Ngốc Phúc Tấn

Chương 12 - Chương 4.1

/26


Tông Nhân Phủ.

Miên Dục tao nhã cầm chén nước lên uống, nhưng người ngồi bên cạnh lại mồ hôi chảy ròng ròng, đứng ngồi khó khăn.

Bối lạc gia, chuyện này sợ không tốt lắm! Một bên là hoàng tôn bối lạc gia, một bên là tôn thất thân vương, bên này cũng không thể đắc tội.

Vì sao không tốt? Miên Dục vô cùng thân thiết hỏi, cánh môi hơi gợi lên nụ cười.

Nụ cười kia khiến cho Tông Lệnh rùng mình, ông xoa mạnh hai tay giải thích, Ngũ cách cách là cách cách phủ Lễ thân vương, cho nên...

Cho nên thế nào? Miên Dục tiếp lời hỏi.

Nếu, nếu phúc tấn chỉ bị bệnh nhẹ, bối lạc gia, người xem không bằng chính ta mời Ngũ cách cách tới cửa xin lỗi phúc tấn, như vậy có được không?

Vẻ mặt Miên Dục như bừng tỉnh, thân thiết nói: A..., ta hiểu rồi, bởi vì đối phương là Lễ thân vương, bởi vậy ngươi không dám bắt người, cho nên là do phúc tấn của bản bối lạc đáng chết, không chết là do nàng ấy mạng lớn, ý của ngươi là như vậy sao?

Dưới ánh mắt lạnh lẽo của hắn, trong lòng Tông Lệnh kinh hãi, cuống quýt xua tay, Không, không, bối lạc gia, hạ quan tuyệt đối không có ý đó, hạ quan chỉ cho là mọi chuyện dĩ hòa vi quý, cho nên mới, mới có ý định khuyên bối lạc gia việc lớn hóa nhỏ.

Bàn về tước vị, tất nhiên thân vương lớn hơn, nhưng vị Miên Dục bối lạc gia này là huyền tôn được thái hậu sủng ái nhất, đồng thời cũng


/26

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status