Người chủ trì: các vị thân mến, hoan nghênh xem 《 mĩ cùng hắc 》 tác giả…, hội diễn viên gặp mặt, mọi người vỗ tay. ( dẫn đầu vỗ tay. . . )
Lạc đại tỷ bất mãn: tên gọi tắt thật kỳ quái, không cần cho ta tự chủ trương a uy! ! !
Người chủ trì: phía dưới giới thiệu diễn viên.
Lạc đại tỷ: Muốn chết a! Không cần không nhìn ta! !
Người chủ trì hứng phấn hỏi: vị này chính là chúng ta vũ trụ vô địch sét đánh đại phúc hắc, KO đại nhân! ! ! Đương đương đương! ! !
KO cúi đầu đùa nghịch di động, mặt không chút thay đổi. . .
Người chủ trì bát quái hề hề để sát micro vào KO nói: đại thần ngài tên thật là.
KO vẫn đang cúi đầu, lạnh lùng phun ra hai chữ: “Muốn chết.”
Người chủ trì thực không tiền đồ dọa rớt micro, ( run rẩy nhặt lên đến ) cảm xúc ngược lại phấn khởi: “Phía dưới giới thiệu vị này, một thế hệ tao nhã mỹ nhân, mỹ nhân vừa ra ai cùng tranh phong trước ba trăm năm sau năm trăm lại không có ai có thể sánh bằng mỹ nhân sư huynh Mô-za-a —— Hác Mi đồng học! Đương đương đương! ! ! Khụ khụ. .”
Lạc đại tỷ: “Nghẹn chết ngươi.”
Người chủ trì không sao cả liếc mắt nhìn lạc đại tỷ, đối với người xem: “Nga, thiếu chút nữa quên, đây ra vẻ là tác giả.”
Vò đầu đối với Lạc đại, thấp giọng nói: “A, ngượng ngùng, ngươi tên là gì?”
Lạc đại tỷ lệ bôn mà đi. . .
Khụ khụ, người chủ trì đứng thẳng người: “Tiếp theo chúng ta liền xem những lá thư độc giả gởi cho chúng ta.”
Lấy thư,5 phút sau. . .”
A, có, người thứ nhất là hỏi tác giả. . . Ân? Tác giả đi đâu rồi? Quên đi, bỏ qua.”
Người chủ trì: “Người thứ hai là hỏi KO đại thần, ngươi chừng nào thì yêu chúng ta. . .”
KO liếc người chủ trì một cái, nhíu mày: “Nhắc nhở ngươi, là của ta, không phải ‘ chúng ta ’.”
Người chủ trì gật gật đầu, “Đúng đúng đúng, ta một lần nữa hỏi, ngài vào thời điểm nào thì yêu thượng ngài mỹ nhân.”
KO:”Không thể phụng cáo.”
Người chủ trì chịu đả kích, lại tiếp tục chiến đấu sang chiến trường mỹ nhân: “Người thứ ba vấn đề là hỏi mỹ nhân sư huynh, mỹ nhân sư huynh là vào thời điểm nào yêu thượng KO?”
Sư huynh kích động nhảy dựng lên, kháp cổ người chủ trì: “Ai nói ta yêu thượng hắn? Ai nói ai nói! !”
Người chủ trì huy phất lá thư trong tay, “Khụ khụ. . Không phải ta không phải ta.” Hác Mi một phen đoạt qua thư, ném tới trên mặt đất cuồng thải, bị KO lạp trở về.
. . . . . . .
Người chủ trì: tiếp theo là trả lời vấn đề của các độc giả qua điện thoại.
Đệ nhất vị, đô đô. . . Đô đô. . .
Độc giả A:”Tấm tắc, KO huynh, trang x dễ chiêu lôi a. Chưa từng nghe qua con thỏ nóng nảy cũng cắn người a, huống chi ngươi xác định mỹ nhân sư huynh là con thỏ mà không phải là một con mèo luôn vươn nanh múa vuốt sao? Nóng nảy sẽ cắn ngươi.”
KO: “Ta da dày thịt béo.”
Người chủ trì gần gũi quan sát KO: nào có, hắn gạt người!
Vị thứ hai, đô đô. . . Đô đô. . .
Độc giả B: “Lần đó rượu sau loạn tính, hắc hắc, sư huynh ngươi có thất thân không?”
Sư huynh nhẫn: “Không có.”
Độc giả B: “Vậy ngươi tính khi nào thì hiến thân cho KO a. . .”
Sư huynh tạc mao: “Ta dựa vào ngươi có ngon nói cho ta biết ngươi là ai, coi chừng ta hack máy tính nhà ngươi, cấp lão tử cẩn thận một chút!”
Vị thứ ba, đô đô. . . Đô đô. . . .
Người chủ trì: “Uy, ngươi khỏe, nơi này là 《 mĩ cùng hắc 》 thăm hỏi hiện trường.”
Độc giả C hưng phấn: nga, phải không phải không, quán cơm kia như thế nào còn không đưa cơm tới a? Ăn xong ta phải vội vàng đi 《 mĩ cùng hắc 》 thăm hỏi hiện trường, đây là dịp may để chứng kiến KO cùng mĩ nhân sư huynh ngoài đời a, các ngươi có thể nhanh lên một chút không.”
Người chủ trì: “Uy, chúng ta nơi này là 《 mĩ cùng hắc 》 thăm hỏi hiện trường.”
Miến C:”Ta hỏi ngươi cơm của ta đưa tới chưa, ta ăn xong vội vàng. . .”
Người chủ trì: “Chúng ta nơi này chính là 《 mĩ cùng hắc 》 thăm hỏi hiện trường! ! Ngươi nghe không hiểu tiếng địa cầu sao!”
Điện thoại bên kia truyền đến”Đông” một tiếng, sau đó truyền đến thanh âm của một trung niên nữ nhân hô: “Con trai! Con làm sao vậy! ! Con trai. . .”
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Người chủ trì: “Tóm lại mỹ nhân sư huynh thực thích hợp với KO đại thần, ông trời tác hợp cho a ông trời tác hợp cho, cuối cùng chúc nhị vị trăm năm hảo hợp . . . \”
Tác giả: câm miệng!
Người chủ trì: “Ai? Ngươi chừng nào thì trở về?”
Sau đó ủy khuất trừng mắt nhìn Lạc đại tỷ liếc mắt một cái, phi thân nhào tới ôm chân Lạc đại: “Đại nhân, ta nghĩ ngươi chết bầm, ngài khi nào thì làm cho bọn họ viên phòng a, các độc giả muốn muốn ăn thịt a!”
Lạc đại đắc ý dào dạt, cho ngươi không nhìn ta! Ra vẻ không ai bì nổi thâm trầm nói: “Nói lầm bầm ~ việc này ~”
KO đứng lên một cước đá bay người chủ trì: “Khi nào thì viên phòng!”
Ngoài không gian thật lâu quanh quẩn người chủ trì vô hạn oán niệm tiếng vang —— thịt a thịt a thịt a. . .
Lạc đại tỷ bất mãn: tên gọi tắt thật kỳ quái, không cần cho ta tự chủ trương a uy! ! !
Người chủ trì: phía dưới giới thiệu diễn viên.
Lạc đại tỷ: Muốn chết a! Không cần không nhìn ta! !
Người chủ trì hứng phấn hỏi: vị này chính là chúng ta vũ trụ vô địch sét đánh đại phúc hắc, KO đại nhân! ! ! Đương đương đương! ! !
KO cúi đầu đùa nghịch di động, mặt không chút thay đổi. . .
Người chủ trì bát quái hề hề để sát micro vào KO nói: đại thần ngài tên thật là.
KO vẫn đang cúi đầu, lạnh lùng phun ra hai chữ: “Muốn chết.”
Người chủ trì thực không tiền đồ dọa rớt micro, ( run rẩy nhặt lên đến ) cảm xúc ngược lại phấn khởi: “Phía dưới giới thiệu vị này, một thế hệ tao nhã mỹ nhân, mỹ nhân vừa ra ai cùng tranh phong trước ba trăm năm sau năm trăm lại không có ai có thể sánh bằng mỹ nhân sư huynh Mô-za-a —— Hác Mi đồng học! Đương đương đương! ! ! Khụ khụ. .”
Lạc đại tỷ: “Nghẹn chết ngươi.”
Người chủ trì không sao cả liếc mắt nhìn lạc đại tỷ, đối với người xem: “Nga, thiếu chút nữa quên, đây ra vẻ là tác giả.”
Vò đầu đối với Lạc đại, thấp giọng nói: “A, ngượng ngùng, ngươi tên là gì?”
Lạc đại tỷ lệ bôn mà đi. . .
Khụ khụ, người chủ trì đứng thẳng người: “Tiếp theo chúng ta liền xem những lá thư độc giả gởi cho chúng ta.”
Lấy thư,5 phút sau. . .”
A, có, người thứ nhất là hỏi tác giả. . . Ân? Tác giả đi đâu rồi? Quên đi, bỏ qua.”
Người chủ trì: “Người thứ hai là hỏi KO đại thần, ngươi chừng nào thì yêu chúng ta. . .”
KO liếc người chủ trì một cái, nhíu mày: “Nhắc nhở ngươi, là của ta, không phải ‘ chúng ta ’.”
Người chủ trì gật gật đầu, “Đúng đúng đúng, ta một lần nữa hỏi, ngài vào thời điểm nào thì yêu thượng ngài mỹ nhân.”
KO:”Không thể phụng cáo.”
Người chủ trì chịu đả kích, lại tiếp tục chiến đấu sang chiến trường mỹ nhân: “Người thứ ba vấn đề là hỏi mỹ nhân sư huynh, mỹ nhân sư huynh là vào thời điểm nào yêu thượng KO?”
Sư huynh kích động nhảy dựng lên, kháp cổ người chủ trì: “Ai nói ta yêu thượng hắn? Ai nói ai nói! !”
Người chủ trì huy phất lá thư trong tay, “Khụ khụ. . Không phải ta không phải ta.” Hác Mi một phen đoạt qua thư, ném tới trên mặt đất cuồng thải, bị KO lạp trở về.
. . . . . . .
Người chủ trì: tiếp theo là trả lời vấn đề của các độc giả qua điện thoại.
Đệ nhất vị, đô đô. . . Đô đô. . .
Độc giả A:”Tấm tắc, KO huynh, trang x dễ chiêu lôi a. Chưa từng nghe qua con thỏ nóng nảy cũng cắn người a, huống chi ngươi xác định mỹ nhân sư huynh là con thỏ mà không phải là một con mèo luôn vươn nanh múa vuốt sao? Nóng nảy sẽ cắn ngươi.”
KO: “Ta da dày thịt béo.”
Người chủ trì gần gũi quan sát KO: nào có, hắn gạt người!
Vị thứ hai, đô đô. . . Đô đô. . .
Độc giả B: “Lần đó rượu sau loạn tính, hắc hắc, sư huynh ngươi có thất thân không?”
Sư huynh nhẫn: “Không có.”
Độc giả B: “Vậy ngươi tính khi nào thì hiến thân cho KO a. . .”
Sư huynh tạc mao: “Ta dựa vào ngươi có ngon nói cho ta biết ngươi là ai, coi chừng ta hack máy tính nhà ngươi, cấp lão tử cẩn thận một chút!”
Vị thứ ba, đô đô. . . Đô đô. . . .
Người chủ trì: “Uy, ngươi khỏe, nơi này là 《 mĩ cùng hắc 》 thăm hỏi hiện trường.”
Độc giả C hưng phấn: nga, phải không phải không, quán cơm kia như thế nào còn không đưa cơm tới a? Ăn xong ta phải vội vàng đi 《 mĩ cùng hắc 》 thăm hỏi hiện trường, đây là dịp may để chứng kiến KO cùng mĩ nhân sư huynh ngoài đời a, các ngươi có thể nhanh lên một chút không.”
Người chủ trì: “Uy, chúng ta nơi này là 《 mĩ cùng hắc 》 thăm hỏi hiện trường.”
Miến C:”Ta hỏi ngươi cơm của ta đưa tới chưa, ta ăn xong vội vàng. . .”
Người chủ trì: “Chúng ta nơi này chính là 《 mĩ cùng hắc 》 thăm hỏi hiện trường! ! Ngươi nghe không hiểu tiếng địa cầu sao!”
Điện thoại bên kia truyền đến”Đông” một tiếng, sau đó truyền đến thanh âm của một trung niên nữ nhân hô: “Con trai! Con làm sao vậy! ! Con trai. . .”
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . .
Người chủ trì: “Tóm lại mỹ nhân sư huynh thực thích hợp với KO đại thần, ông trời tác hợp cho a ông trời tác hợp cho, cuối cùng chúc nhị vị trăm năm hảo hợp . . . \”
Tác giả: câm miệng!
Người chủ trì: “Ai? Ngươi chừng nào thì trở về?”
Sau đó ủy khuất trừng mắt nhìn Lạc đại tỷ liếc mắt một cái, phi thân nhào tới ôm chân Lạc đại: “Đại nhân, ta nghĩ ngươi chết bầm, ngài khi nào thì làm cho bọn họ viên phòng a, các độc giả muốn muốn ăn thịt a!”
Lạc đại đắc ý dào dạt, cho ngươi không nhìn ta! Ra vẻ không ai bì nổi thâm trầm nói: “Nói lầm bầm ~ việc này ~”
KO đứng lên một cước đá bay người chủ trì: “Khi nào thì viên phòng!”
Ngoài không gian thật lâu quanh quẩn người chủ trì vô hạn oán niệm tiếng vang —— thịt a thịt a thịt a. . .
/83
|