Ngã Vi Trụ Vương Chi Ngạo Khiếu Phong Thần
Chương 458: Cuộc chiến thiên giới! “Kỳ vật” đối thiên binh
/492
|
Dưới thần thông của Trương Tử Tinh. Tiêu Dao Tiên Phủ giống như một chiến hạm khổng lồ, bay lên không trung. Khi Tiên Phủ lên tới "Tầng khí quyển". Trương Tử Tinh hét lớn một tiếng. Bay lên trời. Tiên lực chợt tăng vọt. Bên cạnh ẩn hiện ra chín ký hiệu. Chín ký hiệu phát ra quang mang nhàn nhạt. Hiện ra hình một cái cự đỉnh.
Từ trên miệng cự đỉnh phát ra một cột sáng màu trắng. Thẳng lên đến tận chân trời. Lực lượng trong không gian không khỏi run rẩy. Không lâu sau liền xuất hiện một cái cửa hình lốc xoáy, cái cửa càng ngày càng rộng hơn.
Ở trên tiên phủ đám người Văn Trọng cảm giác được từ trên người Trương Tử Tinh tản mát ra một cỗ tiên lực vô cùng to lớn. Tất cả đều kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm. Nếu nói lúc trước thiên tử ở Mục Dã chẳng qua là lợi dụng cấm thuật cùng "Trời sinh thần lực" để vượt qua cực hạn của phàm nhân. Nhưng hiện giờ lực lượng hiện ra, quả thật đã là tiên lực. Hơn nữa lại còn cường đại vượt quá mức tưởng tượng!
Hoàng Đế cùng Thần Nông chính là lần đầu nhìn thấy Trương Tử Tinh thi triển Càn Khôn Đỉnh, âm thầm gật đầu, lộ ra vẻ vui mừng.
Tiêu Dao Tiên Phủ to lớn dần dần bay lên, cho đến khi hoàn toàn biến mất vào bên trong lốc xoáy. Sau đó không lâu, lốc xoáy kia lại bắt đầu thu nhỏ lại. Cuối cùng biến mất không tăm tích.
Ba mươi ba thiên có thể coi là tầng khí quyển trong thế giới này. Mà một bộ phận lực lượng của "Bàn Cổ" biến thành. Chỉ có "Địa Cầu" mới có. Diện tích Ba mươi ba thiên cực kỳ rộng lớn. Còn hơn xa đại địa, không gian kết cấu cũng thập phần kỳ lạ. Ba mươi hai thiên hoàn toàn liên kết với nhau, giống như sự tuần hoàn. Ở giữa là đại trung ương thiên nơi ở của Hạo Thiên cùng Kim Mẫu.
Thiên giới có thể tương ứng cùng phố hợp với lực lượng huyền diệu của các vì sao trên vũ trụ, kết hợp với lực lượng của "Bàn Cổ", trở thành nguồn suối Thiên Vị Chi Lực. Có thể nói, nếu các vì sao bất diệt, thì thiên giới chi lực cũng bất diệt.
Từ khi Bất Chu Sơn bị Cộng Công tức giận mà hủy đi, trừ phi Thiên Đế cho phép nếu không chỉ có thể dựa vào cảm ngộ đối với lực lượng của thiên giới hoặc dùng thần thông mạnh mẽ phá vỡ không gian tiến vào thiên giới. Nếu không thể làm thế, như vậy xông lên không trung chỉ còn cách trực tiếp thông qua tầng khí quyển, đi vào không gian vũ trụ bên ngoài ba mươi ba thiên.
Lần trước khi Trương Tử Tinh lên thiên giới cứu Long Cát Công Chúa, là từ Nguyệt Lão lấy Thông Thiên Lệnh trực tiếp đi tới Thương Lôi Tiên Sơn, ven đường cũng không có bị ngăn trở gì; mà đám người Hình Thiên, Không Tuyển xâm nhập thiên giới là lấy huyền tiên lực mạnh mẽ phá vỡ không gian mà đến; về phần Long Cát Công Chúa cùng vị Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ đã hàng phục kia đối với thiên giới như là xe nhẹ chạy đượng quen vậy.
Nhưng mà tình cảnh tiến vào thiên giới đích thực có chút dị thường. Các tiên sơn trên không ở phụ cận hay xa xa đều bao trùm vẻ xanh um. Trên tiên sơn chỗ nào cũng đu đưa những cây cỏ. Màu xanh dạt dào vốn là chuyện tốt. Nhưng nếu ngay cả dưới chân đám mây đều biến thành màu xanh biếc. Vậy có vẻ quỷ dị.
Trương Tử Tinh nhớ rõ lần trước khi đến thiên giới. Cũng không phải là có bộ dáng như thế này. Đang nhíu mày lại. Thì chợt nghe Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ kinh hô một tiếng:
- Huyền thai bình dục thiên!
Huyền thai bình dục thiên? Trương Tử Tinh sửng sốt. Long Cát Công Chúa ở bên bổ sung một câu:
- Đâu là một trong Đông Phương Bát Thiên. Không phải là Đại Trung Ương Thiên.
- Đây là chuyện gì?
Trương Tử Tinh là dựa theo vị trí Long Cát Công Chúa nói phá vỡ không gian mà đi. Theo lý thuyết hẳn là phải thẳng tới Đại Trung Ương thiên. Như thế nào lại đi tới Đông Phương Bát thiên?
Trấp Tiên Kỷ thầm vận tiên lực. Nhắm mắt cảm ứng. Sau đó không lâu. Mở to mắt nói:
- Chủ thượng. Bắc Phương Bát thiên của ta cũng bị người dùng thần thông mượn đến. Hiện giờ thứ tự ba mươi ba thiên đã điên đảo. Chắc là do Thiên Đế, Thiên Hậu kia thi triển Thiên Vị Lực gây nên. Cuối cùng nếu muốn đến Đại Trung Ương thiên. Chỉ sợ vẫn phải đột phá ba mươi hai thiên phương mới có thể tới được. Bạn đang đọc truyện tại
Từ trên miệng cự đỉnh phát ra một cột sáng màu trắng. Thẳng lên đến tận chân trời. Lực lượng trong không gian không khỏi run rẩy. Không lâu sau liền xuất hiện một cái cửa hình lốc xoáy, cái cửa càng ngày càng rộng hơn.
Ở trên tiên phủ đám người Văn Trọng cảm giác được từ trên người Trương Tử Tinh tản mát ra một cỗ tiên lực vô cùng to lớn. Tất cả đều kinh ngạc trợn mắt há hốc mồm. Nếu nói lúc trước thiên tử ở Mục Dã chẳng qua là lợi dụng cấm thuật cùng "Trời sinh thần lực" để vượt qua cực hạn của phàm nhân. Nhưng hiện giờ lực lượng hiện ra, quả thật đã là tiên lực. Hơn nữa lại còn cường đại vượt quá mức tưởng tượng!
Hoàng Đế cùng Thần Nông chính là lần đầu nhìn thấy Trương Tử Tinh thi triển Càn Khôn Đỉnh, âm thầm gật đầu, lộ ra vẻ vui mừng.
Tiêu Dao Tiên Phủ to lớn dần dần bay lên, cho đến khi hoàn toàn biến mất vào bên trong lốc xoáy. Sau đó không lâu, lốc xoáy kia lại bắt đầu thu nhỏ lại. Cuối cùng biến mất không tăm tích.
Ba mươi ba thiên có thể coi là tầng khí quyển trong thế giới này. Mà một bộ phận lực lượng của "Bàn Cổ" biến thành. Chỉ có "Địa Cầu" mới có. Diện tích Ba mươi ba thiên cực kỳ rộng lớn. Còn hơn xa đại địa, không gian kết cấu cũng thập phần kỳ lạ. Ba mươi hai thiên hoàn toàn liên kết với nhau, giống như sự tuần hoàn. Ở giữa là đại trung ương thiên nơi ở của Hạo Thiên cùng Kim Mẫu.
Thiên giới có thể tương ứng cùng phố hợp với lực lượng huyền diệu của các vì sao trên vũ trụ, kết hợp với lực lượng của "Bàn Cổ", trở thành nguồn suối Thiên Vị Chi Lực. Có thể nói, nếu các vì sao bất diệt, thì thiên giới chi lực cũng bất diệt.
Từ khi Bất Chu Sơn bị Cộng Công tức giận mà hủy đi, trừ phi Thiên Đế cho phép nếu không chỉ có thể dựa vào cảm ngộ đối với lực lượng của thiên giới hoặc dùng thần thông mạnh mẽ phá vỡ không gian tiến vào thiên giới. Nếu không thể làm thế, như vậy xông lên không trung chỉ còn cách trực tiếp thông qua tầng khí quyển, đi vào không gian vũ trụ bên ngoài ba mươi ba thiên.
Lần trước khi Trương Tử Tinh lên thiên giới cứu Long Cát Công Chúa, là từ Nguyệt Lão lấy Thông Thiên Lệnh trực tiếp đi tới Thương Lôi Tiên Sơn, ven đường cũng không có bị ngăn trở gì; mà đám người Hình Thiên, Không Tuyển xâm nhập thiên giới là lấy huyền tiên lực mạnh mẽ phá vỡ không gian mà đến; về phần Long Cát Công Chúa cùng vị Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ đã hàng phục kia đối với thiên giới như là xe nhẹ chạy đượng quen vậy.
Nhưng mà tình cảnh tiến vào thiên giới đích thực có chút dị thường. Các tiên sơn trên không ở phụ cận hay xa xa đều bao trùm vẻ xanh um. Trên tiên sơn chỗ nào cũng đu đưa những cây cỏ. Màu xanh dạt dào vốn là chuyện tốt. Nhưng nếu ngay cả dưới chân đám mây đều biến thành màu xanh biếc. Vậy có vẻ quỷ dị.
Trương Tử Tinh nhớ rõ lần trước khi đến thiên giới. Cũng không phải là có bộ dáng như thế này. Đang nhíu mày lại. Thì chợt nghe Hắc Đế Trấp Tiên Kỷ kinh hô một tiếng:
- Huyền thai bình dục thiên!
Huyền thai bình dục thiên? Trương Tử Tinh sửng sốt. Long Cát Công Chúa ở bên bổ sung một câu:
- Đâu là một trong Đông Phương Bát Thiên. Không phải là Đại Trung Ương Thiên.
- Đây là chuyện gì?
Trương Tử Tinh là dựa theo vị trí Long Cát Công Chúa nói phá vỡ không gian mà đi. Theo lý thuyết hẳn là phải thẳng tới Đại Trung Ương thiên. Như thế nào lại đi tới Đông Phương Bát thiên?
Trấp Tiên Kỷ thầm vận tiên lực. Nhắm mắt cảm ứng. Sau đó không lâu. Mở to mắt nói:
- Chủ thượng. Bắc Phương Bát thiên của ta cũng bị người dùng thần thông mượn đến. Hiện giờ thứ tự ba mươi ba thiên đã điên đảo. Chắc là do Thiên Đế, Thiên Hậu kia thi triển Thiên Vị Lực gây nên. Cuối cùng nếu muốn đến Đại Trung Ương thiên. Chỉ sợ vẫn phải đột phá ba mươi hai thiên phương mới có thể tới được. Bạn đang đọc truyện tại
/492
|