Mỹ Nhân Như Họa

Chương 76 - Chương 76

/103


Thẩm Họa theo Phương Kiểm ma ma bước nhanh vào Phương Phỉ các, nàng không nhịn được giương mắt quan sát, vườn bố trí rất là lịch sự tao nhã, đình đài lầu các, thủy tạ dây leo xanh cái gì cần có đều có, mặc dù gọi lầu các nhưng diện tích cực lớn.

Nhưng bốn phía này cố ý thêm tường vây cao và thị vệ trong chừng đi vào vườn, tạo thành sự chênh lệch rõ ràng với viện tử tinh xảo, khiến người ta ngột ngạt. Trong lòng Thẩm Họa dâng lên một nụ cười lạnh lùng, đều nói Tuyên vương sủng ái Vạn di nương, nhìn như thâm tình, lại cực kỳ ích kỷ. Đây chính là một lồng vàng, nuôi dưỡng hoàng yến ở bên trong, chỉ vì lúc hắn trêu đùa có thể hành động tùy ý, nhưng hoàng yến này luôn có một ngày sẽ buồn bực không vui mà chết.

Vừa vào phòng ngủ mùi thơm quen thuộc quanh quẩn, trái tim Thẩm Họa đập thình thịch, nói không rõ là khẩn trương thái quá vì sau đó phải tiến hành kế hoạch, hay là bởi vì sắp gặp được người thân luôn mong đợi.

Thẩm Họa dừng bước chân ở nhĩ thất, thái độ cứng rắn lấy lý do xem chẩn không thích có người cho lui tất cả hầu hạ bên trong phòng. Tuy Phương Kiểm ma ma không vui, nhưng cũng rất bất đắc dĩ, bà không dám hao tổn mệnh di nương, nếu mà Vạn di nương chết, tất cả mọi người viện này sẽ phải chôn theo. Thêm nữa là một nữ đại phu, tóm lại sẽ không gây ra chuyện xấu xa gì, ma ma vội vàng dẫn mọi người đi ra ngoài.

Thẩm Họa vừa cẩn thận tra xét một hồi, xác định mọi người cách xa, mới vội vàng lấy ra một bình sứ từ trong ngực, đổ ra chút ít bột tới ly trà trên bàn, đi tới bên giường. Sắc mặt Vạn di nương trắng bệch như tờ giấy, tuy nhiên cực kỳ xinh đẹp. Thẩm Họa thấy dung mạo kia may đã làm chuẩn bị tâm lý, vẫn có quá nhiều khiếp sợ nổi lên trên mặt.

Lúc này đâu cho chép nàng đi nhìn kỹ bào tỷ mà mình chưa từng gặp mặt, nâng thân thể dậy, đút nàng uống nước trà vào. Chỉ chốc lát, Vạn di nương trong ngực đã sặc tỉnh, nôn mửa một trận xuống đất.

Trong lòng Thẩm Họa buông lỏng, dìu nàng nằm xuống lại, vừa cởi quần áo, vừa sợ nàng hoảng sợ cũng tỉ mỉ dặn dò: Uyển tỷ tỷ, muội là người của Tiêu tướng quân, tỷ bình phục hơi thở, mau dậy thay quần áo của muội, đóng vai đại phu đi ra ngoài, có người bên ngoài tiếp ứng, hắn sẽ đưa tỷ ra khỏi thành đến chỗ an toàn.

Vạn di nương ngồi dậy, vẻ mặt dịu dàng trầm tĩnh, nhìn cô nương mặt đen cởi tầng tầng quần áo xuống, ánh mắt yêu kiều như nước khẽ lấp lóe ánh sáng gì đó không rõ. Thẩm Họa vừa vặn đối diện với tầm mắt này, thấy nàng ấy thẳng thắn nhìn chằm chằm mình, nàng mất tự nhiên cười cười. Thẩm Họa than trong lòng, gặp tỷ tỷ lại khẩn trương không nói ra được.

Nếu muội hoán đổi ta, cô nương làm thế nào? Trong lời nói, Vạn di nương không khỏi hơi lo lắng, hơn nữa Tuyên Nguyên Hải cũng sẽ không dễ dàng để đại phu đi vào Phương Phỉ các xuất phủ như vậy. Nàng càng là kiến thức nửa vời đối với kế hoạch của Tiêu Dịch, chỉ biết theo sắp xếp của Tiêu Dịch ăn thuốc bột kia chờ có người tới cứu nàng là được.

Thẩm Họa trấn an, ánh mắt không tự chủ được nhìn chằm chằm mặt người kia, Tỷ tỷ yên tâm, Tiêu tướng quân sẽ cứu muội đi ra ngoài! Hơn nữa, một lát Tuyên vương gia sẽ không phát hiện tỷ rời đi. Trong nháy mắt, nàng suy nghĩ tung bay, tâm thần mới rút về lại, nhìn vẻ mặt Vạn di nương cứng lại chuyển thành nghiêm nghị.

Mặc kệ bao nhiêu nguy hiểm, nàng là tâm cam tình nguyện cứu người.

Vạn di nương cũng sẽ không nhiều lời, trên người dần dần có hơi sức, bèn nhặt quần áo lên tròng từng món một vào trên người, chẳng biết tại sao trên quần áo này có một loại mùi thơm quen thuộc, nàng không khỏi liếc mắt cô nương ngăm đen kia một.

Thẩm Họa cởi hết xiêm áo, bèn cầm hòm thuốc để lên bàn lên, bên trong cũng không có loại thuốc nào, lại là một loại son phấn. Thẩm Họa kéo Vạn di nương vẫn còn đang buộc dây lưng qua ngồi xuống, cầm phấn lót vẽ lung tung một tầng dầu mỡ đen thùi lùi như mỡ heo trên mặt nàng. Trong lòng Vạn di nương cũng thật là khẩn trương, mặc cho người trước mặt cho mình đổi hoá trang. Đợi làm xong, lại chỉ thiếu dính nếp nhăn mí mắt lên, Thẩm Họa kéo Vạn di nương đến trước gương đồng nhìn.

Trong mặt gương mờ nhạt như sương mù, hai người lại giống nhau y hệt, Vạn di nương chưa từng nhìn thấy dung mạo vốn có của Thẩm Họa. Trong bốn năm giam cầm ở Phương Phỉ các, nàng cũng không biết muội muội mà mình thất lạc nhiều năm đã ở bên cạnh. Nàng kinh ngạc sự tương tự của bọn họ, lại


/103

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status