Mỹ Ngọc Thiên Thành

Q.1 - Chương 182 - Chương 183

/199


Đã để các vị tỷ tỷ lo lắng . . . Thật xin lỗi.

Dương Bội Bội nghỉ ngơi một lúc, từ từ thong thả lấy lại sức. Thời gian nàng rơi xuống nước không lâu, chỉ uống hai ngụm nước hồ, ngược lại không làm tổn thương nguyên khí (tổn hại sức khoẻ) lắm.

Lan Hương cầm mảnh khăn vải đang lau đầu cho tiểu thư. Vị tiểu thư này, từ nhỏ đã thích chạy thích nhảy, ngày thường cũng là bộ dáng tiểu thư khuê các, nhưng vừa đụng đến chuyện gì cảm thấy hứng thú thì bắt đầu làm ầm ĩ. Trước kia trong hoàng cung là hai cô bé Cùng một giuộc với Vân Châu công chúa, không biết gây ra bao nhiêu chuyện cười.

Ôi, nếu danh tiếng này truyền ra ngoài, nhi lang nhà ai dám đến cưới! Thật may hiện giờ trong vòng phu nhân có rất ít người biết tính tình thật của Dương Bội Bội, chỉ coi nàng là một khuê tú xuất sắc biết tri thức hiểu lễ nghĩa, ngược lại người cầu hôn rất nhiều. Lan Hương lặng lẽ cầu nguyện: người mau tới cưới tiểu thư phá hoại của nhà ta đi, coi như làm đợt công đức đi mà!

Tần Xuân Nhạn bảo người hầu bưng chén canh nóng tới rót cho Dương Bội Bội, thật may bây giờ là thời tiết tháng sáu chứ không phải là mùa đông khắc nghiệt, nếu không vừa rơi xuống nước như vậy có lẽ sẽ sinh bệnh nặng.

Bội Bội, ngươi cũng thật là, hái hoa sen cũng đừng chọn thời điểm tốt như vậy chứ. Tình bạn của Tần Xuân Nhạn và Dương Bội Bội sâu nhất, lại là một đại phu (thầy thuốc), đương nhiên có tư cách dạy dỗ nàng nhất. Dương Bội Bội cúi đầu không nói, Tiểu Ngọc thấy vội hoà giải nói: Ôi chao, người không có việc gì là tốt. Nhìn kìa, mưa đã tạnh rồi!

Sự chú ý của mọi người đều ở trên người Dương Bội Bội, cho nên cũng không có chú ý đến tiếng mưa rơi dần dần nhỏ ngoài cửa sổ, ánh mặt trời lại rải đầy mặt hồ lần nữa.

Trận mưa này thật là tới cũng nhanh, đi cũng nhanh! Tú Tâm cho người mở cửa sổ ra, đúng là từng cơn gió nhẹ thổi qua, mặt hồ gợn sóng nhỏ, mưa đã tạnh.

Từ nhỏ ở nhà Dương Bội Bội đã quen gây rắc rối, chuyện hôm nay ngoài ý muốn, với người khác mà nói thì có lẽ cần thật lâu mới có thể trở lại bình thường, còn nàng đã đưa mắt ra ngoài cửa sổ. Sau cơn mưa trời lại sáng, sau khi trải qua mưa to rửa sạch, hoa sen càng thêm tươi đẹp sáng rỡ, dáng vẻ thướt tha mềm mại, tươi đẹp lịch sự tao nhã, ai cũng nhìn cảnh tượng động lòng người này đến mất hồn, thật lâu không nói nên lời.

Hoa sen trắng hồng nở cùng nhau, hai loại màu sắc một loại hương. Giống như Hán điện ba ngàn nữ, nửa là trang điểm đậm nửa trang điểm nhạt! Thiên Thành, nếu không phải huynh đề nghị, chúng ta hiếm có cơ hội ra ngoài giải sầu xem cảnh đẹp trời ban một chút!

Âm thanh Dương Vạn Lý truyền tới từ ngoài bình phong. Tiểu Ngọc nghẹn họng nhìn trân trối, thơ hoa sen này cũng là câu thơ nàng rất ưa thích lúc đi học, lại là tác phẩm tiêu biểu Dương Vạn Lý, không ngờ lại là bởi vì mình trong lúc vô tình mời mà thúc đẩy? Cảm giác này quá kỳ diệu!

Oa, Tú Tâm tỷ tỷ, phu quân nhà ngươi rất có tài văn chương! Y Từ Tâm cười trêu ghẹo Tú Tâm. Tú Tâm cười nói: Nghe nói có người không thích tài tử! Lời này đúng là muốn nói về phía Y Từ Tâm yêu thích Trâu Chú, Y Từ Tâm lập tức đỏ cả mặt.

Mấy người đang nhìn ngoài cửa sổ, trong lúc vô tình chợt có một chiếc thuyền hoa tới gần, người trên thuyền kia cũng đúng lúc mở ra cửa sổ nhìn về phía bên này ——

Ơ, đây không phải là Tống phu nhân sao?

Lúc này Tiểu Ngọc vừa vặn đứng ở trước cửa sổ, nghe tiếng người này thì nhướng mày, thật muốn quay đầu không để ý tới.

Lại gặp Kim Diệu Liên rồi, cô gái này thật là âm hồn không tan mà!

Kim Diệu Liên cũng không phải cố ý muốn tìm Tiểu Ngọc làm phiền, ai biết cứ khéo gặp phải như vậy?

Hôm nay nàng cũng ra ngoài dạo chơi với một vài phu nhân khuê nữ nhà mẹ đẻ, đang vô cùng buồn chán tùy ý nhìn ra ngoài cửa sổ, thì lại thấy nữ tử mà nàng oán hận thật sâu.

Tả phu nhân, thật là trùng hợp, ha ha. Tiểu Ngọc cười giả dối hai tiếng, không muốn nói chuyện nhiều.

Kim Diệu Liên lại nói: Sao Tống phu nhân không tới tụ họp trên thuyền của ta? Những tỷ muội chúng ta cũng nghe tiếng Tống phu nhân đã lâu!

Hi hi hi. . . . . . Tiếng cười của đám nữ nhân bên cạnh Kim Diệu Liên kia mập mờ không rõ, Tiểu Ngọc suy nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết Nghe tiếng đã lâu của Kim Diệu


/199

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status