Ngọt Ẩn

Chương 45 - Thạch Đen Đông Lạnh 〔3〕

/59


“Em đã tìm thấy điện thoại, anh ở chỗ nào?” Nhan Tiêu gọi được điện thoại, cất tiếng hỏi.

Nghe thấy đầu kia của điện thoại có tiếng còi xe, tiếng còi cách Hoắc Trạch Tích khá xa, chắc bật loa ngoài, “Rất nhanh đến cổng trường, em đi ra chưa?”

“Anh chờ em một chút, em lập tức đi ra.”

Cúp điện thoại, Tiểu Giai nhìn dáng vẻ mệt mỏi của Nhan Tiêu, có chút lo lắng: “Có phải cậu mệt hay không? Lại muốn đi học lại muốn đi làm.”

Nhan Tiêu lắc đầu, trong lúc nhất thời cũng không biết nói như thế nào, nghĩ lại có lệ qua đi: “Không có việc gì, mình đi trước, ngày mai gặp.”

Tiểu Giai nhìn ra được tâm trạng của Nhan Tiêu không được tốt, khẳng định trốn không thoát được đôi mắt của Hoắc Trạch Tích, cô hít sâu một hơi, trên đường đi đến của hàng bán đồ lạnh mua một chai nước chanh, vô tình nhìn thấy có người quen.

Phía trước cô là xã trưởng của hội manga anime, là một trạch nam chính hiệu.

Xã trưởng cũng liếc mắt một cái thấy cô, đi tới: “Ai, Nhan Tiêu? Đã lâu không gặp em!”

“Đại khái là gần đây tương đối bận.” Nhan Tiêu cười tiếp nhận chai nước chanh mà nhân viên cửa hàng đưa.

Xã trưởng thấy Nhan Tiêu cầm chai nước, quay đầu nói với nhân viên cửa hàng, “Tính tiền chung đi.”

Cũng không từ chối, Nhan Tiêu cười cười: “Cảm ơn xã trưởng.”

“Cảm ơn cái gì? Em nói anh thật vất vả xuống lầu một chuyến, cư nhiên liền gặp được em, có phải là duyên phận trong truyền thuyết hay không?” Xã trưởng cười nói.

Nói thêm vài câu nữa, Nhan Tiêu nhìn thoáng qua thời gian, đoán chừng bác sĩ Hoắc đã tới cửa, muốn cáo từ: “Xã trưởng, em đi trước, còn có chút việc.”

“Ân…… Ai, em ở đâu vậy?” Xã trưởng đột nhiên lại gọi cô lại.

Nhan Tiêu nói: “Mấy ngày nay em ở bên ngoài, hiện tại ra khỏi trường.”

“Anh cũng đi ra ngoài tìm bạn ăn cơm, cùng nhau đi thôi.” Xã trưởng nói đứng lên, tạm biệt với ông chủ cửa hàng.

Xã trưởng kể về tình hình gần đây của xã đoàn, Nhan Tiêu ngẫu nhiên nói vài câu, nói nếu không vội thì chờ thêm một thời gian nữa, sẽ giúp anh ấy tuyên truyền một chút.

Mới vừa đi ra cửa trường học, đột nhiên một chiếc xe máy lao đến, cửa rất hẹp, xe máy không giảm tốc độ, Nhan Tiêu đang cúi đầu mở điện thoại xem có tin nhắn hay không, chiếc xe máy kia bỗng nhiên xoẹt qua người Nhan Tiêu.

Xã trưởng ôm lấy bả vai Nhan Tiêu kéo sang bên cạnh, ngay sau đó chửi ầm lên : “Tôi đánh ông có phải không có mắt hay không?” Lại cúi đầu hỏi Nhan Tiêu: “Có chuyện gì hay không?”

Tay anh vẫn để ở bả vai của cô, Nhan Tiêu có chút không được tự nhiên, cười cười: “Cảm ơn, em không có việc gì.”

Cô ngẩng đầu, liền thấy Hoắc Trạch Tích dừng xe ở gần đó, anh chậm rãi đóng cửa sổ xe lại.

“Xã trưởng, em đi trước đây!” Nhan Tiêu nói rồi vẫy tay với xã trưởng, đi qua đường cái.

Lúc sau lên xe, Nhan Tiêu giải thích chuyện điện thoại của mình, Hoắc Trạch Tích nhàn nhạt nghe, tùy ý mở miệng: “Người vừa mới đi ra cùng em, là bạn học?”

Nhan Tiêu dừng hai giây, “Là xã trưởng của hội manga anime , là người khá tốt.”

“Đối với em khá tốt?” Anh nhìn thẳng phía trước, xe đi không nhanh không chậm.

Có ý gì?

Không biết có phải đa nghi hay không, Nhan Tiêu cảm thấy lời nói của anhcó hàm nghĩa khác, đột nhiên nghĩ đến vừa rồi anh thấy xã trưởng kéo cô sang bên cạnh, có chút nóng vội mà nói: “Anh không cần nghĩ lung tung? Vừa rồi là bởi vì anh ấy sợ xe đụng vào em, cho nên mới kéo em một chút.”

Cái gì cũng chưa có hỏi, cô đã hoảng loạn sửng sốt như vậy, Hoắc Trạch Tích liếc nhìn cô một cái, nửa là trêu chọc: “Lúc này còn không nói thật?”

Rốt cuộc nhịn không được, cuối cùng cả ngày áp lực sầu lo phiền lòng không kiềm chế được, bỗng nhiên cảm xúc cô


/59

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status