tới bữa hắn cũng chỉ có ăn tạm, sơn hào hải vị gì đó cũng chẳng thừm chạm đũa, vậy mà giờ đây, những muón ăn trước mặt sao chông ngon mắt đến lạ thường!
Bà Ngọc thì giật mình thốt lên: mấy món này cô học ở đâu!
Nó cười nói: trước kia thì tôi có làm thêm ở 1 nhà hàng kiểu Tây, song, đường đi thì xa, ông chủ ở đấy thì keo kiệt nên tôi xin nghỉ. May là học trộm được mấy món ý mà!
Nó hồn nhiên ngồi xuống nói: Nào, mọi người cùng thưởng thúc thôi!
- HẾT CHƯƠNG 10 -
( nấm hì hục viết bằng đt bố mẹ mãi mới xong 1 chương cho cả nhà, hic, máy tính sửa xong nấm thề nấm đăng bù mấy chương nhóe, cười )
/11
|