CHƯƠNG 85 VÌ NÀNG Ư ? HUYNH ĐÁNH MUỘI ?
Thật lâu sau vẫn không thấy Hiên Viên Tuyết nói gì,Nhược Hi cũng im lặng,cúi đầu thật thấp,vẻ sợ sệt,rồi dường như lấy hết dũng khí của mình,Nhược Hi ngẩng đầu lên,khẽ gọi :
- Hoàng huynh !
-.....................
- Muội..........muội..........
-.....................
- Chuyện này.........muội........
- Là muội - Hiên Viên Tuyết nhẹ nhàng phun ra hai chữ này khi thấy bộ dạng lúng túng của Nhược Hi.Vẻ nhu hòa trên mặt không còn,đôi mắt chứa đầy tức giận nhìn thẳng vào khuôn mặt tái nhợt,trắng bệch của Nhược Hi
- Muội..........hoàng huynh........- Nhược Hi run cầm cập,khẽ lui người lại khi thấy Hiên Viên Tuyết bước tới,nước mắt không kìm được tuôn chảy,tiếng nức nở nghẹn trong cổ họng,đôi mắt mở to kinh hãi.Hiên Viên Tuyết nắm lấy hai bả vai của Nhược Hi,gằn từng tiếng :
- Việc muội sai người ám sát nàng,ta tha thứ.Hạ độc nàng,muội đã đi quá giới hạn của ta - Nói rồi Hiên Viên Tuyết lạnh lùng quay lưng lại với Nhược Hi,đôi tay nắm chặt lại,dường như đang cố kiềm chế sự tức giận để tránh không lấy mạng Nhược Hi.Không chút biểu tình,Hiên Viên Tuyết lên tiếng :
- Nhược Hi,đoạn hồn độc,muội lén lấy của phụ hoàng ? - Câu nghi vấn nhưng giọng điệu là khẳng định
Nhược Hi nhận ra rằng hoàng huynh có thể đã biết hết mọi chuyện,giờ thì chẳng còn ai có thể đứng về phía nàng nữa.Trong lòng dâng lên tầng tầng cảm xúc,Nhược Linh,cô ta là ai mà cả Lãnh Diệt Thiên và hoàng huynh đều mê muội cơ chứ.Nhược Hi không hề làm sai,đáng lẽ ra một kiếm của tên sát thủ kia phải lấy được cái mạng của cô ta,vậy mà.......
Biết cô ta còn sống,Nhược Hi như điên loạn,cộng thêm sự chỉ trích,lạnh nhạt của hoàng huynh,ý muốn giết chết cô ta lại càng mãnh liệt trong thâm tâm.Đoạn hồn độc là loại độc mà Nhược Hi nghe phụ hoàng nói đến trong yến tiệc hoàng tộc,và Nhược Hi đã sai người lén mang về,giả trang Hà Tinh để hạ độc Nhược Linh.Cô ta không hề biết rằng mọi hành tung của cô ta Nhược Hi đều biết hết,kể cả mâu thuẫn giữa cô ta và Mạc Phù - sư muội hắn,và Nhược Hi đã lợi dụng điều này để thực hiện kế hoạch của mình.Một mũi tên trúng hai đích,vừa giết được Nhược Linh,vừa hạ được một tình địch,quá thâm độc.
Nhược Hi không thấy trong việc này,mình là người có lỗi,cô hài lòng khi nghe tin nàng đang hôn mê bất tỉnh,và Mạc Phù thì bị giam lỏng,vì thế cô và hoàng huynh mới đến Thanh Long quốc,cô muốn lợi dụng cơ hội này để tiếp cận Lãnh Diệt Thiên,và cô cần hoàng huynh giúp mình.
- Hoàng huynh,huynh biết rõ
- Đúng vậy,ta nên biết muội sẽ hại Nhược Linh - Hiên Viên Tuyết cười khổ,y nhận ra tình cảm của hoàng muội đối với hắn,y biết việc Nhược Hi sai người ám sát nàng,chỉ là vị muội muội này là người thân duy nhất đối với y,y đã hứa với mẫu hậu sẽ không để ai thương tổn muội ấy,nhưng muội ấy thật sự đã vượt quá sự chịu đựng của y,y phải ngăn cản lại
- Cô ta lẽ ra phải chết từ đầu,cô ta không nên sống sót đến bây giờ - Nhược Hi căm tức nói,lời lẽ lạnh lùng,ác độc thật không hợp khi phát ra từ cái miệng nhỏ nhắn,dễ thương đó
"Bốp !" Một bàn tay to lớn đánh thẳng về phía Nhược Hi
- Hoàng huynh - Nhược Hi không thể tin được,hai tay ôm bên má đỏ in hằn năm ngón tay,mắt mở to,sững sờ nhìn Hiên Viên Tuyết
- Ta cấm muội hại nàng - Hiên Viên Tuyết không nhìn đến vẻ mặt của Nhược Hi,bình tĩnh mà ra lệnh
- Vì nàng ta ư ? Huynh đánh muội - Nhược Hi ấm ức,tức tối hỏi Hiên Viên Tuyết,sâu trong thâm tâm lòng hận thù với Nhược Linh càng sâu đậm.Đã đi đến nước này làm sao mà dừng lại được,đâm lao thì phải theo lao,cô vẫn sẽ tiếp tục đến khi có được trong tay Lãnh Diệt Thiên
- Nếu muội còn cố chấp,ta không biết mình có thể sẽ làm gì muội đâu - Hiên Viên Tuyết đe dọa,bộ dạng như ác quỷ đến từ địa ngục,tạo cho Nhược Hi một cảm giác lạnh lẽo,ghê sợ chưa từng thấy
- Huynh........huynh thật sự sẽ........hại muội ???
Nhược Hi lắp bắp,khuôn mặt tím lại,cả người không đứng vững được,nếu không phải đang dựa vào bàn,có thể cô đã ngã.Hoàng huynh,người huynh trưởng ruột thịt của cô,chỉ vì một nữ tử phong trần mà nói những lời đó với côh,còn đưa tay tát cô,cô là công chúa,từ bé cô chưa bao giờ bị đánh hay quát mắng,nhưng giờ cô bị chính hoàng huynh của mình bạt tai,chỉ vì nàng ta,cô muốn nàng ta phải chết,phải biến mất trên đời này
Thật lâu sau vẫn không thấy Hiên Viên Tuyết nói gì,Nhược Hi cũng im lặng,cúi đầu thật thấp,vẻ sợ sệt,rồi dường như lấy hết dũng khí của mình,Nhược Hi ngẩng đầu lên,khẽ gọi :
- Hoàng huynh !
-.....................
- Muội..........muội..........
-.....................
- Chuyện này.........muội........
- Là muội - Hiên Viên Tuyết nhẹ nhàng phun ra hai chữ này khi thấy bộ dạng lúng túng của Nhược Hi.Vẻ nhu hòa trên mặt không còn,đôi mắt chứa đầy tức giận nhìn thẳng vào khuôn mặt tái nhợt,trắng bệch của Nhược Hi
- Muội..........hoàng huynh........- Nhược Hi run cầm cập,khẽ lui người lại khi thấy Hiên Viên Tuyết bước tới,nước mắt không kìm được tuôn chảy,tiếng nức nở nghẹn trong cổ họng,đôi mắt mở to kinh hãi.Hiên Viên Tuyết nắm lấy hai bả vai của Nhược Hi,gằn từng tiếng :
- Việc muội sai người ám sát nàng,ta tha thứ.Hạ độc nàng,muội đã đi quá giới hạn của ta - Nói rồi Hiên Viên Tuyết lạnh lùng quay lưng lại với Nhược Hi,đôi tay nắm chặt lại,dường như đang cố kiềm chế sự tức giận để tránh không lấy mạng Nhược Hi.Không chút biểu tình,Hiên Viên Tuyết lên tiếng :
- Nhược Hi,đoạn hồn độc,muội lén lấy của phụ hoàng ? - Câu nghi vấn nhưng giọng điệu là khẳng định
Nhược Hi nhận ra rằng hoàng huynh có thể đã biết hết mọi chuyện,giờ thì chẳng còn ai có thể đứng về phía nàng nữa.Trong lòng dâng lên tầng tầng cảm xúc,Nhược Linh,cô ta là ai mà cả Lãnh Diệt Thiên và hoàng huynh đều mê muội cơ chứ.Nhược Hi không hề làm sai,đáng lẽ ra một kiếm của tên sát thủ kia phải lấy được cái mạng của cô ta,vậy mà.......
Biết cô ta còn sống,Nhược Hi như điên loạn,cộng thêm sự chỉ trích,lạnh nhạt của hoàng huynh,ý muốn giết chết cô ta lại càng mãnh liệt trong thâm tâm.Đoạn hồn độc là loại độc mà Nhược Hi nghe phụ hoàng nói đến trong yến tiệc hoàng tộc,và Nhược Hi đã sai người lén mang về,giả trang Hà Tinh để hạ độc Nhược Linh.Cô ta không hề biết rằng mọi hành tung của cô ta Nhược Hi đều biết hết,kể cả mâu thuẫn giữa cô ta và Mạc Phù - sư muội hắn,và Nhược Hi đã lợi dụng điều này để thực hiện kế hoạch của mình.Một mũi tên trúng hai đích,vừa giết được Nhược Linh,vừa hạ được một tình địch,quá thâm độc.
Nhược Hi không thấy trong việc này,mình là người có lỗi,cô hài lòng khi nghe tin nàng đang hôn mê bất tỉnh,và Mạc Phù thì bị giam lỏng,vì thế cô và hoàng huynh mới đến Thanh Long quốc,cô muốn lợi dụng cơ hội này để tiếp cận Lãnh Diệt Thiên,và cô cần hoàng huynh giúp mình.
- Hoàng huynh,huynh biết rõ
- Đúng vậy,ta nên biết muội sẽ hại Nhược Linh - Hiên Viên Tuyết cười khổ,y nhận ra tình cảm của hoàng muội đối với hắn,y biết việc Nhược Hi sai người ám sát nàng,chỉ là vị muội muội này là người thân duy nhất đối với y,y đã hứa với mẫu hậu sẽ không để ai thương tổn muội ấy,nhưng muội ấy thật sự đã vượt quá sự chịu đựng của y,y phải ngăn cản lại
- Cô ta lẽ ra phải chết từ đầu,cô ta không nên sống sót đến bây giờ - Nhược Hi căm tức nói,lời lẽ lạnh lùng,ác độc thật không hợp khi phát ra từ cái miệng nhỏ nhắn,dễ thương đó
"Bốp !" Một bàn tay to lớn đánh thẳng về phía Nhược Hi
- Hoàng huynh - Nhược Hi không thể tin được,hai tay ôm bên má đỏ in hằn năm ngón tay,mắt mở to,sững sờ nhìn Hiên Viên Tuyết
- Ta cấm muội hại nàng - Hiên Viên Tuyết không nhìn đến vẻ mặt của Nhược Hi,bình tĩnh mà ra lệnh
- Vì nàng ta ư ? Huynh đánh muội - Nhược Hi ấm ức,tức tối hỏi Hiên Viên Tuyết,sâu trong thâm tâm lòng hận thù với Nhược Linh càng sâu đậm.Đã đi đến nước này làm sao mà dừng lại được,đâm lao thì phải theo lao,cô vẫn sẽ tiếp tục đến khi có được trong tay Lãnh Diệt Thiên
- Nếu muội còn cố chấp,ta không biết mình có thể sẽ làm gì muội đâu - Hiên Viên Tuyết đe dọa,bộ dạng như ác quỷ đến từ địa ngục,tạo cho Nhược Hi một cảm giác lạnh lẽo,ghê sợ chưa từng thấy
- Huynh........huynh thật sự sẽ........hại muội ???
Nhược Hi lắp bắp,khuôn mặt tím lại,cả người không đứng vững được,nếu không phải đang dựa vào bàn,có thể cô đã ngã.Hoàng huynh,người huynh trưởng ruột thịt của cô,chỉ vì một nữ tử phong trần mà nói những lời đó với côh,còn đưa tay tát cô,cô là công chúa,từ bé cô chưa bao giờ bị đánh hay quát mắng,nhưng giờ cô bị chính hoàng huynh của mình bạt tai,chỉ vì nàng ta,cô muốn nàng ta phải chết,phải biến mất trên đời này
/128
|