CHƯƠNG 70 SONG NGỌC
- Ngươi định dẫn ta đi đâu vậy ?
Từ lúc đi ra Thiên Phong các,hắn liền cứ nắm tay nàng rồi đi thẳng,không hề nói nơi mình định đến là đâu,mà hắn không mệt thì nàng rất mệt nha,nàng rất là lười biếng,cả ngày chẳng đi đâu xa,chỉ quanh quẩn trong phòng,bây giờ bắt nàng đi mãi không nghỉ như vậy,đôi chân của nàng hảo đau.
- Nàng mệt sao ?
Thấy nàng đã có vẻ mệt mỏi,hắn đầu lại quan tâm hỏi thăm
- Mệt ! Rất là mệt ! - Nàng than thở,giọng nói như làm nũng với hắn vậy
- Ta cõng nàng - Hắn liền quay lưng cúi người về phía nàng,ra hiệu cho nàng bước lên để mình cõng
- Ngươi........chính ngươi muốn nha
Nàng vui vẻ choàng hai tay qua cổ hắn,để cả người mình dựa vào tấm lưng to lớn,người người qua lại không ngừng,ai ai cũng nhìn về đôi nam nữ xinh đẹp,vị nam tử khuôn mặt lạnh lùng,không biểu tình nhưng mỗi lần nhìn người nữ tử xinh xắn sau lưng thì vẻ mặt đã nhu hòa đi không ít,còn nữ tử hoàng y sau lưng cứ nở nụ cười suốt,choàng đôi tay mềm mại siết chặt cổ lam y nam tử,bộ dáng không hề muốn rời chút nào.
Hình ảnh hài hòa,tình cảm đến vậy,thật vô cùng khó gặp ở thời cổ đại này nên chẳng mấy chốc nàng và hắn đã trở thành tâm điểm cho mọi người chú ý.Nhưng nàng và hắn là ai chứ,cả hai đều là những sát thủ lạnh lùng,máu lạnh,không hề quan tâm đến những thứ xung quanh nên mặc kệ những ánh mắt soi mói của mọi người,nàng vẫn tự nhiên nhìn hắn mà cười tủm tỉm và hắn cũng không vì ngại ngùng mà để nàng xuống tự đi.
- Công tử,mời mua song ngọc,cùng đeo với tiểu thư đây đi - Một vị phu nhân cầm hai miếng ngọc bội tiến đến,lên tiếng mời hắn mua ngọc bội
Nhìn hai miếng ngọc màu xanh lam xinh đẹp dính liền vào nhau,nàng thích thú nhìn chằm chằm,đôi mắt lấp lánh tỏa sáng
- Nàng thích chứ ?
- Ta thích !
- Vậy ta mua cho nàng
Hắn thấy nàng tỏ vẻ yêu thích với song ngọc,liền hào phóng mua về cho nàng,khiến cho vị phu nhân cảm tạ rối rít :
- Đa tạ công tử.Chúc công tử và tiểu thư hạnh phúc,mãi mãi bên nhau
Cầm hai miếng ngọc bội trên tay,nàng liền đưa cho hắn một miếng,bắt hắn luôn phải đeo bên mình,và nàng cũng tự buộc miếng ngọc vào thắt lưng
- Đây là vật đính ước giữa hai chúng ta,ngươi phải giữ cho cẩn thận đó
Nàng nhắc nhở thật kĩ với hắn về tầm quan trọng của miếng ngọc này,và bắt hắn phải thề là sẽ không để bị mất ngọc,nàng mới yên tâm.
- Ta sẽ giữ cẩn thận
- Thế mới ngoan nha
Nàng vui vẻ mở lời khen hắn khiến hắn không khỏi nghĩ mình là hài tử phải biết nghe lời nàng vậy.
Cả tối hôm đó,hắn đã đưa nàng đi rất nhiều nơi,chơi rất nhiều trò,khiến nàng cười suốt cả buổi,mà nàng vui vẻ thì tất nhiên là hắn cũng vui rồi.Hai người hạnh phúc mà không hề biết rằng đang có một người rất tức giận,và người đó đang lập mưu để phá hoại hai người,hủy hoại tình cảm của hai người.Người đó sẽ không bao giờ dừng lại nếu không đạt được mục đích,người đó sẽ làm tất cả để làm cho Lãnh Diệt Thiên trở thành của mình,trở thành độc chiếm của người đó.
- Ngươi định dẫn ta đi đâu vậy ?
Từ lúc đi ra Thiên Phong các,hắn liền cứ nắm tay nàng rồi đi thẳng,không hề nói nơi mình định đến là đâu,mà hắn không mệt thì nàng rất mệt nha,nàng rất là lười biếng,cả ngày chẳng đi đâu xa,chỉ quanh quẩn trong phòng,bây giờ bắt nàng đi mãi không nghỉ như vậy,đôi chân của nàng hảo đau.
- Nàng mệt sao ?
Thấy nàng đã có vẻ mệt mỏi,hắn đầu lại quan tâm hỏi thăm
- Mệt ! Rất là mệt ! - Nàng than thở,giọng nói như làm nũng với hắn vậy
- Ta cõng nàng - Hắn liền quay lưng cúi người về phía nàng,ra hiệu cho nàng bước lên để mình cõng
- Ngươi........chính ngươi muốn nha
Nàng vui vẻ choàng hai tay qua cổ hắn,để cả người mình dựa vào tấm lưng to lớn,người người qua lại không ngừng,ai ai cũng nhìn về đôi nam nữ xinh đẹp,vị nam tử khuôn mặt lạnh lùng,không biểu tình nhưng mỗi lần nhìn người nữ tử xinh xắn sau lưng thì vẻ mặt đã nhu hòa đi không ít,còn nữ tử hoàng y sau lưng cứ nở nụ cười suốt,choàng đôi tay mềm mại siết chặt cổ lam y nam tử,bộ dáng không hề muốn rời chút nào.
Hình ảnh hài hòa,tình cảm đến vậy,thật vô cùng khó gặp ở thời cổ đại này nên chẳng mấy chốc nàng và hắn đã trở thành tâm điểm cho mọi người chú ý.Nhưng nàng và hắn là ai chứ,cả hai đều là những sát thủ lạnh lùng,máu lạnh,không hề quan tâm đến những thứ xung quanh nên mặc kệ những ánh mắt soi mói của mọi người,nàng vẫn tự nhiên nhìn hắn mà cười tủm tỉm và hắn cũng không vì ngại ngùng mà để nàng xuống tự đi.
- Công tử,mời mua song ngọc,cùng đeo với tiểu thư đây đi - Một vị phu nhân cầm hai miếng ngọc bội tiến đến,lên tiếng mời hắn mua ngọc bội
Nhìn hai miếng ngọc màu xanh lam xinh đẹp dính liền vào nhau,nàng thích thú nhìn chằm chằm,đôi mắt lấp lánh tỏa sáng
- Nàng thích chứ ?
- Ta thích !
- Vậy ta mua cho nàng
Hắn thấy nàng tỏ vẻ yêu thích với song ngọc,liền hào phóng mua về cho nàng,khiến cho vị phu nhân cảm tạ rối rít :
- Đa tạ công tử.Chúc công tử và tiểu thư hạnh phúc,mãi mãi bên nhau
Cầm hai miếng ngọc bội trên tay,nàng liền đưa cho hắn một miếng,bắt hắn luôn phải đeo bên mình,và nàng cũng tự buộc miếng ngọc vào thắt lưng
- Đây là vật đính ước giữa hai chúng ta,ngươi phải giữ cho cẩn thận đó
Nàng nhắc nhở thật kĩ với hắn về tầm quan trọng của miếng ngọc này,và bắt hắn phải thề là sẽ không để bị mất ngọc,nàng mới yên tâm.
- Ta sẽ giữ cẩn thận
- Thế mới ngoan nha
Nàng vui vẻ mở lời khen hắn khiến hắn không khỏi nghĩ mình là hài tử phải biết nghe lời nàng vậy.
Cả tối hôm đó,hắn đã đưa nàng đi rất nhiều nơi,chơi rất nhiều trò,khiến nàng cười suốt cả buổi,mà nàng vui vẻ thì tất nhiên là hắn cũng vui rồi.Hai người hạnh phúc mà không hề biết rằng đang có một người rất tức giận,và người đó đang lập mưu để phá hoại hai người,hủy hoại tình cảm của hai người.Người đó sẽ không bao giờ dừng lại nếu không đạt được mục đích,người đó sẽ làm tất cả để làm cho Lãnh Diệt Thiên trở thành của mình,trở thành độc chiếm của người đó.
/128
|