CHƯƠNG 96 TỪ THI Ư ? LÀ TỬ THI THÌ CÓ
Thấy cây quạt trắng bất ngờ xông tới,Mạc Phù ngạc nhiên,vội vàng thu lại kiếm,cả kinh nhìn nam tử bạch y tuấn tú đang đứng cạnh Nhược Hi.Nam tử bạch y vừa nhìn Nhược Hi một cái,xác định Nhược Hi bình an,mới nhìn đến nữ tử vừa giương kiếm đâm Nhược Hi.Một cái nhìn lướt qua,nam tử bạch y cũng chính là Lạc Từ Thi không khỏi ngây người.Cô nương này thật xinh đẹp! Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đang tức giận nhìn hắn,vì tức giận nên má có chút hồng hồng,trông vô cùng đáng yêu.Mãi tóc đen nhánh xõa tung sau lưng,thật mượt mà mang theo một mùi hương dịu nhẹ,dễ chịu.Dáng người nhỏ nhắn,yếu đuối nhưng khi cầm kiếm trông thật kiên cường,mạnh mẽ,thu hút ánh nhìn của hắn,khiến trong lòng Lạc Từ Thi không khỏi rung động.Làm cho Lạc Từ Thi ngơ ngẩn,đứng yên,nhìn chăm chú vào Mạc Phù
- Sao bây giờ ngươi mới tới ? - Không nhận ra sự thay đổi của Lạc Từ Thi,Nhược Hi vừa mới thoát chết liền bực tức,trút giận lên ân nhân của mình.Đợi mãi vẫn không nhận thấy động tĩnh gì của Lạc Từ Thi,Nhược Hi khó hiểu ngẩng đầu lên nhìn hắn,thấy hắn bất động,không chớp mắt nhìn Mạc Phù,tức giận hét to - Ngươi đang làm gì vậy ?
Bị dò hỏi bất ngờ,Lạc Từ Thi đang ở trên cõi tiên mới trả lời theo bản năng :
- Ta đang ngắm cô ấy !
- Cô ấy là ai ? - Nhược Hi hồ nghi,thấy ánh mắt của hắn dừng lại ở thân ảnh đang tức giận của Mạc Phù,mới không tin hỏi lại - Là Mạc Phù sao ?
Nghe Nhược Hi nói cô nương xinh đẹp trước mặt là Mạc Phù,Lạc Từ Thi không khỏi lộ bộ mặt say mê :
- Mạc Phù,tên thật hay
Thấy biểu tình khoa trương như vậy của hắn,Nhược Hi không thể bình tĩnh được,liền đưa chân đá cho hắn mấy cái để hắn tỉnh lại
- A ! Ngươi làm gì vậy ? - Tự nhiên bị đá,Lạc Từ Thi hét ầm lên,quay sang quát Nhược Hi
- Ta đang gọi ngươi dậy đó - Nhược Hi hét lại
- Ngươi....ngươi không thể dùng cách khác được sao ? - Sao lại đá hắn trước mặt mĩ nhân chứ,thật mất mặt quá đi
- Lúc trước ta đều dùng cách này mà,có sao đâu - Nhược Hi không hề nhận được tầm quan trọng của vấn đề,vẫn bình thản trả lời
- Lúc trước là lúc trước,ngươi không biết thay đổi sao ? - Lạc Từ Thi gay gắt,lên án hành động của Nhược Hi
- Bắt đầu từ lúc ta nhìn thấy cô ấy - Nói xong,Lạc Từ Thi lại thể hiện vẻ mặt say mê,mắt hình trái tim chăm chú nhìn Mạc Phù
- Ngươi....- Nhược Hi bất bình,không hài lòng với hành động vì sắc quên bạn của Lạc Từ Thi
- Các ngươi câm miệng cho ta ! - Mạc Phù hét lên cắt đứt lời nói của Nhược Hi.Tại sao hai người bọn họ có thể đùa giỡn nhau trong khi cô còn đứng ở đây cơ chứ.Nghe tiếng quát của Mạc Phù,cả Nhược Hi và Lạc Từ Thi đều im lặng,khó hiểu nhìn Mạc Phù
- Hắn ta là ai ? - Thấy hai người kia đã chú ý đến mình,Mạc Phù mới tiến đến,lấy tay chỉ vào mặt Lạc Từ Thi
- Mạc Phù cô nương,tại hạ là Lạc Từ Thi - Nghe mĩ nhân hỏi mình,Lạc Từ Thi liền mở quạt,ra vẻ công tử phong lưu,mỉm cười trả lời Mạc Phù
- Cái gì ? Ngươi là Tử Thi ? - Mạc Phù nghe không rõ,lên tiếng hỏi lại.Chỉ thấy Lạc Từ Thi đang mỉm cười bỗng trở nên cứng ngắc,mặt đen đi vài phần.Còn Nhược Hi bên cạnh có vẻ còn khoa trương hơn,mất hình tượng vịn người vào tường ha ha cười không ngừng,lấy hai tay ôm chặt bụng cố kìm lại mà không được
- Ha ha,Tử Thi ! Là Tử Thi đó,ha ha ha
- Sao ngươi cười ? Hắn không phải tên Tử Thi sao ? - Mạc Phù vẫn ngây thơ không hiểu,thấy Nhược Hi cười mà không biết lí do tại sao
- Tử Thi,ngươi trả lời nàng đi - Nhược Hi vừa ngừng cười,liền vỗ vai thân hình cứng đơ của nam tử bên cạnh,không quên trêu chọc hắn ta một chút cho hả giận
- Im mồm ! Ai kêu Tử Thi ở đây - Lạc Từ Thi tức giận,quát to với Nhược Hi,rồi mới quay lại cố gắng dịu giọng nói với Mạc Phù
- Mạc Phù cô nương,ta tên Lạc Từ Thi chứ không phải Tử Thi - Mạc Phù hình như đã hiểu ra vấn đề,khiến cho Lạc Từ Thi không khỏi yên lòng,nhưng hắn bỗng nhiên chết lặng khi nghe câu tiếp theo phát ra từ miệng Mạc Phù - Là Tử Thi chứ không phải Từ Thi ?
Nhược Hi bên cạnh,chứng kiến mọi việc đã không kìm được,ha ha cười,lăn lội ôm bụng cười trên mặt đất
- Ta tên Từ Thi,là Từ Thi,cô hiểu không ? - Dường như cảm thấy tên mình bị Mạc Phù xuyên tạc nặng nề,lòng tự trọng bị thương tổn,khiến cho Lạc Từ Thi gằn giọng,to tiếng với Mạc Phù
- Tử Thi,ta biết tên ngươi là Tử Thi mà - Mạc Phù vẫn ngây ngốc cho rằng tên nam nhân trước mặt là Tử Thi
- Từ Thi
- Tử Thi
- Từ Thi
- Tử Thi
- Từ Thi
-.............
Thấy cây quạt trắng bất ngờ xông tới,Mạc Phù ngạc nhiên,vội vàng thu lại kiếm,cả kinh nhìn nam tử bạch y tuấn tú đang đứng cạnh Nhược Hi.Nam tử bạch y vừa nhìn Nhược Hi một cái,xác định Nhược Hi bình an,mới nhìn đến nữ tử vừa giương kiếm đâm Nhược Hi.Một cái nhìn lướt qua,nam tử bạch y cũng chính là Lạc Từ Thi không khỏi ngây người.Cô nương này thật xinh đẹp! Khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn đang tức giận nhìn hắn,vì tức giận nên má có chút hồng hồng,trông vô cùng đáng yêu.Mãi tóc đen nhánh xõa tung sau lưng,thật mượt mà mang theo một mùi hương dịu nhẹ,dễ chịu.Dáng người nhỏ nhắn,yếu đuối nhưng khi cầm kiếm trông thật kiên cường,mạnh mẽ,thu hút ánh nhìn của hắn,khiến trong lòng Lạc Từ Thi không khỏi rung động.Làm cho Lạc Từ Thi ngơ ngẩn,đứng yên,nhìn chăm chú vào Mạc Phù
- Sao bây giờ ngươi mới tới ? - Không nhận ra sự thay đổi của Lạc Từ Thi,Nhược Hi vừa mới thoát chết liền bực tức,trút giận lên ân nhân của mình.Đợi mãi vẫn không nhận thấy động tĩnh gì của Lạc Từ Thi,Nhược Hi khó hiểu ngẩng đầu lên nhìn hắn,thấy hắn bất động,không chớp mắt nhìn Mạc Phù,tức giận hét to - Ngươi đang làm gì vậy ?
Bị dò hỏi bất ngờ,Lạc Từ Thi đang ở trên cõi tiên mới trả lời theo bản năng :
- Ta đang ngắm cô ấy !
- Cô ấy là ai ? - Nhược Hi hồ nghi,thấy ánh mắt của hắn dừng lại ở thân ảnh đang tức giận của Mạc Phù,mới không tin hỏi lại - Là Mạc Phù sao ?
Nghe Nhược Hi nói cô nương xinh đẹp trước mặt là Mạc Phù,Lạc Từ Thi không khỏi lộ bộ mặt say mê :
- Mạc Phù,tên thật hay
Thấy biểu tình khoa trương như vậy của hắn,Nhược Hi không thể bình tĩnh được,liền đưa chân đá cho hắn mấy cái để hắn tỉnh lại
- A ! Ngươi làm gì vậy ? - Tự nhiên bị đá,Lạc Từ Thi hét ầm lên,quay sang quát Nhược Hi
- Ta đang gọi ngươi dậy đó - Nhược Hi hét lại
- Ngươi....ngươi không thể dùng cách khác được sao ? - Sao lại đá hắn trước mặt mĩ nhân chứ,thật mất mặt quá đi
- Lúc trước ta đều dùng cách này mà,có sao đâu - Nhược Hi không hề nhận được tầm quan trọng của vấn đề,vẫn bình thản trả lời
- Lúc trước là lúc trước,ngươi không biết thay đổi sao ? - Lạc Từ Thi gay gắt,lên án hành động của Nhược Hi
- Bắt đầu từ lúc ta nhìn thấy cô ấy - Nói xong,Lạc Từ Thi lại thể hiện vẻ mặt say mê,mắt hình trái tim chăm chú nhìn Mạc Phù
- Ngươi....- Nhược Hi bất bình,không hài lòng với hành động vì sắc quên bạn của Lạc Từ Thi
- Các ngươi câm miệng cho ta ! - Mạc Phù hét lên cắt đứt lời nói của Nhược Hi.Tại sao hai người bọn họ có thể đùa giỡn nhau trong khi cô còn đứng ở đây cơ chứ.Nghe tiếng quát của Mạc Phù,cả Nhược Hi và Lạc Từ Thi đều im lặng,khó hiểu nhìn Mạc Phù
- Hắn ta là ai ? - Thấy hai người kia đã chú ý đến mình,Mạc Phù mới tiến đến,lấy tay chỉ vào mặt Lạc Từ Thi
- Mạc Phù cô nương,tại hạ là Lạc Từ Thi - Nghe mĩ nhân hỏi mình,Lạc Từ Thi liền mở quạt,ra vẻ công tử phong lưu,mỉm cười trả lời Mạc Phù
- Cái gì ? Ngươi là Tử Thi ? - Mạc Phù nghe không rõ,lên tiếng hỏi lại.Chỉ thấy Lạc Từ Thi đang mỉm cười bỗng trở nên cứng ngắc,mặt đen đi vài phần.Còn Nhược Hi bên cạnh có vẻ còn khoa trương hơn,mất hình tượng vịn người vào tường ha ha cười không ngừng,lấy hai tay ôm chặt bụng cố kìm lại mà không được
- Ha ha,Tử Thi ! Là Tử Thi đó,ha ha ha
- Sao ngươi cười ? Hắn không phải tên Tử Thi sao ? - Mạc Phù vẫn ngây thơ không hiểu,thấy Nhược Hi cười mà không biết lí do tại sao
- Tử Thi,ngươi trả lời nàng đi - Nhược Hi vừa ngừng cười,liền vỗ vai thân hình cứng đơ của nam tử bên cạnh,không quên trêu chọc hắn ta một chút cho hả giận
- Im mồm ! Ai kêu Tử Thi ở đây - Lạc Từ Thi tức giận,quát to với Nhược Hi,rồi mới quay lại cố gắng dịu giọng nói với Mạc Phù
- Mạc Phù cô nương,ta tên Lạc Từ Thi chứ không phải Tử Thi - Mạc Phù hình như đã hiểu ra vấn đề,khiến cho Lạc Từ Thi không khỏi yên lòng,nhưng hắn bỗng nhiên chết lặng khi nghe câu tiếp theo phát ra từ miệng Mạc Phù - Là Tử Thi chứ không phải Từ Thi ?
Nhược Hi bên cạnh,chứng kiến mọi việc đã không kìm được,ha ha cười,lăn lội ôm bụng cười trên mặt đất
- Ta tên Từ Thi,là Từ Thi,cô hiểu không ? - Dường như cảm thấy tên mình bị Mạc Phù xuyên tạc nặng nề,lòng tự trọng bị thương tổn,khiến cho Lạc Từ Thi gằn giọng,to tiếng với Mạc Phù
- Tử Thi,ta biết tên ngươi là Tử Thi mà - Mạc Phù vẫn ngây ngốc cho rằng tên nam nhân trước mặt là Tử Thi
- Từ Thi
- Tử Thi
- Từ Thi
- Tử Thi
- Từ Thi
-.............
/128
|