Ánh đèn rực rỡ chiếu sáng hai bên đường .
KO ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm phía trước, trầm mặc lái xe.
Bên cạnh nam sinh vựng hồ hồ oai ngồi ở ghế phụ, miệng thì thào: “Ngô. . . . . . Rượu đâu. . . . . . mang rượu ra đây. . . . . . Ách. . . . . .”
Tới nhà mình, KO đem người theo trong xe ôm đi ra, nam sinh ghé vào hắn trên người, híp mắt tập trung tinh thần xem hắn, mơ mơ màng màng hỏi: “Ngươi là ai a. . . . . .”
Mô-za-a ôm hắn thắt lưng, KO cúi đầu hôn lên mái tóc Mô-za-a.
Nam sinh nhìn nhìn trước mắt xa lạ phòng ở, lại mơ mơ màng màng hỏi: “Nơi này là chỗ nào?”
KO trong mắt khó được hiện lên một tia thản nhiên trêu tứ, cúi đầu trả lời: “Tân phòng.”
Vào trong “Tân phòng”, nam sinh toàn thân vô lực ghé vào sô pha, tự động tự giác lấy đệm sô pha ôm vào trong ngực, đem mặt vùi vào thích ý nheo lại ánh mắt.
KO mở đèn, đi đến trước mặt Mô-za-a cúi đầu xuống, chăm chú nhìn hắn một lúc lâu.
Mô-za-a nâng lên mắt, mơ hồ không rõ nói: “Ta muốn tắm rửa.”
“Hảo, ” KO cúi đầu đáp ứng, “Cùng nhau.”
Mô-za-a liền mơ mơ màng màng bị túm vào phòng tắm.
Phòng tắm nhà KO, không thể không nói, rất rộng rãi sang trọng. . . . . .
Nam sinh bị túm vào trong bồn tắm lớn, mới vừa ngồi xuống, lại giãy dụa đứng lên, đúng lý hợp tình nhắc nhở nói: “Chờ, từ từ, ta quần áo còn không có thoát đâu. . . . . .”
KO giật mình, sau một lúc lâu tâm tình hảo gợi lên khóe môi, cúi đầu mở miệng: “Chính mình thoát.”
“Ô. . . . . .” Mô-za-a mở to hai mắt trừng hắn, có chút ủy khuất, “Vì cái gì muốn ta chính mình thoát? Ngươi tới!”
“Chính mình thoát.” KO bất vi sở động.
“>o< không được! Ta muốn ngươi giúp ta thoát!” Người nào đó kiên trì nói.
Hắn nếu thanh tỉnh biết chính mình nói như vậy chắc chắn sẽ đập đầu vô tường mà tự tử.
KO nhếc khóe môi, “Ngươi nói đó.”h
Một đôi tay vươn qua, nửa ôm lấy nam sinh, lưu loát cởi ra quần áo của Mô-za-a.
Mô-za-a thập phần phối hợp, thẳng đến toàn thân chỉ còn nhất kiện quần lót, hắn mới giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, có điểm mất tự nhiên nói: “>o< ngươi quay mặt sang chỗ khác!”
KO thần sắc thản nhiên, phối hợp xoay người.
Phía sau truyền đến một trận tất tất tác tác thoát y thanh, sau đó người nào đó vươn tay theo sau lưng ôm lấy thắt lưng nam nhân, cai đầu chôn ở bờ vai của hắn, mang theo thanh âm nghi hoặc, rầu rĩ hỏi: “Ngươi như thế nào không thoát?”
Nam nhân trong mắt hiện lên một tia ẩn nhẫn sắc thái, thanh âm có chút khàn khàn cúi đầu nói: “Đừng nháo.”
Người nào đó dùng mặt ở KO cổ cọ cọ. Đôi tay không an phận cởi bỏ nút áo của KO, KO không nhúc nhích, mặc hắn cấp chính mình cởi quần áo.
Vài giây sau.
Người nào đó ôm lấy KO cổ, cao thấp đánh giá, hâm mộ ghen tị nói: “Ngươi dáng người như thế nào tốt như vậy? !”
KO không nói, ánh mắt trở nên thâm thuý, tay nâng cằm hắn lên, cường thế cuối xuống hôn lên môi hắn.
“Ô. . . . . . Ô ô. . . . . .” Mô-za-a mơ mơ màng màng bị hôn, hỗn loạn, toàn thân xụi lơ ở trong bồn tắm.
KO cúi người áp đi lên ——
“Ô ô ô. . . . . . Ân. . . . . . Ân a. . . . . .”
XXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXX
Ta là không hài hòa phân cách tuyến
( Thiên âm: Chỉ hôn thôi thì tính cái gì không hài hòa a a a, ngươi này trang CJ! ! Chúng ta muốn xem H! H! ! )
( Tác giả: Ngộ sợ bá bá đại thẩm của tổng cục XX tìm ngộ uống trà. . . . . . )
XXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXX
Lời lẽ giao triền trung, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của KO nhìn chằm chằm người nào đó, cúi đầu hỏi: “Ta là ai?”
Mô-za-a mềm nhũn ngồi phịch ở trong bồn tắm, chỉ cảm thấy thoải mái giống như ở nhà, mơ mơ màng màng nói: “Ngô ngô. . . . . . Mẹ. . . . . .”
. . . . . .
. . . . . .
XXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXX
Ta là tẻ ngắt phân cách tuyến a 囧
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Viết xong chương này ta chính mình đều lôi . . . . . .
Ta còn ở ăn cùng không ăn bên trong giãy dụa. . . . . .
Chính là biểu muội năm nay học trung học của ta đột nhiên có một hôm chạy tới nhà nói với ta: “Tỷ tỷ, ta phát hiện một thiên văn xem rất được a ~~”
Ta: “Bài nào a?”
Biểu muội: “《 mỹ nhân đích mĩ cùng hacker đích hắc 》, là mỉm cười khuynh thành đồng nghiệp văn a, tốt lắm xem. . . . . .”
Ta: “Lạnh run, o(╯□╰)o”
Biểu muội: “Ta còn đem nó lưu lại, lần sau cho tỷ xem ~~ à tỷ có xem qua chưa?”
Ngô: “囧, chưa xem qua. . . . . . Bất quá tên truyện nghe hơi quen. . . . . .”
Sau đó lên QQ, gặp được một cô nương tên là”Tiếu Nại Hà” , mừng rỡ, hỏi: “Ngươi cũng thích Vi Vi a?”
Nàng: “Thích a!”
Ta: “Vậy ngươi là hủ nữ sao?”
Nàng: “Đúng vậy, mạc K vương đạo a! !”
Nàng: “Đề cử ngươi đi xem một thiên văn kêu 《【 Tất ——】》, viết rất khá a ~”
Ta: “. . . . . . . . . . . .”
Phòng học máy tính.
Ta mở ra JJ xem nhắn lại. . . . . . Bên cạnh đồng học hưng phấn thấu đầu qua, “A! Ngươi cũng xem thiên văn này a ~~ ta cũng rất thích truyện này ~~ chính là tác giả viết văn rất chậm. . . . . .”
Ta: “. . . . . . . . . . . .” Xấu hổ mà đi. . . . . .
Đột nhiên phát hiện, thế giới nguyên lai là rất nhỏ. . . . . .
KO ánh mắt bình tĩnh nhìn chằm chằm phía trước, trầm mặc lái xe.
Bên cạnh nam sinh vựng hồ hồ oai ngồi ở ghế phụ, miệng thì thào: “Ngô. . . . . . Rượu đâu. . . . . . mang rượu ra đây. . . . . . Ách. . . . . .”
Tới nhà mình, KO đem người theo trong xe ôm đi ra, nam sinh ghé vào hắn trên người, híp mắt tập trung tinh thần xem hắn, mơ mơ màng màng hỏi: “Ngươi là ai a. . . . . .”
Mô-za-a ôm hắn thắt lưng, KO cúi đầu hôn lên mái tóc Mô-za-a.
Nam sinh nhìn nhìn trước mắt xa lạ phòng ở, lại mơ mơ màng màng hỏi: “Nơi này là chỗ nào?”
KO trong mắt khó được hiện lên một tia thản nhiên trêu tứ, cúi đầu trả lời: “Tân phòng.”
Vào trong “Tân phòng”, nam sinh toàn thân vô lực ghé vào sô pha, tự động tự giác lấy đệm sô pha ôm vào trong ngực, đem mặt vùi vào thích ý nheo lại ánh mắt.
KO mở đèn, đi đến trước mặt Mô-za-a cúi đầu xuống, chăm chú nhìn hắn một lúc lâu.
Mô-za-a nâng lên mắt, mơ hồ không rõ nói: “Ta muốn tắm rửa.”
“Hảo, ” KO cúi đầu đáp ứng, “Cùng nhau.”
Mô-za-a liền mơ mơ màng màng bị túm vào phòng tắm.
Phòng tắm nhà KO, không thể không nói, rất rộng rãi sang trọng. . . . . .
Nam sinh bị túm vào trong bồn tắm lớn, mới vừa ngồi xuống, lại giãy dụa đứng lên, đúng lý hợp tình nhắc nhở nói: “Chờ, từ từ, ta quần áo còn không có thoát đâu. . . . . .”
KO giật mình, sau một lúc lâu tâm tình hảo gợi lên khóe môi, cúi đầu mở miệng: “Chính mình thoát.”
“Ô. . . . . .” Mô-za-a mở to hai mắt trừng hắn, có chút ủy khuất, “Vì cái gì muốn ta chính mình thoát? Ngươi tới!”
“Chính mình thoát.” KO bất vi sở động.
“>o< không được! Ta muốn ngươi giúp ta thoát!” Người nào đó kiên trì nói.
Hắn nếu thanh tỉnh biết chính mình nói như vậy chắc chắn sẽ đập đầu vô tường mà tự tử.
KO nhếc khóe môi, “Ngươi nói đó.”h
Một đôi tay vươn qua, nửa ôm lấy nam sinh, lưu loát cởi ra quần áo của Mô-za-a.
Mô-za-a thập phần phối hợp, thẳng đến toàn thân chỉ còn nhất kiện quần lót, hắn mới giống như đột nhiên nhớ tới cái gì, có điểm mất tự nhiên nói: “>o< ngươi quay mặt sang chỗ khác!”
KO thần sắc thản nhiên, phối hợp xoay người.
Phía sau truyền đến một trận tất tất tác tác thoát y thanh, sau đó người nào đó vươn tay theo sau lưng ôm lấy thắt lưng nam nhân, cai đầu chôn ở bờ vai của hắn, mang theo thanh âm nghi hoặc, rầu rĩ hỏi: “Ngươi như thế nào không thoát?”
Nam nhân trong mắt hiện lên một tia ẩn nhẫn sắc thái, thanh âm có chút khàn khàn cúi đầu nói: “Đừng nháo.”
Người nào đó dùng mặt ở KO cổ cọ cọ. Đôi tay không an phận cởi bỏ nút áo của KO, KO không nhúc nhích, mặc hắn cấp chính mình cởi quần áo.
Vài giây sau.
Người nào đó ôm lấy KO cổ, cao thấp đánh giá, hâm mộ ghen tị nói: “Ngươi dáng người như thế nào tốt như vậy? !”
KO không nói, ánh mắt trở nên thâm thuý, tay nâng cằm hắn lên, cường thế cuối xuống hôn lên môi hắn.
“Ô. . . . . . Ô ô. . . . . .” Mô-za-a mơ mơ màng màng bị hôn, hỗn loạn, toàn thân xụi lơ ở trong bồn tắm.
KO cúi người áp đi lên ——
“Ô ô ô. . . . . . Ân. . . . . . Ân a. . . . . .”
XXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXX
Ta là không hài hòa phân cách tuyến
( Thiên âm: Chỉ hôn thôi thì tính cái gì không hài hòa a a a, ngươi này trang CJ! ! Chúng ta muốn xem H! H! ! )
( Tác giả: Ngộ sợ bá bá đại thẩm của tổng cục XX tìm ngộ uống trà. . . . . . )
XXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXX
Lời lẽ giao triền trung, đôi mắt trong trẻo nhưng lạnh lùng của KO nhìn chằm chằm người nào đó, cúi đầu hỏi: “Ta là ai?”
Mô-za-a mềm nhũn ngồi phịch ở trong bồn tắm, chỉ cảm thấy thoải mái giống như ở nhà, mơ mơ màng màng nói: “Ngô ngô. . . . . . Mẹ. . . . . .”
. . . . . .
. . . . . .
XXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXXX
Ta là tẻ ngắt phân cách tuyến a 囧
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình:
Viết xong chương này ta chính mình đều lôi . . . . . .
Ta còn ở ăn cùng không ăn bên trong giãy dụa. . . . . .
Chính là biểu muội năm nay học trung học của ta đột nhiên có một hôm chạy tới nhà nói với ta: “Tỷ tỷ, ta phát hiện một thiên văn xem rất được a ~~”
Ta: “Bài nào a?”
Biểu muội: “《 mỹ nhân đích mĩ cùng hacker đích hắc 》, là mỉm cười khuynh thành đồng nghiệp văn a, tốt lắm xem. . . . . .”
Ta: “Lạnh run, o(╯□╰)o”
Biểu muội: “Ta còn đem nó lưu lại, lần sau cho tỷ xem ~~ à tỷ có xem qua chưa?”
Ngô: “囧, chưa xem qua. . . . . . Bất quá tên truyện nghe hơi quen. . . . . .”
Sau đó lên QQ, gặp được một cô nương tên là”Tiếu Nại Hà” , mừng rỡ, hỏi: “Ngươi cũng thích Vi Vi a?”
Nàng: “Thích a!”
Ta: “Vậy ngươi là hủ nữ sao?”
Nàng: “Đúng vậy, mạc K vương đạo a! !”
Nàng: “Đề cử ngươi đi xem một thiên văn kêu 《【 Tất ——】》, viết rất khá a ~”
Ta: “. . . . . . . . . . . .”
Phòng học máy tính.
Ta mở ra JJ xem nhắn lại. . . . . . Bên cạnh đồng học hưng phấn thấu đầu qua, “A! Ngươi cũng xem thiên văn này a ~~ ta cũng rất thích truyện này ~~ chính là tác giả viết văn rất chậm. . . . . .”
Ta: “. . . . . . . . . . . .” Xấu hổ mà đi. . . . . .
Đột nhiên phát hiện, thế giới nguyên lai là rất nhỏ. . . . . .
/83
|