Ngợi Ca Người Giữ Tủ

Chương 14 - Chương 7

/19


Bụp! Bụp! Tiếng pháo liên tiếp nổ ra khiến những dải lụa màu rực rỡ rơi lả tả trên bàn ăn, nhóm lên sự thành công vui sướng.

Duy thiếu gia, em cảm động quá, chúc mừng hai người. Dương Đông không kìm chế nổi cảm xúc nói.

Dương Duy vỗ vai anh ta, Đây đều là công lao của Jessica.

Hạng Bội Tâm uống một ngụm bia, cười vung tay từ chối, Không, không hoàn toàn là tôi, Boss còn sắc sảo hơn so với tưởng tượng của tôi, lại có thể nắm giữ được chứng cứ qua lại của chủ tịch Mao với ngân hàng, khiến chủ tịch Mao dù không cam lòng cũng phải ngoan ngoãn đầu hàng.

Tối nay tôi đã làm một món ngon, là món sở trưởng của A Đông tôi, tóm lại, hai người cứ hưởng thụ đi! Dương Đông đi vào phòng bếp, bưng ra món ăn sở trường của anh ta, gương mặt rất vui vẻ, anh ta thật sự đã lâu không vui thích thi triển tài năng thế này rồi.

Hạng Bội Tâm nâng cốc bia lên, A Đông, lần này cũng phải cám ơn anh.

Tôi? Dương Đông được yêu mà sợ, không thể tin lời cám ơn xuất phát từ miệng cô.

Đúng vậy --- nếu không phải anh bỏ ra hai ngày ra ngoài đi chụp, sao có thể bắt được tấm hình bất nhã của chủ tịch Mao? Cho nên anh cũng có công lao.

Anh ta nghe vậy xấu hổ gãi đầu, lúng túng cười khó xử.

A Đông, nhanh ngồi xuống. Dương Duy kéo ghế ra.

Vâng, cảm ơn Duy thiếu gia. Anh ta cởi tạp dề, mặt mày không được tự nhiên.

Thấy thế, Hạng Bội Tâm không nhịn được cười, Hai người quả nhiên là anh em lớn lên cùng nhau, có khen thôi mà sao cũng không chịu được thế? Khen cái đã xấu hổ rồi.

Tôi... tôi không có! Dương Đông cương quyết không chịu chấp nhận sự xấu hổ trong lòng, cầm cốc bia uống một hớp lớn.

Đừng trêu cậu ấy. Dương Duy giơ cao cốc trước mặt lên, Jessica, cám ơn cô, cũng cám ơn thành công bước đầu tiên của chúng ta.

Ba người cùng giơ cốc, chúng chạm nhau vang lên tiếng vang thanh thúy, trên cốc bia nổi lên một lớp bọt vui vẻ.

Chợt, Hạng Bội Tâm giật mình chống cằm, hô lên, A Đông, anh chuẩn bị bữa cơm này cũng quá thịnh soạn đấy!

Bởi vì phải chúc mừng thành công bước đầu tiên của cô và thiếu gia mà!

Nhưng giờ chúng ta đang ở trong thời khắc vô cùng đặc biệt, sao có thể hưởng thụ xa xỉ thế này? Tiệc tôm hùm, trời ạ! Cô cảm thấy đau lòng, Tiền cho bữa ăn hôm nay cũng đủ cho chúng ta ăn một tuần rồi.

Người phụ nữ này rõ là có ý đồ phá đám, Nếu không bây giờ cô muốn tôi phải làm sao? Đổ đi hả? Dương Đông chống nạnh.

Thôi, thôi, hòa bình giữa hai người còn chưa được đến mười phút đã lại muốn ầm ĩ nữa hả? Dương Duy lâm vào tình thế khó xử.

Là anh ta!

Là cô ta!

Hai người đều chỉ vào đối phương.

Nghe tôi nói, bây giờ tôm hùm đã lên bàn, đổ đi càng phí phạm, cho nên, sao chúng ta không hưởng thụ bữa ăn này trước, sau đó bắt đầu từ mai, chúng ta sẽ ăn bánh mì với nước sôi, tuân thủ nghiêm ngặt cuộc sống tiết kiệm của chúng ta, vậy thế nào? Dương Duy trưng cầu ý kiến hai người.

Tôi Ok.

Thiếu gia nói thế nào, em tự nhiên làm như thế.

Được rồi! Bắt đầu ăn thôi. Dương Duy tuyên bố.

Hai người đầu tiên là hung ác lườm đối phương xong mới cầm dao nĩa, bắt đầu hưởng thụ bữa ăn thịnh soạn nhất trong mấy ngày qua.

Ngon lắm, rất là ngon, thì ra có thể ngồi trên bàn ăn ăn một bữa thật ngon là chuyện hạnh phúc thế này. Hạng Bội Tâm cảm khái nói.

Tất nhiên còn phải có tay nghề của A Đông tôi.

Phải, anh là tuyệt nhất, đầu bếp... Cô chế nhạo.

Dương Duy không biết nên hình dung tâm trạng lúc này của anh thế nào, hiện nay cuộc đời anh rơi xuống đáy cốc, nhưng lại may mắn sao khi bên cạnh có một người anh em thề chết đi theo, và một món quà từ trên trời rơi xuống, anh rất thỏa mãn, càng củng cố thêm hi vọng để bản thân tiếp tục cố gắng.

Boss, tôi mời anh. Hạng Bội Tâm nâng cốc về phía anh.

Tôi cũng mời cô. Anh khẽ cụng vào cốc cô, âm thanh thanh thúy, không biết có phải cũng chạm tới sự dịu dàng trong trái tim.

Nụ cười của Hạng Bội Tâm ánh lên mắt anh biến thành một đóa hoa nở rộ, món quà này... không biết anh có thể có được bao lâu?

Vì vui vẻ, bia hết với tốc độ nhanh chóng, mấy giờ sau, Dương Đông gục ngay tại chỗ, Hạng Bội Tâm cũng vui vẻ nằm trên ghế sofa, lộ ra nụ cười yên tĩnh.

Dzô! Dzô! Dương Đông say khướt kêu loạn.

Mẹ... Tủ Gỗ sưa... Bố... Cô lẩm bẩm nói mớ.

Dương Duy đứng nhìn hai người, cười khổ, Thật không biết nên làm gì với hai người bây giờ?

Giây lát, đầu tiên anh cúi người ôm lấy Hạng Bội Tâm, cô còn không ngừng cười khanh khách, Boss, cụng nào ---

Anh kéo hai tay đang khua khoắng của cô xuống, Được rồi, chúng ta cụng rồi, bây giờ, nên trở về ngủ một giấc, ngày mai chúng ta còn phải bắt đầu một trận chiến khác.

Đánh nhau... Cô cười duyên, ngoan ngoãn tựa vào vai anh, để anh đỡ cô về phòng.

Đây là lần đầu tiên Dương Duy bước vào khu vực tư nhân của cô, trong phòng không có quá nhiều sự trang trí nữ tính, hoàn toàn mang một phong cách đơn giản, đồ đạc được sắp xếp gọn gàng tỉ mỉ, giống như cảm giác cô mang lại cho người khác.

Trên bàn trang điểm, một chiếc hộp trang sức cũ bị mở ra, đó là vật nữ tính duy nhất trong phòng, cúi xuống nhìn cô, cô như con mèo cuộn tròn thân mình, trên gương mặt hiện lên nét ửng đỏ nhàn nhạt.

Dương Duy nhẹ nhàng chạm vào gò má phúng phính mềm mại, yêu thích không muốn buông tay.

Anh không nghĩ ra, vì sao cô lại đột nhiên xuất hiện bên cạnh anh, lại còn hết lần này tới lần khác vào lúc anh khó xử túng quẫn như thế? Cô là thiên sứ ư? Là thiên sứ ngốc nghếch đến giải cứu anh ư? Vậy còn tương lai? Sau khi hoàn thành công việc của mình, có phải cô cũng sẽ biến mất không?

Anh không muốn, anh không muốn mất cô.

Bất chợt, hai mắt cô mở lớn, nhìn thẳng vào anh khi đang trầm tư.

Anh giật mình, vội lấy cái tay đã mạo phạm ra, khẩn trương không biết làm sao.

Song một giây sau, đôi mắt trong suốt rực rỡ kia rút đi hào quang, lại chìm vào giấc mộng.

Dương Duy hô hấp dồn dập, chỉ sợ để lộ rất nhiều hi vọng của mình, vội vã đứng dậy rời khỏi thế giới của cô, cưỡng chế kiềm nén sự rung động tràn ngập trong trái tim.

Tối nay, anh ép mình chỉ được nghĩ tới bước tiếp theo của Khoa học Kỹ thuật Dương Thị, nghiêm ngặt không để bất cứ tưởng niệm gì về Hạng Bội Tâm thoát ra.

Thật thê thảm, thật là một đêm đau khổ.

*

Trong lúc Dương Duy đao to búa lớn chỉnh đốn, loại bỏ toàn bộ số nhân viên không sử dụng được, giữ lại những người có tài, Khoa học Kỹ thuật Dương Thị ủ rũ đã bắt đầu nở rộ sống lại dưới ánh rạng đông, ngoại trừ một nửa đơn hàng giành được từ tay Phong Lễ, Phòng Nghiệp vụ cũng tích cực giành được nhiều đơn hàng hơn.

Cốc cốc!

Mời vào. Dương Duy bận bịu cũng không ngẩng đầu lên nói.

Hạng Bội Tâm đẩy cửa văn phòng ra, bước nhanh tới, Boss, có một tin tức phải nói cho anh. Sắc mặt cô nghiêm túc.

Anh tạm dừng công việc, Sao vậy? Có phải đơn đặt hàng của chúng ta xảy ra vấn đề gì không? Anh cảnh giác hoảng hốt nhìn cô.

Bất ngờ, khuôn mặt căng cứng của cô hiện lên nụ cười rực rỡ, tiến lên chủ động kéo tay anh, Boss, chúng ta lại nhận được thêm đơn hàng, trước mắt Khoa học Kỹ thuật Dương Thị đã dần có được một chỗ ngồi trong việc gia công tấm bán dẫn, tôi nghĩ, mấy tháng tiếp theo cũng đủ cho chúng ta bận ngất trời rồi.

Tảng đá lớn trong lòng cuối cùng được bỏ xuống, Dương Duy dở khóc dở cười, Jessica, cô thật tinh nghịch, thiếu chút nữa tôi bị cô dọa cho mắc bệnh tim luôn rồi.

Haha, xin lỗi nhé, tôi thật sự vui lắm, cho nên không nhịn được muốn trêu anh chút.

Tôi đúng là bị cô đánh bại. Anh không chịu nổi bóp nhẹ lên cái mũi xinh xắn của cô một cái.

Vì đang chìm đắm trong thành công vui sướng, hai người cũng không chú ý hành động này thân mật cỡ nào.

Jessica, cô mau tới xem giúp tôi bản kế hoạch này, nếu muốn giữ được vị trí nhà cung ứng hàng đầu, chúng ta nhất định càng phải có quy trình tinh tế hơn, tôi đang suy nghĩ đây!

Boss. Hạng Bội Tâm cắt ngang lời anh.

Chuyện gì vậy?

Tôi nghe được tin tức, nội bộ ban giám đốc tập đoàn Kael đang có sự phân rã, thế lực nào cũng mơ tranh giành đến vị trí Chủ tịch Hội đồng quản trị tiếp theo.

Cô muốn nói điều gì? Cô chắc chắn không chỉ báo cho anh biết điều đó mà thôi, trong lòng cô nhất định đã có chủ ý nào đó.

Tôi đang nghĩ, có phải đây chính là cơ hội để chúng ta phải công không?

Nếu muốn thắng ở Hội đồng quản trị, nhất định phải nắm được nhiều cổ phần, trọng điểm là có được vị trí trong thành viên ban giám đốc... Anh bình tĩnh suy tư.

Nếu tất cả đều muốn giành nhau cổ phần, vậy thì trên thị trường, giá cổ phiếu của Kael sẽ rất cao.

Với giai đoạn hiện nay của chúng ta, hoàn toàn không thể đấu với họ. Dương Duy nhăn mày.

Cũng không phải là không thể được, giá cổ phiếu Kael sắp tới nhất định sẽ không ổn định, nếu chúng ta có sự giúp đỡ về tài chính, chờ thời điểm hoàng kim bỏ ra một khoản lớn thu mua, giết bọn họ trở tay không kịp, tôi nghĩ, không hẳn là không thể xoay chuyển.

Sự giúp đỡ về tài chính? Anh nhìn Hạng Bội Tâm.

Không biết người lần trước anh nhờ cậy đó có thể cung cấp được không... Cô kín đáo nói.

Không đợi cô nói hết, anh liền hiểu ra, Tôi sẽ tới tìm ông ấy bàn bạc.

Còn nữa , cô lấy ra một danh sách kẹp trong tài liệu


/19

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status